: Derek
Tôi đang định quay về ngôi đền, nhà mạo hiểm Derek chui ra khỏi hội trường.
Một số người khác lo lắng đi theo.
“Vết thương của anh vẫn chưa lành hẳn.
Vẫn còn muốn rời đi sao?”, Hibi hỏi.
Derek chỉ khẽ gật đầu khi khựng lại đôi chút.
“Tôi không thể ở đây mãi được.
Cần phải cho họ biết tôi vẫn an toàn.
Nếu dành thời gian lâu hơn nữa thì…”
Anh ta không suy nghĩ cho bản thân mà cứ tìm cách về cho thật nhanh.
Đồng đội chắc tưởng anh ta chết rồi, thế không quan trọng đâu.
“Này, anh chắc là tự lo được chứ?”
Một thanh niên cầm cây thương phía sau hỏi.
Hẳn là muốn hộ tống giúp người này.
“...Không sao.
Hơn nữa nếu cậu gặp đồng đội của tôi thì mọi chuyện càng phức tạp.”
“Trên tay không có vũ khí, anh định vượt qua thế nào?”
Anh ta đưa cây thương của mình cho Derek.
Dù còn băn khoăn nhưng người này vẫn từ từ nhận lấy.
“Đó là bảo vật đáng quý của tôi.
Cẩn trọng với lũ Abyss từ sau lưng.
Bọn Grafant thì chậm hơn, và đừng chọc giận một con Morz thì anh vẫn sẽ an toàn.
Nếu cứ đi thẳng từ đây thì chỉ cần chú trọng với Abyss thôi.”
“...”
Nhìn lấy cây thương, anh ta không nói lời cảm ơn nào mà chỉ gật đầu nhẹ.
Anh ta rời đi, nhưng khoảng khắc sau vẫn quay lại nhìn ngôi làng.
Quan sát lấy người đã cho anh ta vũ khí và Hibi.
Bắt gặp ánh mắt của Hibi, mặt anh ấy đỏ ửng.
Người đó vội quay đi, còn Hibi chỉ tỏ ra khó hiểu.
Chẳng lẽ là kiểu sét đánh con tym khi được cứu giúp trong tình huống hoạn nạn?
Thật ra Hibi cũng khá xinh đấy chứ.
Có vẻ Hibi là người nói chuyện với anh ta nhiều nhất khi trú dưới hầm, quả nhiên không chạy đâu được.
Vì từ lúc đầu vẫn còn tỏ ra thái độ thù địch, cô ấy đã phải thuyết phục anh ta rất nhiều.
“...Umm, lần tới gặp mặt, tôi muốn bày tỏ lòng cám ơn.
Khi mọi chuyện lắng xuống… tôi đến thăm có được không?”
Khi nghe được lời của Derek, Hibi ngẫm nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
“...Người ngoài không nên đến ngôi làng của chúng tôi nhiều.
Nếu anh không bị thương chúng tôi đã dọa đuổi đi rồi.
Việc anh nói chúng tôi muốn hiến tế anh cho ác thần… Chúng tôi không biết ý của anh là gì, điều đó là bịa đặt.
Hãy quên ngày hôm nay đi.”
Qua lời của Hibi, những người khác cũng cúi đầu.
...Chắc là nhắc tới vụ dâng cho con Manticore.
Phải rồi, nếu họ bị bắt buộc hy sinh cả người dân của mình thì không có lý do gì để lỡ một vị lữ khách cả.
Ngôi làng này hẳn cũng đang chịu cảnh đó.
Đến lúc này họ vẫn bắt cóc người khác, cho nên việc đối xử tốt một cách đột ngột khiến họ khó xử.
Họ chưa tìm được cách giải quyết rõ ràng.
Đó là lý do họ dọa nạt đuổi những người không bị thương, nhưng vì nhân tính mà vẫn cứu giúp người khác.
Nhìn cách họ đối xử khi con Manticore giả làm người là đã hiểu.
“...Tôi biết rồi.”
Derek chỉ đáp rồi cúi gầm mặt.
“Tôi lấy lòng biết ơn vì được cứu mạng.
Tuy nhiên quên đi là chuyện không thể, tôi sẽ nhớ mãi cái ngày này suốt cuộc đời.”
Khi đi được vài thêm vài bước, Derek quay lại.
“Sau đó, nơi này… Không.”
Một biểu cảm phức tạp hiện lên khuôn mặt.
Anh ta có chuyện gì đó muốn thổ lộ nhưng quyết định giữ im lặng.
Tôi thấp thoáng nghe được anh ấy lẩm nhẩm “Không sao, tôi sẽ không để xảy ra chuyện gì đâu.”
Là sao?
Có vấn đề khác bên ngoài ư?
Không lẽ anh ta trông thấy một con quái thú kỳ lạ.
Tôi có ý định hộ tống anh ta trên quãng đường nên đi theo…
Nhưng khi trông thấy anh ta tái mặt bỏ chạy…
Tính ra cũng khá lành lặn rồi đấy chứ.
“Gaah.”
Cô bạn thi triển 〖Hồi sức tăng cường〗lên Derek.
Có lẽ vì sức lực được hồi phục mà phắn nhanh hơn hẳn.
Cô giỏi dữ…
Cho dù trong tình trạng đó cũng rất nguy hiểm nếu bị một con Abyss tấn công, tôi không nghĩ anh ta sẽ an toàn.
Nhưng vì anh ấy nói không cần nên tôi cũng không cưỡng ép.
Tôi cũng không thích gây hiểu lầm rồi đối đầu với đồng đội của người này.
Lỡ tay một chút thì cô bạn có thể gϊếŧ họ luôn.
Trên đường trở về ngôi đền, tôi theo dõi anh ta từ xa thông qua 〖Cảm quan〗.
Nếu xảy ra vấn đề tôi sẽ can thiệp, nhưng cuối cùng không có gì.
Trên đường tôi thấy thanh kiếm ai đó đánh rơi.
Derek chắc chắn cũng thấy khi đi ngang qua nhưng không nhặt lên.
Có lẽ anh ấy nghĩ vũ khí cán dài đối phó với quái thú an toàn hơn, hoặc muốn sử dụng món đồ mà mình được trao tặng.
Từ ban đầu gặp mặt, anh ta còn lầm tưởng họ là một bộ tộc man rợ, vì thế còn nhiều điều tôi chưa hiểu.
Bản thân Derek có lẽ cũng nghĩ vậy.
Tôi dừng lại khi anh ta an toàn đi đến bìa rừng để trở về ngôi đền…
Chẳng có gì xảy ra cả.
Chẳng phải tôi tốn công cuốc bộ gấp đôi rồi sao?
Mà thôi kệ..
: Cuộc Tấn Công Tại Ngôi Đền
Vì một số lý do nào đó mà tôi có dự cảm chẳng lành.
Một điềm báo kỳ lạ.
Nhưng tôi không nghĩ nó đến nỗi tệ.
Về đến ngôi đền, mộc quái đang sẵn sàng cho một trận chiến, còn Aro đáng lẽ phải giấu mình đi thì lại xuất hiện.
“VeeEEE!”
Đối thủ của họ là một con quái thú tám chân với thân hình cưỡng bức con mắt người xem, Abyss.
Bản thân họa tiết kẻ sọc làm tôi nổi da rồng lâu rồi.
Lần thứ ba tụi này lủi vào ngôi đền của tôi.
Đúng là mất kiểm soát rồi.
Còn tệ hơn tôi nghĩ nữa chăng?
Giải quyết vấn đề lúc này trước.
Aro và mộc quái vẫn chỉ ở hạng D, cấp độ còn chưa cao.
Không có cách nào họ đối phó được với một con Abyss hạng C cả.
Khác biệt chỉ số rất nhiều.
Để ngừng trận chiến, tôi lao đến.
Bốn con thỏ đất vây xung quanh Aro, sản phẩm từ 〖Hình nhân đất sét〗.
Chúng dùng để dự đoán hướng tấn công của Abyss.
Aro đưa cánh tay về trước.
“…Se, hou… 〖Đất sét〗.”
Mặt đất bên dưới con Abyss phát sáng, trồi lên thành một mũi kim.
Ngay tức thì nó di chuyển với tốc độ đáng sợ.
“VeeEEE!”
Nó chạy vòng quanh Aro.
Tốc độ này…
Nó có chỉ số Nhanh nhẹn: .
Aro chỉ có Nhanh nhẹn: là cùng.
Dù chưa hoàn toàn áp đảo, nhưng vốn cô nhóc đã rất khó.
“Guoooooh!”
Tôi gầm lên nhưng nó không hề để ý.
Aro vẫn đang dõi theo nó nhưng rõ ràng đang mất bình tĩnh.
Những con thỏ bị phá nát sau những tiếng kêu ré.
Sự sống của chúng nhanh trở lại bụi đất.
“Gishaaaah!”
Mộc quái vung nhánh c… cánh tay xuống.
Làm sao bắt kịp với vận tốc của Abyss.
Phải dữ dội hơn mới thu hút được sự chú ý của nó.
Quả nhiên đòn đánh không trúng đích.
Kết quả còn xấu hơn việc không đánh.
Cú đập làm những nhánh cây nhỏ gãy ra, bản thân mộc quái cũng chịu lực tác động.
Miệng Abyss dính đầy những mảnh gỗ vụn.
Nó cũng đã tấn công mộc quái.
Ngoài ra còn vài phần đất vụn từ con thỏ.
“…Ve, Veh! Veheh! Veheh!”
Nó bỗng ngừng di chuyển.
Bằng một tiếng động gớm ghiếc, nó nôn ra phần còn lại của con thỏ.
“GuoOOOH!”
Vâng, anh mày tới rồi!
Tôi vỗ cánh tung ra hai nhát 〖Phong trảm〗.
Chúng tụ về phía Abyss.
Nó trở thành tảng thịt rơi bẹp xuống.
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
Tôi đã đến kịp lúc.
Chỉ trễ vài phút là Aro, mộc quái và bầy nhện non nằm gọn trong bao tử nó rồi.
...Mà nó cũng chẳng cần ăn họ làm gì.
Như việc con thỏ đất bị nhả ra.
Có lẽ nó lầm tưởng chúng như loài động vật bình thường nên tấn công.
Rồi nhận ra thứ đó không ngon tý nào.
Trông thì hấp dẫn, nhưng đất vẫn là đất.
Đâu thể ăn được.
Nhưng chắc cũng có ít mùi vị tươi sống đấy.
“T...h...hỏ.”
Aro nức nở ngồi xuống, gom những mảnh vụn còn lại.
Dòng lệ lăn trên mắt.
Những giọt nước mắt xót xa.
Nếu không nhờ có bầy thỏ đất là cô nhóc bị thay thế làm thực đơn rồi.
Chúng không hy sinh vô ích.
Chúng chết vì bảo vệ người mẹ của mình.
Dù như thế cũng không an ủi được.
Con bé không tạo ra chúng để làm khiên chắn sống.
Nếu không thì đã chẳng làm nên thứ bé tẹo đáng yêu như thế làm gì.
Ít nhất con bé muốn quên đi sự cô đơn.
Bởi vì 〖Cuộc sống giả tạo〗 cũng khá giống 〖Hình nhân đất sét〗 nên tôi có thể hiểu được cảm giác ấy,
...Tình hình lúc này khiến tôi không thể rời mắt khỏi nơi đây nữa.
Chẳng biết còn bao nhiêu con sẽ đến.
Không ngờ cái mùa động dục của tụi này dễ sợ đến vậy.
Tôi nên bắt đầu tổ chức bài huấn luyện cho họ.
Đây là lựa chọn an toàn duy nhất.
Aro từ 〖Thây ma: hạng F〗 lên 〖Cốt sư sơ cấp: hạng E〗 rồi 〖Phù thủy Revaana: hạng D〗.
Lúc đầu con bé mong manh đến nỗi chỉ chạm vào là rơi ra, về sau đã cử động cơ thể tốt hơn rồi còn sử dụng được ma thuật.
Bây giờ đã có được da thịt tạo hình từ đất.
Lần tiến hóa tới chắc chắn sẽ không khác gì con người.
Hơn nữa còn có thể lên hạng C.
Khi đó có thể chiến đấu ngang hàng với Abyss.
Nếu phối hợp với mộc quái sẽ đối phó được với chúng dễ dàng.
Tôi không biết khi nào bầy Araenie non sẽ chịu ảnh hưởng 〖Bụi vảy rồng〗.
Nếu lỡ dính phải 〖Nguyền rủa〗 là tôi phải tống chúng về hoang dã ngay.
Cho đến khi đấy tôi phải dạy chúng biết cách đi săn.
Vì đã nhận nuôi thì đây phải là nghĩa vụ.
Chúng ăn thịt loài Abyss không chút khó khăn thì sẽ thật hay nếu chúng trưởng thành trở bầy săn Abyss…
Hay là chúng ta nên đi bắt chúng một ít nhỉ?
Chỉ cần đi bộ là cũng thấy…
Đó là công việc chúng ta làm được.
Nhân tiện kiếm thêm vài con quái khác, nếu còn…
Lúc nãy Aro và mộc quái đang đánh với con Abyss kia.
Nó sẽ mang lại cho họ nhiều điểm kinh nghiệm.
Tôi kiểm tra trạng thái lại.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro
Chủng loài: Phù thủy Revaana (Revaana Mage)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Mộc quái nhỏ (Lesser Treant)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Aro đã từ lên .
Con bé chắc chỉ cần thêm vài bước tiến, nhưng đã nhận rất nhiều điểm kinh nghiệm từ cấp độ Abyss.
Từ bây giờ sẽ là những bài tập nghiêm túc, nâng cô nhóc lên hạng C là chuyện không quá khó.
«Quái khẩu trong đền Long thần»
【Ouroboros:Hạng A】Cấp độ:/
【Phù thủy Revaana:Hạng D】Cấp độ:/
【Mộc quái:Hạng D】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
【Araenie non:Hạng E】Cấp độ:/
: Grafant Hầm Hố
Tôi dẫn Aro, mộc quái và bầy nhện Araenie non vào rừng.
Như thường lệ chúng tôi hiện không thể lộ mặt với tộc Lithovar nên chọn khu vực đối diện với ngôi làng.
Lũ nhện thì cứ vô tư bò đi đủ hướng, nhưng một phần nào đó chúng vẫn dõi theo tôi…
Nếu chúng lỡ đi lạc đâu đó là nằm bên trong một con Abyss liền, nên tôi hy vọng chúng đừng tỏ ra thờ ơ quá.
Chẳng có cách nào để khiến cho chúng hiểu đâu.
Nếu cứ chỉ cho ăn chúng sẽ không thể học được cách tự đi săn.
Trước tiên tôi muốn cho bầy nhện tiến hóa lên hạng D.
Vậy cũng đủ vững chãi hơn rồi.
〖Cảm quan〗 vẫn chưa bắt gặp người Lithovar nào, thế nên tôi cẩn thận băng qua khu rừng.
Có vài tín hiệu nhỏ, tôi đưa mắt nhìn thấy một nhóm sinh vật trẻ con ngồi trên nhánh cây, phát ra ánh sáng xanh lục.
Raran, đứa trẻ rừng xanh.
Lần này có tận tám con, nhiều hơn bình thường.
Tôi không biết lý do gì chúng lại đông như vậy.
Dù có thể không nặng ký, nhưng nhánh cây cũng đang kêu răng rắc.
Chúng không thể hiện gì khác ngoài việc chỉ quan sát tôi từ xa.
Làm gì mà hâm mộ dữ vậy?
Kinh dị hết biết.
Này, đừng bảo lầm tưởng ta là Long thần ngày trước nhé?
Tôi gửi chúng ánh nhìn chứa suy nghĩ ấy, nhưng xem ra không có phản hồi nào.
Khi ngắm nghía tôi đã đời thì chúng cùng nhảy xuống, chạy đi theo cùng một hướng.
Chúng lại nhanh chóng biến mất như chưa hề ở đó.
...Tới giờ tôi vẫn chưa hiểu.
Chúng muốn tôi đi theo ư?
Lối đó là chỗ bìa rừng.
Chỉ có tôi thì không sao, nhưng ở đây còn có Aro và những người khác, tôi không muốn đụng độ phải con người.
Lần cuối đi theo, chúng đã dẫn tôi đến một ngôi làng khác.
Nghĩ lại không có lý do gì chúng phải làm chuyện này cả…
Hay chỉ là sự trùng hợp?
Cả lần trước và bây giờ, chúng đều đi theo hướng ngược lại với tôi rồi biến mất.
「Lối này, lối này!」
Lúc đang xem xét nên làm gì, cô bạn lại chỉ tôi đi hướng khác.
Chắc đã phát hiện ra gì đó.
Tôi thăm dò qua 〖Cảm quan〗.
Có một tín hiệu rất lớn.
Tôi đưa tai xuống đất và nghe thấy những tiếng bước chân nặng nề.
Một con quái khổng lồ chăng?
Vẫn chưa nói được gì khi chưa thấy bảng trạng thái của nó, nhưng xem ra không nhanh nhẹn cho lắm.
Tôi có thể ở bên cạnh giúp đỡ, không chừng là một đối tượng hoàn hảo cho mọi người cày cấp.
Con quái thú đang hướng về nơi này, nên tôi chờ ở một khu vực dễ quan sát.
Dù to nhưng kích thước vẫn nhỏ hơn tôi.
Cũng tầm cỡ Rồng đá nhỏ là cùng.
Thật có chút hoài niệm, khi bản thân chẳng thể làm được gì ngoài việc bỏ chạy và mang theo Miria.
Lúc đang hồi tưởng, những cái cây phía xa đổ xuống.
Xuất hiện sau đó là một con bò tót khổng lồ, cao gần sáu mét có bộ lông màu nâu nhạt.
Phần bờm trên mặt nó dài kỳ lạ.
Màu mắt đỏ tươi và hơi thở mạnh mẽ, rõ ràng nó đang trong trạng thái kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
H- Hơi khó rồi đây.
Trước tiên kiểm tra cái đã.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Grafant
Trạng thái: Kích động
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
Tấn công:
Phòng thủ:
Ma thuật:
Nhanh nhẹn:
Hạng: C
Kỹ năng đặc trưng:
〖Nóng tính: Cấp -〗 〖Tự động hồi phục HP: Cấp 〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp 〗 〖Kháng độc: Cấp 〗 〖Kháng rơi: Cấp 〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Giác khí (sừng vũ khí): Cấp 〗 〖Công kích: Cấp 〗 〖Đòn xông phá: Cấp 〗
〖Nhảy cao: Cấp 〗 〖Sao rơi: Cấp 〗 〖Sức mạnh: Cấp 〗
Danh hiệu:
〖Kẻ hùng mạnh trong khu rừng: Cấp 〗 〖Tấn công liều lĩnh: Cấp 〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
...Chỉ số của Aro thì Ma thuật: , Nhanh nhẹn: .
Kinh nghiệm trước đây đã dạy cho tôi biết rằng để gây được sát thương lên mục tiêu, ít nhất bạn phải tạo được hỏa lực bằng một nửa chỉ số phòng thủ của nó.
Nếu tôi tạo ra vết thương để họ nhắm vào đó thì cũng sẽ giúp họ có được một số điểm kinh nghiệm…
Nhưng nếu lãnh phải một hit của Grafant thì họ cũng đủ dẹo, có hơi nguy hiểm.
Đây vẫn là một đối thủ ngon lành không lẫn đi đâu được.
Chỉ số nhanh nhẹn của tôi vẫn đủ ngăn nó có ý định làm hại Aro và mọi người.
Ngoài ra tôi đã đảm bảo nó không có kỹ năng nào đáng quan ngại.
Dù còn một số tôi chưa rõ, nhưng xét về cái tên chúng chỉ là những đòn đánh trực diện.
Nếu để họ lo phần phía sau khi tôi thu hút phía trước, nó không tài nào tấn công được họ cả.
〖Sao rơi〗 có thể gây sát thương diện rộng, nhưng đó chỉ khi phối hợp với 〖Nhảy cao〗, tôi đủ thời gian nhắc họ.
Khi nhảy lên nó sẽ rơi trở xuống.
Nếu quá trình diễn ra dài, tôi sẽ sơ tán Aro và những người khác an toàn rồi phản công.
Cấp độ của nó khá cao nên họ sẽ nhận được lượng điểm kinh nghiệm tương đối.
Để giúp họ có khả năng tự đối đầu với Abyss, tôi sẽ không để con mồi trốn thoát đâu.
Cho dù không đạt được kết quả đi nữa thì họ cũng có đủ chỉ số để thoát khỏi đám kinh tởm kia.
Quả thật tỷ lệ bị lọt vào bụng một con Abyss cực cao.
Họ cần phải chiến đấu ngay lúc này.
Lúc còn suy nghĩ mấy chuyện bậy bạ thì cô bạn đã phát hiện ra nó trước.
Tôi phải chuyên tâm vào 〖Cảm quan〗 hơn nữa.
「Hấp dẫn đấy. Lát xong xuôi thì nướng phát nhé」
...À, thảo nào.
Tôi đã nghĩ tới một phần lý do là thế này.
Một đòn 〖Phong trảm〗 nhỏ được tôi tung ra.
Ngọn gió cuồn cuộn ma thuật bay thẳng đến chân của con Grafant tạo ra một vết thương nhẹ.
Đương nhiên tôi có thể cắt toàn bộ chân nó nếu muốn.
Nhưng như thế thì chọc tức nó mất.
Hoặc khiến nó hoảng sợ rồi bỏ chạy thì hóa ra công cóc.
Hơn nữa như vậy sẽ khiến nó lầm tưởng sức mạnh giữa đôi bên không quá chênh lệch.
“Buumo…?”
Grafant nhướng cái cổ dày nhìn tôi tức giận.
Mí mắt nó giật giật.
Nếu là con người nó sẽ chửi “Mày làm cái gì vậy thằng mặt lờ…?” chắc luôn.
Tôi hạ người xuống trông ra vẻ một bé rồng đáng yêu hiền lành.
Mấy thằng thích thể hiện sự nguy hiểm bằng thân hình đồ sộ của chúng.
Tôi cúi thấp người, lâu lâu khua cánh bắn ra 〖Phong trảm〗 yếu ớt.
Những lưỡi gió đập vào trán của nó.
「Anh làm cái gì thế?」
Cô bạn hỏi tôi.
Ớ không, tôi chỉ đang cố tình thu hút thứ khổng lồ kia về phía này để làm nó mất cảnh giác...
Nhưng tôi vẫn hầm hố hơn.
Cô cũng cúi xuống đi.
Đặt cằm của cô lên mặt đất.
“BuumoOOOOOOOH!”
Con Grafant rống lên rồi xung kích đến tôi.
Kế hoạch khiêu khích đã thành công.
: Aro Vs. Grafant
Đối diện trước con Grafant đang xông lên, tôi bật dậy tung cánh nhảy lên không trung.
Ở bên trên, tôi bắn bốn đòn 〖Phong trảm〗 nhắm xuống.
Mục tiêu là chân sau và hông của nó.
Nếu có thể khống chế được những bộ phận ấy thì tôi có thể giảm nguy cơ bị đá gót vào đít trong trường hợp không kịp đỡ.
Hơn nữa cạo bớt phía sau một chút cho họ dễ gây sát thương.
Hai nhát đầu cắt đứt vào chân sau.
Những mảnh thịt văng ra, máu tuôn xối xả.
Chân trước của nó trụ lại để không bị mất thăng bằng.
“――――!”
Trước khi kịp rống lên thì hai nhát còn lại cạo bay da mông của nó rồi.
Ánh mắt của nó càng trở nên căm phẫn hơn.
“BuumoooOOOoooOH!!”
Grafant nổi cơn thịnh nộ.
Tôi hạ cánh cách đó không xa.
Trọng lượng cơ thể nặng nề làm thổi bay bụi đất.
Thế này là đủ ổn.
Thật ra tôi muốn xử trụi hết cả bốn chân của nó, nhưng như thế thì điểm kinh nghiệm dành cho họ sẽ bị giảm lại.
Tôi biết điều đó qua quá trình rèn luyện cho Thỏ banh và hạ độc cả tổ kiến.
Lượng điểm nhận được phụ thuộc vào mức độ công bằng trong trận chiến.
Tôi chỉ cần làm nó suy yếu gần tới giới hạn là tốt.
Bằng cách kiểm soát khả năng linh hoạt và tạo thêm điểm yếu từ góc mù của nó.
Tôi cũng đang thu hút sự chú ý của nó nên nếu có vấn đề thì tôi có thể can thiệp ngay.
Cho nên dù họ chỉ ở hạng E và D vẫn có thể an toàn đối chọi với Grafant hạng C.
“Bumoh! BumOOOH!”
Kéo lê phần chân sau, nó tiếp cận đến tôi.
Quả nhiên tốc độ của nó đã bị giảm đi đáng kể.
Ở phía sau, Aro, mộc quái và bầy nhện đã sẵn sàng cho bài luyện tập.
“Th,ổ thuậ..t… 〖Đất sét〗.”
Aro niệm chú, mặt đất trồi lên thành kim nhọn.
Nó đâm xuyên vào phần da thịt bị để lộ của Grafant.
Bực tức vì đòn tấn công, nó lết người đổi hướng mục tiêu.
Đối tượng là Aro, người quan trọng nhất trong nhóm, nó hướng cặp sừng sắc bén về con bé.
“Bumooh!”
Aro lùi lại khi nó gào lên.
Cô nhóc dùng 〖Đất sét〗 dưới chân để đẩy bản thân lên.
Rõ ràng con bé đã chuẩn bị tư thế trước.
So với độ nhanh nhẹn, con bé giỏi ma thuật hơn.
Lợi dụng nó để di chuyển sẽ nhanh rất nhiều.
Cô bé đáp xuống nhánh cây của mộc quái.
Có lẽ vì sợ Grafant, lũ nhện đã phân tán hết…
Chúng không phải quái thú do tôi tạo ra nên không việc gì phải nghe lệnh.
Vì vẫn là hạng E nên chúng dễ lên cấp lắm, lần tới tôi sẽ tìm đối thủ thích hợp hơn.
Tấn công thất bại, sừng của nó chỉ cắm xuống đất.
Cơ bắp lộ ra mồn một vì chân trước đảm nhiệm hết.
Aro đưa tay lên.
〖Đất sét〗 bao quanh sừng của nó rồi cứng lại.
“Buh!?”
Không ngừng lại, cô nhóc còn dồn đất vào miệng nó.
Tôi nghĩ con bé muốn làm nó ngạt chết.
Một cách gϊếŧ chóc khá tàn bạo.
Nó giơ chân trước lên cao.
Cảm nhận thấy nguy hiểm, mộc quái lui lại kéo theo Aro.
Con bé ngừng điều khiển mặt đất mà hướng tay vào mặt nó.
“...on,g thu,ật 〖Gió lốc〗.”
Cơn giông hướng tới con mắt đang mở của nó, xoáy thẳng vào nhãn cầu.
Nhói vậy!
Mắt nó đỏ tươi với những mạch máu bị sưng huyết.
Nhưng nó vẫn trừng lấy con bé không rời.
Nó dậm chân trước xuống đất.
Cả khu vực rung chuyển, cơ thể khổng lồ của nó phóng lên không trung.
Đây rồi, là 〖Nhảy cao〗.
Cứ tưởng chân sau bị thương nó sẽ không sử dụng được chứ.
Mộc quái thu rễ lại, nới rộng thêm khoảng cách.
Nó di chuyển kêu lắc rắc, mắt luôn chú ý đến con Grafant trên không.
“-ổ t,huật 〖Đất sét〗.”
Sinh lực như thể rời khỏi Aro.
Làn da khô lại giống đất hơn.
Có thể con bé đã dùng cạn MP trong chiêu thức lần này.
Trong lùm cây, một cây kim cực lớn đâm lên từ mặt đất.
Nó vươn lên hai mét, hướng tới phần bụng con Grafant đang rơi xuống.
Cô nhóc đang sử dụng chính lực rơi của nó để gây sát thương.
Tôi đã nghĩ… sẽ thành công, nhưng nó nghiêng người về phía trước, đến chỗ nơi con bé đang rút lui.
Mặt con bé tái hết rồi, đã tới lúc tôi ra tay.
Luồng sáng nhẹ phát ra từ cơ thể Grafant trong một khắc.
Ngay tức thì ngọn lửa bốc lên xung quanh và nó lao xuống.
Đây là kỹ năng kết hợp cùng 〖Nhảy cao〗, 〖Sao rơi〗.
Giúp cho nó rơi xuống đối thủ với vận tốc cao khi bùng cháy.
Tôi dùng hai 〖Phong trảm〗.
Xoáy chân không bay thẳng qua ngọn lửa, đánh trúng vào đầu và người nó.
Phát đầu táp vào mặt làm nó mất tư thế đảo hướng.
Phát thứ hai khoét lỗ ở bụng.
“BumooOOOOH!”
Khi rơi xuống, cây kim đâm vào phần bụng hở của nó.
Không chịu nổi lực va chạm, cây kim vỡ nát một phần.
Mặt đất rung lắc mạnh.
Chậc… nó trâu bò hơn tôi tưởng.
Tôi mà lãnh cú đó khi còn là Hắc long tai ương non là chầu trời chắc luôn.
Nhưng vì lao phải một cột đất bởi chính sức tấn công của mình, nó sẽ nhận phải một lượng sát thương khá lớn.
“Bu…”
Con Grafant lê lết nhưng vẫn đứng dậy trên chân trước được.
Phần mũi kim 〖Đất sét〗 vẫn ghim ngay giữa bụng.
Máu trào ra.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Grafant
Trạng thái: Phẫn nộ (mạnh), Đổ máu
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
...C- Còn hơn phân nửa máu.
Con quái này chuyên biệt về phòng thủ nên chả trách.
Aro ngã khỏi nhánh cây của mộc quái, đập lưng xuống.
Mộc quái nhanh chóng đỡ lấy con bé rồi tách xa khỏi Grafant.
Cô nhóc đạt tới giới hạn MP rồi.
Chiêu thức 〖Đất sét〗 cuối cùng đã dồn toàn bộ ma thuật vào đó.
Hay là kết liễu sớm thôi nhỉ…?
Tôi nhận ra lũ nhện non tiến đến từ vết thương phía sau nó.
“Bumoh! Bumooh!”
Lũ nhện nhả tơ và bám lên vết thương.
Nó cố lắc người, nhưng vì chân vẫn còn tê tái sau cú ngã nên không thể dồn hết sức.
Nhưng nó cũng chẳng thể làm gì được vì chúng ở phía sau.
Tôi lấy 〖Phong trảm〗 chém gục chân trước.
Nó ngã đập bụng xuống cái bép.
Lũ nhện cũng bắt đầu cắn lên vết thương.
“Bumooh! BumooOOOH!”
...Tôi nghĩ sẽ để nó đến khi kiệt sức vậy.
Sinh vật đáng thương biết mấy.