- Hể ? – Đồng thanh.
- Ấy ấy, sao không đợi thời gian nữa – Sun.
- Nhưng tôi không thể chịu đựng được nữa. Trái tim tôi không cho phép – Kin.
- Vậy cắt tim đi ! – Ren tỉnh queo.
- Gì ? – Kin.
- Dạ không có gì đâu ạ ! – Lena bịt miệng Ren lại.
- Vậy quyết định thế nhá ? – Kin.
- Hả ? – Đồng thanh tập .
- Tui muốn uống nước. Lấy nước cho tôi. Tôi sắp chết khô mất – Sun.
- Lấy cả tui nữa nha…Tui café nha – Gin.
- Em uống nước chanh – Lena.
- Tôi uống capuchino – Ren.
- Tui lấy hả ? – Kin.
- Không thì còn ai vào đây nữa – Đồng thanh tập .
- Café, và capuchino lấy đâu ra chứ ? Tôi đâu biết pha thứ đó – Kin.
- Đi mua ! – Đồng thanh tập .
- Tại sao lại là tôi chứ ? – Kin.
- Thế có đi mua không ? – Sun.
- Đi…Tôi đi ! – Kin.
- Sao lại đuổi cậu ta đi vậy ? – Ren.
- Đáng ra mọi người phải khuyên cậu ta đừng từ bỏ chứ. Hân có chỉ số IQ cao, nhưng cực ngốc trong chuyện tình cảm. Vậy nên tui cá chắc là cậu ta thích rồi, chỉ là chưa nhận ra thôi – Sun.
- Chị ấy xấu vậy. Anh ấy thích ở điểm nào chứ ? – Ren.
- Đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong nhá ! – Gin, Lena, Sun.
- Ớ ! Gin biết rồi à ? – Lena, Sun.
- Ờ. Tui còn bị cậu ấy dần cho mém chết – Gin.
- Chắc lại được nhờ giữ bí mật nhưng không chịu chứ gì ? – Sun.
- Sao biết hay vậy ? – Gin.
- Nhưng tại sao anh không chịu giúp chị ấy ? – Lena.
- Bởi vì cậu ta làm vậy là lừa dối Kin, tôi không muốn để cậu ấy đau khổ - Gin.
Chát…Cái tát nằm gọn trên mặt Gin.
- Bộ anh bị ngu à ? – Sun.
- Gì…gì chứ ? – Gin.
- Anh biết lí do Rick hóa trang rồi phải không? Thế em nói anh biết nhá. Tại sao Rick đã diệt được bà hiệu trưởng mà vẫn ở lại Việt Nam. Rick là người bận trăm công nghìn việc, mắc mớ gì phải ở lại nơi này chứ? Anh biết tại sao không? Vì Kin đấy. Nếu cậu ấy không nhận ra là lòng mình chưa muốn cho bản thân trở về Mĩ thì cậu ấy đã không ở lại nơi này. Hiểu chứ? Cái lợi ích này là vì Kin chứ không phải ai khác. Chưa tự mình suy nghĩ thấu đáo lại nỡ đổ lỗi cho Rick sao? – Sun.
- Anh xin lỗi. Anh suy nghĩ quá nông cạn. Anh không nghĩ đến cảm xúc của Rick – Gin.
- Mà nè, Rick mà anh chị nói là chị Hân phải không? – Ren.
- “ Chết cha. Quên mất thằng này” – Sun.
- “ Tiêu rồi” – Lena.
- “ Sao lại quên mất sự hiện diện của thằng nhóc này chứ?” – Gin.
- Nhìn vẻ mặt sợ sệt của mấy người là đúng rồi. Mấy người có gì đó giấu tôi phải không ? – Ren.
- Không…Không…Có gì đâu – người này vẫn chối đây đẩy.
- Có nói không nào? Hay để nói anh Kin biết nhỉ, chắc anh ấy hạnh phúc lắm đấy – Ren.
- Nếu mà nó nói thì Rick sẽ chặt cổ chúng ta mất – Sun xì xầm.
- Chắc chắn Rick sẽ về Mĩ, Kin sẽ đau khổ lắm cho coi – Gin xù xì.
- Và hiển nhiên chị Rick cũng sẽ rất đau khổ. Thôi thì nói Ren biết đi, anh ấy kín mồm kín miệng lắm – Lena thì thầm.
- Đành vậy ! – Gin, Sun.
- Mấy người thì thầm to nhỏ gì vậy ? – Ren.
- Rồi ! Tụi chị sẽ nói cho em biết – Sun.
- Cũng biết điều đấy ! – Ren.
- Hân tên thật là Nguyễn Ngọc Thiên Băng gọi Rick. Mục đích sang Việt Nam chỉ vì bà hiệu trưởng, bà ta là mẹ kế của Rick. Nhưng nhằm mưu mô chiếm đoạt gia tài và quyền lực nên Rick sang Việt Nam nhằm tiêu trừ bà ta – Sun.
- Vậy theo cuộc trò chuyện của mấy anh chị thì Rick vẫn hóa trang vì anh Kin? – Ren.
Gật…Gật…
- Nhưng thế này vẫn chưa thể đáng tin. Phải có chứng cứ cho lời mấy người nói chứ ? – Ren.
- Lại còn thế nữa á ? – Đồng thanh.
- Ờ ! – Ren.
- Vậy đi theo chị ! – Sun.
Trước cửa phòng Rick…
Cốc…Cốc…
- Ai ? – Rick.
- Mình nè. Có cả Gin và Lena nữa – Sun.
- Chuyện gì ? – Rick.
- Ra đây chút được không? Tụi mình cần nói chuyện. Hay cậu đang bận gì à? – Gin.
- Không. Vừa tắm xong. – Rick.
Cạch..Tiếng mở cửa…
Trước mặt mấy người đây là cô gái vô cùng là xinh đẹp…
Nhưng trước mặt Rick thì lại khác, Gin, Sun, Lena, Ren đang đứng cười cười như mấy đứa ngộ.
- Ra là mấy người thích tiết lộ thân phận tôi lắm hả ? – Rick rút trong người ra khẩu súng.
- Á…Chạy đi – Sun.
Nói rồi, ai nấy chạy ngả. Chỉ riêng mình Ren vẫn đang trơ mắt đứng nhìn ở đấy.
Đoàng….
- Tôi nghiệp quá, Ren đã ra đi – Sun.
- Mong nó được siêu thoát – Gin.
- Sao anh nỡ ra đi? – Lena.
- Sao mấy người khóc vậy ?
- Tại tụi tôi vừa nghe bản tình ca buồn, cảm động quá – Đồng thanh.
- Thế mà tôi vừa nghe mấy người khóc vì tôi chết cơ – Ren.
- Nó chết kệ nó. Buồn tủi nỗi gì – Đồng thanh.
- Í ! Mà khoan…tôi chết? – Sun.
Cả đám quay lại phía sau lưng….Ren đang đứng ở đấy…Mặt mày vô cùng hăm bợ…
- Ô Ren ! – Sun.
- May quá em vẫn chưa chết ! – Gin.
- Sao anh vẫn chưa chết vậy ? – Lena.
- Bà ấy bắn súng nước sao tôi chết được – Ren.
- Mọi người ! Tôi mua nước về nè ! – Kin.
Cả đám trốn vào phòng Sun…
- Tiếp tục bàn bạc kế sách nha – Sun.