Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

chương 842

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 842 Tập Lăng Vũ cười càng không kiêng nể gì đáp: “Vậy thì sao?” Nhiếp Vịnh Nhi sững sờ, cô đã nghĩ anh sẽ có phản ứng, cô không ngờ anh lại là một người vô tình, tàn nhẫn đến như vậy. Cô cúi đầu, nắm chặt tay, sụt sịt mở miệng: “Em đến đây, không muốn tiền, cũng không nghĩ đến đây để đeo bám anh, chỉ muốn nói với anh chuyện này……” Không đợi cô nói xong, Tập Lăng Vũ lạnh lùng lên tiếng: “Nói cũng đã nói rồi, tôi đã biết, cô có thể đi được rồi.” Anh coi cô như rác rưởi, muốn nhanh chóng vứt đi. Nhiếp Vịnh Nhi cảm thấy lòng tự trọng của bản thân bị tổn thương nghiêm trọng, đã không còn là vì áp lực của bà cụ Tập, mà là trong xương tủy cô muốn đòi lại công bằng cho chính mình. Cô ngẩng đầu đau buồn, giận giữ nhìn anh, hét to: “Tôi nói tôi có thai rồi! Tôi mang thai con của anh, tại sao anh lại có thể thờ ơ đến như vậy? Anh là người đàn ông đầu tiên của tôi, từ trước đến giờ tôi chưa từng qua lại với người khác!” Tập Lăng Vũ trợn to đôi mắt, cô tổn thương hay thất vọng, điều đó chẳng liên quan đến anh. Anh chỉ quan tâm Vy Hiên có nghe thấy hay không. “Mẹ nó, cô—“ Không đợi anh đẩy Nhiếp Vịnh Nhi ra, cửa lớn đã mở ra. Nhìn thấy người bên trong chậm rãi đi ra, Tập Lăng Vũ sững sờ, Nhiếp Vịnh Nhi cũng bất ngờ. Tim Tập Lăng Vũ đập nhanh, nhìn chằm chằm vào Vy Hiên. Ngay lúc đó, anh chỉ cảm thấy đầu mình ù đi, hoàn toàn nổ tung. “Chị…..Chị Vy Hiên?!” Nhiếp Vịnh Nhi đột nhiên nhớ ra, cái tên này rất quen thuộc. Cũng không phải là do giáo sư Dương, mà là vào ngày hôm đó, cô đã nghe bà cụ Tập nhắc đến người con gái mà Tập Lăng Vũ bất chấp tất cả để yêu- Phạm Vy Hiên. Ánh mắt của Tập Lăng Vũ trở nên nguy hiểm đến đáng sợ, nắm chặt cánh tay của Nhiếp Vịnh Nhi, tràn đầy tức giận nói: “Làm sao cô lại biết cô ấy?!” *** “Tôi….” Nhiếp Vịnh Nhi không còn lời gì để chối cãi. Thế giới này thật nhỏ bé, đi quanh một vòng, hóa ra lại là những người đã gặp nhau ở ngã tư đường. “Mục đích của cô là gì?” “Lăng Vũ.” Hy Viên nhẹ nhàng gọi, không nghe ra bất cứ cảm xúc gì trong lời nói. Giọng nói của cô, như một chậu nước lạnh, nhanh chóng dập tắt tất cả giận dữ của Tập Lăng Vũ. Anh lập tức buông tay, đến trước mặt cô:“Vy Hiên……” Vy Hiên mím môi, ngước mắt nhìn, trong con ngươi xuất hiện một chút dư âm nhộn nhạo, mà cô không có thời gian để che đậy. “Đã làm hay chưa ?”Âm thanh của cô bình tĩnh đến bất ngờ. Nhiếp Vịnh Nhi cúi đầu, rõ ràng cô phải nháo đến ồn ào mới đúng tình hợp lý, giống như lời bà cụ Tập đã nói cho cô. Nhưng, ở trước mặt cô, Nhiếp Vịnh Nhi phát hiện bản thân không làm được. Tập Lăng Vũ siết chặt các đốt ngón tay, nghiến chặt hàm răng gương mặt trở nên cứng ngắc. Rất lâu sau, anh mới gật đầu. Vy Hiên nhìn anh: “Đây là lần đầu tiên của cô ấy phải không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio