Tam Hoàng Gia Trang

chương 5: phúc trung hữu hoạ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ tử lăng.

từ tử lăng lúc nào cũng cười.

từ tử lăng lúc nào cũng ăn.

dường như lý tưởng sống và ý nghĩa sống của từ tử lăng chỉ có ăn và ăn.

từ tử lăng là con trai của gia chủ phù dung gia, phù dung uyên uyên, y tên thật là phù dung kinh lôi. năm mười bốn tuổi từ tử lăng trốn khỏi phù dung gia lưu lạc giang hồ, từ đó người phù dung gia ít khi nhắc đến cái tên phù dung kinh lôi.

lí do từ tử lăng bỏ nhà ra đi không một ai biết, chỉ có hai người vương tiểu hổ và yến phi biết nhưng bọn họ cũng không nói một lời, thành ra không ai biết.

đó là bí mật duy nhất của từ tử lăng.

từ tử lăng là một người không có bí mật hay nói đúng hơn là không biết giữ bí mật, chuyện gì ngươi muốn biết y đều có thể nói cho ngươi biết, thậm chí còn rất nhiệt tình.

nếu ngươi hỏi từ tử lăng có phải là bằng hữu tốt không? câu trả lời từ tử lăng là một bằng hữu tốt, tốt nhất trên đời. không chỉ bằng hữu, y còn có thể là một đồng minh tốt, một tri kỷ tốt, một sư phụ tốt, một đệ tử tốt, một hài tử tốt, một đệ đệ tốt, một ca ca tốt, một tình nhân tốt, một phu quân tốt, một phụ thân... thậm chí là một kẻ địch tốt.

từ tử lăng đối xử với mọi người rất tốt, bất kể là ai y đều đối xử rất tốt hơn nữa luôn luôn tươi cười với mọi người, thậm chí với kẻ địch, kẻ thù hay hắc đạo đều rất tốt. câu cửa miệng của y là "dĩ hòa vi quý, một điều nhịn chín điều lành".

từ tử lăng không hề, không thích, không muốn gây sự hay gây thù chuốc oán với ai nhưng y lại vì gia đình của mình mà trở thành kẻ thù của không ít người trong võ lâm.

từ tử lăng thích ăn uống.

từ tử lăng rất thích ăn uống, sở thích của từ tử lăng chính là ăn uống, sở trường của từ tử lăng cũng là ăn uống.

cả cuộc đời của từ tử lăng chỉ gói gọn trong một chữ: ăn!

ăn nữa! ăn mãi! ăn đến khi nào không thể ăn nữa mới thôi!

từ tử lăng không chỉ thích ăn y còn thích nấu ăn, hơn nữa còn là một đầu bếp giỏi.

ước nguyện lớn nhất của từ tử lăng là có thể ăn mọi món ăn trong thiên hạ cũng như nấu được tất cả món ăn đó.

từ tử lăng không chỉ thích ăn mà còn ăn rất nhiều, nhiều đến mức vương tiểu hổ luôn gọi y là trư bát giới đầu thai.

từ tử lăng có thể ăn bất cứ lúc nào, xuân hạ thu đông, sáng trưa chiều tối, y đều không ngừng ăn thậm chí ngay cả lúc tắm y cũng ăn được.

từ tử lăng có thể ăn bất kỳ đâu, trong nhà ngoài sân,trên cây dưới đất, từ trong rừng rậm đến ngoài đại dương xa xôi, y đều có thể ăn được thậm chí ở trong nhà xí cũng không thể ngăn cản sở thích ăn uống mãnh liệt của y.

nếu ngươi thấy miệng từ tử lăng ngừng nhai? vậy chỉ có thể là y đang ngủ hoặc không có gì ăn được. kì lạ là từ tử lăng ăn rất nhiều nhưng không mập lên nổi, điều này khiến cả thoa thoa lẫn tuyết dạ linh băng không khỏi ghen tỵ.

từ tử lăng năm nay đã hai mươi hai tuổi nhưng vẫn hồn nhiên trong sáng như lúc mười bốn tuổi, cũng có thể vì lí do đó mà y được chọn là truyền nhân của chiến khải thần công trứ danh giang hồ.

từ tử lăng biệt hiệu là chiến khải truyền nhân nên ai cũng nghĩ võ công chủ đạo của y là chiến khải thần công, hiên viên hạo cũng nghĩ như vậy.

thực ra nếu không phải uỷ thác của chiến khải truyền nhân đời trước tức sư phụ y thì y đã không học môn võ công này bởi vì năm mười tuổi y đã tự sáng tạo ra một lộ võ công của riêng mình gọi là thực kinh.

thực kinh thực ra không phải võ công bởi vì không có võ công nào như thực kinh, có thể gọi thực kinh là ma pháp, thần kỹ hoặc một bài tập dưỡng sinh. thực kinh sản sinh ra một loại lực lượng tự cố chí kim chưa từng có mà từ tử lăng tự đặt tên là “ẩm thực chi lực”, các đời chiến khải truyền nhân trước dùng nội lực thôi động võ công còn y lại dùng ẩm thực chi lực thôi động chiến khải thần công.

quyền đầu hiên viên hạo đã chỉ còn cách từ tử lăng một xích thì từ tử lăng đột nhiên co chân lên cao, đạp ra một thối, một thối hai thức, thức đầu tiên đạp vào cổ tay hiên viên hạo phá đi thế công của hắn còn thức thứ hai đạp vào giữa ngực hiên viên hạo.

thối lực không mạnh nhưng kết hợp với ẩm thực chi lực đủ phá chiêu lôi đình oanh kích đồng thời đẩy lùi hiên viên hạo ra sau mấy bước.

hiên viên hạo nghiến răng:

“chết tiệt! lại là thối pháp cổ quái này!”

từ tử lăng còn tự sáng tạo ra một lộ chiêu thức phối hợp cùng thực kinh gọi là ẩm thực thối pháp.

chiêu vừa rồi là “rau muống xào tỏi” trong ẩm thực thối pháp, rau muống xào tỏi là một món ăn dân dã quen thuộc của đại việt, giá cả rẻ, cách chế biến đơn giản nhanh gọn lại rất ngon nên rất được người dân đại việt ưa chuộng.

rau muống là một loại rau ăn lá, mọc ở trên cạn hoặc mặt nước. thân rỗng và dày, lá hình ba cạnh, đầu nhọn, đôi khi hẹp và dài.

rau muống có rất nhiều cách chế biến, đơn giản nhất là món rau muống luộc, ngoài luộc còn có rau muống xào tỏi, nộm rau muống, rau muống nướng hoặc rau muống chẻ ra ăn kèm với các loại rau thơm khác.

cách làm rau muống xào tỏi rất đơn giản, đầu tiên cắt rau muống thành từng khúc, ngâm với nước muối rồi vớt ra để ráo nước, tỏi thì bóc vỏ rồi đập dập "không nên băm nhỏ vì tỏi dễ cháy khi ăn sẽ bị đắng". sau khi phi tỏi vàng thì cho rau muống ráo nước vào rồi đảo đều tay, rau chín tới thì thêm gia vị vào nêm nếm cho vừa ăn, lưu ý đừng để rau chín quá sẽ mất đi độ giòn ngon.

trong kho tàng ca dao tục ngữ đại việt cũng có một bài nhắc đến rau muống:

“anh đi anh nhớ quê nhà,

nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.”bg-ssp-{height:px}

ẩm thực thối pháp lấy tên là những món ăn ngon và đặc sắc của cả đại việt lẫn trung nguyên, vậy tại sao từ tử lăng xuất thân từ trung nguyên lại đem ẩm thực đại việt vào chiêu thức?

đáp án là tuy từ tử lăng có mẹ là người hán nhưng cha y là người việt, y từ nhỏ được cha dạy dỗ không chỉ ngôn ngữ, văn hoá, lịch sử của đại việt mà còn cả tinh hoa ẩm thực của người việt vả lại mỗi năm vào dịp lễ tết y đều được cha y dẫn về thăm quê là phủ thiên đức "bắc ninh ngày nay" nên y từ nhỏ đã thấm nhuần tinh tuý dân tộc của đại việt, đây cũng chính là lý do hoàng kim áo giáp ảo hóa của y có hình tượng rồng triều lý.

cha từ tử lăng dạy y về đại việt thì mẹ y cũng dạy y về trung nguyên, có thể nói từ tử lăng là giao thoa của đại việt và trung nguyên, y như một dấu gạch nối kỳ lạ giữa hai đất nước vừa là hàng xóm vừa là kẻ địch suốt mấy ngàn năm lịch sử.

rau muống xào tỏi tuy uy lực không quá lớn nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh, ngay cả cao thủ như hiên viên hạo cũng không thấy được từ tử lăng ra chiêu thế nào, chỉ khi hắn trúng chiêu mới biết từ tử lăng đã xuất cước.

cổ quái nhất chính là khi trúng chiêu hiên viên hạo dường như cảm nhận được hương vị của món rau muống xào tỏi, độ giòn của cọng rau vẫn còn xanh và ngọt thơm mùi tỏi, hiên viên hạo sáu năm trước kia từng thấy từ tử lăng xuất ra chiêu này, hắn biết đây tuyệt đối là một loại thối pháp vô cùng lợi hại nhưng thối vừa nãy rõ ràng chưa được bảy thành của sáu năm trước, từ tử lăng đã nương tay? ý nghĩ này càng khiến cho hiên viên hạo tức giận, hắn gầm lớn:

“thối? trước mặt hiên viên hạo ta mà dám dùng thối đúng là múa rìu qua mắt thợ! xem thiểm điện thối của bổn hoàng tử!”

thiểm điện thối cùng lôi đình quyền là một trong hiên viên lục tuyệt, hiên viên lục tuyệt luyện thành một tuyệt đã khó ấy thế mà hiên viên hạo có thể đại thành song tuyệt đúng là anh tài xuất thiếu niên.

nếu lôi đình quyền thiên về sức mạnh thì thiểm điện thối lại thiên về tốc độ, tốc độ nhanh như thiểm điện, kẻ địch còn chưa hiểu chuyện gì thì đã trúng chiêu rồi.

lời hiên viên hạo vừa dứt, một tia chớp xanh thẫm loé lên, mũi hài của hắn đã ở sát tai từ tử lăng, từ tử lăng không kịp phản ứng chỉ kịp cảm thán: “cước pháp nhanh thật!”

từ tử lăng không kịp tránh hay đỡ đòn nhưng chiến khải thần công lại có thể, mũ trụ hoàng kim đỡ lấy một cước, công lực hiên viên thần công đệ thập nhị trùng thiên và đệ nhất thiểm điện quang thiểm vẫn chưa đủ để phá mũ trụ, chỉ xuất hiện vết rạn nứt, hiên viên hạo định tăng thêm công lực thì từ tử lăng đã tiến lên hai bước áp sát hắn. từ tử lăng mỉm cười:

“nhưng chưa nhanh bằng chưởng của lão nhị!”

lời chưa dứt từ tử lăng đã xoay hông tung một thối từ dưới lên, bàn chân của y vẽ thành một đường vòng tựa cầu vồng, đây là một chiêu khác trong ẩm thực thối pháp, “bún chả”.

bún chả là một món ăn nổi tiếng của đất hoàng thành thăng long đại việt, đây là món bún ăn với chả thịt lợn được nướng trên than hoa và nước mắm chua cay mặn ngọt.

bún dùng cho món bún chả là loại bún con, từng vắt bún nhỏ cuộn chặt, đủ một lần gắp.

có hai loại chả: chả viên và chả miếng. chả viên được làm từ thịt nạc vai lợn băn thật nhuyễn nặn viên, ướp trộn với muối, tiêu, nước mắm, đường, hành khô băm nhuyễn và mỡ nước. chả miếng thì dùng thịt nách hoặc thịt ba chỉ thái mỏng tẩm ướp gia vị tương tự chả viên.

cách làm món bún chả cũng đơn giản, thịt sau khi ướp xếp vào xiên hoặc vỉ, nướng trên than củi. khi thịt chín thơm và ngậy mùi thì cho vào bát nước mắm chua cay mặn ngọt cùng với dưa góp chua ngọt "đu đủ xanh, cà rốt, su hào". bát nước mắm này ăn cùng bún và rau sống.

bún chả thế như sấm sét, kình phong rát mặt, hiên viên hạo không kịp tránh né chỉ có thể vận lên công lực đệ thập bát trùng thiên hộ thân.

ống khuyển của từ tử lăng quất thẳng vào thái dương hiên viên hạo, hắn trúng chiêu đau đớn gào lớn một tiếng, công lực hiên viên thần công đệ nhị thập trùng thiên bạo phát, lôi kình xanh lam phóng ra chấn lui từ tử lăng ra sau ba bốn bước.

bún chả uy lực hãi người, dù hiên viên hạo có công lực đệ nhị thập trùng thiên hộ thân thì xương sọ cũng bị nứt, đầu đau như búa bổ, hắn phải lùi lại thêm vài bước mới không bị ngã nhào ra đất. thể diện cao hơn đau đớn, hiên viên hạo bắt buộc phải dùng đến đệ nhị thập tam trùng thiên để chữa trị vết thương.

“thối pháp thật lợi hại, sáu năm trước ta đã từng thấy một lần. tên của thối pháp này là gì?”

từ tử lăng quả nhiên vẫn là từ tử lăng, một chiêu lúc nãy suýt nữa thì đánh bại được hắn.

từ tử lăng vẫn không thay đổi.

sáu năm trước hiên viên hạo gia nhập giang hồ, với hiên viên thần công đệ thập bát trùng thiên và nhất tuyệt lôi đình quyền hắn đánh bại không biết bao nhiêu cao thủ, trở thành đệ nhất cao thủ thiếu niên, đứng đầu thập kiệt nhưng rồi từ tử lăng xuất hiện, dù từ tử lăng không tề danh thập kiệt nhưng hiên viên hạo cảm giác y là một ngọn núi cao mà hắn phải vượt qua.

một thối rau muống xào tỏi của từ tử lăng đến giờ vẫn in sâu trong tâm trí của hiên viên hạo, lúc đó hắn vẫn chưa kịp hỏi tên thối pháp này.

từ tử lăng mỉm cười, hắn không nhân lúc người gặp nguy mà tiếp tục tấn công.

“đã để hiên viên huynh chê cười rồi, thối pháp này do ta tự sáng có tên là ẩm thực thối pháp!”

hiên viên hạo đột nhiên bật cười một tràng dài,

“quả nhiên là từ tử lăng! huynh thích ăn như vậy, võ công tự sáng cũng là ẩm thực! đúng là không còn gì hợp hơn!”

từ tử lăng vẫn cố gắng thuyết phục:

“hiên viên huynh, ta chắc chắn là có hiểu lầm. ta hy vọng huynh trở về nhờ phụ hoàng của huynh điều tra chuyện này lại một lần nữa, tin chắc rằng sự thật sẽ được phơi bày. ta thực sự không muốn động can qua với huynh...”

hiên viên hạo lúc này vết thương đã bớt đau, hắn bật cười:

“sự thật? ta đã vạch rõ giới tuyến với từ huynh, ta xin nhắc lại lần nữa hôm nay từ huynh muốn sống thì phải bước qua xác của hiên viên hạo ta nếu không tam hoàng gia trang bảy người các huynh đều phải chết!”

“ôi...” từ tử lăng biết đã không thể thuyết phục được đối phương, muốn giải quyết chuyện này chỉ có thể dùng vũ lực. y đang định nói thì phía sau y vang lên tiếng động, y quay về sau thì phát hiện yến phi đã tỉnh dậy.

yến phi bất tỉnh nhưng khi tỉnh thì như vừa ngủ trưa thức giấc, y ngáp ngắn ngáp dài rồi mở mắt, nhìn thấy khung cảnh trước mặt y chỉ thốt lên một câu:

“hả?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio