~ Tại quán cà phê ven đường ~ Gần nhà Rick ~ Từ phía của bước vào ~ Là cô gái với nước da ngăm ngăm, đeo cái mắt kiếng to đùng, trông không hề xinh đẹp ~ Nhưng dáng người thì cực đẹp khiến cho cả những người cùng / khác giới đều phải trầm trồ ~ Rick chỉ đơn giản với chiếc áo pull trắng sơ vin, cùng với chiếc quần jean bò ~ Mái tóc được búi gọn lên cao ~ Rick từ tới gần phía người đàn ông trung niên ngồi gần cửa sổ ~ Từ ông ta toát nên vẻ cao quý và sang trọng ~
- Xin chào ! - Rick
- Vậy ra người hẹn tôi là cô - Ô.Lam
- Phải ! - Rick chầm chậm ngồi xuống ghế
- Không thể tin là dân đen lại nhờ người ta hẹn tôi ra đây đấy - Ô.Lam
- Thẳng vấn đề ! - Rick
- Hửm ? Nói đi xem nào ! - Ô.Lam
- Tại sao ông giết vợ mình ? Câu hỏi cần ông trả lời thật lòng ! - Rick
- Ngươi biết ! Tôi giết cô ấy vì...cô ấy có con với người đàn ông khác - Ô. Lam
- Đó làm Sun ? - Rick
- Phải - Ô. Lam
- Tại sao ông lại đuổi họ đi ? - Rick
- Do ta tức giận ! Lúc đó ta không muốn nhìn thấy mặt người đó - Ô. Lam
- Ra vậy ! - Rick
- Ngươi muốn biết về thứ gì ? Ta đã nói ngươi biết thì ngươi cũng nên nói tất cả những gì ngươi biết ra đi - Ô. Lam
- Tôi cũng định nói điều đó ! - Rick
- Vậy nói đi ! - Ô. Lam
- Sun hiện giờ đang đau đớn khi biết cha dượng giết mẹ. Cậu ấy nghĩ có thể sẽ trả thù cho mẹ nhưng tình cảm gia đình đã lấn át lí trí và hiện giờ đang gồng mình chịu đựng cơn đau - Rick
- Nó...Nó...Mặc kệ nó ! - Ô.Lam
- Thật sự ông không đau lòng sao ? Chắc chắn là sẽ phải đau lòng - Rick
- Ta..Ta nghĩ là ta có đau lòng. Cha mẹ nào lại không đau lòng vì con cái chứ ! - Ô. Lam
- Tốt lắm ! - Rick vỗ tay
- Sao ? - Ô.Lam
- Tôi đã kiểm tra ADN của Sun và ADN của Kin, họ có cùng huyết thống, là anh em ruột thịt. Chính ông mới là người đã tự tay chia cắt gia đình mình - Rick
- Cái gì ? - Ô. Lam
- Vợ ông. Bà Phan Ngọc Tuệ đã nói dối, có lẽ bà ta muốn cùng đứa con gái dứt áo ra đi - Rick
- Tại sao vợ tôi phải làm như thế chứ ? - Ô.Lam
- Tôi nghĩ chắc hẳn vì cái thói trăng hoa của ông. Ông hãy cố nhớ lại đi - Rick
~ Ông Lam cố nhớ lại ~ Vì nếu nói bây giờ ông có qua lại với nhiều cô gái thì quả thật không sai nhưng trước kia thì không hề ~ hình ảnh đã hiện lên trên đầu ông ~ - Ông nhớ ra rồi phải không ? - Rick
- Phải ! Ta...Thực sự đó chỉ là sự hiểu nhầm...Tôi không hề nghĩ vợ tôi đã chứng kiến nó - Ô.Lam
- Chắc hẳn là nó rất đau đớn với ông. Nhưng ông bây giờ nên biết quan tâm tới đứa con của mình. Vì đó là thứ duy nhất vợ ông muốn gửi gắm lại trên đời - Rick
- Phải ! - Ô.Lam
~ Rick đột ngột bỏ ra khỏi quán ~ Ô.Lam ngồi lại với mớ suy nghĩ bòng bong ~ Hình ảnh ông đè lên người cô thư kí cứ hiện mãi trong lòng ông ~ Thực sự chỉ vì khi đó ông vô tình vấp phải vật gì đó nên mới ra nông nỗi như vậy ~ Ông càng không ngờ vợ ông là người đã chứng kiến sự việc ~ Trên bàn là li cà phê đã nguội ngắt ~
~ ph sau ~ Bước vào lại là cô gái vô cùng xinh đẹp ~ cô gái ngạc nhiên khi nhìn thấy ông ~ Nhưng rồi...cũng ngồi xuống ghế mà lúc nãy Rick ngồi, đối diện với ông ~
- Sun ! - Ô.Lam giật mình
- Sao ? Ông giết mẹ liệu đã vừa lòng chưa ? Đó là người thân duy nhất của tôi trên thế giới này - Sun
- Không ! Con còn người nữa ! Đó chính là cha con, là ta ! - Ô.Lam
- Ông ? Ông nghĩ ông là ai ? - Sun
- .........- Ô.Lam từ từ kể lại đoạn hội thoại với Rick lúc nãy
- " Rick ! Bà...Bà thiệt là ! " - Sun
- Liệu con có chấp nhận ta ? - Ô.Lam
- Ukm. Tôi nghĩ là tôi sẽ chấp nhận ông. Vì mẹ, vì Rick - Sun
- Cám ơn con ! - Ô. Lam cảm thấy sung sướng
( T/g : Ông này chả để ý cô gái vừa gặp mình là Hân chứ không phải Rick )