Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
.
Thật là nguy hiểm, thiếu chút nữa đã ngay ở phòng tập thể hình làm xằng làm bậy.
Tuy rằng vẫn không nhìn thẳng vào vấn đề này, nhưng đả kích từ tình yêu hóa ra ảnh hưởng tới hắn lớn như vậy.
Vừa đi, Huấn Luyện Viên vừa chậm rãi nghĩ, lâu như vậy không làm, tùy tiện chọn một người, làm một pháo cũng tốt.
Sa đọa lại ích kỷ, không chịu trách nhiệm còn dâm loạn.
Huấn luyện viên cả người nổi lên một tầng da gà.
Lỡ như nhiễm bệnh, thì thật đúng là số chó.
Thế giới loạn như vậy.
Loại người giống như hắn, muốn an an ổn ổn qua ngày đã đủ kỳ ba rồi.
Coi như là an phận như vậy vẫn không giữ được người.
Cho nên mới nói tại sao muốn làm vua.
Còn không bằng chó nhà có tang.
Huấn luyện viên có chút cụt hứng, vừa đi tới cửa vừa nghe điện thoại.
.
Điện thoại được thông, âm thanh quen thuộc lại vang lên bên tai.
Huấn luyện viên cắn mạnh đầu lọc thuốc, trong cổ họng phát ra tiếng cười lạnh:" Muốn làm sao?"
" Tôi có việc muốn nói với anh."
"Không khéo rồi, tôi không rảnh."
"Tôi ở dưới lầu chỗ bãi đậu xe, anh xuống đi.
"Đã nói rồi tôi không rảnh."
Chân Huấn Luyện Viên đã đi đến trước bãi đậu xe, lúc này đang định xoay người.
Trong điện thoại truyền đến tiếng hừ lạnh: "Tôi con mẹ nó nhìn thấy anh rồi."
"Đứng lại!"
Phía sau truyền đến một tiếng gọi.
Huấn luyện viên bất đắc dĩ bĩu môi, xoay người.
Là tổng giám.
Đối phương mặc một thân âu phục, áo sơ mi bó sát người, sơ vin chỉnh tề.
Xem ra, vẫn đúng là cực kỳ thiếu thao.
Huấn luyện viên hờ hững nghĩ.
.
Tổng giám đứng bên cạnh xe, đưa tay khép lại cửa xe, không được tự nhiên chỉnh lại cà vạt, đi tới.
Trên mặt y tràn đầy do dự, ánh mắt thăm dò mà nhìn Huấn Luyện Viên: "Hai người chia tay rồi?"
Huấn luyện viên đem thuốc trong miệng ném xuống đất, tàn nhẫn lấy chân dẫm lên, ánh lửa lóe lên rồi lại bị nhấn chìm ở mũi giày.
Tổng giám cảm nhận được khí tràng trên người đối phương không đúng, thoáng lui về sau một bước.
Huấn luyện viên cười như không cười nói:" Sao thế? em ấy nói với cậu hai chúng tôi chia tay rồi? vậy chúc mừng cậu, thành công thượng vị."
"Không có, em ấy không nói như vậy."
"..."
"Có điều mấy ngày nay tâm trạng em ấy rất loạn, hồn bay phách lạc, mấy ngày trước còn suýt nữa té cầu thang."
"..."
"Tôi lo lắng nếu cứ tiếp tục như thế, em ấy thật sự sẽ xảy ra chuyện..."
"Cho nên?"
Tổng giám bị ngữ khí của Huấn Luyện Viên làm cho tức giận.
"cho nên cái gì?!"
"cậu muốn làm liền làm, an ủi, ôm ấp! đem người theo đuổi tới tay, chuyện cậu có theo đuổi được hay không không phải việc của tôi, vừa vặn."
" Anh, đồ khốn kiếp."
Tổng giám nâng tay, lao đến chỗ Huấn Luyện Viên.
.
Huấn luyện viên đối với những chuyện này, thực sự cảm thấy phiền.
Vừa vặn trong lòng còn đang tức giận, hắn né tránh, tay kia vung quyền, chỉ dùng năm phần sức lực đã đánh cho Tổng Giám lảo đảo, khóe môi rạn nứt.
Hai người trực tiếp ở bãi đậu xe lao vào đánh nhau.
Cũng không tính là đánh nhau, hoàn toàn là một mình Huấn Luyện Viên ra tay chèn ép.
Eo lưng Tổng Giám mạnh mẽ đụng vào cốp xe, liền mềm mại ngồi xuống, còi báo động xe mãnh liệt kêu lên.
Kính mắt của y không biết đã sớm bay đi đâu rồi.
Huấn luyện viên đánh người không đánh mặt, ngoại trừ một quyền đầu tiên làm khóe môi Tổng Giám Chảy máu, còn lại đều đánh vào bên trong eo, làm Tổng Giám đau đến mức muốn thổ huyết.
Thua người không thua trận,y ngẩng đầu tàn nhẫn trừng Huấn Luyện Viên.
Huấn luyện viên có chút buồn cười, nắm lấy cằm đối phương, đem người kéo lên đặt trên cốp xe, tay cũng thuận tiện đè lên, lấy một tư tế tuyệt đối áp chế mà nói:" Tôi khốn kiếp, vậy còn cậu? cậu lấy tư cách gì nói với tôi những lời này."
Tổng giám vẻ mặt lúng túng, đôi môi mấp máy, nửa ngày mới nói được một câu:" Tôi thích em ấy..."
Huấn Luyện Viên lực tay tăng thêm, đem cằm đối phương nắm càng chặt:" Vậy còn tôi, tôi chẳng lẽ còn không đủ thích, tôi mẹ nó muốn tham gia vào những truyện hư hỏng này của các người hay sao? tôi muốn quay lại như ban đầu, nhưng mẹ nó quay lại không được! cậu hiện tại hỏi tôi, chúng tôi chia tay chưa? nói cho cậu biết, tôi muốn chia, nhưng chia không được!!!"
Huấn luyện viên nói xong câu cuối cùng, đã tức giận đến mặt đỏ tía tai, ngực phập, phồng thở hồng hộc.
Tổng giám nhìn mặt hắn, không hiểu vì sao cảm thấy đối phương đáng thương.
Nhưng một giây sau, y ngay lập tức xoay ngược lại ý nghĩ trong lòng.
Cái thứ cứng rắn đang chạm vào bắp đùi y là cái quái gì kia!!
.
Huấn luyện viên vẻ mặt cũng có chút vi diệu.
Thời gian hắn cấm dục cũng khá lâu rồi, vừa nãy ở phòng tập còn có chút dục hỏa đốt người.
Hiện tại ở cái tư thế này, dưới thân lại là người đã từng thao qua, hơn nữa, khi người ta tức giận cũng là thời điểm khí huyết mười phần bộc phát.
Lên cái gì, căn bản là không có cách khống chế.
Hiển nhiên Tổng giám đã uất ức muốn chết, lại liên tưởng đến buổi tối ngày hôm ấy bị Huấn luyện viên làm đến tiểu ra, không khỏi càng thêm tức giận.
Giãy giụa muốn cho Huấn Luyện Viên một quyền, bẻ gãy căn nguyên động dục của đối phương.
Ai biết được, cái xoay người này, lại xoay ra nhiệt lượng, dẫn lửa trên người.
Tây trang mở ra, áo sơ mi bó sát vén lên, lộ ra một đoạn dây chun màu nâu.
Huấn Luyện Viên cảm thấy thú vị, dùng tay kéo đoạn dây thun kia, hiển nhiên là dây chun kia còn một đầu khác, là đi vào trong quần.
Tổng giám đối với một phen động tác này của Huấn Luyện Viên rất căng thẳng, thấy đối phương còn lôi kéo cái dây chun kia không tha, y cả giận nói:" Xong chưa? cút ngay!"
.
Huấn luyện viên câu môi cười: "chưa xong!"
Bỏ tay đang giữ tay Tổng Giám ra, kéo nhẹ thắt lưng đối phương, lòng bàn tay nóng bỏng liền theo đó đi vào.
Một đường tìm đến bắp đùi, mang theo xúc cảm thô ráp, hoàn toàn tìm thấy nơi bắt đầu của dây thun.
Huấn luyện viên có hứng thú cực kỳ, tính chất bộc phát, hắn đưa ngón tay xâm nhập vào bên trong dây thun trêu trọc nói:" Thật là dâm đãng, cậu còn đeo nịt tất của phụ nữ?"
"Phụ nữ mẹ anh, đây là vớ kẹp áo sơ mi phòng trơn trượt!"
"Ồ...?"
Ngón tay tiếp tục sờ xuống dưới, là một mảnh da thịt trần trụi bóng loáng.
"Đai đeo tất đâu?"
Khuôn mặt Tổng Giám nháy mắt liền đỏ lên, cả giận nói:" Tôi mẹ nói nói rồi, đây là vớ kẹp áo sơ mi! ông đây không phải biến thái!"
"Vâng vâng vâng, cậu không phải biến thái." Dứt lời còn ở bắp đùi Tổng Giám xoa nhẹ một cái:" Cậu chỉ là tiểu dâm đãng mà thôi"
.
Huấn luyện viên rút tay ra, lật người tổng giám lại, đặt lại trên cốp xe.
Mở hẳn thắt lưng ra, quần tây có chút xốc xếch tuột xuống. Huấn Luyện Viên không chút khách khí dùng tính khí đang nhô lên, xâm nhập vào giữa hai chân đối phương, nơi nơi qua lại, lại va, lại sượt, còn cố ý cọ nhẹ vào tinh hoàn.
Mỗi một lần đỉnh vào lực đạo đều mạnh, đều thật.
Hai tay tiếp tục nắm lấy eo Tổng Giám, ngón tay tìm thấy điểm nối tiếp của áo sơ mi cùng đai trên đùi, hắn mạnh mẽ lôi kéo vải dệt, đem dây thun từ trên đùi, trực tiếp bị kéo cao lên tận háng.
Trên eo Tổng Giám vẫn còn lưu lại đau đớn do vừa nãy ẩu đả, bị người đè ở trên xe dâm loạn như vậy, cũng không có cách nào, nhịn không được động tình.
Rất nhanh tính khí phía trước liền cương lên, nửa quy đầu lộ ra khỏi quần lót, lõa lồ ở bên ngoài.
Đang ở nơi công cộng, hơn nữa thân thể nóng bỏng của Huấn Luyện Viên gắt gao dán sát lên người y, cái mông bị người đè xuống, túi tinh cũng bị đè ép, còn có bàn tay to lớn ở trên bụng dưới y không ngừng vuốt ve qua lại.
Tổng giám đỏ mặt, ma xui quỷ khiến lại không kháng cự, trái lại đưa tay về phía trước, bám lấy vai đối phương, đỡ chính mình, để không bị lực đạo người kia lớn mà đụng vào trên xe.
.
Hai người không chút liêm sỉ, ngay ở bãi đậu xe dâm loạn.
Không tiến vào, cũng không trực tiếp đụng vào tính khí.
Tổng giám đỏ mặt, nằm nhoài lên cốp xe đem mặt chôn vào bên trong hai tay, tùy ý để Huấn Luyện Viên ở nơi tư mật của mình, đè ép, cọ xát.
Quần của y sớm đã rơi xuống tận đầu gối, màu trắng của quần lót màu nâu của vớ kẹp,cùng với đôi chân bị ma sát đến đỏ ửng, lực xung kích mười phần.
Xúc cảm quái dị cùng quan hệ dây dưa làm Tổng Giám trong lúc nhất thời rơi vào thác loạn mê hoặc cùng khoái cảm.
Cảnh tượng cùng nhân vật lại càng là kích thích vạn phần.
Tổng giám bị vuốt ve đến nhẹ giọng hừ hừ, Huấn Luyện Viên phủ lên người y, cắn cắn vành tai, thấp giọng khen y lẳng lơ.
Đôi mắt Tổng giám mờ mịt, mông lung nhưng vẫn không ngừng lắc đầu.
Nhận lại chính là dây thun trên đùi bị người kia tôi kéo, bộp một tiếng đàn hồi trở về.
Một chút đau đớn khiến thân thể căng thẳng, đồng thời tính khí lại càng thêm cứng rắn.
Bỗng nhiên cách đó không xa truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
Tổng giám cả người căng cứng, liều mạng đem mặt chôn vào bên trong cánh tay.
Huấn luyện viên bị gián đoạn, cảm thấy bực mình.
Hắn thẳng lưng, tay đè lên gáy Tổng Giám không để người né ra, hai mắt đỏ lên như dã thú, hung ác nhìn người vừa đi ngang qua
"Cút!"
.
Chờ người kia đi khỏi, Tống Giám lập tức giãy giụa.
Tổng Giám xem như là bị làm cho tỉnh lại, tuy rằng đầu óc còn có chút mơ hồ.
Giãy giụa muốn lập tức rời đi, Huấn Luyện Viên lại thô bạo mà kéo quần y lên, đem y đẩy xuống ghế sau, chính mình thì hỏa khí mười phần ngồi vào ghế lái.
Tính khí cương lên khiến quần hắn nhô lên một túp lều, chân ga dẫm xuống vừa nhanh lại vừa mạnh.
Huấn luyện viên nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, hơi thở nặng nề, thậm chí châm điếu thuốc muốn bình ổn lửa giận mãnh liệt của mình.
Tổng giám nằm ở ghế sau, một tay che mắt. Y cảm thấy mình cần yên tĩnh một chút, ngực, bụng không ngừng phập phồng.
Nút áo sơ mi của Tổng giám bị cởi ra đến tận bụng, đầu v bên phải vì bị Huấn Luyện Viên xoa nắn mà sưng đỏ lên rõ ràng so với bên trái.
Khóa quần lỏng lẻo, phía trước nhô lên một khối.
Màu đỏ của tính khí bên trong lộ ra mấy phần màu sắc.
Hình ảnh vừa lẳng lơ, vừa dâm loạn.
Lái xe đến một ngõ nhỏ, Huấn Luyện Viên xuống xe, mở cửa sau xe.
Đôi mắt ướt át của Tổng Giám xuyên qua kẽ hở ngón tay rơi vào trên người Huấn Luyện Viên.
Hắn nhàn nhạt châm điếu thuốc cuối cùng, mở mắt trừng trừng nhìn Tổng Giám, tàn thuốc rơi xuống đất, tiến vào xe đóng cửa.
——————————————————————————-
Yan: cho bạn nào chưa biết thì đây là vớ kẹp áo sơ mi trong truyền thuyết nha. Tổng giám ntn. Huấn luyện viên chịu sao nổiiiii aaaaa