- Bệ hạ, Giang Đông lũ lụt, Tam phủ mười tám huyện gặp tai hoạ, trăm vạn dân chúng trôi giạt khấp nơi, khẩn cầu Bệ hạ lập tức mở kho phát thóc! Cứu bách tính đang gặp nguy nan. Ngự sử đài tam phẩm ngự sử Cát Chính Hồng ra khỏi hàng nói.
- Chuẩn tấu, Hộ bộ lập tức điều tra tình hình thiên tai, định ra phạm vi và tổng số lượng mở ra kho thóc . Đồng thời mệnh lệnh các quân bảo vệ các thành tăng mạnh cảnh giới, phòng ngừa có ít người nhân lúc loạn mà gây sự. Hoàng đế bệ hạ trầm giọng nói.
- Khởi tấu bệ hạ, Đông Bắc lục lâm tỉnh truyền đến cấp báo, mười mấy thôn trang của Long huyện gần Hắc Thủy Tùng Lâm bị tàn sát hết sạch, nghi ngờ Hắc Thủy Tùng Lâm xuất hiện Linh thú cao giai, khẩn cầu Bệ hạ sai cao thủ tới đó, bảo vệ an nguy của bách tính ta nơi biên cảnh .
- Chuẩn tấu, điều một đội Ngự Lâm quân đi tới điều tra, thăm dò tình huống, nếu vì linh thú cao giai gây nên, lập tức thỉnh Cung Phụng Đường mấy vị cung phụng ra tay.
- Bệ hạ, Công bộ đã làm ra hàng mẫu mới nhất, qua thử nghiệm, những thủ nỏ này đủ để tạo thành uy hiếp đối với Linh thú chuẩn cấp độ, chỉ là dây cung của những thứ thủ nỏ này cần Trạm Lam Thanh Đằng chỉ có Hắc Thủy Tùng Lâm mới có, Công bộ khẩn cầu Bệ hạ thu mua Trạm Lam Thanh Đằng, có lẽ tổ chức nhân thủ tiến vào trong rừng cây Hắc Thủy thu thập.
- Trước tiên thông qua bán đấu giá tuyên bố tin tức, nếu như thu hoạch khó khăn, liền tổ chức nhân thủ tiến vào Hắc Thủy Tùng Lâm. Đồng thời để Công bộ chuẩn bị tài liệu khác thay thế, nếu như không cách nào thu được Trạm Lam Thanh Đằng, liền dùng vật phẩm thay thế. Nhất thiết không thể trì hoãn chế tác thủ nỏ này.
Toàn quốc tin tức các nơi liên tục không ngừng hội tụ đến trên triều đình, đủ loại vấn đề khiến tám vị Hoàng tử mở rộng tầm mắt. Mà thủ đoạn Hoàng đế bệ hạ thành thạo xử lý cũng làm cho mấy Hoàng tử cảm thấy kính phục. Đặc biệt khí thế hào hùng khi Hoàng đế bệ hạ bày mưu nghĩ kế làm các Hoàng tử cực kỳ kích động. Lý Lân không thừa nhận cũng không được, lão tử tiện nghi của hắn khí phách lớn, thủ đoạn bất phàm, trách không được lúc tuổi còn trẻ có thể lấy thân phận Hoàng tử, áp chế thế lực khắp nơi ủng hộ Thái tử, leo lên ngôi cửu ngũ bảo tọa.
Chờ đến khi các tin tức đều xử lý xong. Mặt trời ở chân trời cũng đã mọc lên, một vòng chói mắt quang huy màu tím bắn vào Triêu Dương Điện, làm nổi bật bức bình phong Bàn Long lóng lánh phía sau Hoàng đế, có thể làm cho bức bình phong trên Kim Long phảng phất trong nháy mắt như sống lại, tản ra uy nghiêm không cần truyền lời. Mà mặt Hoàng đế bệ hạ trước tấm bình phong tức thì được làm nổi bật càng thêm cao to uy vũ.
- Mấy ngày nay, vấn đề thái tử vẫn là tiêu điểm tranh luận của chư vị ái khanh . Trẫm cũng rất khổ não, dù sao thái tử liên quan đến truyền thừa toàn bộ hoàng thất Đại Đường. Chỉ có người năng lực mạnh nhất mới có thể ngồi ở vị trí dưới thân trẫm. Thời đại Đại Đường ta con dòng chính xuất hiện cải cách kịch liệt, chính quyền nhìn như vững chắc, kì thực loạn trong giặc ngoài, bởi vậy, Thái tử Đại Đường ta phải nắm giữ năng lực cùng quyết đoán mà người thường không có . Trẫm dòng dõi thịnh vượng, Hoàng tử mười ba tuổi trở lên có tám người, trẫm không dám nói bọn họ mỗi người đều là nhân kiệt, nhưng là tuyệt đối không phải người ngu ngốc tý nào . Thái tử vị rơi vào trên tay ai đây?
Hoàng đế bệ hạ uy nghiêm nhìn tất cả đại thần. Bản thân Hoàng đế bệ hạ chính là cao thủ võ đạo, hơn nữa Triêu Dương Điện thiết kế vốn là có thể hội tụ uy thế Hoàng đế, khiến trên người hắn uy thế lần thứ hai khổng lồ lên. Cả triều văn võ đại thần, bao gồm tộc trưởng chín đại gia tộc đứng ở đầu tiên đều có sắc mặt chăm chú lắng nghe. Bởi vì lời nói kế tiếp của Hoàng đế bệ hạ tất nhiên liên quan đến lựa chọn Thái tử, cũng liên quan đến lựa chọn tất cả thế lực Đế đô.
- Trẫm cũng không biết! Theo tình huống trước mắt đến xem, tám người các ngươi không có một người nào hợp cách. Thái tử không chỉ là một thái tử quốc gia , càng là hi vọng tương lai quốc gia có thể tiếp tục phồn vinh cường đại hay không, Thái tử không hiền, nhẹ thì thực lực của một nước suy bại, nặng thì nước mất nhà tan. Đại Đường ta trải qua năm trăm năm phồn vinh, sở dĩ nghị lực không được, cũng là bởi vì Đại Đường ta đối với Thái tử lựa chọn nghiêm khắc tới cực điểm. Các hảo nhi tử của Trẫm, cùng so sánh với các bậc cha chú, các ngươi không thể nghi ngờ là may mắn. Bởi vì Trẫm không có bí mật chọn lựa Thái tử, mà là công khai cho các ngươi cơ hội. Trẫm cho các ngươi cùng một thời gian vào triều, chính là cho các ngươi bị nằm trên cùng một cái điểm xuất phát. Về phần tương lai thái tử vị trí này sẽ rơi xuống trên người ai, cái kia tựu xem bản lĩnh của chính các ngươi.
Hoàng đế bệ hạ nói xong, mặt lộ ra một nụ cười thần bí. Lời của Hoàng đế không thể nghi ngờ vì lựa chọn Thái tử đặt nhạc dạo, cả triều văn võ đều kinh ngạc không hiểu. Dù sao hành vi của Hoàng đế bệ hạ có chút chỉ vì cái trước mắt, hơn nữa một lần để tám vị Hoàng tử vào triều, càng bày ra tư thế mặc kệ tự do cạnh tranh, cái kia không thể nghi ngờ sẽ làm cho cả Đại Đường quyền tranh giành trở nên càng thêm tàn khốc. Thiên gia từ trước đến nay không quen, vì vị trí Hoàng đế này, phụ tử, huynh đệ đều có thể trở thành địch nhân. Một khi tám vị Hoàng tử đủ lông đủ cánh, sợ rằng đối với Bệ hạ thống trị đều có uy hiếp.
- Khởi tấu bệ hạ, vi thần muốn biết Bệ hạ đem tiêu chuẩn như thế nào đến xác định lựa chọn thái tử, dù sao tám vị Hoàng tử không thể nào làm sự tình giống nhau.
Dương Sĩ Huân đứng ra nói. Làm nhất phẩm Đại học sĩ, thủ lĩnh trong Thanh Lưu, địa vị Dương Sĩ Huân tại bên trong văn thần ngay cả thừa tướng Tào Khải Công đều không thể lay động. Dù sao Đại Đường tuy rằng coi trọng võ đạo, nhưng trị quốc vẫn phải dựa vào văn thần. Chỉ là vị trí văn thần này cùng vị độc tôn học thuật nho gia Nho Thần thời Trung Quốc cổ bất đồng a.
- Tiêu chuẩn? Không có tiêu chuẩn! Hoàng đế bệ hạ cười nói.
- Vi thần không biết, thỉnh Bệ hạ chỉ rõ! Dương Sĩ Huân ngẩn người, hiển nhiên đối với Hoàng đế bệ hạ trả lời rất bất mãn.
- Làm Thái tử Đại Đường, người thừa kế giang sơn Đại Đường, phải có năng lực ứng đối các loại khả năng phát sinh vấn đề, tiêu chuẩn đồ vật này cho tới bây giờ là chuẩn bị cho người ngu dốt lười biếng. Trẫm không hy vọng Hoàng tử của mình làm tất cả đều là tiêu chuẩn trẫm cấp ra. Hơn nữa tất cả dựa theo năng lực chính bọn họ đi làm.
Hoàng đế bệ hạ ngược lại giải thích rất rõ ràng. Thế nhưng hắn nói còn không bằng không giải thích, vừa nói như vậy, tám Hoàng tử trừ Lý Lân đều nhíu mày. Dương Sĩ Huân giương mắt nhìn về phía thừa tướng Tào Khải Công, thấy vẻ mặt hắn hờ hững, hai đầu lông mày không chút nào kinh ngạc. Dương Đại học sĩ trong lòng giận dữ. Chết tiệt, Tào Khải Công tên khốn khiếp này khẳng định biết chuyện, thế nhưng hắn nhưng chưa từng có nói với mình. Rõ ràng không tín nhiệm mình. May mà chính mình lần này còn chuẩn bị lên triều ủng hộ phong Đại hoàng tử làm Thái tử.
- Chư vị ái khanh, bên trong thư tỉnh đã định ra phương hướng chư vị Hoàng tử vào triều . Đức Sùng, đọc cho mọi người nghe.
Nụ cười trên mặt Hoàng đế bệ hạ thu lại. Trở nên nghiêm túc trước nay chưa từng có . Mấy vị lão gia đứng ở phía trước quần thần cũng lập tức tinh thần gấp trăm lần duỗi dài lỗ tai . Bọn họ Đại lãnh thiên đến đến đưa tin, còn không phải là vì hiểu rõ thủ đoạn cùng tâm tư Hoàng đế bệ hạ . Hiện tại rốt cục xem thực hư, tự nhiên quan tâm gấp đôi .
- Trải qua thư tỉnh thương nghị, Đại hoàng tử Lý Khác nhập vào bên trong thư tỉnh làm xá nhân bên trong thư, hiệp trợ thừa tướng tổng lĩnh triều cương; Nhị hoàng tử Lý Hiền nhập vào Lại bộ, đảm nhiệm Lại bộ viên ngoại lang; Tam hoàng tử Lý Lân nhập vào... Linh Thú ti làm trung lang; Tứ hoàng tử Lý Kỳ nhập vào Hình bộ nhâm viên ngoại lang; Ngũ hoàng tử Lý Triệt nhập vào Binh bộ nhâm viên ngoại lang; Lục hoàng tử Lý Nghị nhập Lễ bộ nhâm viên ngoại lang, Thất hoàng tử Lý Tinh nhập vào Hộ bộ nhâm viên ngoại lang, Bát hoàng tử Lý Dĩnh nhập vào Công bộ nhâm viên ngoại lang.
Theo mệnh lệnh này truyền đạt xuống, trừ Lý Lân, thần sắc bảy hoàng tử khác khác nhau. Mặt Đại hoàng tử lộ vẻ vui mừng, nhìn về phía thừa tướng Tào Khải Công trong mắt tràn ngập cảm kích.
Nhị hoàng tử vẫn như cũ mỉm cười, thế nhưng đáy mắt nhưng hiện lên một vệt vui mừng. Hộ bộ, đây chính là chỗ khống chế quan viên lên chức toàn quốc, Nhị hoàng tử tin tưởng lấy năng lực của hắn tuyệt đối có thể thông qua Hộ bộ nền tảng này, lấy tốc độ nhanh nhất bồi dưỡng lên thế lực tâm phúc của chính mình .
Trên mặt Tứ hoàng tử cũng vui mừng, Hình bộ thế nhưng là chỗ xử lý tội phạm toàn quốc, nơi ấy có đủ loại cực hình, mà dằn vặt người khác vừa vặn là việc Tứ hoàng tử thích nhất.
Thần sắc Ngũ hoàng tử bất động, trên mặt lộ ra một bộ thần sắc thản nhiên, về phần đáy lòng của hắn nghĩ thế nào, người ngoài không thể nào suy đoán.
Vẻ mặt Lục hoàng tử không tình nguyện, Lễ bộ, đây chính là nơi ở một đám cổ giả, mà với thiên phú dị bẩm đại hán như vậy của Lục hoàng tử , chỗ nên đi là Binh bộ, thậm chí trực tiếp nhập vào quân doanh là hay nhất.
Thất hoàng tử cau mặt, nhìn về phía Cao lão gia tử vẻ mặt mỉm cười, trong lòng suy nghĩ, nếu muốn ở Hộ bộ đươc hoan nghênh, không thể thiếu ủng hộ của Cao gia .
Bát hoàng tử tuổi tác nhỏ nhất, con ngươi hắn chuyển động, trên mặt lộ ra vẻ thần sắc khát khao.
Hoàng đế bệ hạ cao cao tại thượng, đem biểu tình mấy nhi tử toàn bộ thu vào đáy lòng. Trong lòng đối với tính cách các Hoàng tử có bước đầu nhận thức: Đại hoàng tử khi nghe đến nhập vào trong thư tỉnh thì sắc mặt rõ ràng vui mừng, vừa nhìn liền biết lòng dạ quá nhỏ bé, dễ dàng bị người lợi dụng; Nhị hoàng tử lòng dạ đủ, nhưng dã tâm quá lớn, nếu để cho hắn bồi dưỡng lên thế lực cường đại, huynh đệ tương tàn cũng không phải điều khó có thể tưởng tượng. Về phần Tam hoàng tử, thằng này vừa tiến vào liền giống như đang ngủ, trên mặt ngay cả biểu tình kinh ngạc đều thiếu nợ. Tứ Hoàng Tử cá tính vô cùng quả độc, tâm tính tàn nhẫn, nhưng phương diện trí mưu thì không đủ khả năng. Ngũ hoàng tử ngược lại là môt người Hoàng đế bệ hạ tối xem trọng, tuổi còn nhỏ, khí độ trầm ổn, quan trọng hơn trời sinh khí phách đã mạnh mẽ, trong lúc hành tẩu như long hành Hổ bộ, trời sinh hoàng giả chi tướng, nhưng năng lực cụ thể, còn cần tiến thêm một bước quan sát. Lục hoàng tử rất thích tranh đấu tàn nhẫn , ghét văn trọng võ, trí kế làm sao lại cần quan sát, Thất hoàng tử cùng Lục hoàng tử vừa vặn tương phản, trọng văn ghét võ, bản thân tu vi võ đạo chỉ là bình thường, tại trong đám hoàng tử cũng vẹn vẹn so với Lý Lân mới tu võ đạo mạnh hơn. Bát hoàng tử quá mức còn trẻ, tâm tính tạm thời chưa xác định.
Hoàng đế bệ hạ ghi nhớ những thứ phán đoán này, sau đó nhìn về phía Lý Lân ẩn tại phía sau chúng Hoàng tử, Bệ hạ suy nghĩ mãi, cuối cùng cảm thấy khó có thể phán đoán. Tại bên trong kế hoạch thư tỉnh định ra , Tam hoàng tử nhìn như độc lập đảm nhiệm chủ quản Linh Thú ti, so với các Hoàng tử khác đảm nhiệm viên ngoại lang có quyền hơn nhiêu, nhưng người sáng suốt đều biết, hắn gặp không công chính đãi ngộ.
Linh Thú Ti là bộ môn hoàng thất mới thiết lập, chu yếu phụ trách nhiệm vụ liên quan đến Linh thú, bao gồm buôn bán Linh thú , nuôi trồng, tinh thịt Linh thú tồn quản cùng điều hành. Theo cấp bậc, cùng Lục bộ đều có so sánh, thế nhưng Linh Thú ti mục đích chỉ có một, hơn nữa tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm, là một chỗ rất vất vả. Dù sao tất cả buôn bán Linh thú cùng phân phối tinh thịt đều có khoản cố định, một khi tham ô sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, hơn nữa tinh thịt Linh thú là vật tư trọng yếu, bị quá nhiêu ngươi nhìn chằm chằm, căn bản không có khả năng động tay động chân, điều này cũng làm cho chủ quản Linh Thú ti lẽ ra là công việc béo bở biến thành nước trong nha môn, dẫn đến chiếc ghế trung lang Linh Thú ti đến nay vẫn còn trống.
Trong đại điện, Lý Lân thoáng hạ thấp khuôn mặt xuống , phảng phất không quan tâm chính mình được an bài ở đâu. Thậm chí ngay cả hứng thú ngẩng đầu liếc mắt nhìn đều không có. Để cho người hữu tâm phiền muộn chính là, bọn họ ở trên người Lý Lân cảm thụ được một cỗ xem thường, phảng phất mọi người cướp đoạt ngôi vị hoàng đế đến vỡ đầu đối với hắn chỉ là đô bo đi ở ven đường bình thường chẳng thèm ngó tới.