Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

chương 442: đánh cuộc. (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ta gật đầu nói:

“Tiêm Tiêm cô nương nói không sai, Dận Không tìm đến Tiêm Tiêm cô nương không chỉ vì Hạ Hầu Nộ Thái. Hạ Hầu Nộ Thái đã sớm cấu kết với Hán quốc, một khi chiến sự nổ ra, Yên quốc chắc chắn sẽ lâm vào chiến hỏa. Nếu như ta bại trận có thể lui về Đại Khang phòng thủ, Hạ Hầu Nộ Thái thất bại có thể nương nhờ vào Hán quốc. Nhưng còn dân chúng Yên quốc thì thế nào? Bất luận là ai thắng ai thua, đất đai Yên quốc, dân chúng Yên quốc đều không thể không gánh chịu tai họa chiến tranh này. Tiêm Tiêm cô nương đã từng nghĩ tới chuyện này chưa?”

Côc Tiêm Tiêm lạnh lùng nói:

“Tài ăn nói của Thái tử thực sự rất cao, nếu không phải ngài bày mưu xâm lược Yên quốc, hiện tại dân chúng Yên quốc vẫn còn đang an cư lạc nghiệp, cần gì phải lo lắng chuyện chiến hỏa?”

Ta cười nói:

“Những lời này của Tiêm Tiêm cô nương không đúng rồi, vận mệnh của Yên quốc là điều đã được định sẵn. Cho dù ta không nhòm ngó Yên quốc, Yên quốc sớm muộn gì cũng rơi vào trong tay những quốc gia khác. Vạn vật sinh sôi nảy nở trong cõi đòi này, hưng vong suy thịnh đều có liên quan đến chính bản thân nó, sở dĩ Yên quốc rơi vào tình cảnh hôm nay, cũng không thể oán trách người khác, mà là trách chính bản thân Yên vương.”

Cốc Tiêm Tiêm khẽ mỉm cười:

“Theo như những gì Thái từ nói, dân chúng Yên quốc không những không nên thù hận ngài, trái lại còn cần phải cảm ơn ngài?”

Ta gật đầu cười nói:

“Hiện giờ chưa chắc đã có người cảm tạ ta, nhưng ngày sau dân chủng Yên quốc nhất định sẽ cảm kích ta.”

Ta tiến lại gần Cốc Tiêm Tiêm một chút:

“Hôm nay ta đến tìm Tiêm Tiêm cô nương cũng là vì giúp cho dân chúng Yên quốc tránh được một cuộc chiến hỏa.”

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Người ở địa vị cao, làm bất cứ chuyện gì cũng có thế tìm được lý do đường đường chính chính.”

Ta mỉm cười nói:

“Hình như Tiêm Tiêm cô nương rất có thành kiến với ta.”

Cốc Tiêm Tiêm lắc đầu nói:

“Ta chẳng những không có thành kiến với Thái tử, trái lại còn rất có hảo cảm.”

Ta cười nói:

“Nếu như vậy, chuyện ta muôn nhờ vả Tiêm Tiêm cô nương sẽ đơn giản hơn rồi.”

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Muốn ta đồng ý giúp ngài thực ra cũng không tính là khó khăn, chỉ cần Thái tử tiếp nhận một lần đánh cuộc với ta là được.”

Ta mỉm cười nói:

“Tiêm Tiêm cô nương cứ nói, chỉ cần Dận Không có thể làm được, nhất định sẽ làm hết sức mình.”

Cốc Tiêm Tiêm cười nói:

“Nếu như trong vòng ba ngày ngài có thể làm cho ta toàn tâm toàn ý yêu ngài, ta sẽ ra mặt thuyết phục Hạ Hầu Nộ Thái quy thuận ngài.”

Ta ngàn vạn lần không nghĩ tới Cốc Tiêm Tiêm lại đưa ra điều kiện như vậy, nhịn không được mỉm cười nói:

“Lần đánh cuộc này nhìn thì thấy dễ dàng, nhưng để làm được cũng vô cung khó khăn. Cho dù Tiêm Tiêm cô nương có thích ta, nhưng nói một đằng làm một nẻo, kiên quyết không chịu thừa nhận thì làm sao bây giờ? Chẳng phải là Dận Không chắc chắn thua không nghi ngờ gì sao?”

Cốc Tiêm Tiêm quyến rũ cười nói:

“Xưa nay Tiêm Tiêm dám yêu dám hận, nếu như trong lòng thật sự thích, tuyệt đối không nói một đằng làm một nẻo. Thái tử điện hạ muốn lùi bước sao?”

Ta mỉm cười nói:

“Loại đánh cuộc hương diễm thế này, Dận Không cầu còn không được.” "

Ta đưa tay ra cùng bàn tay nhỏ bé mềm mại như không có xương của Cốc Tiêm Tiêm nhẹ nhàng vỗ một chưởng nói:

"Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta liền bắt đầu đánh cuộc trong thời gian ba ngày, Tiêm Tiêm cô nương nhất định không được từ chối bất ki lời mời nào của Dận Không. "

Cốc Tiêm Tiêm thản nhiên cười.

Ta đứng dậy cáo từ:

"Hôm nay Dận Không còn có chuyện quan trọng cần xử lý, ngày mai chúng ta gặp lại. "

Cốc Tiêm Tiêm hơi ngẩn ra, hành động của ta thực sự nằm ngoài dự đoán của nàng. Cốc Tiêm Tiêm nhẹ giọng nói:

"Xem ra thái tử điện hạ đối với khái niệm về thời gian cũng không rõ ràng lắm. "

Ta mỉm cười nói:

"Tốt nhất là Tiêm Tiêm cô nương sớm chuẩn bị tâm lý đón nhận thất bại đi. "

Cao Quang Viễn và ta cùng rời khỏi Tiên Vũ Lâu, hắn rất tò mò đối vói những gì ta và Tiêm Tiêm nói với nhau. Sau vài lần hỏi, ta mới cười đem chuyện đánh cuộc giữa ta và Cốc Tiêm Tiêm nói rõ cho hắn.

Cao Quang Viền khó hiểu nói:

"Nếu chỉ có ba ngày, vì sao Thái tử không quý trọng cơ hội cùng nàng ở chung?"

Ta cười ha hả.

Cao Quang Viễn càng thêm khó hiểu nói:

"Chẳng lẽ Thái tử đã nắm chắc nhất định sẽ thắng?"

Ta lắc đầu nói:

"Cốc Tiêm Tiêm là một nữ nhân cực kỳ thông minh. Nàng muốn đánh cuộc chuyện này nhất định là có mục đích của mình. “”

Cao Quang Viễn cười nói:

"Có lẽ nàng đã ngưỡng mộ Thái tử từ trước, mượn cơ hội này để dựa vào Thái tử cũng không biết chừng. "

Ta mỉm cười nói:

"Hiểu biết về nữ nhân của Cao đại nhân cũng không nhiều. "

Cao Quang Viễn nịnh nọt nói:

“Ở phương diện này thần làm sao sánh bằng một phần của Thái tử.”

Những lời này cực kỳ buồn nôn, ta nhíu mày tạm thời thừa nhận.

Ta mỉm cười nói:

“Trận đánh cuộc này ta căn bản không có cơ hội chiến thắng, Cốc Tiêm Tiêm là muốn nhân cơ hội này để hạ thấp uy phong của ta.”

Cao Quang Viễn nói:

“Vậy tại sao Thái tử vẫn đồng ý với nàng? Đôi với loại nữ nhân không biết điều này căn bản không cần bất cứ chút tình cảm nào. Nếu nàng dám từ chối, đưa nàng đến quân doanh làm quân kỹ, hành hạ nàng vài tháng, xem nàng còn dám càn quấy nữa không.”

Ta cười nói:

“Nữ nhân thích một người đàn ông thường là không cần lý do. Nếu như nàng không thích ngươi, đừng nói là ba ngày, cho dù ba năm, nàng vẫn sẽ không có bất kỳ tình cảm gì vói người. Nếu nàng thích ngươi, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ rồi.”

Cao Quang Viễn trở nên im lặng, như đang suy nghĩ điều gì đó. Xem ra hắn đang nhớ lại chuyện cũ giữa hắn và Sở Quý phi.

Ta vỗ vai Cao Quang Viễn nói:

“Giúp ta tra rõ lai lịch của Cốc Tiêm Tiêm, trừ chuyện nàng là con riêng của Hạ Hậu Nộ Thái ra, còn có chuyện gì nữa không.”

Cao Quang Viễn gật đầu nói:

“Điện hạ yên tâm, sáng sớm ngày mai ta sẽ đem tất cả tài liệu về nàng trình lên.”

Tất cả mọi người khi biết trận đánh cuộc hoang đường này đều lắc đầu không dứt, chỉ có A Y Cổ Lệ lại không cho là như vậy. Lúc chúng ta nghỉ ngơi, A Y Cổ Lệ rúc vào lòng ta, nhẹ giọng nói:

“Nếu như Cốc Tiêm Tiêm không phải là cố ý làm khó huynh, nghĩa là nàng thực sự thích huynh.”

Ta khẽ vuốt bờ vai mềm nhẵn của nàng nói:

“Tại sao muội lại ngĩ như vậy?”

A Y Cổ Lệ nói:

“Không có bất kỳ nữ nhân nào đem chuyện này ra để đánh cuộc. Chắc hẳn là Cốc Tiêm Tiêm đã có chút hiểu biết về huynh từ sớm, nàng cho huynh ba ngày, cũng là cho chính mình ba ngày, muốn dùng thời gian ba ngày này để hiểu rõ về huynh.”

Ta cười nói:

“Hiểu rõ điều gì về ta.”

A Y Cổ Lệ ôn nhu nói:

“Có lẽ là muốn xem xem Thái tử điện hạ của chúng ta có thực sự uy vũ bất phàm như người ngoài đồn đại hay không, hoặc mượn cơ hội này để khảo nghiệm xem Thái tử điện hạ của chúng ta có đáng để nàng dựa vào cả đời hay không.”

Ta cười ha hả nói:

“Nếu thực sự như vậy, Cốc Tiêm Tiêm cũng có thể được coi là một kỳ nữ.”

A Y Cố Lệ cười nhéo chóp mũi ta nói:

“Thành thật trả lời, có phải huynh cũng động tâm vói Cốc Tiêm Tiêm rồi phải không?”

Ta đem thân thể mê người của nàng ôm vào trong lòng, ghé vào bên tai nàng nói:

“Cũng có một chút động tâm, nhưng nam nhân có chút lòng háo thắng cũng là chuyện bình thường.”

A Y Cổ Lệ cười duyên nói:

“Ta thấy lòng háo thắng thì không có, nhưng lòng háo sắc thì lại có.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio