: Hướng Tới Vương Quốc Ardesia
Tôi bay ngang qua vùng đại dương bao la cùng Thánh long Seraphim.
“Guuoh.”
Tôi cất tiếng gọi Lilixira.
Cô ấy gật đầu khi biết tôi có chuyện cần bàn luận.
“Nói đi.”
Vì tôi không có 〖Thần giao cách cảm〗, chỉ có thể nhắc Lilixira để đọc ý nghĩ của mình.
Này Thánh nhân.
Nếu chúng ta bị bắt gặp đi cùng nhau thì không hay nhỉ?
“...Đúng thế, nhưng đành chịu thôi.
Vượt qua vùng biển này sẽ đến Thánh quốc Liarm của tôi.
Khi thấy đất liền, chúng ta hãy chia ra.
Lúc đó tôi sẽ gửi ngài bản đồ đến Ardesia.”
Tôi cho đó là điều hiển nhiên.
Cô ấy nói sẽ đảm bảo danh dự của tôi, nhưng chuyện gì cũng cần thời gian.
Nếu tôi xuất hiện bên cạnh cô ta mà không có sự chuẩn bị thì cho dù xứ sở có nằm dưới ngón tay cái của Thánh nhân cũng chẳng mấy suôn sẻ.
“Trước khi tạm biệt, hãy nói về việc đánh bại Quỷ vương trước đã.
Theo tôi đoán hắn nằm ở hạng A… với cấp độ thấp hơn ngài.
Nếu chúng ta may mắn đó sẽ là trận chiến không mấy khó khăn.
Tất nhiên đây chỉ là giả thuyết.”
...Hiểu rồi.
Dù sao cũng mừng vì nghe được.
Cô có phiền cho tôi biết nguồn gốc của thông tin đó không?
“Lý do vì hành vi của Quỷ vương rất thất thường.
Hắn chiếm giữ lâu đài của con người và không ngừng tìm kiếm vật hy sinh để nâng cao trình độ.
Theo tôi mục đích của hắn là tăng cường sức mạnh trong khi vẫn giấu kín danh tính trước tôi, một Thánh nhân.”
Hừ, bí hiểm thật.
Rõ là nếu hắn mạnh hơn Lilixira hay Eldia thì hắn không cần phải hoạt động lén lút như thế.
“Tuy nhiên còn vài lỗ hổng trong lý luận đó.
Thứ nhất, nếu mục đích ban đầu của hắn chỉ là nâng tầm sức mạnh thì phương pháp này lại quá phức tạp.
Có thể còn nhằm tới kế hoạch nào khác… hoặc chỉ đơn thuần là bản tính của Quỷ vương.”
Quá phức tạp…
Quả thật tôi có thể nghĩ ra cách để lên cấp nhanh hơn thay vì giả dạng con người rồi dụ gϊếŧ những kẻ mạnh.
“Bởi tôi không thể biết tính cách của Quỷ vương khi chưa từng gặp mặt và thông tin về kỹ năng của hắn vô cùng hạn chế, chẳng có kết quả gì ngoài suy đoán.
Không loại trừ khả năng hắn có 〖Hóa nhân thuật〗 và 〖Quái miêu〗, đó là những gì chúng ta biết.”
〖Quái miêu〗 là Kỹ năng đặc trưng Manticore dùng để giảm lượng tiêu hao MP khốn nạn của 〖Hóa nhân thuật〗.
Tình cờ là Nightmare cũng có.
Không chừng nhờ nó mà Quỷ vương có thể cải trang thành công chúa, lại còn giữ được trạng thái đó lâu dài, hoặc thậm chí hắn còn có lượng MP hơn hẳn Ouroboros.
Thế mà cô ấy biết tới 〖Quái miêu〗 ư?
Tầm hiểu biết cùng những kỹ năng cấp độ tối đa của Thánh nhân quả thật rất cao siêu.
“Thứ hai… Quỷ vương có ranh ma cỡ nào đi nữa thì, thật lạ khi hắn có thể đóng thế vai công chúa một cách hoàn hảo.
Không chừng hắn còn có người hỗ trợ phía sau trong việc tiếp quản vương triều.”
...Vậy ra có khả năng còn kẻ thù khác bên cạnh Quỷ vương.
Cho nên dù tôi có thể nhanh chóng đánh bại hắn thì cũng không được mất cảnh giác.
...Nhưng có nhiều vấn đề chưa chắc chắn, việc Quỷ vương là đối thủ hạng A cấp thấp chỉ như mơ mộng hão huyền.
“Vì kế hoạch hạ gục Quỷ vương, tôi cũng sẽ hướng tới vương quốc Ardesia.
Nếu ngài nhận thấy Quỷ vương nằm ngoài khả năng xử lý thì việc khiến hắn bại lộ cũng là một cách.
Khi ngài thành công vạch trần nguyên hình quái dị của hắn thì tôi có thể tự do hành động mà không vướng điều luật xâm phạm quốc gia.”
Nghĩa là nếu hắn bỏ chạy hoặc ngược lại sức mạnh của tôi không đủ thì lừa hắn ra ngoài, Thánh nhân có thể ra tay với lý do chính đáng.
Thế khi nào chúng ta sẽ thực hiện, cô Lilixira?
“Để mặc càng lâu thì số nạn nhân càng nhiều, hắn sẽ càng thêm mạnh.
Tôi muốn tiêu diệt hắn nhanh nhất có thể, nhưng vượt qua biên giới sẽ có chút rắc rối.
Thậm chí để lộ sơ hở sẽ khiến Quỷ vương cảnh giác.
Nếu đẩy Seraphim hết tốc lực… tôi có thể đến nơi vào ngày mốt, không, ba ngày tới.”
Thánh long tròn mắt tỏ vẻ không hài lòng.
Tất nhiên Lilixira cưỡi trên lưng đâu nhìn thấy biểu cảm đó.
Sao cũng được… ba ngày.
Nếu tôi bay nghiêm túc thì không tốn một ngày để đến Ardesia.
Ngày thứ nhất trên đường đi, ngày thứ ba tổ chức cuộc tấn công thì ngày thứ hai xem như rảnh không có việc làm.
Tại sao tôi không đi thu thập thông tin trong bộ dạng 〖Hóa nhân thuật〗 nhỉ?
Không chừng lại nắm được vài tin tức về Quỷ vương.
Để trước khi hành động thật sự thì tôi có thể kiểm chứng lời của Thánh nhân.
Những gì tôi biết về Quỷ vương thế hệ hiện tại chỉ toàn thông qua Lilixira.
Không nằm ngoài khả năng cô ta bịa chuyện để gài bẫy tôi.
Vì mải mê suy luận, cô ấy nhìn lấy tôi.
Ú ồh, điều tồi tệ có thể bị phát hiện rồi.
Nhanh lẹ, Thỏ banh, Thỏ banh…
Đầu tôi lại đầy ấp hình ảnh đàn thỏ chất lên thành ngọn tháp.
Sau một thời gian dài, cuối cùng tôi cũng tới được bờ biển.
Đó là vùng đất thánh không có bất kỳ Adam nào sinh sống.
Theo lời Lilixira là Xứ sở thánh linh Liarm.
Cô ấy nhắc Seraphim dừng lại giữa không trung, tôi vòng ra trước đối diện với họ.
Aro nhận lấy bản đồ vương quốc Ardesia lẫn thành trì tại đó, rồi chúng tôi tách ra khỏi nhóm của Lilixira.
---
kết thúc tại đây..
: Vua Biển Kỳ Quái
Để tránh bị phát hiện, tôi bay ở tầm thấp hướng tới Ardesia.
Cơn gió dễ chịu hòa quyện với mùi mặn của muối biển bám lên người tôi.
Phía sau có thể thấy tôi đang rẽ một đường sóng nước.
Aro ở trên đầu đang nghiên cứu bản đồ, giúp chúng tôi không chạm mặt bờ biển.
Vài con đường vòng hơi làm khó tôi.
So sánh với những đối thủ khác cùng tầm, vận tốc của tôi không hề nổi bật, nhưng chỉ số hạng A cũng vượt xa mức bình thường ở thế giới này rồi.
Bằng việc di chuyển đường dài, tôi nhận ra bản thân chưa đạt tiêu chuẩn để gọi là Ouroboros.
Thật nhớ hồi còn là Rồng sơ sinh, vô tư chạy nhảy trong khu rừng nhỏ.
“...Xin lỗi Long thần. Em mất dấu đường đi rồi.”
Aro mếu máo như muốn khóc cố gắng dò trên bản đồ.
Cô nhóc nhận lấy tấm bản đồ và một công cụ bằng miếng vảy mạ vàng dùng để chỉ hướng như la bàn, nhưng biển cả rộng bao la thế này.
Có khi nhìn thấy bạn còn không biết hòn đảo đó là gì nữa.
Chúng tôi đã đi chệch hướng một chút bởi những đoạn đường quanh co.
Được rồi, anh sẽ bay lên cao một chút để em quan sát.
Không có vùng đất to lớn nào gần đây, hoặc có bị người khác trông thấy từ xa thì tôi cũng chỉ như con rồng tầm thường chứ không phải tầm bậy.
Có bị bắt gặp thì bay đi chỗ khác là xong, vẫn có thể tới được Ardesia kịp lúc trước khi tin tức về tôi bại lộ.
Tôi bay vọt thẳng lên trên.
Mặt biển mỗi lúc nhỏ dần bên dưới, vượt ra ngoài rất nhiều hòn đảo, tôi có thể nhận ra bờ lục địa.
Sao rồi Aro?
Em có nắm được gì chưa?
「Con nhóc gật đầu như búa bổ kìa」
Cô bạn nhắc cho tôi.
OK, hy vọng thế.
Chúng ta quay trở lại nhé?
Khi chuẩn bị nghiêng đầu lao xuống, tôi thấy cô bạn cứ nhìn chằm chằm thứ gì đó phía sau chúng tôi.
Có một con chim khổng lồ, dài khoảng bốn mét, đang đậu trên một tảng đá nhô lên từ mặt biển và liên tục thọc mỏ xuống nước.
Đâu phải quái thú có vẻ mạnh, sao cô ta chú ý đến thế…?
「...Nhìn ngon」
Vâng con biết rồi má…
Chúng tôi đã bay khá lâu rồi.
Hay là tìm gì đó để ăn nhỉ?
“Gaah! Gaah!”
Cô bạn hớn hở gật đầu cũng búa bổ không kém.
Đúng là một người đơn giản.
Tôi cũng đói rồi nên thật đúng lúc.
Nó chắc ở hạng C hoặc D, đi săn dễ hơn bằng cách tiếp cận rồi tung 〖Phong trảm〗.
Vừa lên kế hoạch thì một xoáy nước hình thành gần khối đá.
〖Cảm quan〗 của tôi phát hiện tín hiệu có thứ ẩn bên trong đó.
Con chim cũng nhận ra điều bất thường, ngước mỏ nuốt lấy con cá bắt được rồi ợ một tiếng.
Sau khi xong bữa ăn, nó bay lên.
Bỗng một xúc tu màu xanh lam bất ngờ xuất hiện từ xoáy nước tóm lấy nó, kéo xuống dưới nước mà không kịp kháng cự.
Tôi sửng sốt, chỉ có thể quan sát.
Cô bạn cũng hết hồn luôn.
Thoáng cái con chim đã biến mất, tiếng hét sắp chết vang lên trong xoáy nước.
Sau đó một khối hình trứng xanh nhạt nổi lên.
Sáu con mắt màu vàng với tròng ngươi đen xếp đều hai bên.
Tất cả đều lườm lấy tôi.
Ngay lập tức vô số xúc tu lớn trồi lên mặt nước.
Không phải tám hay mười, nhìn thoáng qua có tới tận mười hai xúc tu.
“OOooOOOOOON…”
Giọng âm trầm lan khắp đại dương bao la.
Qu- Quái thú kỳ cục gì nữa đây…?
【〖Kraken〗: Quái thú hạng B】
【Vua biển kỳ quái】
【Nhiều con tàu và loài rồng đều bị xúc tu của nó kéo xuống và ăn thịt toàn bộ】
【Nó là một trong Tam đại Thảm họa của biển】
【Thủy thủ chạm trán với nó xem như nắm chắc cái chết】
Hiểu rồi…
Đáng sợ hơn nữa là thậm chí nó làm thịt cả rồng.
Cô bạn tỏ vẻ bất ngờ nhìn Kraken, cái miệng há hốc vì vẻ ngoài đáng sợ của nó.
Xin lỗi nhé bạn tôi.
Có lẽ thịt chim vụt mất rồi.
Ừm, chúng ta sẽ đi tìm con mồi khác, giờ chịu nhịn cái đi.
Nước dãi chảy xuống từ miệng cô ta.
「Ngon tuyệt...」
Èo… nữa rồi?
T- Tôi sẽ không ngăn cô, nhưng cái thứ đó mà thèm nổi hả?
Nó có sáu con mắt kìa thấy không?
Không phải món thích hợp để cô ăn đâu.
Nhưng hơi muộn để bàn về thói quen ăn uống của cô rồi.
Như thể cảm nhận được gì đó, nó bắt đầu lặn xuống.
「Đ- Đuổi theo! Nhanh!」
B- Bây giờ ư?
Khi đang do dự, tôi thấy ma lực hội tụ trong mắt cô bạn.
Cô ấy lại dùng 〖Quỷ nhãn khống chế〗.
T- Tuân lệnh!
Làm ơn bình tĩnh, tôi sẽ nỗ lực hết sức!
Tôi lao xuống tiếp cận Kraken.
Lúc tới được mặt nước thì không còn thấy nó đâu cả.
Nó trốn vào xoáy nước rồi.
Con bạch tuộc hèn nhát.
Khoan, hay nó giống mực ống hơn nhỉ?
Mà phải quan tâm làm gì.
Tôi cũng yên tâm vì đã chậm chân một chút.
“Gaah! GaaAAAh!”
Cô nàng quay qua nổi cơn thịnh nộ.
R- Rồi, tôi sẽ tiếp tục!
Tôi phóng một 〖Phong trảm〗 vào giữa xoáy nước.
Lưỡi gió chém phẹp lên mặt biển.
Khó để dám chắc có trúng hay chưa.
Tôi quan sát trong vài giây rồi thấy chất lỏng màu xanh nhạt nổi lên.
Có vẻ trúng rồi.
Ngay tức thì khối khí đen bốc lên.
Tôi vỗ cánh tránh khỏi vũng mực của Kraken.
Mũi tôi bị dính một chút nên bắt đầu phê cần nữa rồi.
Nó gây ra một số hiệu ứng trạng thái.
Tiếp theo những cái xúc tu vươn lên.
Tuy ý thức đang ngáo nhưng tôi vẫn thoát được lên cao nhờ cách nào đó.
Cái vòi thứ nhất chỉ sượt qua chân sau nhưng cái thứ hai và thứ ba đã quấn được mắt cá chân tôi.
Nó đang cố kéo tôi xuống.
Nhưng nếu nó nghĩ mình đủ sức thì sai lầm lớn rồi.
Tôi vọt lên trên.
Cả cơ thể của Kraken lơ lửng giữa không trung.
“Oon? Oo, OooOoooooOOOOnh!?”
Nó định thả xúc tu ra để trốn xuống nước.
Cô bạn nhanh chóng hạ đầu cắn giữ lấy vòi của nó.
Tôi phang chân trước vào phần cạnh hông không được phòng bị.
Máu phun ra trên móng vuốt của tôi, nửa số mắt bị nghiền nát.
Tiếp theo một cú nữa khi nó vẫn còn co giật.
Không thể chịu được những đòn tấn công từ tôi lẫn răng nanh của cô bạn, đám xúc tu đứt rời còn phần cơ thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
Như thường lệ vẫn là thông báo của Thần ngôn.
Xác của Kraken bị sóng nước xô đẩy.
Ở phần xúc tu, dòng mực đen chảy ra từ miệng của nó hòa vào nước.
Nó khiến tôi nhớ… trạng thái khi nãy là gì?
Để thỏa sự tò mò, tôi kiểm tra phần mực.
【〖Mực của Hải vương〗: Giá trị B】
【Loại mực chiết xuất bởi 〖Kraken〗, một trong Tam đại Thảm họa của biển cả】
【Nó mang tới trạng thái bất lợi 〖Ảo giác〗, 〖Trúng độc〗 và 〖Gây ngủ〗】
【Ngoài mục đích sử dụng để tấn công hay tung hỏa mù, bất kể khi nào 〖Kraken〗 cảm thấy bị truy đuổi, nó sẽ hòa trộn vị ngọt thịt (umami) cô đặc vào mực để tẩu thoát thành công】
【Do đó 〖Mực của Hải vương〗 có thể được pha loãng để thanh độc và dùng như nước sốt hay gia vị, được gọi là một trong Bảy món tuyệt hảo của thế giới】
【Tất nhiên vì bản tính hung tợn của Kraken, đây là loại nguyên liệu rất hiếm được phổ biến】
S- Sau Tam đại thảm họa là Bảy món tuyệt hảo?
Giờ nghĩ lại, tôi nhận ra mùi đặc trưng của hải sản từ phần chất lỏng màu đen nổi lên.
Tôi dìm mũi xuống biển.
Tuy hơi nồng nhưng là mùi tôi sẽ rất dễ bị cuốn hút.
Tiếp đó tôi lè lưỡi nếm thử.
Ngoài hương vị đậm đà, có lẽ bởi trạng thái 〖Trúng độc〗 và 〖Gây ngủ〗 mà tôi lại có cảm giác hưng phấn, kiểu như ý thức tan chảy mất ấy.
Vị mặn từ nước biển phối hợp rất tốt.
K- Không được, đừng có liếm hàng nguyên chất chứ.
Tôi lắc đầu tự kiềm chế bản thân, ém lại nước dãi đang tràn trề trong họng.
Mày tỉnh táo lại nào.
Với những tác dụng gây ra, tôi rất dễ bị hấp dẫn.
Nếu nuốt lấy nó, tôi sẽ trở thành một thằng nghiện… à không, một con rồng nghiện.
Khi cố hết sức để giữ mình, cô bạn bên cạnh đã nhấn ngập đầu trong nước biển đen.
「Ngon ghê! Ngon quá trời quá đất!」
Rồi xong bó tay…
: Hạ Cánh Xuống Đất Liền
Mặt trời bắt đầu mọc, nhuộm đỏ cả vùng biển xa.
Vì lý do nào đó, đây là một thế giới phẳng, vậy mà mặt trời vẫn trồi lên vào buổi sáng và những ngôi sao vẫn xuất hiện vào ban đêm.
Tôi dừng lại một lúc để ngắm ánh bình minh, nhưng Mộc quái cứ gật gù trước mặt trời khiến tôi bị phiền nhiễu nên đành sớm quay lại công việc và lướt trên đại dương.
Tôi đã bị lạc đường vì cứ đi vòng quanh tìm hướng tới vương quốc, sau khi bay suốt đêm, bờ biển của Ardesia đã hiện hữu trong chưa đầy một ngày.
Cẩn thận nhất có thể, tôi cứ bay quanh biển xem xét Ardesia từ xa.
Trên lưng tôi có Aro, Nightmare và Mộc quái.
Vùng biển trước mặt có ba mô núi trơ trọi cây cỏ.
Cả tôi và Aro đều không thể đọc được chữ trên bản đồ, nhưng trước khi chia tay, Lilixira đã dành thời gian chỉ dẫn đường đi và đánh dấu lại để ít nhiều chúng tôi còn hiểu.
Tôi đang trông thấy một trong Tam đại mê cung Ardesia, khu mỏ Alban vĩ đại.
Nó cũng được biết đến với cái tên Mỏ quặng Mithril, ngoài những khoáng sản quý hiếm thông thường, bạc ma thuật cũng có thể được khai thác tại đây, khu mỏ Alban góp phần rất lớn để Ardesia vực dậy trở thành cường quốc.
Nhưng với khả năng hiện tại của đất nước chỉ có thể khai thác tối đa những vùng an toàn, vì nhiều quái thú nguy hiểm sống sâu bên trong, chỉ những nhà mạo hiểm gan dạ nhất mới khám phá.
Khởi đầu, Ardesia chỉ là một quốc gia nhỏ xây dựng xung quanh khu mỏ Alban, cho nên thủ đô Alban sẽ không xa lắm.
Trùng tên chắc là do khu mỏ lấy tên của thủ đô luôn.
Vì tôi phải dành phần lớn thời gian trong ngày dưới dạng rồng, Lilixira đề xuất nơi này làm chỗ ẩn náu, gần thủ đô và hiếm có con người vào được.
Rõ ràng sẽ có một con quái hung ác dữ tợn, nhưng vì nó chỉ sống sâu bên trong mỏ, rất ít khả năng nó sẽ bước ra ngoài.
Lỡ mà có bắt gặp thì tẩu thôi, mặc dù Lilixira đã trấn an kiểu “Nếu là ngài thì tôi tin chấp được tất ấy mà”.
Cô ấy còn phải ngạc nhiên trước dáng vẻ của Eldia nên chắc đối thủ này không mạnh hơn Adam đâu.
Có thể nó là mối đe dọa với con người nhưng với tôi lại muỗi thì sao.
Lilixira nói cần mất ba ngày để tới được Ardesia.
Tôi đã mất cả ngày để đến được đây.
Trong ngày thứ hai hôm nay, tôi sẽ tìm một chỗ nghỉ an toàn trong khu mỏ rồi thu thập thông tin ở Alban, mang cả Aro và Nightmare theo vì 〖Hóa nhân thuật〗 và 〖Quái miêu〗 của nó.
...Hừm, chỉ còn mỗi Mộc quái ở lại, có sao không nhỉ?
D- Dù gì cứ thực hiện từng bước một.
Trước hết lấy lại sức cái đã.
Tôi cũng không thể duy trì 〖Hóa nhân thuật〗 lâu được nên phải tìm tuyến đường ngắn nhất tới Alban để không mất thời gian.
Quan trọng nhất là phải lên lịch trình chắc chắn.
Ở ngày thứ ba, khi xác nhận sự xuất hiện của Lilixira, tôi sẽ tiến hành cuộc tấn công và hạ gục Quỷ vương dưới hình hài công chúa.
Trường hợp xấu nhất là hắn quá mạnh để tôi đối đầu, miễn là vạch trần danh tính thật sự của hắn thì cô ấy có thể nhảy vào hỗ trợ.
Dưới tác dụng phụ của 〖Hóa nhân thuật〗, lượng HP, Tấn công và Phòng Ngự của hắn sẽ bị giảm đi một nửa.
Tôi không nghĩ Quỷ vương mạnh đến mức đủ sức gánh tôi dưới hình dáng con người.
Hắn nhất định phải lộ nguyên hình.
Từ những cách thức phức tạp của hắn có thể cho rằng chỉ số không có gì nổi bật.
Hắn không công khai giao đấu với con người lẫn săn lùng Thánh nhân hay Ma thú vương.
Ngược lại, cô ấy đã buộc thuần hóa Ma thú vương, hợp tác với thành viên đã từng triệt hạ tên anh hùng, giờ lại sắp phát động cuộc tiến công tới Quỷ vương.
Dù chỉ biết sơ lược tình hình nhưng rõ ràng Quỷ vương đang bị thất thế.
Lý do hắn lấy con người để cày cấp từ từ vì đó là thực lực mà hắn làm được.
Việc chiếm đoạt ngai vàng trông rất ấn tượng, nhưng có thể suy ra hắn ngần ngại tranh chấp với đối thủ cùng thứ hạng.
Không chừng hắn còn có tính cách nhát cáy ấy chứ.
Bởi do cấp độ còn thấp, hắn không thể chống lại sức mạnh thượng thừa của Thánh nhân.
Quỷ vương hoàn toàn không thể phá vỡ được ba thế mũi nhọn từ tôi, Lilixira và Ma thú vương Beelzebub dưới quyền cô ấy.
Lilixira chắc chắn sẽ thắng.
Cẩn thận quan sát xung quanh, tôi tiếp cận khu mỏ và hạ cánh.
Rải rác khắp bãi biển là vô số núi vật chất đen ngòm.
Họ để lại chất thải khai thác ở mọi nơi.
Tôi đặt mọi người xuống và lắc người để giũ nước biển dính trên lớp vảy.
Khu mỏ lổm ngổm nhiều lỗ thủng.
Tôi có thể thấy những đường ray và xe đẩy bị hỏng, nhưng không phải tất cả chúng đều là đường hầm nhân tạo.
Một số hầm đủ lớn để nhét tôi vào trong…
Bây giờ hãy nghỉ ngơi, vạch ra kế hoạch và kiểm tra nơi đây có an toàn cho cái cây nào đó bị bỏ lại hay không.
「Sẵn tìm đồ ăn luôn」
Cô bạn ghé đầu tới gần tôi.
Vâng… Mà chẳng biết có gì ăn được ở đây nữa.
Không phải cô đã ăn nguyên con mực siêu to chà bá rồi hàng đống loài cá lạ rồi sao?
Nhịn chút không được hả?
Khi vào tới thủ đô, cô sẽ được thử rất nhiều món ngon.
Nhưng ngay cả khi cô ngốn tới mức bể bụng bầu ở hình dáng con người thì khi trở lại dạng rồng, bao tử cũng trống rỗng lại mà thôi, ít ra có thể trải nghiệm được những hương vị ngon nhất từ trước đến nay cô chưa từng được ăn.
Hoặc nó cũng mang tới sự khác biệt và thú vị, tôi đoán thế?
Tôi xoa dịu cô ấy qua loa, mắt cô nàng sáng rỡ phấn khích…
「V- Vậy, tôi sẽ giữ trạng thái lâu hơn một chút...」
...À thông cảm.
Umm, lần này tôi sẽ đảm nhận vị trí con người…
Với lại tôi đâu có tiền, nên có lẽ chúng ta không thể mua được gì cả?
Nói thật luôn là không có thời gian, thế nên…
Ờm, xin lỗi, tôi đã nói mà không suy nghĩ.
Mắt cô ấy bừng lên.
Khoảng khắc nhận ra đó là 〖Quỷ nhãn khống chế〗, chân trước của tôi tự nốc vào hàm làm gãy mất vài cái răng phun máu.
: Đại Khu Mỏ Alban
Khắp mọi nơi ở khu mỏ có vô số những đường hầm và hang hốc trông như chỗ trú ẩn của quái thú.
Mỏm núi trơ trọi nhiều lỗ trống gồ ghề.
Những cây cầu chằn chịt nối giữa các lối đi, cầu thang được đục đẽo ngay trên mặt đá nhưng phần nhiều chúng đều đã hư hỏng.
Trước hết, vì khu mỏ sẽ đóng vai trò làm căn cứ tại Ardesia, tôi cần điều tra xem có sinh vật sống nào ở đây.
Đồng thời để giải quyết vấn đề liệu có đủ an toàn để Mộc quái ở lại hay không, tôi cũng được yên tâm nghỉ ngơi nếu như cạn kiệt MP vì 〖Hóa nhân thuật〗.
Ít nhất tôi cần nắm bắt thực lực của quái thú khu vực này.
Còn một lý do khác.
「Đồ ăn! Đồ ăn!」
...Tôi phải tìm thứ gì đó ngon miệng để làm hài lòng bà nội này trong thời gian 〖Hóa nhân thuật〗 kéo dài.
Thật ra đây chính là rắc rối chủ yếu ép tôi phải đi dò xét.
Mà này ấy ơi.
Chỗ này là mỏ khai thác, chắc không kiếm được con mồi nào ngon đâu.
「Nhưng có một con quái mạnh ở đây mà, đúng không?」
Lilixira cũng có nói thế.
Nhưng ở vị trí gần thủ đô, tuy có thể nó ít thường xuyên ra ngoài, tôi không nghĩ nó là một đối thủ có thứ hạng quá cao.
「Vậy những món ngon lành cũng sẽ có thôi nhỉ?」
Tôi nhận ra cái suy luận logic của cô ấy cao siêu tới độ mà người cõi trần như tôi chẳng thể theo kịp.
Không phải, không có nghĩa là quái thú mạnh bị thu hút bởi mấy con mồi ngon nhé, okay?
Chắc chỉ có mỗi cô là đứa cá biệt duy nhất chọn sống ở nơi nguy hiểm vì lý do như thế.
Tôi cùng mọi người dạo quanh khu mỏ trong một lúc, rồi bắt gặp một vết nứt lớn trên mặt đất.
Để tôi thử nhìn qua khe hở.
Không gian bên dưới mở rộng ra mà ngay cả tôi có thể đi qua.
Bằng 〖Cảm quan〗, tôi nhận thấy tín hiệu mờ nhạt của một quái thú.
Tôi không biết do đâu mà có ánh sáng yếu ớt phát ra từ bên trong.
Hmm, nếu định đi vào thì đây mà nơi tốt nhất…
Chà, ngay cả khi chúng không ngon nhưng tôi cũng mong đủ để thưởng thức.
Cầu xin ngươi, đại khu mỏ, hãy có thứ gì đó để khớp mỏ bà nội này lại.
Đường đi khá dốc nhưng vẫn xuống được.
Chiều cao cũng không đáng để phàn nàn.
Tôi có vươn thẳng hết mức thì chỉ cọ đầu vào trần hang thôi.
Nó cũng đủ rộng để hai Ouroboros đi bên cạnh nhau.
Đi trước mọi người, tôi khám phá bên trong khu mỏ Alban.
Chỉ mới vào một chút, nguồn sáng nhanh chóng hiện rõ.
Vách đường hầm có nhiều vật chất kết tinh phát ra màu xanh nhạt.
Những gì tôi thấy lúc ở ngoài chính là mấy tinh thể này.
Mắt tôi có thể nhìn khá tốt trong bóng tối, nhưng có ánh sáng thì vẫn hơn.
Trông cũng đẹp đấy.
Xem nào.
【〖Ma khoáng Dragoness〗: Giá trị B-】 (Trans: đừng search, đau mắt lắm, nói thẳng ra là Rồng cái)
【Khoáng thạch ma thuật được hình thành nhờ nguồn nhiệt từ hơi thở của một con rồng cấp cao】
【Bởi sức mạnh của ngọn lửa được lưu trữ trong tinh thể, chúng tỏa ra ánh xanh phát sáng hang sâu】
【Ngoài khả năng kháng lửa cao, chúng cũng rất đẹp đẽ nên được giao dịch với giá hời】
B-, khá ngon đấy.
Chẳng phải những khoáng vật ở vùng nông đều đã bị khai thác hết rồi sao?
Làm quái nào?
Hay tại địa điểm này mới xuất hiện gần đây?
Nếu đào lấy chúng, tôi khỏi phải lo chuyện thiếu tiền ở thủ đô rồi.
Để moi thông tin từ con người thì dùng tiền luôn là nhanh nhất.
Tôi chăm chú lấy ánh sáng rực rỡ của Dragoness, riêng cô bạn không biết nghĩ gì mà lấy răng kéo chúng ra.
Rồi ngửa cổ lên nhai vỡ vụn.
Sau một lúc thử độ bén của răng, cô ta phun bỏ.
「Không ngon...」
...Cô thấy nó ăn được ở chỗ nào hả?
Chúng ta có được vài viên pha lê to lớn rất đẹp, vậy mà…
Nếu suôn sẻ, chúng ta sẽ giàu to.
「Dù anh có tìm được những món ngon trong thủ đô thì chuyện đó cũng không làm tôi vừa lòng đâu」
Có lẽ còn thù hằn mấy câu nói vô trách nhiệm của tôi khiến cô ấy thất vọng mà quay mặt đi chỗ khác.
V- Vẫn dỗi sao…?
Cô nàng có 〖Hồi sức tăng cường〗 cho tôi sau vụ đó nên tôi nghĩ đã nguôi giận rồi, nhưng hình như vẫn còn buồn bực lắm.
Tôi xin lỗi mà, được chứ?
Rồi tôi sẽ cho cô biết lợi ích của mấy thứ này.
「Tôi biết thì cũng đâu có ý nghĩa gì nếu ăn không được chứ」
T- Tôi hứa sẽ cho cô thưởng thức thỏa thích.
“Shii! Shii!”
Nightmare cọ nanh, hội đồng với cô nàng ăn hϊếp tôi.
Đ- Đồ cà trớn…!
Nó chẳng biết tình hình gì đang diễn ra mà chỉ lợi dụng cơ hội để lấy lòng cô ấy.
...Nhưng cái bà chị cho mình là trên hết này hầu như không thèm để ý.
Trong khi Nightmare tuyệt vọng cố gắng lấy le, cô ta thì đánh hơi tìm mùi trong không khí.
Có thể cô ấy giỏi hơn tôi ở khoảng 〖Cảm quan〗 vì bản năng đi kiếm thức ăn.
「Hôi mùi rỉ sét」
...Đúng như tôi đoán, khu mỏ này chẳng có thứ gì để ăn đâu.
N- Này ấy ơi, khi tôi vào thủ đô thì sẽ mang về vài món, vì thế vui lòng chuẩn bị tinh thần chúng ta không kiếm được gì ở đây, nhé?
「Ah? Chẳng phải mùi con người ư?」
Ếh? Tôi cúi người quyết liệt lần theo cái mùi mà cô ấy đề cập.
Nếu vẫn còn thợ khai thác ở đây thì kế hoạch lập căn cứ xem như nhanh chóng đổ bể.
Sau mười giây đánh hơi, tôi chỉ ngửi thấy toàn mùi đất.
Thậm chí chẳng nhận ra nổi mùi rỉ sét.
「...Hửm」
Cô bạn lắc đầu kinh ngạc.
Sao cùng một cơ thể mà hai cái mũi lại khác nhau đến thế cơ chứ?
Tôi còn hạ đầu ngửi sát dưới đất.
K- Không tài nào hiểu nổi.
Mùi của con người ra sao nhỉ?
Tôi chưa bao giờ để ý tới.
Hay là vì, tôi không dựa vào khứu giác nhiều như cô ấy vì nhân tính của mình?
Tôi hít lấy hít để đủ mọi hướng để rồi thấy Aro lấy tay che miệng cười.
Con bé vội đứng thẳng nghiêm túc.
H- Hình như bị chơi một vố rồi?
Vừa rồi mặt tôi ngu lắm phải không?
Aro liền chỉ vào Mộc quái.
“U- Umm… Mộc quái cũng có cười…”
Tôi nhìn nó.
Đối diện trước ngón tay tố cáo của cô nhóc, nó chỉ lẳng lặng quay đi, run người cố gắng che giấu biểu cảm.
...Được rồi, sau này chuyện đánh hơi sẽ do bà nội kia đảm nhận.
Không nên miễn cưỡng thực hiện những việc mà tôi không thành thạo… Hử?
〖Cảm quan〗 phát hiện một loại quái thú nhỏ.
Cô bạn cũng nhận thấy, vươn đầu ra quan sát.
Có thứ vặn vẹo méo mó ở dưới đất cuối đường hầm.
Giống như một thứ chất lỏng màu xám bạc, kích cỡ con người.
Nằm ở giữa có quả tim bằng kim loại đập liên tục.
R- Rõ ràng đâu phải thức ăn!
Sinh vật sống hả?
Đừng bảo là máy móc từ nền văn minh cổ đại nào đó nhé?
【〖Quả tim Magiatite〗: Quái thú hạng B-】
【Trong một thời gian dài, kim loại tích trữ lượng lớn ma thuật 〖Magiatite〗, sẽ tự có được ý thức và mang hình thái này】
【Magiatite bình thường rất khó khai thác vì nằm dưới địa mạch sâu gần với những quái thú mạnh, nhưng đôi khi 〖Quả tim Magiatite〗 có giác quan được phát hiện】
【Sử dụng ma lực của bản thân, làm giảm điểm nóng chảy của 〖Magiatite〗và tạo ra nhiệt lượng cao hóa lỏng chính nó】
【Vì nó cực kỳ giá trị, mặc dù phải đối mặt với đòn tấn công chớp nhoáng có tính đàn hồi từ cơ thể nóng chảy ảo diệu, những cuộc săn lùng chưa bao giờ kết thúc】
O- Ooh, nghe có vẻ thú vị đấy.
Vậy nó là quái thú hiếm?
Nếu là hạng B- thì rất khó bị bắt gặp bởi con người.
Dĩ nhiên Anh hùng hoặc Thánh nhân có thể giải quyết nó dễ ợt.
Nhưng nếu một sinh vật kiểu này lảng vảng quanh đây thì tôi phải xem xét lại…
Nhân tiện Magiatite là cái gì?
【〖Magiatite〗: Giá trị A】
【Kim loại ma thuật hình thành sâu trong địa mạch】
【Được sử dụng phổ biến trong những món vũ khí cấp huyền thoại】
【Bởi vì chứa đựng lượng ma lực khổng lồ, nhiều nhà giả kim thuật thường đề xuất dùng nó vào công cụ bùa phép hay nguồn năng lượng cho Golem, nhưng do sản lượng hiếm có nên những tuyên bố ấy chưa được xác minh】
Ố là la! Giá trị A!
Săn liền luôn!
Nếu mang đi bán chúng ta sẽ có số tiền dư xài trong một ngày.
Mày kỳ cục quá, sao lại phấn khích thế.
【Còn có lời thoại xưa rằng, ở một vương quốc nhỏ, nhà vua đang mắc căn bệnh nan y, khi ông ăn một ít 〖Magiatite〗 từ gã hề đưa cho, liền nhanh chóng khỏi bệnh và giúp ông sống thêm một trăm hai mươi năm】
T- Tuyệt vời!
Giá trị vô đối.
【Đã có năm trường hợp trong suốt chiều dài lịch sử tin vào câu chuyện ngu ngốc này để rồi chết trong đau đớn】
Ớ… cũng phải.
T- Thôi, tôi sẽ quên đi cái vụ đó, nhưng sự thật nó sẽ mang về một khoản to đùng.
Cô bạn bên cạnh nhìn Quả tim Magiatite với ánh mắt lạnh nhạt.
「Nhìn đéo ngon...」
Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
: Đàm Phán Và Điều Kiện
Tôi gọi Quả tim Magiatite bị dính trên vách đá.
Ta sẽ không phán tội ngươi dám hành thích long thể của trẫm, chỉ cần giải đáp một số câu hỏi thôi.
Ngươi đã sống rất lâu và góp nhặt rất nhiều trí tuệ qua năm tháng phải không?
Kể cho ta biết những quái thú nguy hiểm ở khu mỏ này nào.
Phần lõi trồi ra khỏi tường rơi xuống đất rồi từ từ đối mặt với tôi.
Tôi đến gần đưa chân sẵn sàng đè nát nó nếu có ý định bỏ trốn.
Mộc quái dang hai nhánh cây như cánh tay của nó ra hai bên tạo ra tiếng lách tách khi đến gần Quả tim Magiatite.
Chú học cách đó ở đâu vậy?
「Ta đâu còn bỏ chạy được chứ. Xin đầu hàng. Nhưng rồng hai đầu, ngươi nên sớm chuồn khỏi nơi này đi」
Nó đáp lại.
Ồ, tại sao vậy?
Có thứ đáng sợ hơn bên trong hả?
「Vực long đã hồi sinh. Ta thừa nhận sức mạnh của ngươi có thể dồn ép được ta, nhưng ta không thể khẳng định một cái kết êm đẹp dành cho ngươi」
...Gì mà nói như kiểu bị hại vậy.
Ngươi chỉ ném một đống kim loại vô mặt ta để cố gắng luồn ra thì có.
Gặp cái thể loại ảo tưởng sức mạnh gì thế đây trời?
Nhưng quả thật ta không nhận thấy cảm giác thù địch thường có.
Theo ta đoán ngươi chỉ đánh phủ đầu để chui qua.
「Với vai trò làm người phân xử giữa các quái thú, ta đến để khuyên Vực long và ngăn chặn sự tàn sát không cần thiết một lần nữa diễn ra. Thế nhưng hắn… không chịu để lọt tai lời nào của ta」
...Bỏ qua việc có đáng tin hay không, nhưng tên này có vẻ tốt bụng đấy.
May mà hắn trông không ngon miệng.
Chứ nếu không cô bạn bỏ bụng luôn rồi.
「Trái lại, ta còn phải tìm cách tẩu thoát để không bị Vực long ăn thịt...」
Đời nào có chuyện đó xảy ra được.
Ngươi chỉ như mục tiêu đe dọa vì bén mảng lại gần thôi.
「Vấn đề tệ hơn nữa… Một nhà thám hiểm kéo đến. Gần đây ta rất hiếm thấy con người, tuy nhiên… con rồng có thể là đối tượng của người đó. Đủ sức một mình săn Vực long, loại người không hề tầm thường. Vượt xa những nhà vô địch để tiến lên chức vị Anh hùng」
C- Chức vị Anh hùng…?
Người duy nhất tôi biết có sức mạnh tương đương là Thánh nhân, không hiểu tại sao cô ta lại lén lút vượt trước và nói dối là chờ thời cơ cùng tôi.
Hơn nữa phải mất thời gian mới vào tới thủ đô.
Không chừng người săn lùng Vực long là ai khác chăng?
「Người đàn ông cao to, cởi trần tóc bạc. Không tin được ta ép buộc phải bỏ chạy trước một con người. Sát khí hắn tỏa ra vô cùng khủng khϊếp...」
Quả tim Magiatite rung lên khi nói.
Hắn không phải tên anh hùng đâu nhỉ…?
Tôi gϊếŧ hắn rồi mà.
Ngoài ra cũng hoàn toàn khác mô tả.
Gã khốn trùng tên với tôi tóc vàng, ẻo lả ốm nhách.
Nhưng cô bạn có cảm nhận thấy con người…
Có thể chính là người đàn ông tóc bạc đó.
Nhưng liệu thật sự có một đối tượng không thuộc những người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng mà vẫn khiến Quả tim Magiatite hoảng sợ?
Một người lấn áp cả hạng B- chắc chắn sẽ mạnh hơn Adofu và Azalea.
Nếu hắn là Anh hùng hay Thánh nhân thì có thể chiến đấu với quái thú hạng A không gặp rắc rối…
「Đủ chưa?」
Quả tim Magiatite di chuyển nhè nhẹ.
Nightmare lập tức chặn đường nó.
Giỏi lắm.
Tự nhiên con nhện thông minh đột xuất.
Tiếc cho ngươi là còn nữa.
「L- L- Là- Là cái gì? Hay ngươi muốn ăn thịt ta…?」
Còn những quái thú nguy hiểm nào khác quanh đây?
Ngoài Vực long và nhà thám hiểm đó ra?
「...Quái thú nguy hiểm? Bầy kiến ma khoáng Adamanants đã bị lật đổ bởi nhóm kim loại khổng lồ Golem Goldigigant, nhưng...」
C- Chúng là quái thú như thế nào!?
Tôi chưa gặp nên muốn tìm hiểu rõ, nghe có vẻ mạnh kiểu vô lý rồi đó.
「Riêng bản thân ta và một đứa nữa… à không, ta đánh bại nó rồi, thì chúng không đáng để lo ngại. Ngoài Vực long, tính cả ta luôn chắc đã là quái thú mạnh nhất trong toàn khu vực. Không còn đối thủ nào khác mà ngươi phải sợ đâu」
...Cái khối kim loại già tuổi này mà là mạnh nhất ở khu mỏ Alban á…?
Ờ- Ừm, tôi đoán cũng có lý đấy.
Ở hạng B- nó cũng đủ sức vô đối trước con người rồi.
Xem ra khu mỏ gần thủ đô không phải là nơi có nhiều quái thú hạng B chạy long nhong.
Kể cả khu rừng của bộ tộc Lithovar đầy rẫy nguy hiểm, chỉ mỗi con Abyss chúa hạng B+ mạnh nhất…
...Quan trọng hơn, ngươi vừa định nói tên một kẻ nữa, đó là ai?
「...Hử? K- Không, nó từng là đệ tử của ta. Nhưng nó không còn ở vùng đất này nữa」
Nghĩa là sao?
Đã chết? Hay là biến đâu mất hả…?
「...Ta không biết. Ta cũng không muốn biết」
Cách cư xử của tên này lạ lắm…
Bộ ngươi xảy ra tranh chấp rồi chia rẽ ư?
Hừm, nếu là một quái thú đã bỏ đi rồi thì tôi cũng không cần thiết nhắc lại.
Thứ này có vẻ không giỏi trong việc nói dối đâu.
「Được rồi, vậy ta xin phép đi đây...」
Nó bắt đầu di chuyển, một cách từ tốn.
Mộc quái bước tới chặn đường.
Trên người Quả tim Magiatite lõm vào phun ra làn khói màu tím.
Trúng đòn, Mộc quái ngã nghiêng, rễ cây quằn quại.
Kỹ năng 〖Cực độc〗.
Tôi vung chân ghim chặt lấy nó.
Đ- Đồ khốn nạn!
Ngươi làm cái gì với cây trồng trong nhà biết đi của ta đó?!
Bạn tôi! Tùy ý xơi nó đi!
「X- Xin lỗi! Xin lỗi! Ta bất ngờ bị kích động nên phản ứng theo bản năng! Mặc dù cố kiềm hãm lại rồi!」
Nó sợ hãi trước Nightmare, nhưng trước đối tượng là Mộc quái lại hành động quả quyết.
Giữ cảnh giác, tôi từ từ nhấc chân.
Cô bạn 〖Hồi sức tăng cường〗 cho Mộc quái.
Chú nó đã có thể đứng dậy chậm rãi.
Tuy Mộc quái có ngăn ngươi lại, nhưng ta không còn vấn đề gì nhờ cậy ngươi nữa.
Thiệt hại gây ra cũng không đáng, ta có thể để ngươi đi…
Mà khoan, chờ đã.
Nè Quả tim Magiatite, ngươi có sẵn lòng chịu giao kèo một chút không?
「Gì?」
Ta sẽ đánh bại cả nhà thám hiểm và Vực long đó.
「Rất đáng được xem xét...」
Đổi lại trong lúc ta vắng mặt, không phiền ở lại bảo vệ Mộc quái chứ?
「Nói sao?」
Đúng vậy, không tính Vực long, với tư cách là người đứng trung gian giữa các quái thú ở đây, ngươi có sức mạnh hàng đầu, phải chứ?
Nếu có ngươi chăm lo cho em nó ta sẽ rất yên tâm, ta lo sợ khi để Mộc quái ở lại đây một mình.
「Cái cây đó…? Mà thôi, chắc ta cũng không ngại. Ta mắc nợ ngươi mà, với lại đâu còn sợ bị tấn công nữa」
Quả nhiên là 〖Kim loại có trí khôn〗.
Ngươi nắm bắt nhanh lắm.
Ta sẽ thực hiện lời hứa ngay đây.
Khi rời đi, Quả tim Magiatite truyền suy nghĩ khi quan sát sau lưng chúng tôi.
「Mặc dù ta không biết vùng đất Alban này có giá trị để định cư lâu dài hay không...」
Ngước lại bởi tiếng thì thầm, thấy phần lõi của nó nhìn lấy tôi, có vẻ cô đơn, không nói gì.
Phần nào đó lại trông như bực tức.
...Có thể nó biết chuyện gì đang diễn ra trong thủ đô?
Nhưng xét về dáng vẻ hiện giờ chắc nó sẽ không muốn nói với tôi đâu.
Tôi có thể sử dụng biện pháp cưỡng ép, nhưng lại thích hướng xây dựng mối quan hệ hợp tác hơn.
Còn sẽ gặp lại khi tôi tới đón Mộc quái mà, cơ hội tự nhiên cũng sẽ tìm đến.
Ưu tiên quyết định xác định vị trí của Vực long, tôi đi sâu hơn vào bên dưới lòng đất.
: Khoáng Ngọc Long
Tôi đi xuống sâu hơn bên dưới hang đá.
Aro đang vác trên người những mảnh vỡ của khoáng thạch Dragoness để chiếu sáng.
Tôi khá tinh mắt trong bóng tối, nhưng cải thiện tầm nhìn thì càng tốt.
Các khối tinh thể khá ướŧ áŧ vì nước dãi của cô bạn, nhưng có vẻ con bé không ngại…
Đó là khi tôi thấy Aro lấy tay áo chùi sạch chúng.
Ừ- Ừm, hả?
Nói thật miệng chúng tôi hôi mùi rồng.
Tôi còn nhớ tới giờ Thỏ banh rất ghét bị nhồi vào mồm.
Xem như giả vờ ngó lơ.
Càng đi sâu càng có sự hiện diện quái dị.
Lúc mà tôi hoàn toàn cảm nhận đầy đủ được nó thì cũng đã đến được khu vực vách tường in màu những đường nét song song kỳ lạ.
Ánh sáng nhạt nhòa rực rỡ đủ màu, quá mờ để được xem là đẹp.
Nhưng đây cũng là cảnh tượng đặc sắc.
Tôi nghiêm túc gồng người.
Nó đã không nghe lời ông cụ Magiatite thì tôi cũng không có cửa để nói chuyện đâu.
Cuộc tranh chấp khó mà tránh khỏi.
Giờ tôi đã chuẩn bị…
Vừa lúc hạ quyết tâm, Aro ở bên cạnh gõ vào chân tôi.
Gì vậy nhóc?
Đừng đứng gần chân anh quá, vô tình giẫm phải nhóc đấy.
“Mộc quái…”
Sao cơ?
Chẳng phải Mộc quái bên cạnh em ư?
Không thể nào.
Tôi nhìn quanh trông thấy năm con quái giống loài giáp xác, với cái vỏ khổng lồ trên lưng bao vây Mộc quái.
Chúng có hình dạng xoắn tròn như vỏ ốc.
Cũng tỏa sáng ánh kim nhạt giống bức tường.
Hai râu mắt ló ra từ mỗi vỏ ốc cùng vô số xúc tu màu be.
C- Cái gì thế...?
Hay là loài cúc đá khổng lồ?
Không hay rồi, cứ lo tập trung những gì sắp xảy đến mà không nhận ra Mộc quái bị vây quanh bởi quái thú ở phía sau.
【〖Anmo hung dữ (Grim Anmo)〗: Quái thú hạng C+】
【Một 〖Anmo〗 ăn lấy ma khoáng và biến đổi đặc biệt lên vỏ của nó】
【Thành phần vỏ của 〖Anmo hung dữ〗 được biết là ma khoáng 〖Anmotite〗, và do phát sáng ánh xà cừ long lanh nên được xem là biểu tượng của may mắn】
Anmo hung dữ…
Chẳng lẽ đây là lý do bức tường có màu giống với bọn chúng…?
Ah, hay là đã có rất nhiều con chết ở đây , lâu dần vỏ của chúng hợp nhất với vách đá?
Với cảm giác rợn người, tôi nhìn quanh và thấy một cái vỏ của Anmo, đã đồng hóa phân nửa vào bức tường.
Ồ- Ồh, tôi nhận ra điểm tương đồng rồi đấy.
Mộc quái bồn chồn quan sát tôi.
Nó là một 〖Mộc linh (Magical Tree)〗 hạng C+.
Đối đầu với kẻ thù cùng thứ hạng, đến năm Anmo hung dữ thì hơi quá.
Gặp ánh mắt của một Anmo, Mộc quái căn thẳng đứng yên quay mặt đi hướng khác.
Trời, tao không nghĩ chú mày có thể đánh lừa chúng với việc chỉ là một cái cây mọc quanh đây đâu.
“GuuOOOOh!”
Tôi khẽ gầm, nhóm Anmo phân tán như lũ nhện non.
Cô bạn cắn lấy một con khi nó đang bỏ chạy, nhai nát luôn cả vỏ.
Lạo rạo cùng tiếng lép nhép của thịt.
C- Cô đúng là không có lòng từ bi gì hết.
【Đã nhận được điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm điểm kinh nghiệm】
Quái thú cấp độ cỡ này hạ nhanh chóng.
Mùi vị thế nào?
Cô ấy gật đầu rồi nhả phần vỏ còn lại ra.
Dính trên những mảnh vỡ khoáng chất là dịch cơ thể nhớt lầy và thịt của Anmo.
Nhìn tởm quá.
「Hm, không tệ. Nhưng dai quá, tìm thứ khác thì tốt hơn」
Cô ấy vẫn nhai ngồm ngoàm.
Phần vỏ không còn dính trong miệng nữa nên chắc thịt của nó dai thật.
「Muốn thử chứ?」
Cô bạn mở miệng.
Bị nhai chèm nhẹp hết trơn rồi, thứ còn xót lại trên lưỡi cô ta, để nhắc lại luôn, từng là một con Anmo hung dữ.
V- Vâng… tôi có hơi tò mò, nhưng ăn theo kiểu mớm từ miệng người khác… đúng hơn là bãi nôn của một con rồng thì xin thôi.
Eo, không cần đâu, bản chất cô cũng là một phần của tôi rồi.
「Tùy vậy. Anh đang bỏ lỡ đấy」
Cô ấy đóng miệng lại tiếp tục nhai.
Dù gì cũng là con gái, phải chi tỏ ra tính cách hiền dịu một chút tôi mừng biết mấy.
Bộ thế này là bình thường với loài rồng sao.
Hừm, nếu tìm thấy thêm vài Anmo hung dữ tôi sẽ thử ăn chúng xem.
Âm thanh chói tai bỗng phát ra từ sâu trong đường hầm.
Khoảng cách khá gần.
〖Cảm quan〗 cũng cảnh báo tôi vị trí của nó.
Có vẻ một quái thú khổng lồ và một con người đang đánh nhau.
Tình huống đúng với chuyện tôi được nghe.
Tốt hơn nên nhanh lên.
Sau khi kiểm tra phía sau tôi an toàn, tôi tăng tốc lao thẳng vào nơi sâu hơn của hang.
Tôi thấy Mộc quái cũng hối hả đuổi theo.
Không cần vội đến thế, tôi phòng ngừa kẻ tấn công ở phía sau với 〖Cảm quan〗 rồi nên nó sẽ không sao đâu…
Ừm, tao hiểu lý do chú mày không tin tưởng, bởi đôi khi tao cũng sơ sót.
Tôi rời khỏi hành lang tiến vào khu vực rộng mở.
Ở trung tâm, có một con rồng khổng lồ cao gần mười mét bao phủ trên người những khối ngọc lục bảo.
【〖Khoáng ngọc long〗: Quái thú hạng B】
【Toàn bộ con rồng được che phủ bởi ma khoáng】
【Khả năng phòng thủ chắc chắn, chuyên môn của nó là ma thuật tự do điều khiển khoáng thạch. Hỏa lực 〖Giông tố tinh thể〗 mạnh và khó tránh. Tuy không bay nhưng hãy cẩn trọng khi nó dang cánh】
【Ngoài ra nó chỉ ăn ma khoáng, 〖Hơi thở hóa đá〗 của Khoáng ngọc long biến mục tiêu thành khoáng vật, cho nên khỏi cần phải sợ】
Ngươi nói khỏi cần phải sợ, cái kỹ năng kinh khủng đó mới là cả một vấn đề đó.
Vậy ra đây được gọi là Vực long.
Nhưng tôi không cần lo sẽ phải chiến đấu với nó.
Bởi trên người nó đầy vết chém, lượng HP đã về rồi.
Xác của Khoáng ngọc long nằm nghiêng.
Ở đằng trước nó là người thanh niên tóc bạc lực lưỡng.
Trên tay nắm chặt thanh đại đao dài gần tương đương chiều cao của anh ta.