Tam Thái Tử

chương 135: ma hoàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ở trong không gian huyệt Mệnh Môn, một thanh Ma đao màu đen hoàn chỉnh đang cùng Lục Mang Tinh đối lập, thân Ma đao khủng bố lượn lờ, khiến chuôi Ma đao này lộ vẻ thô bạo.

Lục Mang Tinh thong thả xoay tròn, năng lượng màu xanh lam không ngừng tiếp tục phun mạnh ra ngoài, đem bản thể của Lục Mang Tinh che giấu lại, nó tựa hồ rất kiêng kỵ thanh Ma đao hoàn chỉnh này.

- Rống ——

Một tiếng rống to của sinh linh phá vỡ cục diện giằng co. Ma uy của Ma đao cuồn cuộn, ma khí mênh mông cuồn cuộn hội tụ lại, một người khổng lồ hoàn toàn do ma khí thuần túy nhất hình thành hiện ra ở trong không gian huyệt đạo Mệnh Môn. Tên khổng lồ này đầu mọc sừng, hình dạng nhưng lại anh vĩ bất phàm, thân thể mặc dù là do ma khí tạo thành nhưng cũng làm cho người ta cảm thấy đại khí bá khí thôn vạn dặm. Một thân vương bào hoàng giả biểu hiện thân phận bất phàm của hắn.

- Lại là một lần luân hồi sao?

Một thanh âm sâu kín từ trong người khổng lồ do ma khí hóa thành, hai con mắt lớn đóng chặt mở ra, con mắt tản ra ánh sáng tím tràn đầy khí chất tà mị.

- Nơi này là nơi nào? Vì sao ta cảm nhận được khí tức làm người ta chán ghét?

Ma nhân ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, một cỗ khí tức khát máu cuồng bạo tràn ngập toàn bộ không gian huyệt Mệnh Môn. Ở trên bích chướng huyệt Mệnh Môn phát tán ra lam quang dịu dàng, Lục Mang Tinh bảo vệ chỗ lực lượng chi nguyên này của Lý Lân trước tiên, bằng không chỉ cần Ma Hoàng kia rít lên một tiếng cũng đủ để đem Lý Lân cả người chấn thành mảnh vỡ.

- Vù —— !

Lục Mang Tinh rung động, một cỗ khí tức khinh thường truyền đến, dao động này khiến Ma Hoàng sắc mặt bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

- Là tên lão bất tử nào! Đi ra !

Ma Hoàng giống như bị con mèo bị giẫm phải cái đuôi gầm lên. Cuối cùng Ma Hoàng đưa ánh mắt dán vào Lục Mang Tinh, trên mặt lướt qua vẻ hồ nghi.

- Vật này… Hình như là…

Ma Nhân khuôn mặt lộ ra vẻ hồi ức, tựa hồ nghĩ đến cái gì, nhưng lại không xác định. Nhưng khí tức Lục Mang Tinh tán phát ra khiến y rất là kiêng kỵ, theo bản năng không muốn trêu chọc.

Lục Mang Tinh rung động một cái, đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, sau đó xuất hiện ở khoảng không phía trên thanh Ma đao mà tay phải Lý Lân đang cầm. Ánh huỳnh quang màu xanh lam xuyên quá toàn bộ thân đao, bao phủ ở trên gông xiềng tám đạo thần phù phong ấn ma khí trong nháy mắt tan vỡ.

- Lớn mật!

Ma Hoàng bên trong huyệt Mệnh Môn hét lớn một tiếng, định xông về bản thể Ma Đao. Lúc này Thú Đạo Thiên Thư đột nhiên hóa thành một con Thần Long to lớn màu vàng kim, trong nháy mắt nhằm về phía Ma Hoàng, muốn ngăn cản y trở lại.

- Đây là . . .!

Ma Nhân sắc mặt lần thứ hai đại biến, vung tay lên, đao khí màu đen rừng rực bao phủ Thần Long màu vàng kim lại. Thần Long màu vàng kim phát ra một tiếng gào thét, trong nháy mắt máu me đầm đìa, lượng lớn Long Lân bị vỡ nát. Thân rồng thần tuấn càng là suýt chút nữa bị chém thành hai đoạn.

- Vù —— !

Lục Mang Tinh mang theo tám đạo thần phù bài trừ phong ấn trở lại bên trong huyệt Mệnh Môn. Tám đạo thần phù ánh vàng rừng rực, rồi một cỗ khí tức linh hồn khủng bố dâng trào ra. Sau đó lấy tám đạo thần phù làm căn bản, tạo thành một đạo nhân trung niên màu vàng.

- Phong Thần, bảnn hoàng biết là ngươi sẽ để lại hậu chiêu. Không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên để lại một đạo linh hồn thần ảnh.

Ma Hoàng sắc mặt dị thường khó coi, trong con ngươi màu tím lướt qua vẻ thù hận thấu xương.

- Ma Hoàng, nản tọa đã sớm biết ngươi có một ngày thoát khỏi vây khốn, bất quá chỉ cần đạo linh hồn thần ảnh này của nản tọa còn chưa từng hoàn toàn tiêu trừ, ngươi đừng hòng chạy trốn khỏi phong ấn, độc hại thiên hạ.

Đạo nhân màu vàng kim được gọi là Phong Thần trông tiên phong đạo cốt, một bộ dạng thần nhân chính nghĩa.

- Dối trá! Các ngươi những người này tự xưng là thần, lấy chính nghĩa làm tên, nhưng lại làm chuyện cướp gà trộm chó. Bản hoàng chính là không ưa cái vẻ mặt buồn nôn đó của các ngươi. Ngày hôm nay bản hoàng sẽ giải quyết triệt để ngươi, sau đó đúc lại ma thân, uy lăng thiên hạ.

Ma Hoàng âm trầm cười lên, tựa hồ không hề kiêng kỵ Phong Thần.

- Ma Hoàng, Ma tộc đã xuống dốc, ngươi tội gì còn muốn nghịch thiên! Nếu như ta không dự liệu kém, hiện tại thế giới bên ngoài đã triệt để là thiên hạ cả loài người. Đây là ý trời, há lại là nhân lực có thể thay đổi.

Phong Thần trầm giọng nói.

- Thiên ý! Hừ, nếu như không phải có những nhân tộc các ngươi tự xưng là thần rồi liên hợp với yêu tộc cùng quỷ tộc, ma tộc chúng ta làm sao lại nhanh chóng sa sút như vậy. Nhớ lúc ma tộc ta thống trị khắp nơi, nhân tộc các ngươi vẫn chỉ là lệ thuộc vào yêu tộc, làm sao có thể so được với ma tộc bọn ta! Còn có các ngươi những loài người đáng buồn cười này, tự cho là bước qua Thần Ma chi kiều liền chính là Thần tộc! Quả thực buồn cười đến cực điểm!

Ma Hoàng châm chọc nói.

- Ma Hoàng, đây cũng không phải là thượng cổ, mỗi thời mỗi khác! Nhân tộc đã là nhân vật chính của trời đất, cho dù ngươi hôm nay đào tẩu, cũng như thường không thể thay đổi được kết cục.

Phong Thần trầm giọng nói. Hắn đã phát hiện vấn đề của mình, chín đạo thần phù bản mệnh phong ấn Ma Hoàng chỉ còn dư lại tám đạo. Điều này làm cho đạo linh hồn thần ảnh này của hắn khó có thể phát huy ra thực lực dự tính, đây cũng là nguyên nhân vì sao Ma Hoàng có thể phá tan phong ấn, phệ chủ đoạt xác. Nếu như chín đạo thần phù đều còn, không cần nói Ma Hoàng hết sức hư yếu sau phong ấn này, cho dù thương thế y khôi phục hơn nửa, Phong Thần đều không úy kỵ. Nhưng hiện tại thần phù thiếu một tấm, thành ra hắn căn bản không thể nào dùng một vài thủ đoạn cấm kỵ được. Ma Hoàng hiển nhiên cũng biết trạng thái của hắn, bởi vậy mới có thể kiêu ngạo như vậy.

- Ha ha . . .! Ma tộc ta chiến thiên chiến địa, chưa bao giờ khuất phục người. Này vô số năm qua, bản hoàng ở dưới Cửu Cung Toả Mệnh trận mà ngươi đắc ý nhất vẫn chưa từng bị tiêu diệt. Hiện tại ngươi lại thiếu mất một tấm thần phù phong ấn trọng yếu nhất, ngươi đã không ngăn cản được nữa ta rồi.

Ma Hoàng phách lối cười nói.

Phong Thần vẻ mặt nghiêm túc, hắn xoay người nhìn về phía Lục Mang Tinh, thi lễ một cái rất là cung kính, nói:

- Cầu tiền bối ra tay. Nếu để tên ma này ra, trời đất này sẽ không có lấy được một ngày yên bình.

Lục Mang Tinh rung lên một cái, tựa hồ cũng không nguyện ý ra tay.

- Nếu tiền bối ra tay, ta nguyện đem một thân đại đạo phong ấn để lại cho chủ nhân nơi đây. Ta tuy rằng không là đại nhân vật gì, nhưng tự nhận ở trên phong ấn chi đạo từ xưa không người có thể so sánh với.

Phong Thần cung kính nói .

Lục Mang Tinh xoay chuyển, giống như đang suy nghĩ có nên nhận vụ giao dịch này hay không.

Ầm một tiếng! Lý Lân chỉ cảm thấy linh hồn rung mạnh, hồn xác xoay chuyển, linh hồn Lý Lân lấy hình thức thực thể hiện ra ở trong không gian huyệt đạo huyệt Mệnh Môn. Nếu như Lý Lân có thể nhìn thấy bộ dạng linh hồn hiện tại của mình, hắn nhất định sẽ phi thường kinh ngạc, bởi vì hình dạng linh hồn hiện tại của hắn đã từ Triệu Vô Cực ở kiếp trước biến hóa về Lý Lân kiếp này. Hơn nửa năm ngắn ngủi mà đã có tám phần tương tự, nếu như dựa theo tốc độ này, không mất bao lâu nữa, tướng mạo linh hồn của hắn sẽ giống Lý Lân bây giờ như đúc.

- Mẹ kiếp! Chuyện gì thế này!

Lý Lân vốn đang say sưa nhìn trò thì đột nhiên bị biến cố làm cho ngơ ngẳn. Chuyện xảy ra bên trong huyệt Mệnh Môn, hắn đã hoàn toàn không thể nhúng tay vào. Nếu không cách nào nhúng tay, Lý Lân cũng vui vẻ đứng một bên xem trò vui, thuận tiện tìm kiếm bí mật của Ma đao, Lục Mang Tinh cùng với Thú Đạo Thiên Thư. Ai biết vì mấy câu nói của vị đạo nhân này, chính mình lại bị một cỗ sức mạnh không thể ngăn cản mạnh mẽ kéo đến trên chiến trường.

Lục Mang Tinh hóa thành một đạo lưu tinh nhảy vào bên trong thần hồn Lý Lân, giống như thân thể vậy, vừa vặn chiếm giữ linh hồn ở vị trí đan điền. Đồng thời Thú Đạo Thiên Thư hóa thành đại thư dày nặng cũng nhanh như tia chớp ra hiện tại đỉnh đầu Lý Lân, cũng rủ xuống từng tia từng tia năng lượng màu vàng óng, bảo vệ hắn.

Trong chớp mắt, Lý Lân có cảm giác như có một loại sức mạnh tăng cao, giống như vùng đất trời này cũng có thể dùng một quyền hủy diệt. Cùng lúc đó, Ma Hoàng bá đạo cùng Phong Thần thần thánh đồng thời thay đổi sắc mặt. Tình cảnh trước mắt này đã vượt xa khỏi tưởng tượng của bọn họ.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Ma Hoàng sắc mặt dị thường khó coi, không nghĩ tới thật vất vả phá tan một đạo thần phù bản mệnh của Phong Thần, lại lợi dụng lực lượng năm trăm năm súc tích, ngày hôm nay rốt cục thừa dịp nuốt chửng một huyết nhục tinh hồn của cao thủ Tiên Thiên áp chế lại tám đạo thần phù, từ trạng thái phong ấn vọt ra. Trước mắt nhưng lại xuất hiện một cái nhiệm vụ thần bí như thế, trong lòng Ma Hoàng dâng lên dự cảm không tốt.

- Ta chính là Tam hoàng tử Đại Đường, Lý Lân!

Lý Lân rất là thành thực nói.

- Lý Lân?

Ma Hoàng ngẩn ngơ, tại bên trong năm tháng dài đằng đẵng, y chém giết vô số cao thủ, cũng không nhớ rõ trong đó có người gọi là Lý Lân. Mà trong những nhân vật cổ xưa hơn cả y kia cũng chưa từng nghe thấy cái tên Lý Lân.

- Đại Đường?

Phong Thần tiên phong đạo cốt cũng ngây người. Trong ký ức của hắn, trong nhân tộc chưa từng có một thế lực nào tên là Đại Đường như vậy.

- Tiền bối, Đại Đường là đế triều của nhân tộc?

Phong Thần mở miệng nói.

- Bây giờ thì chưa!

Lý Lân lắc đầu một cái, nói:

- Nhưng cũng sắp rồi!

Ma Hoàng sắc mặt khó coi, ngược lại Phong Thần lại vui mừng ra mặt. Tại niên đại năm đó của hắn, đế triều nhân tộc tồn tại chính là đại biểu nhân tộc nằm ở một loại trạng thái đỉnh cao.

- Tiểu tử, ngươi đừng ra vẻ bí ẩn nữa. Bổn hoàng xem mệnh cách của ngươi thì tuổi tác tất nhiên rất trẻ, nói, ngươi rốt cuộc là ai?

Ma Hoàng bên trong hai con mắt màu tím lướt qua vẻ cổ thương màu trắng, giống như nhìn thấu hàm nghĩa thế gian luân hồi. Linh hồn Lý Lân tuy rằng quái lạ, thế nhưng mệnh cách căn bản nhất lại dị thường tinh khiết. Đây là kết quả vòng tuổi chưa từng trải qua quá nhiều năm tháng gột rửa.

- Ngươi là Hoàng đế ma tộc trong truyền thuyết?

Lý Lân tò mò đánh giá thân thể hùng tráng của Ma Hoàng, đặc biệt là hai cái sừng trên đỉnh đầu, vừa nhìn liền làm cho người ta cảm giác rất tà dị.

- Ma tộc trong truyền thuyết? Ma tộc xảy ra chuyện gì?

Ma Hoàng sắc mặt thay đổi. Y có thể không để ý Thương Long đại lục biến hóa tang thương, nhưng y vẫn không thể không quan tâm sống còn của toàn bộ ma tộc.

- Xảy ra chuyện gì ta làm sao biết. Nhưng trên Thương Long đại lục này có một địa phương duy nhất có liên quan đến Ma tộc , kia chính là một trong thập đại cấm địa, Vô Lượng Ma Vực. Hơn nữa đồ vật từ bên trong Vô Lượng Ma Vực đều có ma khí, còn không nghe nói có Ma tộc tồn tại ở đấy, cái chủng loại ma khí này tựa như ngươi biến thành chuôi Ma đao này.

Lý Lân trầm giọng nói. Đối với chuyện tình ma tộc hắn cũng chỉ là nghe được một chút tin đồn đại khái, còn Vô Lượng Ma Vực có phải thật sự có Ma tộc hay không, hắn lại chưa tiến vào qua nên đương nhiên là không rõ ràng.

- Vô Lượng Ma Vực? Đáng chết, ma tộc đến cùng đã xảy ra chuyện gì! Hôm nay bản hoàng không so đo với các ngươi, coi như các ngươi gặp may đấy.

Chỉ một Phong Thần y cũng không để ý, thế nhưng đột nhiên xuất hiện cái tên tiểu tử nhân loại quỷ dị này khiến y nhìn không thấu, rõ ràng khí tức linh hồn nhỏ yếu có thể bỏ qua không tính, thế nhưng lại trong cơ thể thả ra khí thế còn cường hãn hơn y. Điều này làm cho Ma Hoàng vô địch có một chút bất an trong lòng, hơn nữa không nghe nói tin tức của Ma tộc, dưới tình thế cấp bách này chỉ có thể tạm thời thối lui.

- Ma Hoàng, ta sẽ không cho ngươi ra. Xin tiền bối ra tay đem hắn bắt giết.

Phong Thần quay về phía Lý Lân cung kính thi lễ một cái. Điều này làm cho Lý Lân rất là không được tự nhiên, chỉ có thể đem tâm tư chuyển hướng đến Lục Mang Tinh trong cơ thể.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio