Vị Bạch Bào Thanh Niên này vũ lực thực sự là rất lợi hại.
(CV: đổi áo bào trắng thành bạch bào)
Nếu mà người này thật muốn đi mật báo, e sợ nơi này không có ai có thể ngăn cản được hắn.
Nhưng người này luôn miệng nói là tới gia nhập, cũng biểu đạt áy náy đối với mấy câu vừa nói lúc nãy.
Tần Dã ra hiệu cho mọi người bình tĩnh đừng nóng, hỏi: "Túc hạ có thể cho biết tôn tính đại danh?"
Bạch Bào Thanh Niên thi lễ, "Tại hạ Triệu Vân, Triệu Tử Long."
Tần Dã vừa nghe được tên, thực sự như sấm bên tai, lại cảm thấy Thiên Lôi cuồn cuộn.
Đây là cái tình huống gì nha?
Pha này chơi có chút lớn rồi. . . . . . , người này lại là Triệu Vân.
Thần tượng của ta nha! Ký tên, ký tên a!
Tần Dã dằn kích động xuống, dù sao hiện tại hắn cũng là danh nhân uy chấn thiên hạ.
Phải kéo hàng này nhập hội, không thể để hắn về phía tặc tai to được.
Đối với danh tướng bậc này, Tần Dã rất kích động, hắn chính là muốn tống hàng này vào trong túi của mình, còn muốn bịt kỹ miệng túi, không thể để vẹo này rơi mất.
Tần Dã thực sự là chấn kinh rồi, xem ra nhất định lịch sử đã từ nơi nào đó xảy ra biến hóa to lớn, mới có thể để cho hắn gặp được Triệu Vân ở trong trại nô lệ .
Mà thay đổi lớn nhất ở đây, không có gì khác đó chính là sự xuất hiện của hắn.
Tần Dã còn không biết, từ khi hắn đi tới Hán mạt, rất nhiều chuyện đã thay đổi, nhiều tình tiết lịch sử bị hắn cải biên.
Mà Triệu Vân xuất hiện ở đây, chính là một trong những biến đổi mà hắn gây ra.
Triệu Vân không phải là vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây, hắn tiếp thu ủy thác của Viên Thiệu, đi làm thích khách, mục tiêu đầu tiên hắn muốn ám sát chính là Tiểu Quốc Tặc - Tần Dã, sau đó là đến phiên Đại Quốc Tặc ở Lạc Dương.
Thế nhưng trên đường đi, Triệu Vân nghe nói mấy người Trịnh Huyền bị Hung Nô bắt lấy. Những văn nhân này là sống lưng của văn đàn đại Hán, Triệu Vân cũng vì vậy mà đi tới đây, hắn cũng có ý nghĩ giống với Tần Dã, tìm cơ hội cứu bọn người Trịnh Huyền ra.
Triệu Vân cũng không nghĩ là Tần Dã biết hắn, hắn vừa mới xuất đạo, cũng không phải danh nhân mai danh ẩn tích, bởi vậy hắn mới nói tên thật của mình.
Hắn rất xấu hổ, dù sao thì hắn cũng không thể nói thật với Tần Dã về mục đích của mình được. Thực sự hắn không thể nói thật, dù sao nếu chuyện đi ám sát Tần Dã mà bị truyền đi, cái tên Tần Dã quốc tặc kia chắc chắn sẽ có phòng bị, lúc đó quá khó để ám sát hắn rồi.
Khi ta ám sát quốc tặc Tần Dã thành công, nhất định sẽ tìm Hòa Dư huynh trưởng để xin lỗi. Nghĩ mà xem, hẳn là Hòa Dư huynh trưởng cũng rất nguyện ý nghe tin quốc tặc Tần Dã bị đâm chết. (CV: thành công thì hết cmn truyện O_o)
Triệu Vân cũng chỉ nghĩ đến đó thôi, đồng thời hắn cũng vô cùng muốn được thanh niên này tán thưởng sau khi hắn ám sát thành công. Bởi vì địa vị của vị thanh niên này ở trong lòng của hắn là rất cao, cực kỳ cao nha, cũng chỉ thua sư phụ của hắn mà thôi.
Nghe nói vị Tiểu Quốc Tặc - Tần Dã kia cũng là độ tuổi thiếu niên. Nếu mà đem ra so sánh thì, cái tên quốc tặc kia cùng vị đại ca Hòa Dư này, căn bản không cách nào so sánh được. Đồng dạng đều là người có năng lực xuất chúng, tại sao lại chênh lệch lớn như vậy đây!
Triệu Vân trong lúc nhất thời suy nghĩ rất nhiều.
Mà Tần Dã trong lúc nhất thời cũng nghĩ rất nhiều.
May mà Triệu Vân không có nói thật, nếu là Tần Dã biết được mục đích chính của Triệu Vân là tới ám sát hắn, e sợ sẽ ‘ doạ ’ hắn một hồi a.
Tần Dã là người xuyên việt, trong chuyện cứu trợ bách tính này, Triệu Vân có thể không tín nhiệm sao? Thừa khả năng để tín nhiệm là đằng khác.
Nếu mà Triệu Vân cũng không thể tín nhiệm, Tần Dã tin tưởng trên đời này sẽ không có người có thể tin được rồi.
Người khác khả năng còn có thể phải thăm dò đôi chút, còn Triệu Vân thì Tần Dã hoàn toàn không cần thăm dò. Trước dân tộc đại nghĩa, Triệu Vân là người...có thể tin nhất.
Thần tượng! Ngươi có thể gia nhập.
Liền, Tần Dã đưa tay ra mời hắn nhập hội.
Triệu Vân cũng không ngần ngại bước theo, hắn thật hy vọng có thể nói cho Hòa Dư huynh trưởng này của hắn biết, kỳ thực hắn còn muốn đi ám sát quốc tặc Tần Dã nữa. Nghĩ đến sau khi nghe được tin này, huynh trưởng nhất định sẽ rất cao hứng đi!
Tần Dã cũng không quan tâm nhiều, không không có cái bánh trên trời rơi xuống, không đớp thì phí a.
Tần Dã không nhịn được ôm thần tượng của hắn một cái, Triệu Vân a Triệu Vân, đại tướng này sắp tới trong bát của ta rồi.
Hắn lại ôm Từ Hoảng một cái, tên này cũng sắp tới trong bát của ta luôn. Phàm là là người trung nghĩa, đều đến trong bát của ta đi, muốn kết thúc được thời loạn lạc này, phải dựa vào các ngươi nữa.
Mọi người rất khiếp sợ, bình thường đàn ông con trai cũng không lưu hành loại lễ tiết ôm ấp này, nhưng cảm nhận được mênh mông tâm tình của Tần Dã .
Chỉ một động tác thôi, nhất thời liền có thể đoàn kết những người ở chỗ này lại.
Tháp Đốn hết sức kích động, toàn bộ đều sẽ được Tần Dã ôm một cái. Hắn kỳ thực đã sớm muốn ôm Tần Dã, chỉ là sợ nhân gia không thích ứng loại lễ tiết này mà thôi.
Người Hán này, cho hắn quá nhiều chấn động.
Có Triệu Vân gia nhập, mọi người cũng thấy được thân thủ của hắn, đối với tương lai càng thêm có lòng tin.
Có Triệu Vân gia nhập, đột phá Hung Nô quân doanh cứu Trịnh Huyền bọn họ ra, Tần Dã càng có thêm lòng tin rồi.
"Huynh trưởng, ta đã sớm trinh sát Hung Nô quân doanh, đây là bản đồ quân doanh mà ta vẽ được." Triệu Vân từ trong lòng lấy ra một phần bản đồ, mở ra sau từng cái chỉ điểm, "Nơi này là vương trướng của Vu Phù La , nơi này là địa phương giam giữ đám người Trịnh lão ."
Mọi người nhất thời nhìn với cặp mắt khác xưa.
Không hổ là Triệu Vân, dĩ nhiên đã hoàn toàn thăm dò quân địch doanh trại.
Tấm bản đồ này đối với Tần Dã tương đối trọng yếu.
Mà Triệu Vân kỳ thực so với Tần Dã lớn hơn, nhưng xưng hô huynh trưởng, tất cả mọi người không có cảm thấy được không thích hợp. Đây là một người sau khi đạt được một độ cao nhất định nào đó, mang đến hiệu quả tất nhiên.
"Có tấm bản đồ này, chúng ta tiến hành khởi nghĩa nhất định có thể thành công. Hi vọng mọi người một lòng đoàn kết, cứu vớt tộc nhân của chúng ta, cũng tự cứu vớt chính mình." Tần Dã nói.
"Nguyện đi theo huynh trưởng!" Mọi người đứng dậy cùng nói.
Thời khắc này, này đơn sơ túp lều, thành Tụ Nghĩa phòng.
Triệu Vân bỗng nhiên nghĩ đến, khởi nghĩa thành công, Tần Dã nhất định sẽ xuất hiện, đến thời điểm hắn liền ẩn giấu ở nơi này, ám sát Tần Dã tỷ lệ thành công nhất định sẽ tăng nhiều. Đến thời điểm nhấc theo Tần Dã đầu, cùng ta vị này Hòa Dư huynh trưởng nâng cốc nói chuyện vui vẻ. Nhân sinh chuyện may mắn lớn nhất, chớ quá như vậy.
Bỗng nhiên ~.
"Bất hảo, bên ngoài đến một đội người Hung Nô!" Cảnh vệ chạy vội vào thông báo, hắn mang đến một cái tin xấu.
Tần Dã lập tức thu rồi bản đồ.
Thời điểm mọi người vẫn chưa hoàn toàn phản ứng lại, một đội người Hung Nô xông vào.
"Hòa Dư phải không, đi theo chúng ta một chuyến đi." Hô Trù Tuyền mang theo đại đội binh mã đi tới, vung tay lên, hung thần ác sát đại binh, liền đem Tần Dã vây quanh, lại tách đám Triệu Vân ra một bên.
Hắn quan sát tất cả những người có mặt trong túp lều, Thái Sử Từ, Tháp Đốn. Hai người kia hắn đều biết, một người là thủ lĩnh rất có uy vọng của dân tộc thiểu số nô lệ, một người khác là người có sức hiệu triệu bên trong Hán nô lệ . Hai người kia xuất hiện ở đây là có ý gì?
Hô Trù Tuyền quá rõ ràng, không nhịn được thầm than, "Đại Vương chính là có dự kiến trước."
"Hòa Dư, chỉ bằng ngươi cũng muốn theo ta người Hung Nô đấu? Ngươi còn non lắm, mang đi!"
Mọi người chấn kinh rồi. Người Hung Nô đột nhiên xuất hiện ở đây, muốn dẫn đi Tần Dã, nghĩ đến hậu quả nhất định là rất đáng sợ .
Tần Dã nhìn thấy vẻ mặt mọi người, thầm nghĩ trong lòng một tiếng không ổn. Giờ khắc này nếu là động thủ, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, không có một người có thể sống rời đi.
"Khuyến quân chỉ kiền qua, lưu đãi lai nhật tranh (ý nói mọi người bình tĩnh, không nên nóng vội). Ta nguyện chết vì đại nghĩa, chưa bao giờ tiếc đầu này."
Tần Dã bài thơ này bên trong hàm nghĩa, là khuyến cáo đám Thái Sử Từ, bình tĩnh đừng nóng, không cần hi sinh vì hắn, vẫn nên hi sinh vì bách tính mới phải, vì bách tính mà chết, Tần Dã chắc chắn sẽ không thương tiếc tính mạng của chính mình.
Đang lúc mọi người, khiếp sợ, sùng bái, kính ngưỡng dưới ánh mắt, Tần Dã bị người Hung Nô bắt đi.
Tần Dã bị mang ra khỏi túp lều.
Tất cả nô lệ đều bị kinh động.
Bọn đầy tớ tất cả đều chạy ra, phát hiện Tần Dã cũng bị mang đi, lo lắng ánh mắt hội tụ ở trên người Tần Dã.
Sau khi đã trải qua quá nhiều chuyện, nội tâm của Tần Dã cũng có rất nhiều biến hóa. Hắn đã không còn là tên thiếu niên dựa vào Bàn Tay Vàng tinh tướng kia nữa, tim của hắn, đã cùng vùng đất này liên hệ ở cùng nhau.
Bởi vậy hắn vô cùng thong dong.
Dù cho chính là cái chết, cũng nhất định là ‘ Thử khứ tuyền đài chiêu cựu bộ, Tinh Kỳ mười vạn chém Diêm La ’. (CV: vì nghĩa có thể hi sinh tất thảy)
Tần Dã tiến vào trong quân doanh của người Hung Nô.
Liền phát hiện, bố cục của trại lính này, quả nhiên rất giống với tấm bản đồ mà Triệu Vân đã vẽ.
Hắn đi tới lều lớn của Vu Phù La .
Lúc này trong ngoài lều của Hung Nô Vương, đèn đuốc sáng choang, rất nhiều dân tộc phụ tùng khác nhau được bầy biện, hình như là đang tiến hành một loại nghi thức thần thánh nào đó.