Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

chương 89: 89: độc đặc biệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Gaa!”

Tôi kêu một tiếng lớn, ra lệnh cho thằn lằn đen phải rút lui.

Thằn lằn đen khẽ gật đầu và nhanh chóng sử dụng〖Lăn〗để giữ khoảng cách với con slime.

Em ấy quyết định nấp trong một bụi cây ở khá xa chỗ này.

Tuy nhiên con slime vẫn có khả năng phát hiện ra ẻm nhờ kỹ năng nhận thức….

Không, phải chăng em ấy làm vậy là để cho kẻ thù khó có thể đọc được chuyển động của〖Súng đất sét〗?

Thật lòng mà nói tôi cũng chẳng rõ liệu cách đó có hiệu quả hay không nữa.

Kể cả khi〖Súng đất sét〗có thể cấu rỉa được HP của nó, tôi vẫn không nghĩ mình sẽ có nhiều cơ hội thắng.

Lúc nãy con slime hầu như chẳng né tránh tý nào, có vẻ như nó vẫn còn thoải mái lắm.

Chưa kể nó còn trèo lên khỏi đáy khe vực một cách bình thản sau khi đã hứng phải〖Sao rơi〗của tôi, thực sự tôi chẳng còn con bài tẩy nào để mà tung ra nữa.

Hy vọng cuối cùng của chúng tôi chính là kỹ năng〖Độc đặc biệt〗của thằn lằn đen.

Tôi nên tìm một cơ hội tốt cho thằn lằn đen để em ấy có thể hạ độc con slime đó.

Tuy nhiên, thằn lằn đen không có nhiều HP và sức phòng thủ như tôi.

Vì con slime sở hữu những kỹ năng có thể dễ dàng đâm xuyên qua lớp vảy của tôi, em ấy không thể tiếp cận nó một cách bất cẩn được.

Ngay cả〖Khói độc〗cũng cần phải xâm nhập vết thương hở của đối phương thì mới phát huy hiệu quả.

Con slime không nhanh, nhưng chuyển động của nó rất khó đoán.

Bằng cách lợi dụng khả năng biến hình, nó có thể tấn công tôi và thằn lằn đen từ những yếu tố không ngờ đến.

Tôi không rõ liệu mình có thể ứng biến kịp thời hay không?

Ban nãy, khi nó biến thành hai đứa trẻ nhằm tấn công tôi từ điểm mù, tôi đã không kịp phản ứng.

Hơn nữa, liệu con slime có biết và dè chừng〖Độc đặc biệt〗hay không?

Cứ cho là nó không biết gì đi, và bằng cách nào đó〖Độc đặc biệt〗có thể vượt qua được〖Kháng độc〗của con slime, hẳn là nó vẫn còn cách để chống lại độc tố trong mớ kỹ năng khổng lồ kia.

Kể cả như vậy, chúng tôi chỉ còn có thể dùng〖Độc đặc biệt〗làm canh bạc mà thôi.

“Thực ra cũng tiện cho ta nếu ngươi không có ý định bỏ trốn.

Tuy nhiên, ngươi thực sự không hối tiếc đấy chứ?”

Trong khi nói, con slime giơ hai thanh lưỡi liềm về phía trước.

Tôi tưởng những chiếc lưỡi liềm có hoa văn màu đỏ trên đó, nhưng thực sự chúng đang được bao phủ trong ngọn lửa.

“〖Hỏa trảm〗và〖Sóng xung kích〗kết hợp!”

Lờ đi tôi, con slime vẩy chiếc lưỡi liềm, phóng thích sóng xung kích cùng ngọn lửa về một hướng.

Ở nơi thằn lằn đen ẩn nấp, tôi thấy bóng dáng em ấy đang dùng〖Lăn〗để chạy trốn.

Khi sóng xung kích và ngọn lửa chạm vào phần rễ của cái cây, một vụ nổ nhỏ thổi bay ngọn lửa ngay sau đó.

Cái cây cứ thế mà đổ xuống.

“Sao hả? Sức mạnh tăng lên thấy rõ khi ta kết hợp chúng với nhau.

Không giống như con người hay rồng, chỉ có cơ thể linh hoạt của ta mới làm được.”

Một lần nữa, con slime giơ hai thanh lưỡi liềm lên và liên tục vung vẩy với tốc độ chóng mặt.

Vô số sóng xung kích bao phủ trong ngọn lửa lao về phía tôi.

Nhìn chỉ số MP của con slime hết giảm rồi lại tăng, khả năng hồi phục MP của nó cũng nhanh không kém.

Trong khi tôi vẫn có thể đối phó được với con slime bởi chỉ số của nó không cao, nhưng không nghi ngờ gì nữa, đây hoàn toàn là một cheater.

(Trans: Ăn gian)

Nếu cứ tiếp tục cày cấp như thế này, sức mạnh của nó sẽ tăng đến mức không thể tưởng tượng được.

Tôi căng rộng đôi cánh mình về phía trước để che chắn khỏi những đòn xung kích.

Ưu tiên tốc độ, tôi chỉ phải nhận một ít trong số đó.

Những sóng xung kích khi chạm vào đôi cánh của tôi tạo ra những vụ nổ nhỏ.

Tuy nhiên chúng không xuyên qua được lớp vảy của tôi.

Dù vẫn nhận một chút sát thương, tôi đã đỡ được đòn mạnh nhất trong số đó.

“Ngươi vừa lợi dụng cách biệt chỉ số giữa chúng ta để giảm thiểu sát thương sao? Hầu hết chỉ số của ngươi cao hơn ta nhiều mà, sao không chọn cách né hết tất cả chúng?”

Tôi kiểm tra con slime qua khe hở của đôi cánh.

Phần cơ thể nhện bên dưới nó há rộng mồm ra, trông như chuẩn bị bắn tơ về phía tôi.

Đúng là cái gì gã này cũng có.

Tôi đạp chân xuống mặt đất và bay ở tầm thấp, hướng đến chỗ con slime trong khi né những dải tơ bắn ra.

Bởi không còn dùng đôi cánh để bảo vệ khỏi những sóng xung kích nữa, tôi sẽ dùng móng vuốt để tấn công.

Con slime tách nửa cơ thể con người phía trên và nửa cơ thể nhện phía dưới ra làm hai.

Khi tôi giơ cao cánh tay của mình, phần bụng bên trái của cơ thể người phồng lên một cách dị thường, chuyển đổi sang hình dạng của một chiếc mai rùa.

Màu sắc cũng theo đó thay đổi, trở thành một chiếc mai rùa thật sự.

Tôi không thể rút tay về kịp, tay tôi cứ thế cào vào chiếc mai rùa đó.

Chiếc mai rùa bị bạt mất một phần vỏ của nó và xuất hiện những vết xước lớn, tuy nhiên móng vuốt của tôi cũng chịu phải lực tác động không ít.

Cơn đau đớn lan tỏa khắp bàn tay tôi như thể bộ móng vuốt sắp sửa gãy đến nơi, tôi rụt tay lại theo bản năng.

Nhân cơ hội đó, con slime sử dụng những đôi chân nhện của mình để lùi lại.

Chết tiệt! Chắc chắn là nhờ cái kỹ năng đặc thù〖Vỏ rùa〗khốn nạn đó.

Nó thậm chí có thể làm được những chuyện như vậy.

Sau khi đã giữ khoảng cách với tôi, con slime cười một cách khoái trá.

Chiếc mai rùa tan chảy và hòa trở lại vào trong cơ thể nó, những vết xước mà tôi để lại trên đó cũng biến mất theo.

“Vô dụng thôi, ngươi vẫn chưa hiểu sao? Rốt cuộc thì ngươi có chịu rút lui không đây? Hiện tại tốc độ của ta vẫn chưa bằng được ngươi, ngươi vẫn có thể bỏ trốn kể cả khi bị ta đuổi theo cơ mà, ngươi không có lý do gì để đánh nhau với ta cả.”

Sau khi thấy tôi không có ý định bỏ cuộc, con slime nghiêng cái cổ của mình theo một góc quái dị.

Chiếc lưỡi thè ra từ cái miệng của cơ thể con người.

Nó trở nên này một dài hơn, đến mức chạm vào mặt đất bên dưới.

Mặt đất phát ra tiếng tí tách, có khói tỏa ra từ đó.

Lần này là〖Lưỡi tê liệt〗à? Gã này chăm chỉ cày cấp thật đấy.

Dù kỹ năng đó có bất tiện đến thế nào, nó chỉ cần linh hoạt biến đổi cơ thể của mình là sử dụng được ngay.

Giữ chiếc lưỡi của nó, con slime hít một hơi thật sâu.

Một luồng khói đen tỏa ra xung quanh con slime.

Tưởng chừng như nó sẽ không thể thấy được gì khi bị bao phủ trong đó… tuy nhiên nó lại sở hữu kỹ năng〖Tầm nhìn đêm〗

Đó không phải là làn khói bình thường, nó có ma thuật giúp ngăn ánh sáng có thể chiếu vào.

Nó vẫn thấy được tôi nhờ〖Tầm nhìn đêm〗đúng không?

Tôi có nên đợi nó chui ra khỏi đám khói đó?

Không, tôi vẫn có khả năng xác định được vị trí của nó nhờ tiếng bước chân.

Gập đôi cánh, tay và chân lại, tôi xông thẳng về phía con slime với〖Lăn〗

Có thứ gì đó như cái roi quật trúng vào tôi.

Chắc chắn đó là cái lưỡi của con slime.

Lớp vảy của tôi vẫn ổn, tôi vẫn chưa bị dính hiệu ứng tê liệt.

Không hề giảm tốc, tôi tiếp tục lao đến và đâm trực diện vào con slime.

Ngay khi chúng tôi đâm vào nhau, tôi dùng cánh tay phải hất con slime bay đi.

Như mong đợi, con slime bị hất văng về phía bên phải, một vài chất lỏng của nó bị bắn tung tóe.

“…..

Chậc, thật khó chịu.”

Phải chăng nó không thể thay đổi hình dạng dễ dàng như tôi nghĩ? Khi cơ thể bị tan vỡ, nó cố gắng dung nhập lại thành một cơ thể mới.

“Ta đã nghĩ rằng mình sẽ không thể thua khi đối mặt với ngươi, nhưng ngươi thực sự rất phiền phức.

Ngươi sẽ sớm phải hối tiếc thôi!”

Cái đầu vừa mọc lại của nó lườm về phía tôi.

Thình lình, bóng dáng của thằn lằn đen xuất hiện ở ngay phía sau con slime.

Bởi vì con slime đã quá chú ý vào tôi, có vẻ như nó đã để mất dấu em ấy từ khi nãy.

Lúc nhận ra thì đã khá muộn rồi.

“C-Cái…? Ngươi ra phía sau ta từ khi nào vậy?”

Lưỡi liềm trên tay con slime hướng về phía thằn lằn đen.

Con slime di chuyển nhanh hơn tôi nghĩ.

Phải chăng em ấy định khiến nó phân tâm để tôi có thể áp sát lại gần?

Nhưng đòn đánh của tôi vẫn sẽ vô dụng mà thôi.

Khi tôi tưởng rằng em ấy sẽ lùi lại để tạo cơ hội cho tôi… Thằn lằn đen nhận đòn tấn công của con slime một cú trực diện.

“Kishiii!”

Thằn lằn đen rít lên khi ngã xuống mặt đất.

Tại sao!?

Với tốc độ của em ấy, ẻm đã có thể dễ dàng né tránh được cú đó mà?

“Gaa!”

Tôi gầm lên trong khi chạy về phía thằn lằn đen.

“Aah, ta đã nói rồi, thậm chí ta còn cho các ngươi những lời khuyên chân thành nhất.”

Trong khi nói, con slime giơ chiếc lưỡi liềm về phía thằn lằn đen lần nữa.

Tuy nhiên, cánh tay lưỡi liềm đó bỗng bị chậm lại, và cứ thế buông thõng xuống không chút sức lực.

“Th-Thứ độc này….

Khốn nạn! Ta đã tăng cấp kỹ năng kháng rất nhiều rồi mà, tại sao!?”

Tôi thấy một thứ gì đó màu đen đang lan tỏa bên trong cánh tay trong suốt của con slime.

Là độc đặc biệt của thằn lằn đen sao?…

Dường như ban nãy em ấy đã cắn hoặc cào xước vào cánh tay của con slime trong lúc hứng chịu đòn tấn công của nó.

Không lẽ em ấy đã cố tình không né tránh cú đó để có thể hạ độc được con slime sao?.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio