: Dẹp Dọn
Tôi đang đứng trước cái xác của con sên khổng lồ và kiểm tra thông tin chi tiết của nó.
【Amargadi】: quái vật hạng C】
【Có sức mạnh để thu hút những đám mây gây mưa và có thói quen làm tổ trong những vũng nước đọng】
【Vì vậy, ở những nơi mà Amargadi sống với số lượng lớn, xung quanh những nơi đó sẽ bị khô cạn】
【Ngoài ra, vào thời gian khi nó đang nuôi con, nó thường tạo ra ảo ảnh để thu hút con mồi về tổ của mình 】
…À, phải rồi.
Tôi đã bị dẫn dụ về tổ của nó.
Dù lấy làm tiếc nhưng tôi sẽ không xin lỗi đâu, vì tôi không cảm thấy có gì quá đáng cho những việc mình vừa làm cả.
Là thế này, giữa hoang mạc, tôi không tin mình lại vướng phải cái ổ to tổ bố đầy lũ sên.
Tôi không hề thấy bất kỳ cái hồ nước tương tự nào cho tới lúc đến đây, nên tôi đã nghĩ nó cũng chỉ là một khu đất sa mạc khi nhìn sơ qua kích thước vùng này.
Phải chăng là những gì còn lại của một thiên đường rực rỡ từng tồn tại trong quá khứ?
…Haha, không còn đáng để bận tâm nữa.
Điều quan trọng bây giờ là tôi sẽ làm gì vào hôm nay.
Thứ nước này… tôi không thể để Nina uống nó được.
Không, thậm chí ngay cả tôi cũng không thể uống, đâu thể biết được có mang mầm bệnh nào vào người.
Ý tôi, nó có cùng màu với con sên khổng lồ kia.
Dù rằng nó sẽ không thể gây hại cho tôi, nhưng tôi cũng không muốn uống nó chút nào.
Thật là một con sên ghê tởm.
Mày chỉ muốn xé nát con tim mỏng manh của tao đến khi mày hả hê đúng không?
Trong khi tôi đang cảm thấy đau khổ với con tim tan vỡ, bọn sên nhỏ lại bắt đầu bu đến.
Vừa gạt chúng đi bằng đôi cánh của mình, tôi quay sang nhìn Nina cùng thỏ banh.
Nina có một bộ mặt cứng đờ khi nhìn lấy những con sên địa ngục, mặt khác, ánh mắt của thỏ banh thì đang sáng bừng lên.
Thỏ banh đúng là có thể ăn tất cả mọi thứ, nhưng có sao không?
“Pefu!”
Khi tôi ra hiệu cho thỏ banh bằng ánh mắt, nó nhảy khỏi cánh tay của Nina và chạy lại gần.
Bọn sên nhỏ mang hạng D, với quái vật ở cấp độ này, thỏ banh có thể tự mình xử lí được.
Thật khó để ở cạnh bên và giữ an toàn tuyệt đối cho thỏ banh, nhưng tôi sẽ yểm trợ phía sau nếu cần thiết.
Tôi không muốn tiếp tục chiến đấu với lũ sên khi mà hiện tại tôi còn chưa thể làm sạch cơ thể của mình, không biết ngày mai có nên đi ra bãi biển tắm lại không nữa?
Tôi ước nơi này có được nhiều nước hơn.
Như thế tôi sẽ không ngần ngại dùng tấm thân này nghiền nát bọn sên đó.
Mà trước hết tôi cần quan sát thỏ banh chiến đấu như thế nào cái đã.
Dù không còn quá nhiều lượng MP để thỏ banh tung ra vài đòn hoành tráng, nhưng sự áp đảo về chỉ số trạng thái cũng đủ để nó thắng chắc lũ sên nhỏ đó, vì thế không có gì nguy hiểm hết.
Thỏ banh có nhu cầu háu ăn khủng hơn cả tôi nữa.
Hãy cho tao được thấy một cảnh tượng đẹp mắt nào.
Thỏ banh tấn công vào đầu một con sên với cái roi tai của mình, quấn nó lại rồi ném vào miệng.
Thật sự ổn không đấy? Mày là một con quái thú nào thế?
Mày có bị mất trí không vậy?
Nó nhai một cách ngon miệng.
Xin lỗi, nhưng tao sẽ không làm điều tương tự đó đâu.
Lượng máu của thỏ banh đã bị bào đi một ít bởi chất dịch dính và đòn hút máu, nhưng nhanh chóng phục hồi với 〖Chuyển hóa lương thực〗 nhanh hơn lượng sát thương mà nó nhận phải.
Có lẽ kĩ năng này khá hiệu quả khi phải đối đầu với nhiều kẻ địch.
Trong trường hợp này thì thỏ banh đủ sức xử lý.
Mày có thể ăn bao nhiêu tùy thích.
Hãy tiêu hóa tất cả và dọn dẹp chúng đi.
Gửi lời xin lỗi đến những người bạn sên không thân mến.
Chúng ta sẽ không liên can đến nhau nữa kể từ bây giờ cho đến hết quãng đời còn lại của mình.
Hãy tránh xa và chạy trốn đi.
Trừ khi bọn mi không muốn tồn tại ở nơi nào khác, nếu quý trọng mạng sống của mình thì hãy biến khỏi đây.
Ta không muốn can hệ gì đến bọn mi nữa.
Đột nhiên, những con sên nhỏ bắt đầu vây quanh thỏ banh.
Trong khi đang tự hỏi liệu nó có giải quyết được không, thỏ banh nhìn về phía tôi.
Cấp độ của nó thì vẫn đang tăng lên và thỏ banh vẫn còn khá nhiều HP nhưng đôi tai thì đã mệt rã rời.
Tại thời điểm tôi đang định bước tới để giúp thỏ banh một tay, tôi chợt lạnh xương sống khi nhớ lại cảm giác nhầy nhụa của bọn chúng bám vào cánh của mình, và thế là tôi quay mặt đi.
…Được rồi thỏ banh, mày có thể làm được mà, tao tin mày!
Giống như loài như sư tử, chúng đẩy con mình xuống vách đá để nó phải tự lực leo lên.
Ờ thì, một câu chuyện nghe có vẻ vô căn cứ.
Tôi cảm giác có một cái nhìn không mấy thiện cảm đến từ thỏ banh, nhưng tôi vẫn vờ như không biết và ngước mắt lên nhìn mây trời.
Tôi cố nghĩ về điều gì đó khác để làm sao nhãng tâm trí của mình đi.
Oh, chắc do hiệu ứng 〖Cầu mưa〗 của con sên khổng lồ nên hiện tại trên trời đang có chút mây ở đây.
So với những nơi khác, chỗ này có những đám mây che đi ánh nắng mặt trời nên không khí có phần dễ chịu, không tệ chút nào, tuyệt.
Thôi, không nên nghĩ về đám mây đang quây tụ lại nữa.
“puhe! puhee! ”
Xin lỗi, xin lỗi.
Nếu thật sự mày không thể gắng sức được nữa thì tao sẽ giúp mày mà.
Khoảng chục phút sau, với trận chiến của thỏ banh thì số lượng sên nhỏ gần con đã giảm xuống chỉ còn con sót lại.
Làm tốt lắm.
Hãy nhanh chóng giải tán phần còn lại đi nào.
—————————————————————
Loài : Peach Ball Rabbit (Thỏ anh đào)
Trạng thái: Bình thường
Lv: /
HP: /
MP: /
—————————————————————
Ồ, nó đã lên Lv!
Và như mong đợi, thỏ banh với 〖Chuyển hóa lương thực〗, nó nhận khá ít sát thương sau cuộc chiến ấy.
Mặc dù có vẻ như nó đã gần kiệt sức.
“Jiiii!””
Con sên lớn nhất trong đám sên còn lại bỗng kêu lên một tiếng kỳ lạ rồi bắt đầu tấn công đồng loại mình.
Nó bắt đầu ăn thịt con non phía dưới bằng cách tựa vào và trườn lên người con sên nhỏ tội nghiệp.
Con sên non ở dưới ngưng động đậy sau khi co giật một chút.
Sau khi nhai đầu người anh em của mình, nó bắt đầu di chuyển để tấn công đứa tiếp theo.
Con bên kia có cảm thấy sốc khi nhìn thấy người anh em mình bị tấn công không?
Và rồi nó cũng trở thành bữa ăn cho con sên lớn hơn trong tình trạng không có sức phản kháng.
Sao chứ, mày là kẻ ăn thịt đồng loại ư?
Không, có lẽ nó nghĩ rằng sẽ không có cơ hội nào để đánh bại kẻ thù nếu không lên Lv nên nó bắt đầu thực hiện điều đó bằng cách ăn lấy đồng loại.
Con sên ấy cuối cùng cũng ăn xong đứa còn lại và bắt đầu đạt được một kích thước lớn hơn nhiều lần rồi thu hẹp khoảng cách với thỏ banh bằng cách trườn tới.
“Jiiiiiiiii!”
“pe, pefu!?”
Không tốt rồi.
Thỏ banh tuy còn rất nhiều HP nhưng nó đã quá kiệt sức.
Phản ứng của nó đã chậm lại và ánh mắt đã không theo kịp tốc độ di chuyển của con sên nhỏ đang lao đến.
“Jiiiia!!”
Con sên nhỏ thực hiện một cú bật nhảy mạnh mẽ.
Thỏ banh ngay lập tức dùng đôi tai che mặt lại.
Không, lại thế nữa rồi, kiểu tự vệ đó là vô ích thôi thỏ banh à.
Mặc dù mày nhắm tịt mắt lại là do bất ngờ với đòn tấn công đó.
Nhưng trong trận chiến, đó không khác gì ngoài một hành động tự sát cả.
Tôi nhanh chóng đập cánh tay xuống chỗ con sên nhỏ và xiên nó bằng cái móng của mình.
【Bạn nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng di động: Lv -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
…Eo ơi, thịt con sên lại mắc vào móng tay tôi rồi.
Tôi gỡ xác của nó ra khỏi bộ móng.
“pefu……?”
Thỏ banh rút lại đôi tai của mình và ngước mắt lên nhìn tôi.
Tôi lắc cánh tay, những miếng thịt sên trượt ra, rơi xuống và chìm vào trong đầm lầy.
.
: Thiên Đường Mộng Mơ
Hôm nay chúng tôi sẽ dừng chân ở đây, một nơi hoàn hảo để nghỉ ngơi. Hồ nước đẹp đẽ tan vỡ vào hư không, đổi lại sự thật là một bãi đầm lầy bẩn thỉu… Nhưng ít nhất ở đây bầu không khí mát mẻ hơn những nơi khác.
Có những lớp mây mỏng che bớt đi ánh sáng mặt trời nên có chút dễ chịu. Cám ơn kỹ năng〖Cầu mưa〗của con sên khổng lồ.
Thỏ banh có vẻ đuối hơi sau trận đánh vừa rồi, và Nina cũng mệt mỏi vì cố gắng bám trụ trên lưng tôi trong suốt chuyến đi. Mặc dù hết sức cẩn thận, tôi vẫn lắc lư trong khi di chuyển, sự êm ái không phải là thứ chúng tôi có.
Thông thường, một con rồng không phải là loài thú phù hợp để cho mọi người cưỡi chúng đi chơi loanh quanh.
Giờ tất cả chúng tôi sẽ tạm nghỉ thay vì cố tiếp tục chặng đường.
Rồi ngày mai, tôi sẽ nhờ đến kỹ năng〖Thần giao cách cảm〗của thỏ banh và〖Hóa nhân thuật〗.
Như thế tôi có thể nói chuyện với Nina tốt hơn.
Tôi thu thập đám cỏ dại mọc quanh đầm lầy và thu xếp một chiếc giường cho Nina. Ngủ ở đây vẫn chưa sướng, nhưng nó vẫn tốt hơn là thẳng cẳng trên cát.
Khi Nina nằm lên, thỏ banh cũng chạy lại về phía cô và nhét thật sát ngay bên cạnh.
Nina bất ngờ và mở to mắt, nhưng khi biết đó là thỏ banh, cô ấy cười và giữ chặt nó vào lòng.
Họ hòa thuận với nhau như thể là bạn bè thân thiết.
Liệu có cách nào mà những nhân thú có thể giao tiếp với nhau không?
Khi đảm bảo Nina và thỏ banh đang ngon giấc, tôi mới đặt bụng xuống đất. Tuy rằng tôi nhắm mắt lại và để ý thức trôi vào giấc ngủ, tôi vẫn không đánh mất sự cảnh giác đến môi trường xung quanh thông qua〖Cảm nhận〗. (Trans: tên cũ là Nhận thức)
Tôi cần phải luôn sẵn sàng hành động trong mọi trường hợp khẩn cấp. Như là khi một con rết khổng lồ tiếp cận, thế sẽ dễ dàng để bỏ chạy thành công.
Vẫn đang thư giãn và thả lỏng cơ thể vào việc nghỉ ngơi. Rốt cuộc ánh sáng chiếu vào mắt khiến tôi thức dậy.
Một ngày lại đến trong lúc tôi đang nằm nghỉ, bây giờ là buổi sáng.
Tôi khẽ nhấc đuôi lên và lắc đầu. Ấy cha, tôi cảm thấy đầu mình thật nặng nề.
Chậc, khi sử dụng đến〖Cảm nhận〗tôi đoán bạn không có được một giấc ngủ ngon cho lắm. Vì tôi có cơ thể của một con rồng, nên điều này có vẻ không cần thiết, nhưng thi thoảng tôi vẫn muốn được ngủ ngất ngây.
Ít ra tôi mong được một ngày thoải mái, nơi tôi nằm nướng suốt nguyên cả ngày trong tuần.
Việc đó nhắc nhở, cuộc sống của tôi trong rừng thật sảng khoái.
Nếu tôi buồn ngủ, tôi có thể ngủ ngon vì không có kẻ thù nào có thể đến gần chiếc giường và khiến tôi ngạc nhiên, tôi cũng không sợ khát vì có một hồ nước xinh đẹp nơi tôi có thể đi bộ đến đó, và cũng có vài con sói xám thỉnh thoảng cho tôi được một bữa ăn, vì vậy tôi không hề bận tâm.
Mà thôi, có lằng nhằng suốt cũng chẳng giúp ích gì.
Chuyện quyết đoán bây giờ là tôi phải nâng cấp Lv của mình lên đến mức mà những con rết khổng lồ cũng phải dè chừng. Điều đó sẽ giúp việc tìm nước uống và thực phẩm trở nên dễ dàng hơn nhiều, và luôn cả một giấc ngủ yên bình.
Hãy suy nghĩ tích cực nào.
Giờ thì, MP của thỏ banh hẳn đã phục hồi hoàn toàn, như thế tôi có thể nhờ vào〖Thần giao cách cảm〗để thử trò chuyện cùng với Nina… Mà thật ra, where are you now, thỏ banh?
Đêm qua nó nằm ngủ cùng với Nina, nhưng lúc này chỉ còn mỗi cô ấy trên giường.
Cơ mà cô đang nằm mơ thấy gì mà cứ nói mớ “suu, nya…” vậy.
Thật là một khuôn mặt ngủ ngon lành.
Trong khi tôi suy đoán là cô ấy đang mơ về quê nhà, nhìn thấy hoàn cảnh của cô ấy, tôi có một chút cảm thông.
“Cám ơn ngài rất nhiều nya, Dragon-sama. Cho những gì từ trước đến giờ… xin lỗi… ”
…Đừng, nếu như cô nói ra những lời như thế, sẽ khiến tôi bối rối chết mất…
Không, nhất là cùng với khuôn mặt rạng rỡ hạnh phúc thế kia…
Tôi sẽ gửi lời cảm tạ chân thành khi cô đã tỉnh dậy, dù đôi lúc tôi khiến cô phát hoảng. Tôi không giỏi trong việc bày tỏ cảm xúc lắm bởi bản chất lối sống của một con rồng cùng sự thù ghét của loài người.
Mày đâu mất rồi, thỏ banh.
Mày đã biến đi đâu.
Có phải vì tư thế ngủ của Nina xấu đến mức chính mày cũng phải đào một cái hố và chui vào đó?
Tập trung vào〖Cảm nhận〗tôi rà soát xung quanh. Ở phía xa tôi thấy được thỏ banh đang di chuyển trong khi lê tai về phía đầm lầy.
Nó đang làm gì vậy.
Khoan cái nào, không lẽ mày định uống phần nước kinh tởm ở đầm lầy đó?
Với cái bụng vô tận của thỏ banh không khó để nghĩ ra chuyện như thế khi nó đói.
Tôi đuổi theo thỏ banh và tiến gần hơn đến chỗ đầm lầy.
“Pefuu!”
Khi thỏ banh đến gần rìa của bờ hồ, nó kêu lên và vươn rộng đôi tai. Luồng ánh sáng xanh phát ra từ cơ thể của nó, hòa vào đầm lầy.
Khi tia sáng màu xanh ấy chạm vào mặt nước, phần nước bị đục màu cũng tan biến trải dài theo chiều gợn sóng.
Cái quái, phần đầm lầy dơ bẩn kia trở nên sạch sẽ rồi?
Đến tận đáy của đầm lầy, nó biến thành làn nước trong vắt, mặc dù chỉ là một phần của khu vực.
Thỏ banh nhìn sang phía tôi và reo lên một cách tự hào, “pefu!”, tôi bắt đầu đưa miệng xuống uống qua một ngụm nước.
Ê này thỏ banh, từ khi nào mà mày làm được một trò hữu ích như thế.
Năn nỉ dạy bí quyết đi mà.
Ồ, chắc chắn rồi!
Đó là kỹ năng〖Làm sạch〗mà nó có được khi tiến hóa thành thỏ anh đào!
Rõ ràng đó là một kỹ năng có khả năng lọc nước. Chỉ do hôm qua thỏ banh đã cạn sạch MP mà thôi.
Một kỹ năng hoàn hảo, thật may mắn.
Tôi nên đánh thức Nina và thông báo với cô ấy điều này.
Dù suốt thời gian qua Nina không nói gì nhưng cô ấy hẳn đã rất khát. Tôi vui mừng khôn siết biết bao.
Tôi ngay lập tức quay trở lại chiếc giường cỏ và kêu lên một tiếng “gurua!” để đánh thức Nina.
“Unyaaa!”
Cô ấy choàng tỉnh giấc, nhanh chóng bật dậy và duỗi cơ thể.
Tôi không biết có sao không, khi mà tôi đột nhiên đánh thức cô ấy một cách bất ngờ bằng tiếng gầm của một con rồng.
Là con người thì chắc tim ngừng đập luôn quá.
Tôi đoán cô ấy đã rất mệt mỏi và tốt hơn nếu để cô ấy ngủ cho đến khi tự giác tỉnh dậy.
Sự căng thẳng đã tăng cao rồi, và như nó vẫn đang trở nên tồi tệ hơn.
“A, to, toto, nya, chào buổi sáng Dragon-sama… ngài muốn cần việc gì ạ?”
“Guruu…”
Whoa, tôi cần phải nhanh chóng xin lỗi…