Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo

chương 47

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi sáng tinh mơ rọi vào mắt . Ngân Nhi vừa tỉnh dậy lập tức bị hù dọa bởi khuôn mặt của ai đó đang dán sát vào mặt nàng :

- Thiếu Hạo !!?? Sao ngươi lại ở đây ?

- Hửm ? Nàng không nhớ gì sao ? - Thiếu Hạo gương mặt tươi cười bỗng dưng đông cứng lại .

Ngân Nhi nhớ lại hôm qua , sau khi nàng bị xxyy ( Shizu : bị á ?? Ta nhớ tỷ là người tấn công trước mà !! ) đã thiếp đi lúc nào . Khi tỉnh lại thì ...

[ - Chuyện ... chuyện... này là sao ? - Ngân Nhi thất thần hỏi . Nàng nhìn người nam nhân trước mắt trông rất hạnh phúc mà lại trần như nhộng kia .

- Nàng thật không nhớ ? - Thiếu Hạo cười gian .

- Ta ... ta .... - Lúc này lòng nàng liền có tiếng sét " đùng đùng " đánh ngang tai. Trời ơi ! Nàng ... nàng đã ... bị trúng xuân dược và chủ động quyến rũ hắn a ...

Thấy mặt nàng biến sắc hắn càng cười rực rỡ hơn :

- Bây giờ nàng đã là người của ta rồi .

Lời nói như sấm nổ bên tai , vang vọng trong đầu nàng . Tuy uất ức nhưng nàng cũng không biết nói gì hơn đành ngoan ngoãn làm theo lời hắn : Im lặng là vàng !

Thế là nàng đành ngậm đắng nuốt cay mặc y phục vào để ra ngoài . Đã vậy còn bị tên hoàng tử râm tặc ( dâm tặc ) này hôn trộm vài cái nữa chứ !]

Nhớ lại tất cả , mặt Ngân Nhi liền đỏ như trái cà chua . Thấy vậy , Thiếu Hạo khẽ cười nói :

- Vậy nàng có đồng ý lấy ta không ?

- Nhưng nếu thú ta về rồi thì ngươi không được có thêm nữ nhân nào khác đâu đấy ! - Ngân Nhi .

- Được . Ta , Nguyên Thiếu Hạo xin thề với trời đất , kể từ nay về sau chỉ có Đường Ngân Nhi là nương tử. - Thiếu Hạo đưa hai ngón tay lên trời thề thốt . ( Shizu : chơi khôn dữ ! Chỉ có mình tỷ ấy là nương tử nhưng được quyền có thị thiếp , tình nhân phải không Hạo ca ?? Thiếu Hạo : ... )

Ngân Nhi trầm mặt suy nghĩ , Hắn nói cũng đúng , kể từ hôm qua nàng đã là người của hắn rồi ... Nhưng đó không hẳn là lý do để nàng đồng ý đâu ! Dù sao thì ... nàng cũng có thích hắn chút . Chỉ là chút thôi nhá , các bạn đọc giả đường hiểu lầm ! chút tức là chút chứ không phải là chút kia .( Shizu : Hại não quá ! Thích thì nói đại đi =.= )

- Ưm ... ta ... đồng ý . - Ngân Nhi ấp úng nói .

Câu trả lời chỉ vỏn vẹn có chữ nhưng lại đưa Thiếu Hạo lên tận tầng mây . Hắn liền ôm nàng xoay vòng trên không rồi chân cẳng nhanh chóng đi chọn ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ .bg-ssp-{height:px}

Chưa được bao lâu , Ngân Nhi sau khi mặc lại quần áo và rửa mặt liền nghe thấy tiếng Tiểu Lam từ bên ngoài vang vọng đến :

- Thái tử phi ! Thái tử phi ! Không xong rồi , không xong rồi !

Tuyết Linh đang nệm ấm chăn êm bỗng dưng bị âm thanh cường đại của Tiểu Lam đánh thức . Nàng giật mình , hết hồn nói mớ :

- Mẹ à ! Đừng ồn , cho con ngủ thêm chút nữa .

Vừa dứt lời , cánh cửa phòng nàng đã bị Tiểu Lam đạp tung ra . Nàng ấy liền phi như ngựa đến hớt hải kéo Tuyết Linh dậy :

- Thái tử phi , người mau tỉnh , mau tỉnh a . Thái tử đã xảy ra chuyện không hay rồi !

Không để nàng trả lời , Tiểu Lam cứ như siêu nhân 's đã biến hóa nàng trở nên tươm tất tỉnh táo . Woa ! Thật là đáng khâm phục nga .

Khoảng buổi trưa , nàng , Ngân Nhi , Tru Liệt , Ngọc Di , Huỳnh Lưu , Thiếu Hạo , cả Nguyên Thái Long và hoàng hậu đều có mặt trong tẩm cung của Nguyên Phong cùng một số nô tỳ khác .

Huỳnh Lưu ghé tai vào hoàng thượng thì thầm điều gì đó . Chỉ thấy Nguyên Thái Long khẽ nhướng mày , khóe miệng mím lại không nhìn được biểu tình của ông . Nguyên Thái Long nhìn Nguyên Phong gương mặt xanh xao của , bất tỉnh nằm trên giường thật sâu cuối cùng ông phất tay áo đi ra ngoài để hoàng hậu khóc đến mức chết đi sống lại bên cạnh Nguyên Phong .

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

- Hiên !!! Hiên !!! Ta làm được rồi , chúng ta làm được rồi . - Phượng Uy vội vã chạy vào hoa viên tìm kiếm bóng hình nam nhân của ả .

Một bóng đen đột nhiên phi thân từ trên cây đáp xuống . Ả ta liền nhào vào lòng hắn . Nam nhân tên Hiên ấy gương mặt góc cạnh , mày rậm cương nghị nhưng ánh mắt lại lóe tia tàn độc . Hắn nâng cằm ả lên hỏi :

- Nàng đã giết được hắn chưa ?

- Thiếp đã giết được hắn rồi . Hiên , giang sơn này sắp là của chúng ta rồi . - Phượng Uy nói mà niềm vui từ đáy mắt cứ đâng lên . Nguyên Phong do ả hạ độc mà đã di đến âm ti , không còn ai có thể ngán chân ngũ hoàng tử Nguyên Vĩ Hiên của nàng .

Nguyên Vĩ Hiên cười nhạt , đôi mắt còn ẩn hiện yêu thương kia đã được hắn thay bằng ánh mắt lãnh khốc vô tình . Hắn mạnh tay xô ả xuống đất , phủi những nơi ả đã từng chạm qua trên người mình rồi khinh miệt nói :

- Hahaha ... ngươi nghĩ ngươi xứng đáng để bổn hoàng tử cho làm mẫu nghi thiên hạ ? Con đàn bà dâm đãng như ngươi chỉ xứng đáng làm công cụ cho ta thôi .

- À !!! Ra là như vậy sao , ngũ đệ ? - Nguyên Phong không biết từ đâu đáp xuống đất , khinh miệt hỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio