Tâm Hữu Bất Cam

chương 22

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô thắng, cô dùng mười năm tình cảm đánh thắng trận chiến này với Trần Uyển Chi, thật sự là hết sức quang vinh. “Thương Thương, để cho anh cân nhắc một chút.”

Đây là Tô Dần Chính đưa ra câu trả lời thuyết phục khi Chu Thương Thương đưa ra đề nghị ly hôn, sau đêm đó hắn còn đưa cô về tới biệt thự Hoa Khê, nhưng mà Tô Dần Chính không đi đến cửa nhà, xe ở cửa ngừng một hồi liền chạy đi rồi.

Lúc Chu Thương Thương vào cửa, tiểu bảo mẫu tươi cười đầy mặt đem một cái gói đồ đưa cho cô, nói là hôm nay vừa lấy được, từ thành phố G gởi tới.

Bên ngoài gói đồ không có ghi tên, tuy nhiên không cần nghĩ, Chu Thương Thương cũng biết là ai gởi lại đây.

Trở lại phòng, mở gói đồ ra, bên trong một con búp bê nằm yên tĩnh, mặt trắng tóc đen, môi đỏ mọng răng trắng, Chu Thương Thương đem con búp bê lật ngược lại, mặt đáy viết hai chữ “Thương Thương”.

Chu Thương Thương đột nhiên cảm thấy một tia ấm áp từ trong lòng ngực chậm rãi tràn ngập ra. Con người có đôi khi rất kỳ quái, biết rõ người nọ có ý đồ tâm hoài bất quỹ, nhưng cũng kháng cự không được cảm động người đó mang đến.

Tựa như đoạn thời gian kia cô rõ ràng thấy được cảm tình của Hàn Tranh đối với cô, vẫn tiếp nhận sự ấm áp Hàn Tranh mang đến cho cô.

Đoạn thời gian kia, Chu Thương Thương tiếp tục có thứ cảm xúc tuyệt vọng như khi Chu Trường An cùng Trương Lâm qua đời, mà đoạn thời gian kia cũng đang là thời điểm Tô Dần Chính chí đắc ý mãn khi sự nghiệp phát triển nhanh chóng.

Tô Dần Chính trước hết đăng kí là một công ty đại lý bất động sản, một cái công ty thông báo tuyển dụng hơn mười người, buôn bán các loại nhà cũ cùng tư vấn kinh doanh bất động sản.

Chu Thương Thương còn nhớ rõ lúc ấy trên bản đăng kí tư sản chỉ nhập vào mười vạn, văn phòng thuê ở một khu văn phòng bị bỏ hoang ở vùng ngoại thành, Tô Dần Chính mỗi ngày ngồi xe buýt trở về đều cần hơn hai giờ, ngày mùa hè trở về đều là bộ dáng mồ hôi ướt đẫm, vốn dáng người đã gầy yếu không tới mấy tháng lại thành da bọc xương, tuy nhiên Tô Dần Chính thực gặp may, vài năm ấy thị trường nhà đất ở thành phố S dần dần nóng đến độ chỉ cần người có chút tiền tươi đã muốn ném vào, bởi vì có thị trường như vậy, Tô Dần Chính rất nhanh liền kiếm được thùng vàng thứ nhất.

Đại lý bất động sản tuy rằng là khởi điểm Tô Dần Chính gây dựng sự nghiệp, nhưng hắn chân chính ở trên thương trường bộc lộ tài năng là khi bắt đầu kinh doanh nước khoáng. Nửa năm sau Tô Dần Chính liền bỏ giá thấp mua vào một nhà máy đồ uống sau đó đăng kí tên là công ty hữu hạn thực phẩm Tô Khang.

Hình như cũng chính là lúc này, Trần Uyển Chi trở thành thư ký của Tô Dần Chính, chìm chìm nổi nổi trên thương trường, rất ít người sẽ nhớ rõ Trần Uyển Chi từng làm thư ký cho Tô Dần Chính ba năm, nhưng mà trong tập đoàn Tô thị hiện tại trừ bỏ mấy người cũ cùng nhau đi tới, cũng ít người biết trước kia có một Trần Uyển Chi là trợ thủ đắc lực của Tô Dần Chính.

Có đôi khi trên người Tô Dần Chính thật sự có can đảm làm cho người khác không thể không thừa nhận cùng vận khí làm cho người ta hâm mộ không thôi, ở lúc thị trường đồ uống gần như trong trạng thái bão hòa, công ty sản xuất nước khoáng của Tô Dần Chính thành công tiến nhập vào thị trường.

Nước khoáng Tô gia mệnh danh “Cam nhuận”, nắp màu xanh, kiểu chai xinh xắn, trên chai in hình một đôi bàn tay xinh đẹp nâng một giọt nước, ngụ ý hy vọng, thiên nhiên, mát lạnh.

Nước khoáng Tô thị sau khi tiến vào thị trường hạn ngạch tiêu thụ một đường tăng như gió bão, cho đến bây giờ chiếm được % hạn ngạch thị trường.

Chu Thương Thương có khi vừa mở ra tivi có thể nhìn thấy quảng cáo nước khoáng Tô thị.

Năm thứ ba, công ty hữu hạn thực phẩm Tô Khang ở Hongkong đưa ra thị trường, công ty tổng cộng cử hành ba tràng hội mừng công, còn có một hồi là cử hành ở nhà mới của Tô Dần Chính cùng Chu Thương Thương lúc ấy, ngày đó đến đây tổng cộng mười người quản lý cấp cao cùng thư ký Trần Uyển Chi.

Chu Thương Thương tự mình xuống bếp, đằng đẳng nấu một bàn đầy đồ ăn, mọi người nâng ly chúc mừng.

Một đường đi tới, công ty lấy được thành tích như vậy, mọi người đều hưng trí rất cao, rượu giấu trong nhà bọn họ gần như đảo qua sạch sẽ, cơm rượu no đủ, có người ồn ào muốn ông chủ hôn nồng nhiệt bà chủ.

Tô Dần Chính ngày đó uống say khướt, tuy nhiên cả người là thật vui vẻ, một bên kêu bà xã, một bên lắc lắc lư lư ôm Chu Thương Thương hôn xuống.

Chu Thương Thương vẻ mặt đỏ lên, đẩy đẩy Tô Dần Chính, Tô Dần Chính lại bất động, ghé vào trên người cô, dán vào lỗ tai cô, hạnh phúc than thở: “Bà xã, anh thật sự đã lâu không vui sướng như vậy.”

Tiệc mừng công liên tục đến rạng sáng hai giờ mới chấm dứt, thời điểm chấm dứt Tô Dần Chính đã muốn ngã xuống, cho nên chỉ có thể mặc Chu Thương Thương đưa mấy quản lý cấp cao này nọ ra cửa, sau đó giao cho lái xe đưa bọn họ trở về.

Chờ đến khi Chu Thương Thương đem tất cả quản lý tiễn bước lăn trở lại, phát hiện Tô Dần Chính đã không còn ở trên sô pha, cô đẩy ra cửa phòng ngủ, thấy được Tô Dần Chính đang say ngã vào trên giường, cùng Trần Uyển Chi ghé vào đầu giường hôn môi của hắn.

Trần Uyển Chi phát hiện Chu Thương Thương đã đứng ở cửa, cả người giống như điện giật đứng lên, Chu Thương Thương ở trên mặt cô ta thấy được khó chịu, quẫn bách, thống khổ, còn có chút điểm nghiêm nghị của tráng sĩ muốn đập nồi dìm thuyền, cắt cổ tay tự sát.

Chu Thương Thương cười kêu Trần Uyển Chi đi ra ngoài, sau đó còn đi đến phòng khách rót một ly nước cho cô ta.

Trần Uyển Chi không có tiếp nhận ly nước Chu Thương Thương đưa cho, vẫn đứng không nói lời nào.

Chu Thương Thương từ từ mở miệng: “Uyển Chi, Dần Chính thường thường nhắc tới em với tôi, anh ấy nói em làm việc năng lực mạnh mẽ, tính cách lại tốt, là thư ký tốt hiếm thấy.” Dừng một chút, cô giương mắt nhìn về phía Trần Uyển Chi, ý như hiểu rõ nói, “Mà tôi thực không muốn làm cho anh ấy mất đi một vị thư ký tốt như vậy.”

Trần Uyển Chi qua thật lâu mới mở miệng nói một câu: “Thực xin lỗi.”

Chu Thương Thương nhìn về phía Trần Uyển Chi, Trần Uyển Chi hôm nay sửa lông mày cùng trang điểm trang nhã, một thân váy đầm ôm người phối hợp với giày cao gót màu nude nhìn rất thỏa đáng. Phụ nữ sẽ vì người đàn ông ngưỡng mộ trong lòng thay đổi, bất tri bất giác, Trần Uyển Chi sớm đã không phải cô gái mặt đầy mụn trứng cá quần áo giản dị của trước kia.

“Tôi không có ý trách em, kỳ thật việc này thật sự rất bình thường, Dần Chính cho tới nay đều rất được giới nữ hoan nghênh, nhất là hiện tại sự nghiệp có thành tựu, người có ý đồ với tiền của anh ấy còn có một đống lớn không phải sao? Nếu đổi thành người phụ nữ khác, tôi căn bản sẽ không để ý tới, nhưng là em thì không giống, em là thư ký Dần Chính thưởng thức, nếu anh ấy biết việc này, anh ấy sẽ thực phức tạp.”

Trần Uyển Chi xấu hổ đầy mặt, vội vàng lưu lại một câu “Em hiểu nên làm như thế nào “, liền y như chạy trốn rời khỏi nhà cô.

Sau khi Trần Uyển Chi rời đi, Chu Thương Thương trở lại phòng ngủ, Tô Dần Chính đang ngủ say, cô cầm khăn lau mặt cho Tô Dần Chính, tay cứng rắn mười phần, Tô Dần Chính mơ hồ lẩm bẩm một câu: “Bà xã, đau.”

Chu Thương Thương chưa hết giận, lại hung hăng nhéo thắt lưng Tô Dần Chính: “Không có việc gì bề ngoài đẹp trai như vậy làm chi, cho anh trêu hoa ghẹo nguyệt, cho anh trêu hoa ghẹo nguyệt!”

Tô Dần Chính ở trong mộng cười nhẹ hai tiếng, lật người, đem cô ôm ở trong lòng.

Chu Thương Thương nghĩ, ngày đó cô thật sự là tự tin a, cô tự tin tình yêu của cô cùng Tô Dần Chính, núi mòn trời sập, cô cũng không tin Tô Dần Chính đối với Trần Uyển Chi sẽ có cái ý tưởng gì.

Nhưng mà về sau nghĩ lại việc này, kỳ thật ngày đó người xấu hổ không nên là Trần Uyển Chi, mà là cô Chu Thương Thương.

Cô rốt cuộc đánh giá thấp phân lượng của Trần Uyển Chi ở trong mắt Tô Dần Chính, hoặc là đánh giá cao trọng lượng của cô ở trong lòng Tô Dần Chính.

Kết quả là Trần Uyển Chi xác thực bị Tô Dần Chính sa thải.

Cô thắng, cô dùng mười năm tình cảm đánh thắng trận chiến này với Trần Uyển Chi, thật sự là hết sức quang vinh.

Tô Dần Chính sau khi làm chủ công ty thực phẩm, sự nghiệp từng bước thăng tiến, hắn bắt đầu chân chính chuyển chiến sang thị trường bất động sản. Chu Thương Thương cũng bắt đầu bận rộn với lớp tốt nghiệp, mỗi ngày tăng ca học bổ túc, vội vàng đến xoay tròn.

Tô Dần Chính xã giao càng ngày càng nhiều, nhưng mà khi đó, hắn vô luận xã giao trễ thế nào đều quay về nhà, lúc trở về sẽ gửi cho cô cái tin nhắn: “Bà xã, anh đã trở về.”

Kỳ thật cái thời điểm kia cô cùng Tô Dần Chính còn không có lấy chứng nhận, cô cùng hắn đều bận, bận đến chuyện kết hôn này cũng không để ý, rất nhiều lần Tô Dần Chính hỏi cô: “Thương Thương, chúng ta lúc nào đó kết hôn đi.”

Tuy nhiên tình hình chung là hắn hôm nay nói lúc nào kết hôn gì đó, ngày hôm sau lại phải đi ra ngoài công tác, cho nên chuyện kết hôn cứ kéo lại kéo, mà Chu Thương Thương cái thời điểm kia lại tự tin, cô nghĩ, cô cùng Tô Dần Chính chỉ thiếu mỗi giấy chứng nhận kết hôn mà thôi, kết hôn là chuyện sớm muộn.

Sau lại, chuyện sau lại, Chu Thương Thương thật sự có chút sợ nhớ lại, cô vì Tô Dần Chính làm vài việc ngốc nghếch, Tô Dần Chính cùng Trần Uyển Chi có mờ ám, cô dùng mười năm tình cảm bức Tô Dần Chính đuổi Trần Uyển Chi, cô làm giải phẫu phá thai, sau đó cô cùng Tô Dần Chính kết hôn.

Cuộc hôn nhân của bọn họ, cuộc hôn nhân mà bọn họ từng chờ đợi đã lâu không phải là bến đỗ hạnh phúc cuối cùng, mà biến thành cơ hội duy nhất cứu vãn tình cảm gần kề bờ vực phá sản của bọn họ, cô cùng Tô Dần Chính đều có ý đồ dùng kết hôn để cứu lại đoạn cảm tình này.

Đáng tiếc nước đổ khó hốt.

Kết hôn ngược lại không có cải thiện quan hệ của cô cùng Tô Dần Chính, ngược lại như là dùng đao cùn cắt thịt, mặc dù không như đao sắc chém tới sạch sẽ lưu loát, nhưng cũng từng chút từng chút đem tình cảm của cô cùng Tô Dần Chính cắt sạch sẽ.

Có lần cô cùng Tô Dần Chính ầm ỹ xong, cô đập hết tất cả những thứ gì đó trong nhà có thể đập, Tô Dần Chính một tay lấy cô kéo đến trước tấm gương trong buồng vệ sinh, hắn đè lại bả vai cô, ánh mắt như là ngâm trong băng đá rét lạnh, sắc bén.

“Thương Thương, em nhìn xem, nhìn xem, người ở bên trong gương là ai hả, cũng là em sao?” (Cái thằng này, là ai ban tặng hả? Nếu như nó không có gì với TUC thì Thương Thương có thành như vậy không?)

Chu Thương Thương nhìn người phụ nữ trong kính một cái, thống khổ kêu to ra tiếng, nắm lên dao cạo râu của Tô Dần Chính hướng về phía chiếc gương ném tới, gương bị đập thành tứ phân ngũ liệt, cô quay đầu nhìn về phía Tô Dần Chính, mặc tây trang quý giá, trên cổ còn lộ ra caravat cô mua cho hắn, thế nhưng vì sao lại xa lạ như vậy.

Hắn thật đúng là tàn nhẫn lại ác liệt, thoải mái như vậy khiến cho cô nhìn đến bản thân mình hỏng bét như thế.

Trong gương, hắn tây trang thẳng thớm, đúng là một người mới nổi trên thương trường, cô tóc tai bù xù, giống y như một bà điên.

Chẳng bao lâu sau, cô cũng ngăn nắp long lanh đứng ở bên cạnh Tô Dần Chính, sau đó có người chỉ vào bọn họ nói: “Xem, thật là một đôi rất xứng a.”

Cô ngồi xổm xuống thân mình, đau đến toàn thân co rút, nhất thời cảm thấy sống ở trên đời này ngay cả hô hấp cũng là việc khó.

Lại về sau nữa, chiến tranh hôn nhân khói súng nhạt đi, cô cùng Tô Dần Chính quan hệ ngược lại chậm rãi khôi phục bình thản, Chu Thương Thương từ chức phần công tác giáo viên này, dùng tiền của Tô Dần Chính mở một quán cà phê, mỗi tháng tài chính thiếu hụt.

Tô Dần Chính càng ngày càng không ở nhà, bọn họ không thường thấy mặt, tuy nhiên bọn họ còn có thể gọi điện thoại, ngẫu nhiên còn có thể nói ngủ ngon mấy loại nói ngọt ngào này.

Chu Thương Thương bắt đầu ở trong báo chí trong TV nhìn thấy Tô Dần Chính so với bình thường nhìn đến số lần còn nhiều hơn, sau đó cô cũng bắt đầu biết một ít không biết là chuyện xấu hay là tin tức sự thật, thí dụ như Tô Dần Chính cùng một nữ minh tinh nào đó cùng ăn bữa tối, Tô Dần Chính bao dưỡng một nữ minh tinh hạng , cũng vì cô ả vung tiền như rác vào phim ảnh.

Mấy chuyện hương diễm như thế làm cho người ta nói say sưa vậy mà phát sinh trên người chồng của mình, Chu Thương Thương cảm thấy cực kỳ vinh hạnh.

Trên thực tế, cô càng ngày càng tê liệt, cô chiếm được thân phận vợ của Tô Dần Chính nhìn Tô Dần Chính ở bên ngoài trình diễn một đống chuyện tình yêu giữa tuấn nam với mỹ nữ.

Tô Dần Chính hiện tại có nhiều tư sản a. Anh tuấn, nhiều tiền, trừ bỏ không phải là độc thân hơi có chút có chút tạm được ra, nhưng mà cũng không sao, vẫn có một bó lớn phụ nữ chạy theo như vịt đối với hắn, hắn là nhân vật truyền kỳ của thành phố S, truyền thông cao độ đánh giá hắn là vị thần thương nghiệp a, ai cũng muốn làm phụ nữ của thần linh a.

Về việc Chu Thương Thương đưa ra yêu cầu ly hôn, Tô Dần Chính nói để cho hắn cân nhắc một chút, quả nhiên nhân sĩ thương nghiệp tự hỏi cùng hiệu suất làm việc luôn luôn cao, ngày hôm sau, hắn liền gọi điện thoại cho cô.

“Thương Thương, anh đồng ý ly hôn.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio