Tôi đang đi dọc một hành lang dài.Một bóng người mảnh mai bước ngay trước mặt tôi.Người đó thấp hơn tôi khoảng hai cái đầu.Vì thế, tốc độ bước đi cũng chậm hơn tôi rất nhiều.Vì thế, tôi phải đi chậm hơn bình thường rất nhiều.Rất mệt mỏi, nhưng tôi không dám vượt mặt.Vì cô gái ngay trước mặt tôi chính là Ma Vương hiện tại.Sau khi đi tới cuối hành lang, chúng tôi đang đứng trước một cánh cửa.Và rồi, Maou-sama dừng bước.(TN: Maou = Ma Vương, vì quá quen thuộc nên sẽ để yên là Maou cho những lúc được người khác gọi trực tiếp, những lúc khác sẽ để yên Ma Vương)Nói thật lòng thì tôi không muốn mở cánh cửa này ra.Nhưng tôi vẫn phải làm vậy, vì ý muốn của bản thân tôi không có giá trị gì cả.Tôi kềm lại tiếng thở dài suýt nữa lọt ra và mở cửa.Rồi đứng sang một bên nhường đường cho Maou-sama, tôi cúi đầu tỏ vẻ tôn trọng.Maou-sama bước vào căn phòng một cách tự nhiên, thậm chí không nhìn tôi một chút nào.Tôi xác nhận Maou-sama đã vào phòng và bước theo sau.Tôi đóng cửa lại thật nhẹ nhàng để không phát ra âm thanh nào.Căn phòng này chính là phòng họp chính.Ở giữa căn phòng chính là một chiếc bàn lớn, ngay đầu căn phòng là chiếc ghế chủ tọa của Maou-sama. người cả nam lẫn nữ đã ở ngồi sẵn trên ghế của họ xung quanh chiếc bàn chờ sẵn.Nửa số người đó đứng dậy chào đón Maou-sama.Nửa còn lại ngồi yên trên ghế.Vấn đề là đứa em trai của tôi nằm trong số những người ngồi yên.Tôi lại kềm lại tiếng thở dài ở trong cổ họng.Tôi kéo chiếc ghế ra để Maou-sama ngồi xuống.Như đã dự đoán, Maou-sama ngồi xuống tư thế không thế giới nào gọi là tao nhã được và vẫn không thèm nhìn tôi một chút nào.Tôi không hề bỏ qua những vẻ mặt cau có trong số những người đang ngồi.Maou-sama hẳn cũng thế.Cô ta chỉ đơn giản là đang tận hưởng phản ứng đó của họ.Dĩ nhiên tôi nghĩ sở thích này là rất tệ, nhưng mà nếu tôi mà ý kiến thì không biết Maou-sama sẽ nói gì nữa lại.Giữ mặt đơ là cách thích hợp nhất để đối phó với Maou-sama này.「Rồi, ta tuyên bố buổi họp bắt đầu.
Balto」「Vâng」Đó là tín hiệu của Maou-sama.Tôi trả lời ngắn gọn.Nói trắng ra, sau khi ra lệnh bắt đầu họp thì cô ta không làm gì nữa hết.Người sẽ tiếp tục cuộc họp và toàn bộ công việc liên quan là tôi.Dĩ nhiên tôi bị ép phải làm thế.「Rồi, đầu tiên, hãy nghe báo cáo của từng khu vực.
Bắt đầu từ quân đoàn Một đi」Chuyện bình thường sẽ xảy ra ở những buổi họp như thế này là nghe báo cáo ở từng khu vực của từng quân đoàn.Người phản ứng với lời nói của tôi là Thống Lĩnh của Quân đoàn Một, Agna.
Ông ta có danh tiếng là đã hoạt động từ thời Ma Vương hai đời trước đến giờ.Mặc dù với Nhân Tộc thì Agna-dono nhìn rất trẻ, nhưng thực sự tuổi đời của ông là rất cao ngay cả trong hàng ngũ Ma Tộc.Ông ta có khả năng đến mức việc ông ta không phải là Ma Vương là chuyện rất kì lạ.「Quân đoàn Một hiện đang ở biến giới Đế Quốc Rengzant và việc chuẩn bị tiến công tới Pháo Đài Kusorion đã hoàn thành.
Vì việc chuẩn bị hậu cần cũng đã xong nên đã sẵn sàng tiến công bất kì lúc nào.
Hết」Agna-dono kết thúc báo cáo nhanh gọn không thừa thãi gì.Có thể thấy được bản chất nghiêm khắc và đơn giản của con người này.「Quân đoàn Hai cũng đã chuẩn bị xong.
Nhưng nếu có thêm thời gian chuẩn bị thì chúng tôi có thể sẽ chuẩn bị thêm được việc giật dây」Người tiếp theo báo cáo là một người đẹp quyến rũ khó tả.Là Thống Lĩnh Quân đoàn Hai, Sanatoria.Cô ấy là một Mị Quỷ, một loài quỷ dùng sắc đẹp của mình làm vũ khí.
(TN: Succubus)Có lẽ việc giật dây mà cô ấy nói đến là chuyện đó.「Tốn bao lâu?」「Khoảng hai, ba ngày tối thiểu」「Nếu không làm cản trở việc tiến quân thì cứ tiến hành」「Cám ơn」Sanatoria ngồi xuống ghế sau khi nở một nụ cười suýt nữa làm tôi mất hồn.Nhưng, ngay cả sau khi Sanatoria ngồi xuống thì Thống Lĩnh Quân đoàn Ba vẫn không đúng dậy.「Thống Lĩnh Quân đoàn Ba, Kogou」「Ầy.
Cuối cùng vẫn là phải chiến tranh」Trả lời tôi chính là Kogou, người có vóc người to lớn co người lại mà nói.「Thực sự không thể tránh được sau?」「Tránh sao? Nếu như có thể tránh thì chúng ta đã tránh rồi」「Ầy.
Thực sự không còn cách khác?」Ngay khi tôi định trả lời Kogou, một giọng khác đã lên tiếng.「Không còn cách nào khác.
Nhưng mà.
Thống Lĩnh Quân đoàn Ba, Kogou, nếu anh muốn tránh việc chiến đấu bằng mọi giá, thì có một cách」Chính là Maou-sama.Một nụ cười xảo quyệt hiện lên khuôn mặt, như cô ấy đã nghĩ đến một trò đùa bệnh hoạn nào đó.「C-có cách sao?」「Dễ thôi.
Tất cả mọi người trong Quân đoàn Ba hãy trở về làm nền móng cho Thế giới là được」Kogou cứng người lại khi nghe Maou-sama nói thế.「Sao hả? Là cách để anh không phải chiến đấu đó」「T-tôi xin lỗi.
Tôi sẽ không hỏi nữa.
Xin hãy tha lỗi cho tôi」「Kogou, nếu anh đã hiểu vậy thì đừng nói chuyện không cần thiết nữa.
Anh có báo cáo gì không?」Tôi mở miệng trả lời trước khi Maou-sama mở miệng ra tiếp tục ép Kogou vào đường cùng.「Toàn bộ mọi chuyện đều đang tiến triển tốt」「Tốt.
Tiếp theo」Maou-sama tỏ vẻ thất vọng, nhưng không sao cả.Tiếp theo các Quân đoàn Bốn, Năm, Sáu đều kết thúc không thành vấn đề.Tiếp theo là Quân đoàn Bảy.Nhưng mà, Thủ Lĩnh Quân đoàn Bảy, Blow, em trai của tôi lại không có vẻ gì là sắp đứng lên cả.「Blow」「Đại ca, dù anh có nói sao thì em cũng không đồng ý chuyện này được」Blow nói một cách bất bình, khoanh tay trước ngực tỏ vẻ ngạo mạn.「Tại sao Đại ca là người đã thống nhất toàn bộ Ma Tộc lại không phải là Ma Vương mà lại là người đàn bà kia chứ」「Blow」「Đại ca nữa! Tại sao anh lại phục vụ cho người đàn bà đó!? Em không thấy ả ta có chút năng lực nào khiến anh có thể phục tùng cả!」「Tên kia! Có giới hạn cho việc bất kính với Maou-sama biết không hả」Là Darado, Thống Lĩnh Quân đoàn Năm, nổi giận với Blow đang cố gắng trút giận.Hai người này có tính cách trái ngược nhau, vì thế họ thường xuyên cãi vã như thế này.Lúc nào thì người xung quanh cũng sẽ cản họ lại, nhưng lần này thì khác.Toàn bộ Thống Lĩnh đều có cùng một cách nghĩ.Toàn bộ họ đều có ý định giả bộ đang suy nghĩ thật kĩ mọi chuyện.「Blow, dù ai là Ma Vương đi nữa thì Ma Tộc chúng ta theo sự lãnh đạo của Ma Vương là chuyện hiển nhiên của thế giới này! Ngươi quên rồi sao!?」「Ta không biết cái thứ hiển nhiên người nói đó là gì cả! Người đàn bà đó xuất sắc như vậy sao? Tại sao tôi chưa thấy ả ta làm bất kì thứ gì cả!?」「Ngươi nghĩ chúng ta có quyền thắc mắc quyết định của Maou-sama sao!? Maou-sama có những ý nghĩ thâm sâu không ai trong chúng ta có thể hiểu cả!」「Ả ta không thèm suy nghĩ gì hết thì có! Làm như ta ngu đến mức nghe theo lệnh mù quáng chỉ vì đó là lệnh của Maou-sama được! Một thằng ngu sẵn sàng bỏ đi chính kiến của bản thân mình không có quyền lên mặt dạy đời ta」「Đồ khốn, ai là thằng ngu hả!?」Bị kẹp giữa hai bên chửi nhau, Thống Lĩnh Quân đoàn Sáu Hyuui có gương mặt trẻ con nhăn nhó vì bực mình.Những Thống Lĩnh khác chỉ đơn giản là im lặng nhìn.Trong số họ có một người tôi thậm chí còn không thể đọc được khuôn mặt.
Thống Lĩnh Quân đoàn Bốn, Merazofis, một người có gương mặt dài trắng bệt thậm chí không thay đổi dù là một chút.Đây là một người đàn ông bí ẩn thậm chí ở trong hội đồng Thống Lĩnh toàn là những người đáng ngờ này.Mặc dù tôi đã luôn cẩn thận những việc ông ta làm, nhưng hiện tại không có gì là đáng ngờ cả.「Ngon thì đánh!」Cuối cùng, Blow vươn tay định rút vũ khí của mình ra.Darado cũng vươn tay ra, nhưng không thể chạm vào vũ khí được.「Cá-, cơ thể của ta」「Ta không di chuyển được!?」Cơ thể của hai người đều ngưng cử động, mặc kệ họ muốn hay không.「Ta biết hai người đang cãi nhau vì ta, nhưng mà lần sau tránh việc cãi vả chuyện nhảm nhí như thế được không hả?」Là giọng nói khó chịu của Maou-sama, là nguyên nhân hai bên đang đánh nhau.Sự ngạc nhiên lan khắp căn phòng.Không phải chỉ vì có hai người không thể di chuyển theo ý muốn.Mà là vì không ai hiểu họ bị cản lại như thế nào.Dây tơ Rối.Toàn bộ những ai bị dính những sợi tơ này đều nằm dưới sự điều khiển của Maou-sama.Hơn nữa không phải chỉ vật sống là bị ảnh hưởng.Theo như tôi biết, Maou-sama có thể dùng những sợi tơ này lên mười con rối cùng lúc để tiêu diệt toàn bộ kẻ thù.Nhưng đó là tất cả những gì tôi biết.Maou-sama chưa thể hiện toàn bộ bí mật của cô ta.Maou-sama không vô dụng như Blow nói.Ma Vương không được gọi là Ma Vương chỉ vì đó là danh hiệu.Ma Vương là người xứng đáng có được danh hiệu Ma Vương đó.「Nếu như các ngươi có vẻ vô dụng rồi thì ta sẽ tự tay giết các ngươi, hiểu chưa?」Một nụ cười độc ác tột độ.Thấy cảnh đó thì không ai còn dám nói họ muốn chống lại Maou-sama nữa.Tay kéo Dây tơ Rối.Và cả hai người ngay lập tức bị ép phải ngồi xuống.Sợi tơ tách ra khỏi họ cùng lúc, và quyền làm chủ cơ thể quay trở lại.「Thần biết tội rồi」「…」Darado mặt trắng đơ ra cố gắng xin lỗi, còn Blow thì không nói gì cả.「Vậy tiếp tục, Quân đoàn Tám báo cáo」Tôi biết làm vậy là không phải hành động tốt của người anh, nhưng tôi mặc kệ và để Blow yên như thế.「Không có vấn đề」Thống Lĩnh Quân đoàn Tám, Wrath trả lời ngắn gọn.Người này không tỏ vẻ gì là có hứng với Ma Vương cả.Hơn nữa, còn nhiều vấn đề khác liên quan đến anh ta, nhưng vì nó không liên quan đến việc kì này nên coi như không sao cả.Vấn đề là hai người cuối.「Quân đoàn Chín cũng đã sẵn sàng tiến công không vấn đề」Nếu tôi phải tả người này, chỉ có thể nói anh ta màu đen.Một bộ giáp đen cứ như đã kết hợp hoàn toàn với cơ thể của anh ta.Lớp da trên mặt đen đến mức chỉ hơi nhìn thấy được hình dáng của một khuôn mặt.Tóc cũng màu đen.Nhưng mà điểm duy nhất khác biệt là mắt anh ta màu đỏ rực.Không ai biết tên anh ta cả.Nhưng mà mọi người đều gọi anh ta là Kuro.( Kuro = màu đen trong tiếng nhật)「Quân đoàn Mười, không vấn đề」Và cô gái ngồi bên cạnh người màu đen là hoàn toàn ngược lại, trắng.Một bộ áo chùng trắng như tuyết.Làn da lộ ra cũng chỉ có màu trắng.Vì cô ấy không mở mắt ra, toàn bộ màu sắc người ta có thể thấy chỉ là một màu trắng.Cũng không ai biết tên cô ta.Nhưng mọi người gọi cô ta là Shiro.
(Shiro = màu trắng trong tiếng nhật)Hai người được Maou-sama tự mình thêm vào hàng ngũ Thống Lĩnh trong quân đội Ma Tộc.Không ai biết danh tính.Mặc dù tôi cũng không biết, nhưng tôi có thể đoán.Họ là những người cấp Chủ.Những người cấp Chủ có khả năng điều khiển thế giới này từ bên trong.Có hai người như thế ở đây.Tôi không biết làm sao Maou-sama lại có khả năng khiến hai người như thế phục tùng.Nhưng mà giữa không khí kì lạ này, sự bất an chỉ có tăng chứ không giảm.「Ừm, ừm, mọi chuyện đều tốt」Maou-sama nói với một giọng hài lòng.「Vậy, chúng ta bắt đầu cuộc chiến tranh nào」Đó chính là câu nói chính thức bắt đầu cuộc chiến tranh dữ dội và tàn khốc nhất giữa Ma Tộc và Nhân Tộc.Tôi thầm thở dài vì biết điều này..