: Tận Cùng Thế Giới
Cơn gió thổi qua người tôi thật dịu nhẹ.
Tôi đã bỏ lại cánh rừng xa phía sau.
Lần đầu tiên mà con tim lại tha thiết đến thế.
Tôi tạm biệt ngôi làng Lithovar mà chẳng hề xác định điểm đến tiếp theo.
Họ không có nhiều thông tin ở khu vực bên ngoài, đáng tiếc hơn nữa là tôi không dành thời gian để tìm hiểu những vùng đất khác ở thế giới này từ Adofu.
Nhưng với tốc độ bay hiện tại, tôi có thể rời xa khỏi lãnh thổ con người.
Việc tìm được nơi sinh sống có thể dễ hơn tôi tưởng.
Mặc dù chưa nghĩ tới đích đến, nhưng có một chuyện tôi đã quyết định.
Đó là để lộ bản thân trước mặt con người khi đang bay.
Như thế sẽ chuyển hướng sự chú ý từ bộ tộc Lithovar sang cho tôi.
Dù sao cũng đã nhờ cậu thanh niên nhân thú Nell rồi, làm vậy để cho chắc lần hai.
Tôi thấy những con phố xa bên dưới.
Mọi người chỉ như cái chấm nhỏ, không biết họ sẽ nhìn nhận tôi như thế nào nhỉ?
La hét rồi chỉ trỏ chăng?
「Ê, sắp đánh rơi rồi kìa」
Tôi nhận ra móng vuốt đang bấu chặt lấy Mộc quái sắp vụt ra.
Nhánh cây của nó xào xạc trong sợ hãi.
Úi trời- Xin lỗi…
Mà này, không phải cách nói hồi nãy hơi bị vô cảm đấy sao?
Cô bạn lườm Mộc quái như thể hỏi tôi tại sao phải mang nó theo.
Tôi quay đi vờ như không để ý.
Mặt khác Aro thì cưỡi trên đầu.
Đôi tay bằng đất hóa cứng lại để bám chắc hơn.
Con bé vẫn ổn nếu tôi có tăng tốc lên một chút.
Petit Nightmare thì kết thành mạng nhện trên đầu cô bạn, cũng tốt thôi...
Nhưng tôi không thấy nó đâu cả…
Ê, con thú cưng của cô chui đâu rồi?
Đừng nói là nhét vào bao tử rồi nhá?
Cô ấy chỉ ra phía sau.
Con nhện cũng đang lướt gió theo với vận tốc không tưởng.
Tôi phải nhìn kỹ lại lần nữa.
Cái gì đó lấp lánh ở phía trước nó.
Một sợi tơ phản quang dưới ánh mặt trời.
...V- Vậy có bị rơi không đó?
Nhìn nguy hiểm quá…
Nếu con nhện thích thú thì kệ đi, nhưng sao mà rung lắc dữ thế?
Sẽ rất tàn nhẫn nếu nó chết khi chúng ta đến nơi, bởi vậy dừng trò này đi má.
Sau vài giờ bay, vượt qua hàng loạt con đường dài.
Tưởng chừng tôi có thể bay vòng quanh thế giới chỉ trong một tuần.
Không có nghĩa là tôi biết thế giới này rộng lớn cỡ nào đâu…
Một dãy núi kéo dài.
Mặt biển bao la phía sau ngọn núi.
Một nơi hoàn hảo để dừng chân.
...Mà khoan, đi thêm một chút để xem có gì ở phía bên kia đại dương cũng không phải là ý kiến tồi nhỉ?
Không chừng con người ở đó chưa biết thông tin việc một con Ouroboros náo động.
Những vùng biển là nơi lý tưởng để tránh tiếp xúc với bên ngoài.
Gặp một hòn đảo cô lập nữa là sướng luôn.
Tôi vượt khỏi dãy núi để tiếp tục.
Thêm vài giờ trôi qua, tôi cảm thấy cào bụng rồi...
Tốt nhất là kiếm cái gì đó cho no say, hoặc không thấy thì quay lại.
Tôi bay với suy nghĩ đó tới khi đột nhiên có dự cảm khó chịu.
Hừm, có gì đó không ổn trong suốt thời gian qua.
Mây mù xa xăm cuối cùng cũng thấy được đường chân trời.
Lý do gì mà nó lại trông rõ hơn khi tôi tới gần.
Một phần đại dương đã kết thúc.
Nó trôi xuống một cái vách đá khổng lồ…
Hoặc tôi đoán đó là thác nước.
Nhưng kích cỡ này, cần phải có một từ ngữ mới để miêu tả nó.
Nước biển chảy vào một cái hố xanh to tổ chảng.
Bên dưới đó không thấy được.
Lượng nước cứ như thế trôi xuống không ngừng
Tôi quan sát mà tưởng mình như đang bị hút vào.
Trong một lúc trí óc bay hơi hết rồi.
Một đống câu hỏi đổ vào đầu tôi.
Cái hố này sẽ dẫn tới đâu?
Làm thế nào mà mực nước biển không thay đổi?
Nếu thế giới này không phải hình cầu, rồi những ngôi sao trên trời và lực hấp dẫn hoạt động ra sao?
Có một hòn đảo lớn bên cạnh thác nước.
Ở đó gồm ngọn đồi cỏ, vách đá và cây đại thụ.
Một nơi trông thật kỳ quái.
Không có dấu hiệu của con người.
Nơi này xứng đáng được gọi là tận cùng thế giới.
Chắc… ổn nhỉ?
Hay quay lại thì tốt hơn?
Đây có thể là nơi cực kỳ tồi tệ.
N- Nhưng… tôi hạng A mà, sợ đéo gì?
Không có nhiều con mồi mang lại được lượng điểm kinh nghiệm kha khá, vì vậy tôi nghĩ những nơi có nhiều quái thú sẽ ngon hơn, nhưng… hmm…
Khi đề ra phương án bỏ chạy nếu ấn tượng ban đầu trở nên xấu đi, tôi từ từ hạ độ cao.
Yên tâm.
Tôi sẽ tốc biến bay mất trong tình huống khó nhất.
: Trải Nghiệm Những Điều Chưa Biết Tới
Tôi đã hạ cánh an toàn và đặt Petit Nightmate cùng Mộc quái xuống.
Aro vẫn ở trên đầu.
Nếu con bé muốn thì tôi không ép…
「Đói」
Cô bạn phàn nàn với ánh mắt khá bực bội.
Bay lượn gần suốt cả ngày, tôi cũng cảm thấy đói và mệt mỏi.
Nếu không tìm thấy đồ ăn nào tử tế trên hòn đảo này thì nói thật, tôi khó mà sống sót để trở về.
Tôi nhìn quanh nhưng chỉ toàn là đồng cỏ.
Thấp thoáng có những đóa hoa lạ lẫm, cánh dài mỏng bảy sắc cầu vòng tô điểm khung cảnh thiên nhiên thêm huyền ảo.
Một cái cây lớn có thể nhìn thấy từ xa, bao quanh bởi chính loài hoa đó.
Chỉ có một quả duy nhất đỏ tươi.
Phải táo không nhỉ?
Cái màu gì mà sặc sỡ thế, nhưng có thể kiểm tra rồi đưa cho cô bạn ăn đỡ.
Không có bất kỳ quái thú nào.
Một thân cây đại thụ với vách đá dựng lên, mặt đối diện là phần nước biển đổ vào cái hố khổng lồ.
N- Nơi này hơi khó để mà sinh sống ổn định…
Nhiệm vụ trước hết là đảm bảo nguồn thực phẩm an toàn và chỗ để ngủ.
Sau đó là đi cày cấp.
Rèn luyện cho cả Aro và những người khác nữa.
Ngoài ra từ khi đánh bại tên anh hùng, tôi nhận được kỹ năng thần bí 〖Cõi phàm nhân〗.
Khi hắn bị mất nó thì cấp độ tụt xuống, nó sẽ có ảnh hưởng gì đó trong quá trình tiến hóa của tôi.
Vậy nên trong lần biến hình kế tiếp, những đặc điểm tiêu cực của Ouroboros có thể được bù đắp và tôi có cơ hội trở thành con rồng chính diện…
Hy vọng thế.
Đã từng có một lựa chọn á nhân trong sơ đồ tiến hóa của tôi.
Cho nên những nhánh tương tự có thể sẽ lại xuất hiện.
Cấp độ hiện tại giờ là…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Ouroboros
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
...Thật cao, một cách kỳ cục.
Ngay cả sau trận chiến của bầy Kiến đỏ trong hoang mạc, đánh nhau với tên anh hùng, tận diệt hang ổ Abyss và xới nát cả binh đoàn 〖Thợ săn đói khát〗, tôi vẫn mới chỉ đi được ba phần tư chặng đường.
Cấp độ càng cao, nâng lên càng khó, tôi đoán rồi sẽ còn tốn thêm nhiều thời gian hơn nữa từ đây.
Chủ yếu tôi chỉ toàn gặp đối thủ hạng C, thấp hơn hai hạng.
Dù sao cũng chẳng có nhiều quái thú hạng B.
Không lẽ tôi đã là người mạnh nhất trong thế giới này?
Với những nhánh tiến hóa khác của tôi, đã từng có nhiều quái thú hạng A khác, cả thế giới có thể sụp đổ trong nháy mắt.
May mà chỉ có tôi, một con Ouroboros khác mà xuất hiện là cả vương quốc tơi bời luôn.
Khi nhìn thấy rìa đại dương, tôi tự hỏi bộ thế giới này không rộng lớn như đã nghĩ ư.
...Nhưng tôi vẫn chưa có Danh hiệu 〖Tiến hóa bậc cuối〗 mà.
Không chừng tên Thần ngôn mất dạy đang cố tình dẫn dắt tôi phá hoại thế giới này.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro
Chủng loài: Revaana Lowlich
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Aro cũng đã trở nên khá mạnh…
Con bé sẽ sớm tiến hóa thôi.
Hiện tại đang là hạng C+, tiếp theo sẽ là B hoặc B+...
Tuy HP và MP cao, nhưng tôi hơi lo là chỉ số Nhanh nhẹn của con bé khá thấp…
Bỗng Mộc quái thu hút ánh nhìn của tôi như muốn nói gì đó.
À, chú mày cứ dựa vào khả năng của mình, không cần phải vội vàng gì…
Hừm, trong trận chiến với 〖Thợ săn đói khát〗 lúc trước, chắc mày đã sát cánh bên cạnh Aro nhỉ…
Lần tiến hóa sắp tới cũng gần rồi chăng?
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Mộc quái nhỏ (Lesser Treant)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Không thể ngắm nổi nữa, tôi rời mắt.
Umm… Mày đang ở hạng D phải không?
Hay đúng hơn từ đầu mày vẫn như thế…
Khi mày được tạo nên, Aro chỉ mới là bộ xương, khoảng cách bị bỏ lại hơi xa.
N- Nếu một đối thủ ngon lành xuất hiện, cố mà lên cấp cùng với mọi người nhé?
Tiếp đến là con nhện…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Petit Nightmare
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
…
Nó nhìn về phía tôi, rồi quay sang chỗ Mộc quái nhả một khối tơ trước mặt nó.
“GuoOOh!”
Này, Mộc quái là tiền bối của mày đấy!
Lần tới mà còn hành xử như thế thì đừng trách tao!
Tôi vô thức gầm lên.
Tỏ ra chán nản, con nhện đi vòng qua phía cô bạn.
Cô ấy áp mặt lại gần để giúp nó vui lên rồi trừng mắt lấy tôi.
Cô, đúng thật là…
Hồi trước cô còn kinh hãi vụ bị bám lên đầu mà, giờ lại a dua theo nữa…
OK, tưởng mỗi cô có hả, tôi cũng đưa mặt lại gần Mộc quái nhưng nó lùi ra xa…
Ơ, thôi được rồi.
...Hầy, tập trung đi tìm vài con quái thử sức để xem nơi này nguy hiểm ở mức độ nào.
Tôi lẳng lặng rời khỏi Aro và mọi người.
Lúc đang quan sát, tôi nghe thấy tiếng cô bạn đánh hơi.
Cô ấy cúi đầu xuống ngoạm cả một bó hoa bảy màu dính lẫn đất.
Bụi bặm rơi ra khi cô ta nhai lạo xạo, rồi phun bỏ những vụn đất khỏi miệng.
「Ngon đấy」
Cô bạn tỏ ra hài lòng nói với tôi.
Thế quái nào, tôi thử lấy răng nhấp một cái.
Tuy chưa đủ để trải nghiệm, nhưng vị ngọt bùi tràn ngập miệng tôi với mùi thơm dịu nhẹ tỏa lên tận mũi.
Một cảm giác thỏa thích đến nỗi tôi cũng muốn gật đầu.
Hàng tốt đấy.
Để xem đây là gì nào?
【〖Reigrua〗: Hạng A-】
【Loài thực vật tuyệt đẹp với cánh hoa cầu vòng】
【Dù không khô héo cho tới cuối quãng đời, người ta kể rằng nó vẫn phải mất một trăm năm để nở hoa】
【Ngoài ra nó cực kỳ nhạy cảm và khó phát triển】
【Khi ăn có vị ngọt dễ chịu và gây buồn ngủ, nhưng có lẽ chẳng ai lại ngu như con cóc (ngốc như…) để sử dụng 〖Reigrua〗 theo cách đó】
...M- Một trăm năm?
Tôi thấy cô bạn đang vô tư ăn hả hê.
L- Làm thế nào mà cô dám…!
Vậy mà không buồn ngủ trời.
Chắc do cơ thể rồng của chúng tôi quá to lớn.
Rất nhiều bông hoa hạng A- trải dài với nhau…
Nếu là con người, tôi sẽ muốn hái về một ít để trở nên giàu có.
Nhưng khó nuôi trồng sao?
Ai đó đã chăm sóc loài hoa này trong một trăm năm?
Hay chúng tự sinh trưởng trong tự nhiên?
Không biết có loài côn trùng hay sinh vật nào trông nom chúng hay không.
Bỗng cô bạn nhả rơi những bông hoa rồi nhìn lên.
Cô ấy tỏ ra biểu cảm dữ tợn khi phát hiện ra gì đó.
Có vấn đề phải lo ngại, tôi hướng theo thì thấy có người đang chạy tới từ chỗ cây táo.
Tôi mô tả như thế vì nó có hình dáng giống con người.
Một thân hình lực lưỡng khỏa thân đang lao về đây. (Trans: khụ khụ…)
Lạ là không nhìn thấy mặt.
Kỳ quái hơn nữa sao hắn lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, bộ không sợ tôi ư, khi hắn đến gần hơn, tôi nhận ra một điều kinh dị.
Hắn không có đầu.
Không chỉ thế, mà là một gương mặt người chiếm trọn cả thân hình.
Đầu tôi vang lên tiếng chuông cảnh báo tức thì.
Nó tăng tốc và xông về phía chúng tôi với tốc độ đáng báo động.
Với mức độ nhanh nhẹn kia, không phải là một con quái tầm thường.
Khuôn mặt là một người đàn ông bảnh bao có râu cằm.
Nhưng biểu cảm thì cố định cứng ngắc.
: Adam
Gã đàn ông không đầu khỏa thân chạy vun vút tới, khiến tôi do dự liệu có nên bỏ chạy hay không.
Đây rõ ràng là một quái thú kỳ dị.
Nhưng tôi là thằng hạng A cơ mà.
Nắm chặt quần là được.
Chưa từng có đối thủ hạng A nào khác ngoài tôi ra.
Đéo đời nào mà xuất hiện nhanh như thế đâu.
Chắc chắn hắn chỉ chuyên biệt về tốc độ.
Lùi lại một bước, tôi kiểm tra trạng thái.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
Tấn công:
Phòng ngự:
Ma thuật:
Nhanh nhẹn:
Hạng: A-
Kỹ năng đặc trưng:
〖Hồi phục HP tự động: Cấp 〗 〖Cảm quan: Cấp 〗 〖Bước chân vô thanh: Cấp 〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp 〗 〖Kháng đói: Cấp 〗 〖Kháng độc: Cấp 〗
〖Kháng tê liệt: Cấp 〗 〖Kháng ảo giác: Cấp 〗 〖Kháng chí mạng: Cấp 〗
〖Kháng nguyền rủa: Cấp 〗 〖Kháng ức chế: Cấp 〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Đất sét: Cấp 〗 〖Hơi thở tai ương: Cấp 〗 〖Nguyền rủa: Cấp 〗
〖Chết chóc: Cấp 〗 〖Thợ làm vườn: Cấp 〗 〖Trọng trường: Cấp MAX〗
(Eng là Gravidon nên mình phiên dịch thành ‘Trọng trường’, khác với Gravity ‘Trọng lực’, có gì mọi người giúp góp ý nhé)
〖Cánh tay cường hóa: Cấp 〗 〖Sao rơi: Cấp 〗 〖Nhảy cao: Cấp 〗
Danh hiệu:
〖Tiến hóa bậc cuối: Cấp -〗 〖Cư dân của vùng đất tận cùng: Cấp -〗 〖Xạ thủ trọng lực: Cấp -〗
〖Thuật thủ nguyền rủa: Cấp 〗 〖Thợ làm vườn của vùng đất tận cùng: Cấp -〗 〖Nỗi ám ảnh: Cấp 〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đù má nguy hiểm vãi.
Chỉ số của hắn áp đảo so với kẻ thù mạnh nhất mà tôi từng đối phó, Abyss chúa.
Lỡ bị đè ra trực tiếp thì không có gì đảm bảo mông đít tôi lành lặn cả.
Hơn nữa cái tên Adam là quái gì?
Nó đâu có giống người sơ khai.
Với lại sao bị mất đầu nữa?
【〖Adam〗: Quái thú hạng A-】
【Một quái thú với cơ thể khác lạ sống tại vùng đất tận cùng】
【Sở hữu thân hình cường tráng, được biết đến là đã từng quét sạch một nhóm anh hùng của thời đại trước khi tình cờ đến đây mà không kịp phản kháng】
【Sức mạnh thể chất cực lớn, nếu có kẻ thù nó không thể bì được thì sẽ dùng nguyền rủa tới chết, cùng những ám thuật để giành lợi thế】
【Nguyên nhân chính của tin đồn về việc một sinh vật quái dị sống ở vùng biển xa xôi bên kia】
【Nó tấn công đối tượng với hình thái ám ảnh, mặt khác cũng rất quý trọng thiên nhiên】
Giờ kiểu như cho một khoảng yên bình để chuẩn bị đấu trùm cuối ấy.
Chờ một tý, hết có vui.
Ngay cả khi hắn yêu chuộng thiên nhiên chứ nhìn cũng đéo moe chút nào!
Tôi hối hả gọi Aro trèo lên đầu rồi tóm lấy Mộc quái bay lên.
Con nhện thì kéo sợi tơ lên đầu cô bạn.
Đưa ra quyết định nhanh chóng là sáng suốt nhất.
Tôi vỗ cánh bay đi.
Ngay khi đến ngay bên dưới, biểu cảm của hắn chẳng chút thay đổi, nhìn chằm chằm tôi rồi dậm chân xuống đất kèm tiếng nổ lớn.
Thứ đó quả thật đáng sợ.
Kinh hãi nhất là khi đang thể hiện những hành động cực độ, gương mặt của hắn vẫn giữ thái độ vô cảm.
Chưa từng nghĩ tôi lại quéo mình trước một đối thủ nhỏ người hơn.
Bụi mù tung lên khi hắn dậm chân che khuất mất.
Tôi quay sang nhìn toàn bộ hòn đảo.
Đây là một khởi đầu mới.
Nếu muốn sống ở đây, trước tiên nên tiễn anh chàng Adam đi đã.
Tôi có lợi thế khoảng cách mà.
Đập cho hắn nhừ tử từ xa nhỉ…?
Hay là tìm cách tung ra đòn bất ngờ…?
Nói vậy chứ cơ thể to lớn của tôi không có kỹ năng nào để che đậy cả.
Nếu phạm sai lầm ở hình dạng con người là tôi nắm chắc phần chết.
Một đối thủ mà ngay cả Aro, Petit Nightmare và Mộc quái cũng khó mà giúp sức.
「...Này, nó đang làm gì kìa」
“Guuoh?”
Nghe cô bạn cảnh báo, tôi nhìn xuống.
Đám mây bụi đang cuộn xoáy về phía trung tâm.
Đúng hơn là chúng bị hút vào trong, Adam đang đứng bên cạnh khối cầu đen trước mặt.
Như chưa thỏa mãn khi hút sạch lớp bụi mù, quả cầu cày xới cả mặt đất bên dưới.
Ma thuật 〖Trọng trường〗.
Trước đây tôi đã từng thấy, nhưng chỉ số ma thuật của Adam hơn hẳn những đối thủ tôi từng chạm mặt.
Không biết sức công phá của nó sẽ như thế nào nữa.
Tung ra bất ngờ, khối cầu đen được bắn đi từ miệng của Adam.
Nhanh hết sức tưởng tượng, tôi khó mà tránh được.
Tôi vội đưa cánh lên đỡ.
Quả cầu đâm trúng, giải phóng năng lượng khi phát nổ.
Xương cốt ở cánh của tôi như thể đã gãy đau đớn dữ dội.
Những chiếc lông vũ bay tứ tán khi tôi mất thăng bằng rơi xuống.
Nó nhanh và mạnh một cách khó tin.
Không thể để nhận thêm được…
Vừa nói xong là quả cầu thứ hai hội tụ.
Ê nè, ăn gian vãi chưởng.
Sau cú trời giáng khi nãy không cho ta có cơ hội phản kháng hả?
Đây là 〖Trọng trường〗 cấp MAX ư.
Dù mất tư thế, tôi vẫn cố vỗ cánh để tung 〖Phong trảm〗.
Hắn nhanh gọn né trận mưa lưỡi gió của tôi khi nhảy qua lại.
Chúng chém tơi tả mặt đất làm bụi bay mù mịt.
Hắn bắn đòn 〖Trọng trường〗 thứ hai.
Tôi lại đưa cánh ra để đỡ, nhưng lần này thiệt hại nặng nề hơn.
Khi khối cầu đập vào người, nó vùng lắc cơ thể tôi khủng khϊếp.
Cảm giác đôi cánh đã gãy rụng hoàn toàn, tôi rơi nhanh xuống.
Trốn tránh nỗi sợ ngay từ khi bắt đầu quả là sai lầm.
Tôi thừa biết hắn có 〖Trọng trường〗, nhưng không ngờ lại mạnh mẽ và chuẩn xác đến vậy.
Cùng một khoảng cách, tôi lại thua thiệt toàn diện.
Tệ hơn nữa khi tôi phải giữ Mộc quái trên tay, Aro bám trên đầu nên không thể đưa ra những cử động đột ngột.
Hay trực tiếp đối mặt luôn nhỉ?
Tôi đã quá cân nhắc trong việc cận chiến khi nghe lời giải thích những anh hùng từng bại trận, những người đáng lẽ có chỉ số rất cao.
Adam nhìn cú ngã của tôi với vẻ mặt không thiện cảm.
Đôi chân không yên cứ dậm ầm ỉ trên mặt đất.
Khi đang rơi, tôi 〖Tự tái tạo〗 lại đôi cánh.
Nó đau nhói hơn thay vì xoa dịu, nhưng đôi cánh tàn tạ của tôi sắp trở lại bình thường.
「Thứ đó dữ quá! Làm sao đây?!」
Tôi nghĩ sẽ có nhiều thời gian hơn một chút nhờ lợi thế cấp độ và thứ hạng.
Nhưng Ouroboros về cơ bản là giống loài chuyên về dẻo dai.
Vậy nên khi chiến đấu với kẻ thù cùng đẳng cấp, các khía cạnh khác không liên quan lại trở thành vấn đề.
Tôi có thể hồi phục khi chịu sát thương, áp dụng những chiến thuật phù hợp, nhưng Aro, con nhện và Mộc quái thì không thể.
May thay là chỉ số Tấn công của tôi tốt hơn, nhưng… về Nhanh nhẹn thì nó khá cao.
Họ có khả năng bị trúng đòn, một sự lựa chọn tôi không muốn dùng tới.
Adam liên tục khụy gối.
Tôi nghĩ hắn chuẩn bị 〖Nhảy cao〗.
Chiến thuật của nó là tung 〖Trọng trường〗 vô hiệu hóa chuyển động của tôi rồi 〖Nhảy cao〗 tới để kết liễu.
Cho dù đôi cánh đã được chữa lành rồi bay đi, tôi sẽ liền bị trúng thêm một phát vào lưng.
Một đối thủ quá đáng.
Tôi chưa từng nghĩ lại có một quái thú với hỏa lực đủ mạnh để một mình dìm hàng Ouroboros cả.
Cơ mà… hắn thích hợp để hóa thành điểm kinh nghiệm cho tôi đấy.
Muốn chiến thì chấp luôn.
Chân của hắn gập sát lại, rồi duỗi thẳng ra toàn lực.
Kia rồi!
Khi hắn vừa rời đất, tôi vung tay ném Mộc quái lên cao.
: Sự Đánh Đổi Cần Thiết
Mộc quái nhìn tôi từ bên trên, vẻ mặt bất ngờ.
Cô bạn cũng mở tròn con mắt chẳng hiểu lý do gì.
Tôi dang rộng cánh giảm vận tốc rơi, hất Aro bay lên rồi há miệng ra.
“Lo- Long thần!”
Con bé hoảng hồn cố vùng vẫy trên không để bám vào mũi tôi, nhưng vẫn bị đớp lấy nhanh gọn.
Dù làn da con bé giống người bình thường hoàn hảo, vậy mà khi dính nước bọt liền hóa thành bùn đất.
Ọe, đừng quan tâm.
Này bạn tôi, con nhện nhả tơ trên người cô phải không?
Hãy kéo nó lên để bảo v…
Nó ở trên đầu cô ấy nhưng bèn tự thả rơi.
Quả nhiên nó không muốn bị bỏ vào mồm.
Chỉ một chút thôi! Không lâu đâu!
Làm thế nguy hiểm hơn!
Sợi tơ cuốn theo làn gió kéo nó từ từ trôi ra xa…
...Vãi lìn.
Hừm, Aro nằm yên ổn trong miệng, Petit Nightmare đã rời đi, Mộc quái cũng được ném qua một bên.
Giờ tôi đã thoải mái để chơi tay đôi với Adam.
Nó đang phóng tới chỗ tôi.
Kỹ năng 〖Nhảy cao〗 hãi hùng thật.
Hồi con bò mộng sử dụng, tôi tưởng nó chẳng khác gì một trò đơn giản, vậy mà giờ trông hữu dụng một cách bất ngờ.
Bởi nhờ có 〖Bay〗 mà tôi không cần đến.
Chỉ số Tấn công khá cao, kèm theo khả năng linh hoạt thì cận chiến đối với hắn rất đáng nể.
Hắn tự tin thách đấu với một con rồng như tôi.
Chắc hắn đang xem thường tôi, nghĩ rằng sẽ né được đòn tấn công để đá đít tôi lại.
Thế nhưng tôi có một kỹ năng có thể đảo ngược rất tốt.
Tôi hướng đầu về trước, mạnh mẽ lao người về phía Adam.
Là trạng thái 〖Lăn〗.
Dù có kinh nghiệm cận chiến đến đâu, tôi vẫn không cho hắn có cơ hội phản công.
Hắn sững sờ ít lâu trên không trung, rồi tung ra một cú đá.
Chân hắn va chạm với lớp vảy đang xoay tròn ở tốc độ cao của tôi, bị bẻ gập lại sai hướng.
Tôi vươn đuôi ra khi đang quay, quất về phía Adam bị rơi không chút phòng thủ.
Hắn nhận một cú trực diện ngã ầm xuống đất.
Đúng như dự đoán, trong trận đấu giữa những quái thú có thứ hạng tương đương, 〖Kiểm tra trạng thái〗 mang lại lợi thế rất lớn.
Nếu biết tôi có thể 〖Lăn〗, hắn sẽ không liều mình nhảy lên như vậy.
Lưng hắn va đập và nảy lên.
Tôi hạ người theo khi vẫn đang quay.
Âm thanh vang rền khi tạo thành một miệng hố.
Hắn duỗi căng tay khi hét lên “Vaavaavaavaavaavaavaavaa” khá ngộ.
Rồi tiếng rên cũng lặng đi dưới thân hình mềm nhũn.
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ lên 】
Hắn… chết rồi.
Một quái thú hạng A- mang lại cho tôi lượng điểm kinh nghiệm ào ạt.
Tôi chưa từng nghĩ lại có thể lên một lúc bốn cấp, đặc biệt khi thang đo đã cao lắm rồi.
Mắt hắn mở to nhìn tôi đắm đuối.
Rùng rợn thấy mẹ…
Hắn không tự dưng bật dậy đâu hả?
Cơ thể hắn xây xát nhiều nơi, máu chảy ra hệt như người bình thường.
Dù sao đi nữa, tôi mừng vì chiêu thức 〖Lăn〗 thành công vang dội.
Với sự khác biệt giữa tốc độ và kích cỡ, hắn đã có cơ hội để né đòn và hạ gục tôi bằng những đợt phản công liên hồi.
Nhưng khi hắn bị buộc vào tình huống không đỡ được 〖Lăn〗 thì hình dáng cơ thể lớn lại có lợi cho tôi.
Tôi thật may mắn.
Sức phòng ngự của hắn cũng khá trâu, nên nếu điều này chưa gϊếŧ được hắn thì đây sẽ trở thành cuộc chiến kéo dài.
Tốt hơn hết là ghi nhớ chiến thuật phù hợp với Ouroboros để áp dụng cho những trận chiến về sau.
Như lần này, tôi không nghĩ mình đã tận dụng được hết sức mạnh của bản thân.
Với sự dẻo dai và nguồn ma lực khổng lồ, tôi sẽ đứng phía sau dùng 〖Sự sống giả tạo〗 liên tục tạo ra tay sai để cầm chân đối thủ, đợi khi chúng suy yếu thì lao vào kết liễu…
Vâng, hiệu quả tuyệt đối…
Nhưng tôi không muốn cậy tới 〖Sự sống giả tạo〗 nhiều.
Trước tiên thử hòa trộn 〖Hơi thở tai ương〗 với 〖Nanh độc〗 xem.
Tôi nhìn lên trời.
Mộc quái đã bắt đầu rơi xuống, tôi vươn cánh và đón lấy nó một cách lãng mạn.
Gia tốc của nó được triệt tiêu rồi lộn nhào xuống đất.
Nó nhìn tôi không hài lòng chút nào.
T- Tao còn cách nào nữa chứ!
Như cái tiêu đề, sự đánh đổi cần thiết mà!
Bỗng chợt nhớ nên tôi lè lưỡi ra.
Aro bò lê lết.
Cả người ướt nhẹp nhớt nhát và bị hòa tan đi một phần.
“...”
Con bé trừng trừng lấy tôi.
Tôi chỉ nhắm mắt gục đầu tạ lỗi.
Con nhện, chuồn mất thay vì chịu ăn thịt, đã trở lại…
Trực giác của nó bén kinh.
Bây giờ công việc trên hòn đảo xa xôi tận cùng này sẽ dễ dàng hơn một chút.
Tôi không nghĩ những quái thú khác tầm cỡ này lảng vảng xung quanh.
Nếu sử dụng 〖Sự sống giả tạo〗 lên cái xác chắc chắn sẽ nhận được một đồ đệ rất mạnh, nhưng tôi thật sự không muốn.
Chắc nên mang đi chôn cất gần đ… Ớ?
Đâu mất rồi?
Tôi trông thấy như một khúc chân trên miệng cô bạn.
「Ngon ghê ta」
Con lạy má chơi cái trò gì dzậy?!
Tôi biết là cô đói tới ngáo rồi, nhưng có những thứ nên và không nên.
Nè! N- Nhả ra nhanh!
Tôi không muốn tiêu hóa sinh vật y hệt con người.
「Lắm lời quá...」
Trưng cái mặt chán nản, cô ấy phun ra.
Chẳng còn lại gì từ cái đầu gối trở lên.
「Chui tọt vô bụng rồi」
Lần sau cô sẽ xơi tới cái gì nữa?!
Tôi không thích ăn mấy món lạ!
: Quả Thông Thái
Phần chân còn lại của Adam được con nhện xử lý.
Nó quấn vào trong túi tơ rồi cắm răng nanh vào rỉ máu.
Cô bạn và con nhện… chủ nào tớ nào, xơi xực bất kể.
Đối với họ chẳng khác gì ăn một con bò có gương mặt nằm ở bụng cả...
Hừmm, tôi thì lại không muốn.
Tôi bước tới gần cái cây Adam ngụ dưới đó, quan sát loại quả đỏ tươi.
Nhìn kỹ thì một phần bên ngoài xoắn lại méo mó như gương mặt buồn khổ.
Tôi vô thức né nó ra.
Là cây táo… thế quái nào được?
Bộ tên Adam có khẩu vị chát dữ vậy sao?
【〖Quả thông thái〗: Hạng L】
【Một loại quả được trồng bởi đấng tạo hóa dành cho loài người nguyên thủy】
【Nó ban cho họ ngôn ngữ, nền văn minh, ma thuật, công nghệ và gây ra chiến tranh】
【Ngôn ngữ và sức mạnh của thời đại được lưu truyền bằng xương máu và vẫn bám rễ cho đến tận ngày nay】
【Khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, những thân cây cho ra quả thông thái sẽ bị các thiên thần thiêu rụi】
G- Gì đây… có một thứ tôi chưa hiểu.
Eh, h- hạng L?
【〖Hạng L (Huyền thoại)〗】
【Giá trị nằm trên hạng A】
【Phần lớn quái thú và đối tượng thuộc thứ hạng này trên thế giới đã không còn tồn tại】
【Những quái thú vươn tới được phẩm chất ấy là do được thần thánh dẫn dắt】
Lần đầu tiên tôi được nghe về cái thể loại này?!
Trên hạng A là hạng L?
Ngoài tôi ra thì đối thủ hạng A khác đó là Adam, còn vật phẩm hạng A là thanh kiếm của tên anh hùng.
Còn vụ huyền thoại là gì?
Có bao nhiêu quái thú ở cấp độ đó trên thế giới này?
Chẳng phải trên hòn đảo này hơi có nhiều món đồ chơi hàng khủng rồi sao?
Loài hoa hạng A- mọc dày như đám cỏ, rồi cái cây thuộc cấp huyền thoại khi không sinh ra ở giữa vùng đất?
...Hiện tại đừng quan tâm tới loại quả này.
Cứ thấy tác giả đang gài hay sao ấy.
Chỉ có một quả duy nhất, mất bao lâu để nó hình thành nên vậy?
Tôi tưởng tượng ra được Adam đã ăn chúng rất ngon lành.
Nếu tôi xơi nó thì sẽ không bị mất đầu rồi hiện cái mặt ra giữa bụng đâu, đúng chứ?
「Anh không dám thì để tôi...」
Cô bạn vươn cổ ra cắn chiếc răng vào nó.
Tôi hốt hoảng húc vào đầu cô ấy rồi rút người lại.
Quả thông thái do dính trong răng cô bạn nên bị kéo đứt khỏi nhánh cây, văng lên không trung.
「Ui da! Làm cái gì dzậy cha nội!」
Nghe tôi nói này!
Đừng có nhét mọi thứ vào mồm nữa!
Bộ cô còn giống con nít hả?
Những gì cô ăn cũng chui vô bụng tôi hết đó!
Cô không thấy lời giải thích của Thần ngôn sao?
「Thấy chứ! Thực phẩm thượng hạng!」
Thấy! Cô thấy!?
Rồi đó là suy nghĩ của cô hả?!
Ăn vào rồi không biết sẽ có chuyện gì xảy đến cho chúng ta đâu…
Quả thông thái bị bay vào miệng (lỗ) của Mộc quái lúc nó ngáp nhìn hai đứa cự lộn.
“Guah.” “Gaah.”
Cả tôi và cô ấy cùng ngớ ra nhìn Mộc quái.
Miệng nó đóng lại, rồi trên người phát sáng.
Hai chúng tôi, Aro và con nhện, cả bốn đứa sốc toàn tập.
Mộc quái tỏ ra khó hiểu nhìn đáp lại.
Thật ra thì ánh sáng đã tắt đi rồi.
C- Chú mày có cảm giác ngáo đá chưa?
Vẻ ngoài chẳng có gì thay đổi… Ừm…
「...?」
Hử? Cô muốn nói gì thế?
「Ể? Ý anh là sao?」
Hơ? Chẳng phải cô vừa…? K- Không đời nào!
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Mộc quái nhỏ (Lesser Treant)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
Tấn công:
Phòng thủ:
Ma thuật:
Nhanh nhẹn:
Hạng: D
Kỹ năng đặc trưng:
〖Thuộc tính hắc ám: Cấp -〗 〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp 〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Bén rễ: Cấp 〗 〖Đất sét: Cấp 〗 〖Hồi sức: Cấp 〗
〖Hỏa cầu: Cấp 〗 〖Thủy cầu: Cấp 〗 〖Thổ cầu: Cấp 〗
〖Phong cầu: Cấp 〗 〖Thần giao cách cảm: Cấp 〗 〖Trọng lực: Cấp 〗
Danh hiệu:
〖Tay sai của Tà long: Cấp -〗 〖Kẻ ăn Quả thông thái: Cấp -〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
N- Ngôn ngữ và ma thuật đã nhận được.
Vậy ra đây là tác dụng thật sự của Quả thông thái ư?
Chỉ một quả mà ra nhiều thế này…
Đ- Đáng lẽ tôi nên ăn chứ… Hmm?
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Phong cầu: Cấp 〗 〖Thần giao cách cảm: Cấp 〗 〖Trọng lực: Cấp 〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Thần giao cách cảm〗!?
Giỡn mặt bố à?
Loại quả này có năng lực như thế?!
Sao không nói cho tao biết trước!
Nếu không tao là tiên sư cha chúng mày sẽ bỏ miệng liền luôn!
「...Ơ hay, nếu anh không cản lại là tôi ăn được rồi」
T- Tôi có hay đâu!
Nè Mộc quái bé bỏng yêu vấu, chỉ một miếng thôi cũng được, làm ơn nhả ra đi?
Nó lặng lẽ lắc người.
Chú mày quả thật không cần 〖Thần giao cách cảm〗 mà…
Tôi thở dài nhìn lại cây thông thái…
Không biết lần sinh quả tiếp theo bao lâu đây.
Nhưng có điều khiến tôi chú ý.
Một linh cảm xấu.
【〖Quả thông thái〗: Hạng L】
【Một loại quả được trồng bởi đấng tạo hóa dành cho loài người nguyên thủy】
【Nó ban cho họ ngôn ngữ, nền văn minh, ma thuật, công nghệ và gây ra chiến tranh】
【Ngôn ngữ và sức mạnh của thời đại được lưu truyền bằng xương máu và vẫn bám rễ cho đến tận ngày nay】
【Khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, những thân cây cho ra quả thông thái sẽ bị các thiên thần thiêu rụi】
...Sẽ không sao nếu nó chỉ dùng để tô điểm thêm cho câu chuyện thần thoại được kể lại, chứ liên quan về thần linh thì tôi cảm thấy lo lắng.
Liệu có phải vị thánh tương tự như Thần ngôn?
Cách nó diễn đạt như thể đang nhắc tới người khác.
: Gốc Cây Đại Thụ
Tôi vươn dài cổ tắm nắng.
Bên cạnh là bong bóng phập phồng ngay lỗ mũi khi cô bạn đang ngủ, vẻ mặt mê say.
Miệng thì ngậm chứ cũng chép được mấy bông hoa hạng A- mà Adam tốn công vung trồng trong hàng chục năm.
“! ”
Ngủ mà cũng ăn được, thánh long cmnr.
Mà cho dù chúng có giá trị thế nào thì đối với chúng tôi cũng chỉ là loại thực vật có vị thơm ngọt.
Tính ra chẳng có ai lại thèm đến đây.
Xơi cho thỏa thích đi.
Đã là buổi sáng.
Hôm qua tôi bay suốt một quãng thời gian dài rồi còn bị người đàn ông không đầu khỏa thân gạ ȶɦασ, vì vậy mà kiệt sức nên quyết định đi ngủ cho khỏe.
Tôi đặt đuôi xuống dưới cằm cuộn người lại thành vòng tròn, để những người khác nằm ở giữa.
Ít ra giúp họ không bị tấn công.
Để an toàn nhất có thể, tôi và cô bạn còn lập kế hoạch thay ca trực đêm, vậy mà…
“Gaaaaa…… GaaaaaAA……”
! Ngáy như rống.
Tôi đoán chắc là do buồn miệng nên cô ta đã ăn một ít Reigrua rồi dính tác dụng phụ của nó.
Tôi nhìn vào giữa vòng tròn.
Mọi người vẫn bình thường, Aro nằm dài trên vườn hoa bảy màu, con nhện kéo một sợi tơ dính trên người tôi, còn Mộc quái bén rễ xuống đất nghỉ ngơi.
Sau khi gọi tất cả dậy, tôi hướng về thân cây khổng lồ ở phía tây hòn đảo.
Khu vực đó là nơi đáng nghi nhất.
Nói cách khác, nếu những quái thú ở đó không mạnh lắm thì có thể khẳng định hòn đảo này an toàn.
Ngoài ra… là tìm nguồn thức ăn.
Tới giờ chỉ có mỗi xác của Adam bỏ bụng.
Tôi vẫn ổn dù không có gì ăn trong vài ngày, nhưng không phải là nhịn suốt được.
Khi đói, khả năng tự hồi phục HP và MP bị suy giảm, tôi cũng cảm thấy uể oải.
Tôi đã tự kiềm chế khi còn ở với bộ tộc Lithovar, chứ nếu đi săn nghiêm túc là họ chết đói theo luôn.
Nếu phục vụ cho cơ thể khổng lồ của tôi đến khi thỏa lòng thì sẽ là một tai họa.
Nhưng chắc sẽ ổn dù hệ sinh thái ở đây có bị chuyển hướng một chút.
Tôi muốn bồi dưỡng đầy đủ để có thể trạng tốt nhất.
Gần đến chỗ cây đại thụ, mặt đất trở thành vách đá.
Địa hình đã thay đổi chóng mặt.
Nhưng cái cây đó… cao bao nhiêu thế nhỉ?
Nó làm tôi trở nên nhỏ bé.
Chắc khoảng ba trăm… không, bốn trăm thước.
Càng tới gần, nó càng sừng sững.
Lỡ mà nó bật gốc ngã đè lên tôi là chết liền tại chỗ.
Có lẽ như suy nghĩ về đồng loại, thỉnh thoảng Mộc quái dừng lại ngước người lên…
Đừng, còn lâu chú mày mới được thân hình người mẫu như thế, nhé?
Tôi không hề thấy bất kỳ bóng dáng quái thú nào.
Nơi đây vắng lặng đến nỗi không biết Adam đã gϊếŧ hết chúng rồi chăng.
Nhận ra có thứ bên cạnh thân cây lớn, nhưng do khuất trên cao nên tôi không thể quan sát kỹ.
Phía bờ biển có đàn chim tung cánh bay lên.
Không biết bắt chúng làm thịt được không nhỉ…
Thế nhưng, những con chim có đầu của người phụ nữ.
【〖Siren〗: Quái thú hạng B】
【Một sinh vật có đầu của người phụ nữ và thân hình chim】
【Tiếng hót của chúng ru ngủ những quái thú khác, dẫn chúng tự đến cái chết của chính mình】
【Thường sinh sống ở các vùng bờ biển, ưa thích thịt người】
【Chúng mê hoặc đoàn thủ thủ bằng tiếng hót để nguyền rủa họ đến chết rồi rỉa xác】
【Nếu tìm thấy một núi xương người trên bãi biển, đó chính là khu vực đi săn của chúng】
Thôi nghỉ chơi.
Hòn đảo này… toàn thể loại kiểu đó thôi hả?
Tất cả là hạng B, cùng đẳng cấp với Manticore với Abyss chúa?
Ẩn dưới thân hình bé tẹo của loài chim đó là sức mạnh như một con Manticore?
Khi chúng tụ lại thành đàn thì hơi khó đấy.
Tôi nhìn quanh nhưng không có thấy xương người.
Phù, ai mà tới được đây cơ chứ…
Thế nhưng sao cứ là chim đầu người, rồi người không đầu?
Tác giả sáng tạo quái thú cái đéo gì thế?
Hy vọng chỗ cây đại thụ sẽ có vài sinh vật bình thường (chủ yếu là ngoại hình)!
Nhìn lên cây, tôi phát hiện một cái đầu màu hồng ló ra từ cái lỗ trên cao chăm chú bọn tôi.
Nó lấy mũi đánh hơi nhiệt tình.
Dường như tò mò về những vị khách mới.
Rắn…? Thằn lằn…?
Nó tuy không có cánh nhưng giống như rồng?
Tôi chắc là săn được, thế cơ… tôi cũng là rồng mà.
Có được xem là ăn thịt đồng loại không?
Nó không phải to lớn gì.
Cùng lắm là chiều dài khoảng ba mét.
Để xem, chỉ số của nó… nếu nhìn qua con vật này tôi có thể phỏng đoán những quái thú khác trên đảo.
【〖Giva〗: Quái thú hạng B-】
【Loài rồng với thân hình mảnh mai màu hồng】
【Nó bò dưới đất và trên vách dựng rất nhanh nhẹn, chuyên dùng băng thuật đùa cợt với kẻ thù】
! Quả nhiên, trên hòn đảo này quái thú yếu nhất cũng ở hạng B-.
Một quái thú thế này đã là mạnh vô đối nếu đến nơi khác.
【Hơn nữa 〖Giva〗 là loài lưỡng tính, có thể giao phối với chủng loại rồng khác để sinh con thuộc giống đực và cái】
【Mùa động dục kéo dài gần cả năm, nếu tìm thấy một con rồng ưng ý, nó sẽ tiếp cận và cố gắng dẫn về tổ】
Tôi nhìn nó theo phản xạ.
Ý như lúc nãy, mũi nó thở hì hục, vẫy đuôi lia lịa, đập cả vào vách tổ của nó…
Tôi lặng lẽ quay đi chỗ khác.
T- Tự nhiên tôi thấy hết thèm tới chỗ cái cây này nữa rồi…
Sao hòn đảo không có quái thú nào cho đàng hoàng một chút dzậy?
Tôi không ngán dù chúng có hơi mạnh, nhưng cứ gặp là thả thính thì chết dịch luôn rồi?
(Lưỡng tính gặp lưỡng tính, như bi gặp bi ấy, giống trans nhà ta.
Ầy, nổi cơn hỏny thế?)
Khi đang nghĩ về nhiều chuyện, tôi leo lên một ngọn đồi nhỏ.
Tôi có thể quan sát toàn bộ gốc cây.
Mặt đất phía trước bị nứt lộ ra gốc rễ.
Ẩn trong gốc cây như có một lối vào bằng đá.
Một công trình được xây dựng bên dưới thân cây đại thụ với mục đích nào đó.
Rõ ràng là nhân tạo.
Hơi khá cổ kính… chắc con người đã từng ở đây rất lâu về trước.
Chắc chắn có thứ gì đó vẫn được che giấu.
Adam không thể nào làm ra được….