Lang Thứ gật đầu nói:
“Tối hôm qua Cốc cô nương đêm khuya đến Tiên Vũ lâu, A Đông đảm nhận trách nhiệm bảo vệ dọc đường.”
Ta vỗ vỗ đầu, tối hôm qua uống không ít rượu, Cốc Tiêm Tiêm quả thực là nửa đêm đã từng đi ra ngoài, còn là ta bảo A Đông tiễn nàng đến Tiên Vũ lâu nữa mà.
Lang Thứ nói:
“Nhưng Cốc cô nương lại từ cổng sau của Tiên Vũ lâu lặng lẽ trốn đi, đến khi A Đông phát hiện thì cô ấy đã ra khỏi thành rồi.”
Ta mơ hồ đã đoán ra vì cớ gì mà Cốc Tiêm Tiêm ra khỏi thành, trong lòng lo lắng không thôi.
Lang Thứ lại nói:
“Sau khi A Đông trở về, vốn định đem chuyên này bẩm báo cho chủ nhân, thế nhưng lại sợ quấy nhiễu chủ nhân yên giấc nên liền cùng Xa Hạo đuổi theo Cốc cô nương.”
Ta thở dài một hơi nói:
“Nếu Tiêm Tiêm đã có chủ ý, hai người họ sao có thể khuyên nàng trở về được.”
Lang Thứ nói:
“A Đông nói qua, nếu không thể mang Tiêm Tiêm cô nương bình an trở về thì hắn cùng sẽ không trở lại.”
“Hồ đồ!”
Ta lớn tiếng trách mắng.
Ngoài cửa vang lên tiếng cười sang sảng, sau đó thấy Hứa Vũ Thần bước khoan thai đi đến.
Ta cười nói:
“Hứa đại nhân tới vừa lúc, ta đang có chuyện muốn cùng ngài thương lượng đây.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Vũ Thần cùng có chuyện đến đây khải tấu thái tử điện hạ.”
Hắn từ trong trong tay áo lấy ra một phong thư, hai tay giơ đến trước mặt ta:
“Đây là tín hàm Tiêm Tiêm cô nương ủy thác ta chuyển giao cho thái tử.”
Ta gật đầu, nhưng không có mở phong thư kia ra.
Hứa Vũ Thần không giải thích được nói:
“Chẳng lẽ Thái tử điện hạ không muốn nhìn thử xem bên trong rốt cuộc viết cái gì sao?”
Ta lắc đầu nói:
“Nội dung bên trong ta có thể tưởng tượng được. Xem cũng chẳng qua để tăng thêm đa cảm thôi, cứ chờ sau này rồi hãy tính.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Chẳng lẽ Thái tử điện hạ không muốn hỏi Vũ Thần chuyên này rốt cuộc có quan hệ như thế nào hay sao?”
Ta mỉm cười nói:
“Vừa rồi quả thực ta muốn hỏi, nhưng hiện tại cùng không cần phải hỏi nữa, trước khi đi Tiêm Tiêm nhất định đã hỏi qua ý kiến của ngài, nói không chừng lần này đến gặp Hạ Hầu Nộ Thái để nói những gì ngài chắc cũng đã dặn dò cả rồi.”
Hứa Vũ Thần cúi người thật sâu nói:
“Vũ Thần mong thái tử thứ tội, chuyện này ta vốn định nói cho thái tử nhưng Tiêm Tiêm cô nương sợ thái tử ngăn cản cô ấy đi nên nói cái gì cùng bắt ta giữ bí mật này cho cô ấy.”
Ta cũng không có ý muốn trách Hứa Vũ Thần, thấp giọng nói:
“Theo Hứa đại nhân thấy, chuyến đi này của Tiêm Tiêm đến Trữ thành để thuyết phục Hạ Hầu Nộ Thái rốt cuộc có bao nhiêu cơ hội?”
Hứa Vũ Thần cười giảo hoạt nói:
“Vũ Thần cho rằng, trận tuyến của Hạ Hầu Nộ Thái đã đại loạn, hiện tại cốc cô nương đi Trữ thành hẳn là có mười phần thành công.”
“Hả?”
Ta nhìn thẳng hai mắt Hứa Vũ Thần, chờ mong hắn giải thích tiếp.
Hứạ Vũ Thần nói:
“Kế khiển dân () của Thái tử điện hạ đích thật là cao minh tới cực điểm...”
(): Kế xua dân về quê ở trên.
Nghe được câu trả lời như thế từ trong miệng Hứa Vù Thần, ta không khỏi cười ha hả.
Hứa Vũ Thần lúng túng nói:
“Thái tử cười cái gì?”
Ta cười nói:
“Không ngờ giọng điệu của Hứa đại nhân trở nên giống như Cao Quang Viễn rồi.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Vũ Thần là ăn ngay nói thật, sao lại giống như tên tiểu nhân dua nịnh hót kia được!”
Xem ra ta đánh đồng hắn cùng Cao Quang Viễn đối với hắn chẳng khác nào một loại sỉ nhục.
Ta nhịn cười nói:
“Hứa đại nhân nói tiếp đi.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Hiện tại Hạ Hầu Nộ Thái đã lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, nếu như hắn muốn hướng Hàn vương Mạc An Thiên biểu lộ bản thân cùng thái tử không có quan hệ gì tất phải hạ thủ tàn sát bách tính, nhưng nếu thật sự làm như vậy tình cảnh của hắn sẽ càng thêm gian nan, cho dù hắn nguyện ý làm như vậy, binh lính thủ hạ của hắn cùng sẽ không có người nào đáp ứng. Thái tử không uổng một binh một tốt, dùng bách tính của Yên quốc tới chế ngự Hạ Hầu Nộ Thái, thật sự là một nước cờ diệu kỳ.”
Ta cười nói:
“Chuyện này ta cũng là đột nhiên mới nghĩ ra, ban đầu còn lo lắng Hứa đại nhân phản đối nữa đấy.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Vũ Thần mặc dù bất tài nhưng vẫn có thể phân rõ đại cục.”
Ta thưởng thức gật đầu:
“Tiêm Tiêm khi nào nói với ngài chuyện muốn đi Trữ thành?”
Hứa Vũ Thần nói:
“Chuyện đó cho dù cốc cô nương không tìm ta, Vũ Thần cùng sẽ khuyên cốc cô nương đến Trữ thành một chuyến.”
Ta cảm thán nói:
“Đối với chúng ta mà nói, nắm chặt thời cơ có thể quan trọng, nhưng ta vẫn đang có chút lo lắng cho an nguy của Tiêm Tiêm.”
Hứạ Vũ Thần nói:
“Cốc cô nương đối với thái tử tình thâm ý trọng. Thái tử điện hạ vốn nên lo lắng cho tình cảnh của cô ấy, tuy nhiên Hạ Hầu Nộ Thái hiện tại chỉ có một đứa con gái này, hắn chắc sẽ không làm điều gì bất lợi đối với Cốc cô nương. Lại nói hai người Xa Hạo cùng A Đông đã đuổi theo Cốc cô nương, cho dù phát sinh chuyên gì cùng có thể chú ý đến cô ấy mà.”
Ta thấp giọng nói:
“Cự ly từ đây đến Trữ thành chỉ có hai trăm dặm, nếu thuận lợi thì buổi chiều hôm nay Tiêm Tiêm sẽ có thể đến nơi.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Trong vòng ba ngày chúng ta chắc sẽ có được kết quả.”
Ta chậm rãi nhắm lại hai mắt, tình hình hiện tại Hạ Hầu Nộ Thái hẳn là đang rối loạn lòng người, Cốc Tiêm Tiêm đến đảm nhiệm chiêu hàng đích xác là người được chọn thích hợp nhất, nhưng Hạ Hầu Nộ Thái có thể tin tưởng được không? Hắn có thể cho là ta đang lợi dụng Cốc Tiêm Tiêm để dẫn dụ hắn vào bẫy không? Trong đầu ta đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ lớn mật, sao ta không nhân cơ hội này biểu hiện thành ý của ta, để cho Hạ Hầu Nộ Thái triệt để hướng về trận doanh của ta luôn.
Hứa Vũ Thần hình như xem thấu nội tâm của ta. Thấp giọng nói:
“Thái tử có phải có ý nghĩ gì khác hay không?”
Ta cười nói:
“Có biết ta vì sao đến nay không có cho Cốc Tiêm Tiêm một cái danh phận hay không?”
Hứa Vũ Thần hiển nhiên không có nghĩ đến ta sẽ đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, hắn trầm tư chốc lát, mới nói:
“Trong lòng Thái tử có phải cố kỵ đến sự chênh lệch...”
Ta thoải mái cười ha hả:
“Hứa đại nhân lần này đoán sai rồi, Long Dận Không ta làm sao cố kỵ đến mấy cái địa vị?”
Ánh mắt ta sáng quắc có thần nói:
“Ta nhất định sẽ cưới Tiêm Tiêm làm vợ, tuy nhiên phải có phụ thân của cô ấy ở đây, ta muốn chứng minh cho hắn thấy. Chuyên ngày xưa hắn không dám làm thì ta dám làm, hắn không thể dành cho mẫu thân của Tiêm Tiêm nhưng ta có thể cho con gái của hắn!”
Trong hai mắt Hứa Vũ Thần lộ ra vẻ kích động:
“Thái tử, thần minh bạch!”
Ta lớn tiếng nói:
“Lập tức tập hợp binh mã, theo ta đi vào Trừ thành cưới Cốc Tiêm Tiêm!”
Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:
“Vũ Thần bất tài, nguyện ý chủ động đến gặp Hạ Hầu Nộ Thái để làm mai mối!”
Ta đương nhiên sẽ không độc thân đi đến Trữ thành mạo hiểm, đại quân của Tiêu Trấn Kỳ đang đóng ở nơi cách phía Nam Yên đô một trăm dặm, cự ly cùng Trữ thành rất gần. Phía trước Trữ thành có một con sông Lạc Hà chảy qua, chúng ta cùng Hạ Hầu Nộ Thái phân giới tuyến tại nơi này, có sự bảo hộ của năm vạn tinh binh, an toàn của ta đương nhiên không có bất luận vấn đề gì.
Chúng ta đến sông Lạc Hà thời gian đã là đang lúc hoàng hôn ngày hôm sau, ta cùng Tiêu Trấn Kỳ, Hứa Vũ Thần sóng vai đứng bên bờ bắc sông Lạc Hà, nhìn về phía Nam, thành luỹ dài liên miên của Trữ thành có thể thấy được rõ ràng. Nối liền hai bờ sông là cây cầu dài, hai bên cùng phái ra trọng binh bảo vệ hai đầu cầu, các nạn dân bị chúng ta trục xuất về vùng phía nam phải đi qua cây cầu này để đến Trữ thành, tại bờ bên kia tiếp thu kiểm tra, sau khi vững tin không phải là gian tế bên ta phái ra mới cho phép vào thành.
Tiêu Trấn Kỳ nói:
“Từ khi chúng ta điều nạn dân về vùng phía nam, phía Trữ thành liền phái ra một vạn quân đóng tại bờ Lạc Hà nhằm phụ trách trấn giữ nạn dân để tránh khỏi xuất hiện dân loạn, tuy nhiên như vậy ngược lại gia tăng cho chúng ta không ít phiền phức.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Tình hình hai ngày này thế nào?”
Tiêu Trấn Kỳ cười nói:
“Bách tính đã nổi loạn vài lần, tuy nhiên phạm vi rất nhỏ, chúng ta cùng ứng phó rất đúng lúc, rất nhanh thì trở lại yên tĩnh, có điều hai ngày nữa nạn dân từ Dung Phủ và Bình Xuyên sẽ đến đây, áp lực của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều.”
Ta mỉm cười nói:
“Nếu như là chuyên này thuận lợi giải quyết, các ngươi sẽ không phải tiếp nhận thêm áp lực đến từ các nạn dân nữa.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Thái tử điện hạ, giờ ta đến Trữ thành trước để đưa sính lễ!”
Ta lắc đầu.
Hứa Vũ Thần mù mờ hỏi:
“Thái tử lại cải biến chủ ý hả?”
Ta cười nói:
“Nếu hiện tại mình Hứa đại nhân đi trước cùng vị có phần mạo hiểm, cứ chờ thêm rồi tính tiếp.”
Hứa Vũ Thần nói:
“Nhưng mà...”
Ta chỉ vào các nạn dân đang đi trên cây cầu:
“Ngàn vạn bách tính này, mỗi người đều sẽ trở thành một bà mối của ta!”
Tiêu Trấn Kỳ cùng Hứa Vũ Thần liếc mắt nhìn nhau, mỉm cười hiểu ý.
Ta đem một tờ giấy kết hôn đã được viết sẵn từ trước đưa cho Tiêu Trấn Kỳ:
“Triệu tập các binh sĩ trong doanh trại có bút pháp tốt, chiếu theo mặt trên sao chép ra rồi phát cho nạn dân đi qua đây mỗi người một tờ.”
Tiêu Trấn Kỳ vui tươi hớn hở gật đầu nói:
“Chiến dịch giấy kết hôn của công tử này của công tử đích thật là thiên hạ kỳ quan, ngày mai chắc chắn sẽ oanh động thiên hạ.”
Nạn dân ùn ùn không ngừng lao về hướng bờ bên kia, giấy kết hôn cùng liên tục không ngừng truyền đến Trữ thành, Hạ Hầu Nộ Thái tất nhiên sẽ thu được giấy kết hôn của ta, nhưng cùng không biết hắn sẽ xử trí chuyên này như thế nào đây.
Chính ngọ ngày hôm sau, Hạ Hầu Nộ Thái phái sứ thần đến đây hẹn ta đêm đó gặp nhau ở giữa cây cầu, cơ hội mà ta chờ đợi rốt cuộc đã tới.
Trước khi đêm đến song phương chúng ta tạm thời phong bế lại hai đầu cầu, trên mặt cầu dài nữa dặm treo vô số đèn lồng, ta chậm rãi đi lên cầu, nương theo ngọn đèn thấy xa xa một bóng người màu xám đang đi về hướng ta.