: 〖bài Ca Quỷ Linh〗
Tôi cúi thấp người dõi theo một con Siren khi nó cứ bay vòng quanh.
Con còn lại sẽ do cô bạn chú ý.
Những thời điểm như thế này thì có hai đầu đúng là tiện thật.
Nếu chỉ có một đầu thì sẽ để lộ rất nhiều điểm mù.
Vì vẫn còn chút hiệu ứng của 〖Bài ca náo động〗 mà ý thức tôi cứ như bị say xe.
Bắt lại nhịp thở quan sát con Siren đang dần lao đến.
Tôi không nghĩ chúng có kỹ năng tầm gần nào đó…
Nhưng nếu chúng thu hẹp khoảng cách nghĩa là không còn sự lựa chọn, chúng chắc chắn có chiêu trò.
Giai điệu hiện tại không có tác động gì đến tôi.
Hay chúng tự thi triển lên bản thân?
Nếu là 〖Điên dại〗 thì rất có khả năng.
Mặc vậy tôi tin mình vẫn hạ được chúng cho dù với ít sức mạnh được tăng cường.
Khi bài hát đến hồi cao trào, ánh sáng đỏ bao phủ lấy cơ thể chúng.
Tôi có cảm giác không khí xung quanh thay đổi.
Nhưng giai điệu vẫn chưa kết thúc.
Chúng mở to miệng như vừa ca vừa gào thét.
Ánh sáng mỗi lúc bừng tỏa và sôi động hơn.
Khi đạt tới cực đỉnh, lũ Siren lao vào tấn công theo cả hai phía.
! Có vẻ chúng không chịu trạng thái 〖Điên dại〗.
Vậy thì mục đích tiếp cận là gì?
Trước tiên, tôi tung ba 〖Phong trảm〗 về con trước mặt.
Nó đã ở rất gần.
Cho dù phản ứng kịp cũng khó mà tránh.
Nó bừng to mắt, vỗ mạnh cánh đáp lại hai lưỡi chém cùng lúc, lợi dụng phản lực để bẻ lái luồn giữa khoảng trống đòn tấn công của tôi.
Vậy mà vận tốc của nó hầu như không bị giảm chút nào.
Một kẻ thù mà tôi phải đánh giá cao về khả năng linh hoạt.
“Phong thuật 〖Gió lốc〗!”
Không chần chừ, Aro tung chiêu gây thêm áp lực.
Nhưng nó chỉ đơn giản là đâm xuyên qua cơn lốc.
Nó không muốn lỡ cơ hội thu hẹp khoảng cách mà chấp nhận chịu sát thương.
Thế nhưng đòn đánh của Aro dồn hết lượng MP sót lại không phải thứ mà Siren vượt qua lành lặn.
Cơ thể nó xây xát.
Một bên mí mắt bị rách, đẫm máu trừng lấy Aro.
! Hừm, giữa tôi và nó thì chỉ số Tấn công của tôi cao hơn nhiều.
Chỉ một lượng nhỏ hiệu quả cường hóa cũng không thể xoay ngược được sự khác biệt.
Nếu muốn tham gia vào trận cận chiến thì với tôi cũng không thành vấn đề.
Tôi sẽ cắn nó cho tới chết rồi lấy đuôi đáp trả con phía sau.
Một cú vung chưa chắc đã đủ kết liễu, nhưng… thời gian giải quyết sau đó không lâu đâu.
Con Siren phía trước lao bổ xuống đầu tôi.
Ánh sáng đỏ dịch chuyển cuộn xoáy ở trước.
Gì chứ, đòn ma thuật tầm gần!?
Tôi chưa từng thấy chiêu thức nào như thế…
À, có nhỉ.
Một trong những cấp dưới của Tolman có kỹ năng 〖Cánh tay quỷ〗, nó trông tương tự.
Kẻ sử dụng khi đó thuộc đẳng cấp cao nhất của chủng loài con người, xấp xỉ với quái thú hạng C+, tuy cấp độ kỹ năng còn thấp và chưa điều khiển thành thạo nhưng cũng gây ra sức phá hoại ghê gớm.
Rõ ràng 〖Cánh tay quỷ〗 ấy cũng hình thành từ ánh sáng đỏ cuộn xoắn.
Xét về trường hợp của bọn này thì có cái tên… 〖Bài ca quỷ linh〗.
Nó không phải kỹ năng hỗ trợ hay gây gián đoạn, tôi nhầm rồi.
Ánh sáng hóa thành cánh tay khổng lồ đỏ thẫm vươn tới.
「Thứ y hệt cũng tới từ phía sau này! Tệ quá! Nó chứa đầy ma lực!」
Vậy là chúng vẫn còn giải pháp dự phòng à.
Nhưng theo mặt khác, nếu tôi vượt qua được chuyện này thì xem như chúng hết trò.
Có Aro và mọi người bên cạnh tôi không thể liều lĩnh mà tránh được.
Đành chống trả thôi.
“Kyah!”
Tôi đẩy Aro ra khỏi người.
Ở gần hơn nữa sẽ rất nguy hiểm.
Những đòn tấn công của chúng để kiểm soát chúng tôi là một chuyện, nhưng cấp độ của Aro sẽ không thể chịu được lần này.
“GUOOOOOOH!” “GaaaaaaAAh!”
Cả hai đồng thời giải phóng 〖Gầm〗 tới lũ Siren tương ứng.
Tôi vung đuôi về phía đối thủ cô bạn đang giám sát cũng như phủ cánh chống đỡ phía trước.
Cánh tay đỏ thẫm nắm chặt lấy cánh của tôi xé toạc ra.
Ái da! Gần như đồng thời cả đuôi cũng cảm thấy đau đớn, tiếp theo là tê dại.
Bộ đứt luôn rồi hả trời?
Nhưng không phải vô ích.
Tôi rút đôi cánh bị thương lại và cắn lấy cánh tay đỏ đã mất lực đà.
Thật là đau buốt khắp miệng khi tôi quật nó xuống.
Nó nằm bẹp dưới đất rồi tan biến.
Tôi liền vả chân tới con Siren.
Nó tung 〖Phong trảm〗 cố gắng bỏ trốn.
Nhưng tôi nhích vai tới quẹt móng vuốt vào mặt nó.
Máu bắn tung ra ở giữa cả hai.
Nó dang rộng cánh để lấy lại thăng bằng nhưng ngã đập xuống đất rồi nảy lên sau cú va chạm.
! Vẫn sống nhưng thoi thóp.
Con bên kia sao rồi?
Tôi quay lại trông thấy nó nằm ngửa, ánh mắt kinh hoàng.
Đôi cánh của nó đã mất.
Cơ thể dzẫy lạch đạch như cá mắc cạn.
Có máu xanh rỉ ra trên răng cô bạn.
Nằm trong khóe miệng là cánh của nó.
Cánh tay dữ tợn đã bị chệch hướng với cái giá phải trả là đuôi của tôi, còn việc sau đó giao cho cô bạn.
Và cô ấy…? Đéo tin nổi…
“Gruua…”
「Tôi nhai luôn.
Đau lắm」
Èo… tôi cũng vậy mà, nhưng đâu cần nhiệt tình đến thế.
Nói thật tôi không nghĩ ý tưởng này lại khả thi và đủ can đảm để thực hiện…
Có lẽ cô ấy đã cắn ngập tay quỷ đến tận sâu vào cánh của Siren.
Dễ sợ quá…
Không biết với trường hợp của tôi sẽ thế nào đây…
Dù vậy tôi cũng không tránh khỏi thiệt hại nặng nề.
「Vào miệng tôi là mất tiêu luôn」
! Đương nhiên, bản chất nó chỉ là ma thuật thôi mà.
Đừng bảo là nó bắn nước lên lưỡi cô nhé.
(Trans: Kream?)
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
Ngay khi có thông báo của Thần ngôn, Siren ngừng cử động.
“AaaaAA…”
Con bị tôi đánh bay trừng mắt.
Tôi nao núng trước gương mặt giận dữ.
Nó nhe răng rất là ghê, rồi vụt bay lên.
Góc bay khá dốc.
Như muốn nhanh chóng nâng độ cao tránh xa khỏi tôi.
Bị hớ rồi.
Tôi định thi triển 〖Phong trảm〗 nhưng quên mất đôi cánh bị rách.
Không thể tạo gió được.
Chiêu thức này điều khiển gió ngang tầm chân của tôi cộng thêm áp suất cực lớn.
Vì thế cần phải 〖Tự tái tạo〗 lại đôi cánh trước đã.
Bất thình lình Nightmare phóng lên với tốc độ phi thường.
Tôi không tin vào mắt mình.
Tuy không nhanh như tôi nhưng bay vọt lên rất dữ dội.
Trước mặt nó là 〖Hắc cầu〗 vẫn giữ suốt lúc đó.
L- Là kỹ năng gì vậy?
Tôi hoang mang trong một lúc, nhưng cuối cùng mới nhận ra có tơ nhện treo ở giữa.
Nó đã thừa cơ hội mắc sợi tơ vào người Siren khi tôi chặn cánh tay hung ác lại.
Có vẻ nó bị kéo lên theo nên tận dụng lực tác động để gia tốc bản thân.
“Aa!?”
Siren la hét lên nửa phần bất ngờ nửa phần tức tối.
Tôi luôn bên cạnh Nightmare đây mà còn phải cảm thấy kinh ngạc.
Khi tưởng đã có thể tháo chạy, tự nhiên bị một đối thủ im re suốt thời gian qua đuổi theo thì nó dĩ nhiên phải hết hồn hơn cả tôi thôi.
Nightmare mặt đối mặt với Siren khi nó chưa hết sốc rồi bắn ra 〖Hắc cầu〗 ở khoảng cách gần.
“Aaaaaaah!?”
Nó gào thét và rơi xuống vì bị ngọn lửa đen bao trùm lấy mặt.
Nightmare bám trên người nó khi rơi theo rồi kéo tơ lên một cái cây gần đó hạ cánh.
Khi đang ngã giữa không trung, Siren lườm lấy con nhện.
N- Nó vẫn còn HP…!
Tuy sắp chết rồi, vì chỉ số khác biệt lớn nên ngay cả 〖Hắc cầu〗 cũng không đủ để kết liễu.
K- Không hay rồi.
Chúng ở xa quá.
Nếu đối mặt với nó Nightmare không thể nào chọi lại nổi.
Khi chuẩn bị bức tốc, tôi thấy cơ thể Siren co giật, cổ nó đang bị siết chặt lại.
“Oh…”
Đến nỗi nó le lưỡi và bất động ngay trên trời.
Nightmare đã thắt cổ nó trước khi tách ra.
Tàn bạo quá…
Với gương mặt con người lại càng khủng khϊếp.
Tôi quay đi.
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ lên 】
.
Tôi đang tiến gần hơn cấp độ xa xôi.
Và luôn luôn, cách tốt nhất để cày bừa là kiếm chuyện với nhóm quái thú thấp hơn một thứ hạng.
Lúc này tôi nhăn nhó khi truyền ma lực lên cánh.
Vết rách và gãy hồi phục lại trong nháy mắt.
Tiếp theo là phần đuôi.
Chỗ bị đứt mọc lại như chiều dài ban đầu.
Phù… Thật nhẹ nhõm.
Những người khác chắc cũng lên cấp được một chút.
Nếu không có vấn đề gì sau khi kiểm tra, chúng ta sẽ tới khu di tích nhé?.
: Kiểm Tra Sức Chiến Đấu
Ngày hôm sau, tôi thức dậy trong cái tổ ấm cúng.
Aro đang ngồi trên đầu tôi nhảy xuống.
Tôi chui ra ngoài và bắt gặp Nightmare treo người trên mạng nhện ở nhánh cây.
Nó đu sang thân cây rồi đáp xuống.
Tôi nhìn bên dưới.
Có đa dạng sinh vật bay quanh đó.
Một con thú to lớn đầu chim ưng và cơ thể sư tử…
Rất có thể là loài diều hâu.
Khá mạnh đấy.
Thật may nó không để ý ra chúng tôi và không theo lối này.
Tôi chuyển hướng tới gốc cây.
...Bên trong di tích nằm dưới bộ rễ được chạm khắc bởi những ký tự ở thế giới tiền kiếp.
Chắc chắn phải có bằng chứng liên quan về tôi.
Tuy không có được bất kỳ ký ức nào, tôi cũng chẳng có hứng thú để quay trở lại.
Thay vì những người thân quen mà tôi đã lãng quên thì Aro và đồng đội quan trọng hơn rất nhiều.
Nếu đánh mất cả hai thì thà tôi không cần đến quá khứ.
Nhưng tôi không tránh được sự tò mò về vai trò của mình ở thế giới này.
Khi manh mối đã treo ngay trước mũi thì đương nhiên tôi phải truy lùng cho tới cùng.
Tôi thấy Aro cũng ở bên cạnh nhìn xuống.
Không lâu sau Mộc quái cũng chui ra khỏi tổ đưa tay lên che miệng ngáp…
Kiểu này làm tôi không tin tưởng nổi.
Vượt qua được trận chiến nảy lửa với lũ Siren, cấp độ của mọi người đã tăng lên.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro
Chủng loài: Revaana Lich
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Aro tăng thẳng một mạch từ cấp lên .
Rất xuất sắc.
Con bé sử dụng rất nhiều ma lực và đưa ra những phán đoán chính xác mà bạn sẽ không tin dù ở cấp .
Cứ thế này sẽ lên cấp tối đa cực kỳ nhanh chóng.
Một khi chỉ số nâng cao chút nữa là cô nhóc sẽ ngang hàng với Rết khổng lồ và Abyss chúa.
Cho đến giờ vẫn cần sự trợ giúp của tôi, nhưng đã bắt kịp chỉ dưới tôi một thứ hạng.
Những thành quả của con bé đã chứng minh điều đó, trong thế giới này, ma lực mạnh vẫn gây được sát thương nặng cho đối thủ cấp cao miễn là họ còn MP.
Nếu tiếp tục rèn luyện thì con bé sẽ sớm có đòn tấn công còn lớn hơn cả tôi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Aro chính là chìa khóa để đánh bại nhóm Adam trong khu di tích.
Lần đầu gặp gỡ tôi không ngờ cô nhóc sẽ hoàn thiện thế này.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Nightmare
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Nightmare lên được cấp.
Lý do nó không nhận được nhiều như Aro mặc dù cả hai đều dốc hết sức mình có thể vì cấp độ ban đầu luôn dễ nâng hơn.
Tôi cũng nghĩ Aro đã đóng góp nhiều gấp đôi so với nó.
Sao đi nữa thì lên được cấp chỉ trong một trận cũng đã tiến bộ vượt bậc rồi.
Riêng tôi nhận được rất nhiều điểm kinh nghiệm nhờ 〖Trứng biết đi〗 và giảm mức yêu cầu để lên cấp bởi 〖Con trai Vua rồng〗, với lại còn trực tiếp ra trận mà cũng khó đây này.
Vậy thì Mộc quái…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Magical Tree
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
...Sao chỉ có mỗi cấp?
L- Lạ lùng nhỉ?
Ngộ nghĩnh quá chừng.
Ở mức khởi đầu luôn rất dễ mà, nhưng với Mộc quái lại không tăng nhiều…
C- Cơ mà đâu có sai gì nhỉ…
“Gaah.”
「Nó bị ngu rồi nhồi ngập mồm chúng ta mấy đòn ma thuật đấy, nhớ không?」
Cô bạn liếc xéo Mộc quái khi ném những câu chát chúa vào mặt tôi.
N- Nó cũng đã rất cố gắng mà!
Ngoài ra chúng ta sắp đối mặt với dungeon nguy hiểm nhất trên thế giới, làm sao mang tank cấp theo được.
Mừng vì nó cũng lên cấp dù chỉ tý tẹo.
「...Ở với chúng ta bao lâu nay, cả một con nhện còn mạnh thế kia. Nó không giúp được gì thì cũng chẳng thành vấn đề, chỉ là tôi hy vọng nó đừng cản trở là mừng hết lớn rồi...」
C- Cô nói cái gì hả?!
Biết được gì về Mộc quái mà đòi chảnh?!
Mộc quái tỏ ra nghiêm túc trước cuộc cãi vã giữa chúng tôi.
X- Xin lỗi… Việc này…
Umm.
Đúng rồi, tao sẽ tìm công việc cho mày!
Nhưng vì cấp độ còn thấp nên hỗ trợ ở phía sau thôi nhé!
Dựa theo lời Thần ngôn, loài 〖Mộc linh〗 thường sẽ dùng ma thuật gây gián đoạn và cường hóa bản thân để chiến đấu với những nhà thám hiểm, không may là chiến thuật này sẽ không hiệu quả với Adam.
Cho dù có bị làm suy yếu đi một chút thì chúng vẫn là quái thú hạng A.
Mày cần phải có hỏa lực cực lớn để xuyên qua được lượng HP: .
Mặc dù Mộc quái chuyên về ma thuật hỗ trợ thì chúng vẫn quá tách biệt đối với hạng C+ của nó.
Đạt cấp độ tối đa thì cũng dẹo trong một nốt nhạc.
Nếu giảm chỉ số Tấn công của Adam lại với 〖Phản sức mạnh〗 cấp cao nhất rồi tăng sức phòng ngự bằng 〖Khiên chắn vật lý〗 có thể sẽ đỡ được một đòn chí mạng nhưng vẫn ẩn chứa nguy cơ.
Tôi không mong nó trúng phải đòn đánh trực diện.
Nó cũng không thể thực hiện những chiêu trò như Nightmare.
Tiếc thay, cùng lắm tôi chỉ trông cậy Mộc quái như phiên bản siêu phế của Aro.
Nhân tiện HP của tôi là .
Khả năng phòng ngự cũng khác xa so với Mộc quái, nên ngay cả khi có bị Adam đẩy đít liên tục, miễn là tôi xin tạm dừng để nghỉ lấy hơi thì làm thêm mấy hiệp nữa.
Tôi hoàn toàn đánh bại Mộc quái ở chính sân chơi của nó.
Một con rồng chuyên nằm hưởng cơ mà…
...Mộc quái, chú mày sẽ làm gì đây?
Ừm, không phải tao muốn loại trừ, nhưng mày có thể không cần đi theo nếu muốn…
Từ đây mọi chuyện chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm…
「......」
Mộc quái không nói tiếng nào tiến lên phía trước, gập tay nhìn xuống dưới.
Chỉ riêng tính cách của nó đã rất ý chí.
T- Tao biết ơn vì mày sẽ cùng tham chiến bên cạnh, nhưng mà…
Đừng quá sức nhé, okay?
: Gặp Lại, Nhóm Thủ Vệ Di Tích
Tôi và mọi người hạ cánh tại lối vào di tích.
Hít một hơi thật sâu trước cánh cửa bằng đá rồi bật 〖Cảm quan〗.
Có vài tín hiệu bên trong.
Chắc hẳn vẫn là nhóm Adam và Eve.
Hình ảnh người nguyên thủy không đầu và chỉ có mỗi đầu dựng lại trong trí nhớ.
Khi đã đặt quyết tâm, bỗng có sự hiện diện của một quái thú sau lưng chúng tôi.
Úi, nguy hiểm quá.
Chỗ di tích này đã ghê rồi mà khắp cả đảo cũng đáng sợ không kém.
Tuy mọi người có tiến hóa và lên cấp nhưng vẫn còn thấp lắm.
Chỉ số của họ tăng lên không ngừng sau từng trận chiến.
Cũng không tồi để săn một con quái hạng B quanh đây.
Tôi quay tới chỗ tín hiệu rồi ngỡ ngàng trước con rồng động dục màu hồng Giva nằm lăn lộn không xa.
Nó chưa nhớ đời phải không?
Bộ quên đã đã bị Aro đá bay không thương tiếc rồi còn sắp chết nữa?
Nó mãi chiêm ngưỡng tôi với đôi mắt đen tròn xoe.
Trông nó cũng quyến rũ phần nào đấy, nhưng thông cảm chẳng có gì làm tôi thấy nứиɠ nổi!
Tôi gật đầu khi Aro quay sang nhìn hỏi ý kiến.
Tiễn khách chứ đừng gϊếŧ nhé.
“〖Gió lốc〗.”
Một cơn lốc xoáy nổi lên từ đầu ngón tay của con bé, kéo theo bụi cát tới chỗ Giva.
Nó kịp nhận ra nên cuống cuồng sửa lại tư thế, nhưng vẫn quá trễ và bị ném tung lên văng ra xa.
“KuuOOOOOnh!”
Tiếng la hét đáng thương vang vọng.
Cái đó hơi bị mạnh rồi.
Chỉ số ma lực của Aro từ khi trở thành Revaana Lich thật đáng nể.
Thậm chí nếu đánh với Giva có thể gây sát thương thật sự.
Mà thôi, nó không chết nổi đâu.
Để nó bám theo còn phiền hơn nhiều.
Nhanh vào trong thôi.
Tôi khom người chui qua cánh cửa, bước vào căn phòng rộng lớn.
Nhờ những tia sáng len lỏi trên trần nhà, tôi có thể quan sát xung quanh.
Một cột trụ khổng lồ chạm khắc hình người đang chống đỡ công trình.
Khi dừng chân, chúng đã xuất hiện.
Hai gã không đầu cơ bắp lực lưỡng.
Nhảy lò cò ở giữa là đầu phụ nữ chỉ gắn trên một chân.
Có lẽ không lầm nếu nghĩ chúng là thủ vệ của di tích.
Hey, anh mày về rồi nè.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Eve
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Cản đường tôi là ba đối thủ hạng A-.
Ngoại hình vẫn quái dị như ngày nào, mặc cho tôi đã quen mắt kể từ lần đầu bắt gặp.
Hơn nữa tôi cũng đã nắm được cách thức hoạt động của Adam nói chung.
Trần nhà thấp, 〖Bay〗 không có nhiều hiệu quả, lại còn biến tôi thành mục tiêu của 〖Trọng trường〗.
Ngược lại chúng cũng không thể sử dụng 〖Nhảy cao〗.
Lần cuối vì vướng phải ba tên này mà rút lui, nhưng giờ mọi người đều đã tiến hóa.
Người duy nhất tạo được sát thương mạnh ngay khi mở màn chính là Aro, cả Nightmare cũng đã tự chứng minh bản thân bằng cách dùng chiêu trò dắt mũi kẻ thù.
Nó có thể dùng tơ nhện để câu giờ cũng là cơ hội tốt với cả đối thủ mạnh hơn.
Còn Mộc quái sẽ… sẽ… ừmmm…
Ừ hé, có rất nhiều tình huống chú nó có thể lợi dụng.
〖Trọng lực〗 chẳng hạn…
Ờ thì lần trước nó đã dùng kỹ năng này vả cả nhóm.
Ngay khi thấy chúng tôi, bọn Adam tăng tốc với vẻ mặt chẳng hề thay đổi.
Eve chậm hơn theo sau.
Quả nhiên Eve không có nhiều HP nên tránh việc đối đầu trực diện.
Phân tích kỹ năng nào…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Eve
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
Tấn công:
Phòng ngự:
Ma thuật:
Nhanh nhẹn:
Hạng: A-
Kỹ năng đặc trưng:
〖Hồi phục MP tự động: Cấp 〗 〖Bước chân vô thanh: Cấp 〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp 〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 〗 〖Kháng độc: Cấp 〗
〖Kháng tê liệt: Cấp 〗 〖Kháng ảo giác: Cấp 〗 〖Kháng chí mạng: Cấp 〗
〖Kháng nguyền rủa: Cấp 〗 〖Kháng ức chế: Cấp 〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Nguyền rủa diện rộng: Cấp 〗 〖Chết chóc: Cấp 〗 〖Hồi sức tăng cường: Cấp 〗
〖Giấc ngủ thiên đường: Cấp 〗 〖Cẩn trọng tăng cường: Cấp 〗
Danh hiệu:
〖Tiến hóa bậc cuối: Cấp -〗 〖Cư dân Vùng đất tận cùng: Cấp -〗 〖Thuật sỹ nguyền rủa: Cấp 〗
〖Nỗi ám ảnh: Cấp 〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đúng như dự đoán, nó chuyên về trị liệu.
Chỉ số Ma thuật cao khủng khϊếp, cả Nhanh nhẹn cũng đáng gờm.
Theo cách chiến đấu của tôi thì ưu tiên loại trừ Eve là trên hết.
Nếu tốn công đánh nhau với bọn Adam để rồi chúng được chữa lành lại thì xàm lắm.
Mất đi Eve, tôi có thể hạ gục chúng nhờ khả năng tự tái tạo.
Nhóm Adam có cấp độ thấp hơn con tôi gặp lần đầu.
Tôi cũng lên cấp được một chút rồi.
Bản thân Eve không có nhiều HP, một đòn chính xác sẽ đủ để gϊếŧ nó.
Nhưng nó lại nhanh hơn nhiều so với hai tên còn lại.
Thực tế là tương đương tôi.
Bọn Adam cũng đang che chắn Eve.
Điều tôi cần chú ý nhất là…
Chỉ số Tấn công của Eve khá yếu chứ vẫn gϊếŧ được mọi người.
Vấn đề là mấy anh ấy có ga-lăng bảo vệ chị ấy không thôi…
Tôi sẽ thay đổi cho phù hợp tùy diễn biến.
Có ba tình huống mà tôi dự đoán có thể xảy ra.
Cả ba bọn chúng đều phối hợp như một đơn vị duy nhất, hoặc một Adam sẽ hộ tống bên cạnh Eve suốt… hoặc cả hai Adam tự tin trước khả năng nhanh nhẹn của Eve và dùng sức trâu đè bẹp tôi cho bằng được.
Nếu chúng cùng phối hợp sẽ hợp với ý tôi nhất.
Phạm vi hành động của chúng sẽ bị hạn chế đáng kể.
Để bắt đầu, nên tập trung tìm hiểu chiến lược bên phía kẻ thù.
: Cặp Đôi Adam Vô Song
Khi đang tập trung về nhóm Adam và Eve, ánh sáng phát ra từ mũi Mộc quái chiếu tới tôi.
Tôi đề phòng vì tưởng nó lại bị loạn trí nữa, nhưng khi ánh sáng chạm vào, nó lan tỏa và ngấm lên người.
Đ- Đây là!?
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Ouroboros
Trạng thái: Hiệu chỉnh phòng ngự (nhẹ)
Cấp độ: /
HP: /
MP: /
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
N- Nó kìa! Cường hóa phòng ngự từ 〖Khiên chắn vật lý〗!
Ừ nhỉ, chỉ số bản thân Mộc quái quá thấp để đóng vai trò tank, nhưng nó có thể dùng phép tăng cường lên đồng đội mà.
Tuy chỉ mới dạng nhẹ nhưng còn đỡ hơn không có gì.
Đây chính là công việc mày làm được!
Lúc vừa tiến hóa mày đã bị hóa đá rồi còn bị điều khiển nữa nên chưa có cơ hội sử dụng.
Rèn sức cho thoải mái luôn nhé Mộc quái.
Có lẽ vui sướng vì được khen ngợi, nó ưỡn thân cây.
Sang chảnh hơn, nó cũng niệm 〖Khiên chắn vật lý〗 lên Aro và Nightmare...
Họ có được cường hóa chút đỉnh thì cũng ngủm nếu dính một vả của Adam thôi, tốn MP thật.
Aro vuốt ve Mộc quái tỏ ý cám ơn, riêng Nightmare liếc nhìn nó như thứ trở ngại.
Hai Adam đồng thời bứt phá để Eve lại phía sau…
Ồ hiểu rồi, tôi tưởng một tên sẽ ở lại, nhưng chúng đặt cược Eve có thể tự bảo vệ bởi chỉ số Nhanh nhẹn của nó.
Điều tốt nhất lúc này sẽ là lật ngược chiến thuật của chúng để gϊếŧ Eve ngay.
Tôi đánh hiệu cho đồng đội lui lại.
Họ chính là nhân tố quan trọng cho trận chiến.
Lỡ họ bị tấn công sẽ không trụ nổi trước hai đòn.
Cần lựa chọn cẩn thận cho vị trí và vai trò của từng người.
Tôi lao lên để thử đè bẹp nhóm Adam dưới chân.
Chúng tách ra hai hướng, chuẩn bị cho thế gọng kiềm.
Lợi dụng kẽ hở tôi tung 〖Phong trảm〗 đến Eve.
Ả bắt đầu di chuyển ngay thời khắc tôi vận hành kỹ năng và tránh qua một bên với vận tốc tối đa, tạo khoảng cách xa.
Ba lưỡi gió chém xuống sàn, chẻ đôi cả đá.
Sau đó Eve tháo lui theo đường vòng cung, dừng lại ở vị trí có Adam trước tôi.
Vậy ra đây là cách nó tự bảo vệ bản thân.
Nhóm Adam ập tới từ cả hai bên.
Đồng chí, cô hãy quan sát tên kia và chỉ dẫn cho tôi nhé.
「Rõ」
Tôi phóng một 〖Phong trảm〗 để kiểm soát tên bên này.
Hắn bật khỏi mặt đất, lách qua một bên và tiếp tục thu hẹp khoảng cách, đến khi đạt phạm vi thì nhảy tới đầu tôi.
「Cả bên này! Cần cú quất đuôi!」
Tôi vung đuôi theo hướng cô bạn.
Cùng lúc tôi đâm móng vuốt về tên trước mặt.
Hắn né được trong tầm với mỏng như giấy, đáp lên bàn chân rồi nhanh chóng phóng đến mặt tôi.
Adam đã nhanh mà còn mạnh nữa.
Đối phó với cả hai, thời cơ để tấn công một mục tiêu duy nhất rất khó.
Nhưng khi chúng đã giáp gần, có thể dễ gây sát thương lên người chúng nếu tôi chấp nhận chịu thiệt hại.
Tôi nhe răng khiến Adam thay đổi tư thế giữa không trung.
Có vẻ hắn đã sẵn sàng nốc vào mũi tôi rồi.
Nhưng răng nanh chỉ là cú lừa.
Không chút chần chừ, tôi húc trán vào hắn.
Adam ngã xuống đất nhưng vẫn lộn người đứng dậy được.
Oww… đầu tôi nổi cục u rồi.
Hắn vẫn che chắn được bản thân khi ra đòn đá với tôi.
「Tên này đang nhảy đến từ bên trên!」
Yeah, tôi biết.
Có vẻ cô bạn đã cố táp lấy khi hắn đậu trên đuôi tôi, và rồi bật nhảy lên trên.
Tuy không thấy, nhưng chúng tôi cùng chia sẻ xúc giác, tôi có thể mường tượng được chuyện gì đã xảy ra.
Nhắm lên trần nhà, tôi nhả ra 〖Hơi thở thiêu đốt〗.
Hắn giữ chân để đá tôi, nhưng giật nảy vai dừng lại.
Sau đó hắn bị bao trùm trong ngọn lửa và khuất khỏi tầm quan sát.
Ở phạm vi này hắn không thể đỡ được.
Tôi không thấy hắn luồn ra ngoài đâu cả.
Ngay cả với chỉ số của Adam thì trúng 〖Hơi thở thiêu đốt〗 trực diện cũng sẽ chịu nhiều sát thương.
Tuy nhiên, thứ xuất hiện xuyên qua màn lửa là Adam cùng khối đất hình bán cầu.
Hắn đã nhanh trí tạo khiên bằng 〖Đất sét〗.
Ra là bọn ngươi cũng có kỹ năng ấy.
Ta sẽ ghi nhớ.
Khi thấy tôi dùng chân trước tung cú đâm, hắn đá lấy tấm khiên nhảy xuống.
Khối đất liền vỡ làm đôi.
Trước khi hắn kịp lấy lại tư thế, tôi duỗi căng móng vuốt ra hết sức.
Hắn nhào lộn về phía sau.
Tôi cũng lợi dụng động năng mình tạo ra để xoay người quất đuôi tới.
Do không thể đoán trước, hắn bị trúng ngay giữa mặt trên ngực, văng xa đập vào tường.
Eve chạy tới chỗ Adam đang choáng váng.
Khối ánh sáng phát ra từ ả chữa lành vết thương.
〖Hồi sức tăng cường〗 à.
Do tôi mãi chú ý tên Adam được điều trị, tên còn lại lợi dụng điểm mù đá vào chân trước của tôi.
Dù cố dùng đuôi vung tới nhưng hắn đã kịp lùi ra xa.
Xem ra mục đích của hắn chỉ là thu hút tôi thay vì gây sát thương thật sự.
Cú đá không mạnh như trước đó.
Hắn không liều một mình mà tấn công đâu.
“Gaah!”
Cô bạn sử dụng 〖Hồi sức tăng cường〗.
Giúp cơn đau ở chân tôi dịu lại.
「Này, để mặc chúng như thế có ổn không? Nếu hắn cứ được trị thương thì sẽ không xong đâu」
Đúng vậy.
Tên kia đang dõi theo, vì thế nếu miễn cưỡng cố gắng tiếp cận thì chúng tôi chỉ chịu thiệt hại nặng nề mà thôi.
Chừng nào Eve còn di chuyển tự do thì việc hồi sức sẽ không tốn nhiều thời gian.
Tôi chỉ muốn xem cách chúng phối hợp như thế nào.
Lần này cho chúng reset lại đấy.
Tôi biết bản thân chỉ có thể đối đầu với hai Adam cùng lúc.
Chúng dễ hơn rất nhiều so với tên lần đầu gặp mặt.
Cấp độ cũng rất khác biệt.
Tuy nhiên truy đuổi theo một đối tượng mà thiếu suy nghĩ sẽ là cơ hội cho phía còn lại.
Khi Eve vẫn còn ở thể trạng hoàn hảo thì chúng mặc sức đổi chỗ nếu tôi đả thương một tên.
Còn nếu nhắm Eve thì cả hai sẽ cản lối tôi.
Phá vỡ đội hình của chúng chỉ với một mình tôi là quá sức.
「Vậy chúng ta sẽ chờ tới khi cái đầu đó cạn ma lực?」
Không, tôi muốn gϊếŧ chết cả nhóm Adam.
Hãy giao cái thứ nhảy loi choi ấy cho Aro và mọi người.
「Oh?」
Cô ấy nhìn Eve.
Cái đầu một mắt quái gở đang bật lò cò với cái lưỡi thè ra.
「...Họ sẽ giải quyết nó?」
Phải, biện pháp duy nhất.
Tôi nhìn đồng đội.
Aro tỏ ra lo lắng trong một lúc, nhưng vẫn gật đầu mặc cho nỗi sợ.
Sẽ ổn thôi.
Anh không bao giờ ném nhóc vào một trận chiến mà chưa vạch sẵn kế hoạch.
Đừng chùn bước.
Mộc quái duỗi thân cây ra như muốn nói 「Để cho bé」...
Sự háo hức của chú mày mới khiến tao thấy ngán…
Cái vẻ tự tin đó từ đâu ra vậy?
Nán lại cho tao nhờ.
Tôi đành trông cậy vào họ.
Suy nghĩ cho thấu đáo thì Eve là quái thú hạng A-.
Lần chiến đấu với Siren, chỉ có ba con mà cũng khiến họ vất vả.
Nhưng Eve chuyên về trị liệu.
Nó hầu như không có kỹ năng tấn công nào.
Tuy có thể gây hiệu ứng tác động và đòn chí mạng nhưng những thứ đó sẽ không hiệu quả với Aro.
Chỉ số Tấn công của nó cũng thấp hơn nhiều so với Adam.
Chẳng may có trúng đòn thì vẫn có thể sống.
Điểm mấu chốt nhất là họ không cần phải hạ gục Eve.
Chỉ cần giữ nó bận rộn là được.
Như thế nó không thể tiếp cận và chữa trị cho Adam bị thương.
Khi đã bị loại trừ vị trí chờ, vai trò hồi sức của nó cũng sẽ hạn chế.
Nhiêu đó đủ giúp tôi nhanh chóng tống khứ nhóm Adam mất đi trợ thủ.
: Trận Chiến Với Eve (Góc Nhìn Của Mộc Quái)
...Sếp tôi chỉ huy gì mà hãm quá chừng.
Khi sếp quay đi tôi chỉ biết khoanh tay gãi người.
Để không bị bỏ lại phía sau với người mà sếp yêu thích, cô chủ Aro cùng tên nhện mới đến không đúng lúc, tôi đã cho sếp thấy sự tự tin của mình.
Nhưng theo ý tôi, con quái một mắt kia quá khó để chúng tôi giao chiến.
Sự lo lắng của cô chủ hoàn toàn có thể hiểu rõ.
Ngay từ đầu, giữ chân nó là chuyện nằm ngoài khả năng.
Chúng tôi phải làm thế nào?
Tôi đã hứa với sếp sẽ cố gắng hết sức, vậy thì, bây giờ, tôi sẽ thử tung ra đợt sóng trọng lực vào thời điểm thích hợp.
Cả cô chủ lẫn sư đệ nhện đeo mặt nạ đều không nhanh nhẹn.
Bản thân là một cái cây, với tôi là xem như bó nhánh.
Tôi lắc người, quyết tâm sẽ truy đuổi theo nó cho dù trên bộ rễ chỉ để tượng trưng này, nhưng cô chủ Aro đưa tay cản lại.
“Chắc hẳn… nó sẽ tự đến đây. Chờ chút nữa.”
Hử, ý cô là sao?
Tôi tập trung truyền ý nghĩ cho cô ấy, nhưng cô chủ chỉ lặng lẽ nhìn sếp.
Sếp lùi lại đưa vai đón nhận một đòn tấn công của tên hình người.
Ơ? Chẳng phải ngài ấy thừa sức tránh được ư?
“Long thần có chủ đích.”
Như thể khẳng định lời của cô chủ Aro, sếp tức thời cắn vào người hắn đập xuống đất.
Hắn dùng sức cạy răng của sếp để thoát ra.
Nhưng nửa cơ thể đã đẫm trong máu.
Khi hắn liếc về phía này thì đứa một mắt lao tới chúng tôi.
Tôi đã hiểu tại sao cô chủ nói nó sẽ tự đến đây.
Xem ra sếp đã tận dụng rất tốt bức tường và thân hình để hạn chế đường rút lui của hai tên hình người.
Để nhận được phép trị thương từ đứa một mắt, nó phải vượt qua hàng ngũ chúng tôi.
Những lối khác chỉ đưa nó tới gặp sếp mà thôi.
Chừng nào nó không muốn xảy ra bất cẩn thì sẽ không thể nào tới được chỗ hai tên bị thương.
Đứa một mắt trừng lấy chúng tôi.
Khi tập trung về phía nó, tôi cảm nhận được ý nghĩ 「Khôn hồn thì tránh ra」.
Tôi cũng có thể nhận từ những người khác, đồng thời truyền đạt ngược lại.
Sếp gọi là 〖Thần giao cách cảm〗.
Từ khi tôi sở hữu, sếp cứ than thân trách phận suốt.
Nói ra có thể khiến cô chủ Aro nổi nóng, đến cả người sếp vĩ đại còn ghen tỵ với năng lực này khiến tôi hơi bị thích thú.
Nhưng nếu để bị ghét thì tôi sẽ mất đi tất cả, vì thế mà tránh sử dụng kỹ năng đó trước mặt sếp.
Trông thấy tôi thể hiện thành thạo thì ngài ấy tự kỷ luôn mất.
Một Mộc quái che giấu 〖Thần giao cách cảm〗.
Đứa một mắt nhảy lò cò tới chúng tôi, mái tóc nó bù xù thấy gớm.
Gϊếŧ.
Đó là ý niệm mạnh nhất mà tôi cảm nhận được.
Nó muốn hạ sát chúng tôi ngay lập tức.
Tốc độ kia là bằng chứng nó ở một đẳng cấp khác xa.
...Không thể bỏ chạy ngay khi mới bắt đầu được.
Tôi có danh dự của riêng mình mà.
Ít nhất là sau khi sư đệ nhện rút lui trước đã.
Bởi anh bạn này luôn nắm bắt được thời điểm khi nào thì nên tẩu.
Tôi hành động theo thì sẽ không xảy ra sai sót gì.
Còn cô chủ Aro, người sống theo nguyên tắc của sếp, chắc sẽ rời đi sau cùng, nhưng nếu tôi nhắc 「Sếp sẽ rất buồn」 thì có thể nhanh chóng thuyết phục cô ấy.
Chúng tôi hầu như chẳng là gì với đứa một mắt đó.
Khi tháo chạy, nó sẽ không đuổi theo.
Cô chủ cúi người chạm lên phần sàn bị nứt để lộ đất.
Tôi nghĩ cô ấy sẽ sử dụng 〖Đất sét〗 giống của tôi, nhưng không phải vậy.
Bên dưới phồng lên tạo thành hai mô đất nhỏ.
Chúng nặn thành hình dáng con người y hệt cô chủ.
Cả hai Aro bằng đất đều có mỗi cánh tay to ra.
Họ đều ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Nhóm Aro đất được bao phủ bởi ma lực trở nên sáng màu.
Kết quả là có hai bản sao Aro trước mặt cô.
“...〖Hình nhân đất sét〗.”
Tỷ lệ và độ chính xác đã tốt hơn nhiều lần so với khi cô ấy tạo ra thỏ đất.
Đây là sức mạnh sau khi tiến hóa.
Nếu không may trúng đòn cô ấy sẽ chết ngay tức khắc.
Tôi cho rằng đám hình nhân sẽ che chắn phía trước trong khi chúng tôi hợp sức tấn công.
“Mộc quái…”
Hmm, sao thế cô chủ?
“Bằng cách nào đó giảm sức tấn công của ả lại…”
À, 〖Phản sức mạnh〗 phải không?
Nhưng tôi không nghĩ thế sẽ hiệu quả, định tung ra 〖Trọng lực〗 kìa, nhưng… hầy, tôi sẽ cố thể hiện hết mình.
Cô chủ mỉm cười với tôi.
Tôi xin lỗi, nhắm trúng nó được hay không lại là chuyện khác.
Cô ấy nghiêm túc trở lại, đưa tay lên cao.
Trong chớp mắt không gian xung quanh chìm trong màn sương dày che khuất tầm nhìn.
Bản tính nhạy bén của cô chủ Aro thật đáng ngưỡng mộ.
Tôi không biết kế hoạch đưa ra là gì…
Nhưng cô ấy chắc hẳn phải nảy ra ý tưởng.
May mắn là tiếng chân của đứa một mắt trở nên nổi bật.
Chẳng cần nhìn, xác định vị trí của nó cũng không mấy khó khăn.
Tôi lang thang trong một lúc, cho tới khi nghe thấy tiếng chân lạ nên tiếp cận với tâm trạng run sợ.
Có bốn bóng hình.
Hai người đối mặt với nhau, hai người khác ở giữa như thể để chặn đường.
Có lẽ đó là cô chủ Aro, hai hình nhân và đứa một mắt.
Với những chuyển động kỳ lạ cùng tốc độ đáng kinh ngạc, nó lao lên.
Tôi tưởng hai hình nhân sẽ không trụ nổi trong năm giây, thế mà… chúng cúi xuống và đứa một mắt bị chậm lại.
Chắc là sư đệ nhện giăng tơ ở giữa chúng.
Hừmm, hiểu rồi.
Tôi khẽ bắn ma pháp 〖Phản sức mạnh〗 sau lưng nó... đúng hơn phải là phía sau đầu nó chứ nhỉ.
Ánh sáng đen chiếu trúng mục tiêu.
Chỉ số Tấn công sẽ bị giảm lại…
Nhưng liệu phép thuật của tôi có hiệu nghiệm lên thứ hãi hùng này không?
Có thể chỉ đơn thuần là tác dụng tâm lý…
Từ cách cử động, tôi dám chắc nó đang quay lại nhìn mình.
Tôi rùng mình nên tránh xa nhất có thể.
T- Tưởng là sắp bị bẻ nhánh rồi chứ…
Có vẻ nó không còn hứng thú với tôi nữa.
Nó vùng lắc để thoát khỏi đám tơ nhện, đồng thời phóng tới một trong hai bản sao.
Hình nhân Aro cố đưa cánh tay to lớn lên chống đỡ, nhưng gần như chưa đủ.
Chân đứa một mắt đâm xuyên cánh tay và vai, đến tận giữa người.
Hình nhân bị lực tác động đẩy ngược về sau.
Cơ thể vỡ vụn, cổ đứt rời.
Chỉ một cú đá mà mạnh đến thế.
Đây chẳng phải là trận chiến mà chúng ta khó nắm được lợi thế rồi ư…?
Tôi mừng vì mình không phải là mục tiêu.
Khi vẫn giữ khoảng cách, tôi bỗng nhớ ra mình có thể dùng vài đòn ma thuật tấn công nó.
Tôi tự trấn an bản thân, chuẩn bị cho 〖Thổ cầu〗.
Nhưng trước khi kịp giải phóng, hình nhân còn lại đã tan nát dưới gót chân của đứa một mắt.
N- Nó xong rồi…?
Những bản sao này yếu hơn cô chủ Aro nhiều.
Xem ra yểm 〖Phản sức mạnh〗 lên con quái này không mang lại nhiều khác biệt…
Nhưng rồi bỗng hình nhân bị đâm thủng bụng đó vươn tay ra chạm tới nhãn cầu của nó.
Hử? Còn cử động nổi?
Nó rắn chắc hơn bản sao kia.
Là do lượng ma lực tạo ra khác nhau…?
Ngay cả như thế thì vẫn có gì đó lạ lắm.
“...Gi- 〖Gió lốc〗.”
Phong thuật trúng ngay vị trí hiểm của đứa một mắt.
“AaaaaaaAaaaah!”
Vang lên tiếng thét kinh hoàng, nó phóng ra xa nằm lộn nhào dưới đất.
Cùng lúc đó màn sương bị cơn gió thổi bay.
Hình nhân kia vừa niệm chú ư?
Không thể nào.
Người bị đá vào bụng chính là cô chủ Aro.
Người đứng phía sau mới là bản sao.
Việc hóa to cánh tay là mẹo để khiến họ dễ bị thu hút hơn trong lớp sương mù.
Sau trò đánh lừa ban đầu, cô ấy đã đổi lại hình dáng của chúng.
Vậy là vì chủ động chịu đòn tấn công nên cô ấy muốn tôi giảm sức mạnh của nó lại cho yên tâm.
Cách duy nhất để tóm được kẻ thù nhanh vượt trội hơn mình là khiến nó vô thức tự tiếp cận.
Một chiến lược tuyệt hảo.
Ma lực của cô chủ cũng rất đáng gờm.
Bất kể là đối thủ có thứ hạng cao hơn mà trúng một đòn ngay điểm mù cũng khó mà chống đỡ…
Tôi nghĩ vậy chứ đứa một mắt vẫn co chân bật dậy.
Con mắt đỏ tươi trừng lấy cô ấy.
Nó nổi điên lên rồi.
Cơ thể nó bừng sáng và vết thương liền hồi phục.
Có nghĩa là nó thuộc dạng trị liệu.
Xem như đòn tấn công của cô chủ Aro chỉ tốn công vô ích.
Cô ấy khụy xuống nắm chặt lỗ thủng trên bụng.
Gần vượt quá thể chất và ma lực rồi.
Đứa một mắt từ từ bước đến.
Tôi dồn thêm ma thuật vào 〖Thổ cầu〗 đang bỏ dở nửa chừng và tung ra.
Khối đất vỡ tan ngay trước mặt nó.
Tôi chớp mắt.
Có thể nó lắc đầu để phủi sạch bụi, tôi không thể nhìn rõ.
Tơ của sư đệ nhện bám dính vào sau đầu.
Nhưng nó bứt ra rồi vụt mất giữa không khí.
Nhanh quá.
Không có sương mù và mồi nhử, chúng tôi khó lòng mà tiếp cận.
Thiếu đi sức mạnh của cô chủ Aro, chúng tôi không tài nào chống lại được nữa…
Ôi sếp ơi, có lẽ là hết hy vọng sớm rồi.
“GuuOOOOOoOOOoOhh!”
Khi còn đứng bủn rủn, tiếng gầm hô vang rung chuyển cả khu vực.
Đứa một mắt nghe thấy nên quay theo nhìn và bừng to mắt.
Sếp đang hướng về đây, người đầy vết thương nặng.
Trên ngực có dấu vết bị khoét, vài mảnh vảy ở lưng tróc ra, máu xanh chảy đầm đìa đây đó.
Nhưng đứa một mắt này cũng không phải là đối thủ.
Đầu còn lại của sếp đang giữ hai tên hình người.
Chúng bị ghim chặt dưới bộ hàm.
Cái đầu ấy ngửa lên nuốt.
Tôi nghe thấy tiếng nhai răng rắc.
Máu rỉ ra từ khóe miệng của sếp nữ.
“A…Aaaaaaaah!”
Đứa một mắt gào to bật khỏi mặt đất.
Tôi mất dấu nó ngay sau đó.
Khi cuống cuồng tìm kiếm, tôi dõi theo hướng nhìn của cô chủ về phía sếp.
Ngài ấy vung chân xuống với vận tốc phi thường.
Tiếng bép phát ra.
Lúc sếp giơ chân lên thì nó đã nằm xẹp lép bên dưới.
Cuối cùng tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Làm em hơi sợ đó sếp ạ.
: 〖Quỷ Nhãn Khống Chế〗
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ lên 】
【Đã nhận được Kỹ năng đặc trưng 〖Quỷ nhãn khống chế: Cấp 〗】
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ lên 】
Tôi xác nhận rằng hai Adam đã chết dựa vào thông báo như thường lệ của Thần ngôn.
Phew, đây là trận đầu tiên mà tôi cảm thấy mạng sống của mình gặp nguy hiểm.
Để nhanh hạ được chúng, tôi cùng cô bạn bỏ qua việc trị thương mà tập trung tấn công không ngừng nghỉ.
Cả hai mang lại cho tôi lượng điểm kinh nghiệm hết hồn.
Nếu cứ thế này tôi có thể đạt cấp độ tối đa điên rồ của Ouroboros.
Eh…? Kỹ năng gì thế kia?
Nó dùng để kỷ niệm cấp chăng?
〖Quỷ nhãn khống chế〗?
Thôi kệ, hiện tại có thể vẫn ổn.
Chưa có thời gian để kiểm tra nó đâu.
Quay lại thấy cô bạn đang ngậm nhóm Adam trong mồm, tôi 〖Tự tái tạo〗 lại da thịt và những cơ quan bị chấn thương bởi trận giáp lá cà và 〖Trọng trường〗, cả cái chân bị gãy để không ảnh hưởng việc đi lại.
Ui da… tôi đã có hơi hăng máu.
Nghĩ là sẽ chấp được chúng sau khi Eve biến khuất rồi chứ, ai dè cũng te tua đầy người, tới giai đoạn cuối chúng luân phiên tung ra 〖Trọng trường〗 làm tôi thấy oải.
Nhưng nỗ lực đã được đền đáp, mặc dù tốn thời gian hơn dự kiến, tôi vẫn nhanh chóng tiêu diệt chúng một cách an toàn.
Tôi nhận vô số 〖Trọng trường〗 lên người khi thu hẹp khoảng cách nên đành 〖Lăn〗 để khiến chúng 〖Nhảy cao〗 tránh lên bên trên, rồi đè bẹp chúng với phiên bản cài số lùi.
Sắp đối mặt cái chết, chúng dồn hết MP để nả đạn, nhưng tôi vẫn giành được chiến thắng đấy thôi.
Con người… à không, con rồng sẽ thành công nếu vững ý chí.
Tôi chưa từng nghĩ có thể dùng đuôi trong lúc 〖Lăn〗 để đảo hướng như thế.
Nên thử phối hợp nhiều cách hành động kể từ bây giờ.
Khi mọi người đối mặt với hiểm nguy để cầm chân Eve, kế hoạch của tôi là loại trừ chúng xong thì tới giúp họ nhưng không như ý nguyện.
Nó diễn ra lâu hơn dự tính làm tôi khá hoảng loạn…
Nhưng trông thấy họ bằng cách nào đó vẫn giữ được an toàn.
Eve há hốc khi nhìn cô bạn nuốt thịt hai Adam.
Ngay sau đó nó co chân dồn sức, trừng lấy tôi bằng một con mắt to tướng.
“A… Aaaaaaaah!”
Nó điên cuồng lao tới tấn công không suy nghĩ.
Cơ thể lắc qua hai bên do tốc độ không thể tin nổi rồi nó phóng khỏi mặt đất.
Nhanh thật.
Hơn nữa nó đang nóng nảy.
Nhưng tôi dễ dàng nhận ra nó nhắm vào đâu.
Thời điểm gần kết thúc này, gây ra sát thương nhỏ lên tôi chẳng có ý nghĩa gì, nó phải nhắm tới một nơi có thể giáng đòn quyết định.
Tôi đưa chân trước lên bảo vệ đầu.
Gót của nó đá lõm vào lòng bàn chân của tôi.
Rõ ràng nó muốn sút tung đầu tôi rồi.
Tôi đập nó xuống đất.
Có cảm giác nhão nhẹt bên dưới.
Chỉ một đòn duy nhất.
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ lên 】
Với quái thú có HP thấp, tôi one-punch đi luôn cho dù là hạng A đi nữa.
Thậm chí là sát thương chí mạng với đối thủ chuyên về vật lý như Adam nếu tôi tấn công đúng điểm yếu.
Rất khó để dạng hỗ trợ như Eve đỡ được.
Thật sự nếu nó bỏ chạy tôi cũng không thèm đuổi theo làm gì, chỉ tại nó ngoan cố mà thôi.
Cô bạn nhặt cái xác xẹp lép lên nhai giòn rụm.
Rồi nhả bỏ bộ xương sọ.
「Cũng không tệ」
Tôi không muốn ăn những thứ như thế…
Ồi, dù sao cũng đã quen với cảnh tượng ấy.
Nhìn cô nàng, cảm giác ghê tởm khi ăn một sinh vật hình người đã không còn mấy bận tâm.
Tốt hơn tôi nên cân nhắc về vụ này…
Quan trọng hơn là chữa trị cho Aro kìa.
Vết thương khá nghiêm trọng.
Mộc quái và Nightmare vẫn không sao, chỉ riêng Aro bị thương nặng.
Trên người con bé có cái lỗ to đùng, nằm vật vã dưới đất.
Cô bạn kêu một tiếng “gaa”, bao bọc ánh sáng đen quanh con bé rồi chữa lành hoàn toàn.
Xin lỗi, anh đã muốn giải quyết cho nhanh đám Adam để tiếp ứng ngay, nhưng chúng quá mạnh.
Khi chứng kiến chúng từng bại trận dưới Siren và Basilisk mà tôi đã chủ quan.
Dù sao tôi vui mừng vì họ vẫn bình an.
Tôi nhìn lại cấp độ của mọi người.
Aro đã từ lên /, Nightmare thì lên / và Mộc quái là lên /.
Cấp độ của con bé đã vượt trội hơn Nightmare.
Dù không được vậy thì riêng thứ hạng, chỉ số và lượng kỹ năng cũng cho thấy Aro là người mạnh nhất.
Không chừng cô nhóc có hàng tá khả năng còn hơn cả tôi.
Mộc quái cũng lên được cấp và đuổi theo sau Nightmare.
Adam và Eve quả thật mang tới lượng điểm kinh nghiệm đồ sộ.
Hòn đảo này đầy rẫy toàn những quái thú dị hợm.
Lũ Adam cũng mạnh như trâu bò, suýt nữa đã ủi đít được tôi…
Mà thôi, để tìm hiểu kỹ năng mà tôi nhận được khi vươn lên cấp nào.
Chi tiết thì…
【Kỹ năng đặc trưng 〖Quỷ nhãn khống chế〗】
【Bằng cách truyền dẫn ma lực vào nhãn cầu khi đang duy trì giao tiếp giữa mắt, có thể khắc chế chuyển động của đối tượng trong vài giây】
【Dựa vào độ chênh lệch ma lực hoặc đối tượng và người sử dụng có cùng bước sóng, có thể điều khiển cả cử động của mục tiêu】
O- Ohh! Chẳng phải hàng ngon rồi sao?
Để thử xem nào…
Mộc quái, không phiền thì…?
Hay là không muốn hử?
Nó run rẩy lắc thân cây.
Àh… thế thì thôi.
Bỗng nhiên Aro chạy ra đứng trước Mộc quái và nhìn tôi trông đợi.
T- Tôi hơi ngại khi dùng nó lên một cô gái…
“E- Em tự nguyện mà! Cứ làm đi!”
Ơ… nhưng… v- vậy thì chỉ một chút…
Mặt cô nhóc đỏ ửng khi nhìn sâu vào mắt tôi.
Đ- Đây nhé.
Sẵn sàng chưa?
Tôi vắt hết ma lực vào mắt khi quan sát con bé.
Hự! 〖Quỷ nhãn khống chế〗! Hựựự!
(Trans: chắc lòi múi sầu riêng vàng khè đậm mùi quá)
...Chẳng có gì cả.
Aro tròn xoe mắt nhìn tôi đắm đuối.
A- Anh đã thử rồi, nhưng…
Nhóc có kháng mọi trạng thái mà nên chắc không hiệu nghiệm.
Tôi cũng không có cảm giác nó được khởi động.
“Gaah.”
「Ê cha nội」
Hử? Gì hả?
Tôi nhìn qua, mắt cô ấy rực màu đỏ thẫm.
Dù cố gắng nhắm lại trước sự bức xạ nhưng mí mắt tôi không thể cử động như bị tê liệt.
C- Cô cũng có luôn!?
Con lợn giòn tan!
Củ lạc gợϊ ȶìиɦ!
Thế quái nào vậy!
Cái này là thứ mà cả hai ta đều nhận được!
Là thế ư?!
Trong lúc tôi cằn nhằn, chân trước tự đưa lên gãi vào cổ cô bạn.
Cô ấy kêu “gaa” lên tỏ ra tự mãn.
「Ồ, thật hữu ích」
C- Cơ thể tôi bị chiếm quyền kiểm soát luôn?!
Thế ra đây là ý của câu điều khiển cử động của đối tượng có cùng bước sóng!
“Guuoh!”
Tôi thoát khỏi quỹ nhãn của cô ấy rồi hạ chân xuống.
Haah, haah…
Cứ như thể cô ấy trở thành cái đầu chính ấy.
Kỹ năng ghê rợn gì thế này.
Cô ta khịt mũi đắc thắng.
M- Mẹ nó…
Từ này về sau tôi sẽ không nhìn cô ả nữa.
Phải đề phòng cái trò kia.
Nhìn quanh, tôi thấy tâm trạng hăng hái của Aro giảm đi đôi chút.
T- Thật tình xin lỗi…
Umm, có muốn cô ấy thử lên nhóc không?
“...Em không sao.”