- Valentine là ngày lễ tình nhân.Vào ngày Valentine hồng con gái tặng chocolate cho ta để thể hiện tình cảm, nên Valentine trắng ta sẽ phải tặng lại chocolate cho người ta – Ren.
- Vậy ý Sun là đòi tụi tôi tặng chocolate sao ? – Gin.
- Thế tại sao cũng bắt tui tặng chứ, tôi đâu yêu bả đâu – Kin.
- Đòi chocolate tình bạn đó – Ren.
- Thôi, đám con gái đi hết rồi – Gin.
- Hay là tan học chúng ta đi mua chocolate tặng họ đi – Ren.
- Ừm ! Nhất trí ! – Gin + Kin.
Gin, Ren, Kin xuống canteen thì thấy đám con trái đông ơi là đông bu quanh chỗ. Kin, Gin, Ren cố gắng lẩn vào sâu trong đám đông, thì thấy Lena, Sun đang ngồi ở trung tâm đám đông, tươi cười nhận lấy từng hộp chocolate. Ren và Gin vội vàng lôi người ra, nét mặt có chút tức giận.
- Sao thế ? Để tụi này hưởng nốt cái không khí Valentine đi chứ - Sun, Lena.
Ren, Gin, Kin đành phải giấu nhẹm đi vụ tan học mới đi mua Chocolate.
- Nhưng anh là người yêu của em mà – Gin/ Ren.
- Thế hỏi lại nhá, hôm nay là ngày gì ? – Sun, Lena.
- Ngày hôm nay là ngày gì ấy nhỉ ? – Ren hỏi Kin, Kin hỏi Gin, Gin lại hỏi Ren.
- Đi thôi – Sun + Lena bỏ đi.
Tan học, Gin, Kin, Ren biến đi đâu mất dạng.
- Ô, dịp gì ? Đợi cơ đấy ! – Rick vừa ra khỏi cổng trường đã thấy Sun, Lena đang đứng đợi ở đó.
- Tụi tôi bị bỏ rơi rồi !! – Sun.
- Chắc chuồn hết rồi chứ gì ? – Rick.
- Lena – Sun ánh mắt rực lửa thù.
- Dạ ! – Lena.
- Thù này nhất định phải trả ! – Sun + Lena.
Để chọn chocolate và hộp quà thanh tao mà đẹp đẽ, Gin, Kin, Ren đã phải mất hàng tiếng đồng hồ… giờ tối mới về đến nhà.
Trước cổng nhà Rick…
- Cầm hộ tui cái túi coi – Gin.
Thế là mình Kin phải ôm hết mấy cái túi.
- Sao mở lâu vậy ? – Kin.
- Hình như bị khóa rồi – Gin.
Ren lấy điện thoại ra, gọi điện cho Lena.
- Alo ! – Lena.
- Mở cửa cho tụi anh – Ren.
- Nhớ ra hôm nay là ngày gì chưa ? Chưa nhớ ra thì đứng ngoài đó mà sám hổi đi – Lena.
-…- Ren.
- Ô…Cúp máy rồi ! – Lena.
- Tiêu…Hết pin rồi – Ren.
thằng đàn ông bèn ngồi thụp ở của như mấy thằng ăn xin.
- Không biết hôm nay là ngày quái gì mà xui thế - Ren tức giận…Cơn giận đã lên tới đỉnh điểm.
- Đây ! Cho mượn điện thoại ! – Gin đưa điện thoại của mình cho Ren.
Ren lại đang đắm mình trong cơn tức giận tột độ, tiện tay vớ luôn điện thoại Gin quẳng ngay xuống đất…
( T/g : Ơ…Điện thoại để gọi mà…Em điện thoại die mất rồi = = )
- Đây cũng có điện thoại nè. Cho mượn đó – Kin không để ý việc vừa xảy ra cho lắm, nên vẫn liều mình đưa điện thoại cho Ren.
- Mà thôi…Điện thoại tôi còn mới lắm, không phải cục gạch – Kin rút tay lại.
Vậy là Ren mất cơ hội được đập tiếp cái điện thoại.
- Đưa đây tôi gọi cho – Gin giật lấy điện thoại từ tay Kin.
- Điện thoại của tôi mà – Kin giật lại cái điện thoại.
Gin và Kin cứ tranh giành nhau mãi cái điện thoại, chiếc điện thoại trượt khỏi tay, rơi chầm chầm xuống đất.
Kin – Gin – Ren ngồi thụp xuống đất. Bởi hiện nay cả người này đều đang rất đói. Toàn bộ số tiền mà họ mang đi đã được dành ra để mua chocolate cho người kia.
Tự dưng, con chó đi qua.
- “Chắc là người này đang đói lắm rồi” – Con chó quay đầu đi mất và lát sau trở lại với khúc xương.
Con chó thả khúc xương xuống đất, dùng chân đẩy về phía người.
người này vẫn còn đang tò mò xem con chó định làm gì thì…
Thấy người này mãi không ăn, sức chịu đựng cũng đã tới giới hạn, con chó nhào tới ăn lấy ăn để. Và người này hẳn sẽ nghĩ con chó đang có hành động khiêu khích người.
Con chó giải quyết xong khúc xương, mới chột dạ vì mình lỡ ăn mất khúc xương dành cho người này. Đi qua đi lại, hướng ánh mắt tội lỗi về phía người.
Nhưng người này lại không hiểu, cộng thêm với khuôn mặt trước sau như của con chó…hẳn người đã nghĩ.
- “Cả chó cũng khinh mình”
Bởi vì họ đã dựng lên lời nói của con chó…nhưng hoàn toàn sai ý nghĩa.
- “ Nhìn mặt mấy người này ngu hết chỗ nói”
Trong khi đó, con chó lại nghĩ là… “ Tội nghiệp người này quá”
Con chó đang quan tâm mấy người, nhưng qua sự việc lúc nãy và lúc này, Kin lao tới oánh con chó không thương tiếc.
- Thằng này, cả chó cũng không tha – Gin + Ren.
- Giờ vô làm sao ? – Gin.
- Hay leo cổng đi – Ren.
- Í hay đó – Kin đang đánh con chó cũng lao đến chỗ người.
- Lo mà oánh chó tiếp đi, xem tụi này leo nè – Gin + Ren.
Gin và Ren vừa mới leo lên được xíu..Rẹt…
Hôm nay, chiếc cổng được cài thêm rào điện.
Con chó lúc nãy vẫn chưa buông tha cho người này…hết sức lượn qua lượn lại trước mặt người…
- “Tôi đói quá, cho tôi ăn đi” – Con chó.
Ý hiểu của Ren và Gin lại là : “ Chết chưa con !!”
Lần này, vai trò bị đổi, Gin – Ren lao vào đánh con chó.
Kin chỉ ngồi chỗ quan sát, tự nói mình :
- Hai thằng này, cả chó cũng không tha – Kin.
Tướng mạo của anh hotboy đã bị tàn phá nghiêm trọng. Thanh danh hotboy còn đâu?
giờ đêm…Sun và Lena mới ra mở cổng. Thì thấy người đang nằm bất tỉnh nhân sự trước cổng, nằm tựa vào nhau, thiếp đi hết rồi.
- Ê ! – Lena lay lay người Ren.
- Hả ? – Ren giật mình.
- Thôi mọi người vào nhà đi – Sun.
anh hotboy cố lết tấm thân nặng trịch vào nhà. Vừa vào trong, Ren, Gin, Kin đã lục lọi thứ gì đó trong bếp để ăn.
- Đây ! Đồ ăn hâm nóng rồi đây – Sun mở chiếc lồng bàn trên bàn ăn ra.
tên này lao vào ăn như bị bỏ đói đã lâu.
- Làm gì dữ vậy ? người có tiền mà – Sun.
- Hết rồi ! – Đồng thanh.
- Sao hết nhanh vậy được ? – Lena.
Mỗi người lấy ra hộp quà, đưa cho Sun và Lena.
Lena và Sun bay bổng lên tầng mây.
- Hân đâu ? – Kin.
- Nó ở trong phòng đó – Sun.
- Tặng hộ nữa nha ! – Nói rồi Gin và Ren mỗi người đưa thêm cho Kin hộp quà.
- Tôi ăn xong rồi ! – Kin bỏ khỏi bàn ăn, cầm hộp quà tiến lên phòng Rick.
- Í, nó ngủ mất rồi – Sun.
- Vậy thôi – Kin.
- Dạo này nó làm sao ấy, ngủ sớm mà dạy cũng sớm, ra khỏi nhà sớm. Thôi để tôi đưa cho – Sun.
- Ừm – Kin đưa quà cho Sun.