Tam Thái Tử

chương 522: võ hoàng thất phẩm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rào rào. Xiềng xích bị Lý Lân thu vào trong cơ thể. Ở dưới chân, Ngao Vô Không hóa thành hình người, bộ dáng bây giờ thê thảm không tả nổi. Ánh mắt nhìn về phía Lý Lân càng tràn đầy bi phẫn.

- Kể từ hôm nay, ngươi chính là tọa kỵ thứ nhất của lão tử.

Lý Lân trầm giọng nói. Vung tay lên, một cỗ lực lượng đảo qua đỉnh đầu Ngao Vô Không. Tóc xanh đầy đầu hóa thành bột mịn, lộ ra một cái đầu sáng loáng, bóng lưỡng.

- Ngươi….ngươi….

Hai mắt Ngao Vô Không đột nhiên tỉnh táo, nhảy dựng lên xông về phía Lý Lân.

- Ngươi muốn phệ chủ sao?

Sắc mặt Lý Lân trong nháy mắt âm trầm, không có lực lượng nào phát ra, nhưng Ngao Vô Không lại đột nhiên đại biến, nằm trên mặt đất lớn tiếng kêu rên.

- Không…muốn…mau…ngừng….tay. Ta…phục…..

Ngao Vô Không sắc mặt trắng bệch, mồ hôi nháy mắt ướt đẫm toàn thân, bộ dạng cả người chật vật thống khổ nói không nên lời.

Lý Lân bất vi sở động, vẻ mặt vẫn lãnh khốc như cũ, Ngao Vô Không giằng co kêu thảm thiết ước chừng một khắc đồng hồ. Cuối cùng Lý Lân mới thu hồi ý niệm trong đầu, ngang nhiên xoay người, bỏ lại Ngao Vô Không như cá chết hổn hển thở dốc.

- Từ nay về sau, mệnh lệnh của ta chính là tất cả, lần sau còn dám lớn tiếng xuất móng vuốt, ngươi sẽ không cần thiết tồn tại!

Lời nói lãnh khốc của Lý Lân khiến Ngao Vô Không phía sau rùng mình một cái, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân giống như nhìn ma quỷ.

Lý Lân từng bước hướng về phía Gia Cát Thừa Phong, thần sắc trên mặt nhu hòa rất nhiều. Thời điểm cường giả thần long tập kích, Gia Cát Thừa Phong ra tay không chút do dự, làm cho Lý Lân ấm áp. Cho tới bây giờ tất cả những gì Gia Cát Thừa Phong làm đều khiến cho Lý Lân cảm kích.

- Tiểu tử kia, bây giờ ngươi là thực lực gì rồi?

Gia Cát Thừa Phong hỏi.

- Võ Hoàng lục phẩm đỉnh! Tùy thời có thể bước vào Võ Hoàng thất phẩm!

Lý Lân vẻ mặt tự tin nói.

- Hả? Tùy thời có thể bước vào Võ Hoàng thất phẩm, khẩu khí đủ lớn, chẳng lẽ ngươi lĩnh ngộ lĩnh vực?

Gia Cát Thừa Phong trầm giọng nói.

- Một phần mà thôi, bây giờ còn chưa hoàn thiện!

Lý Lân vươn tay ra, một cái Âm Dương Ngư hai màu trắng đên hiện ra xoay tròn trong tay, trong đó màu đen tản ra hơi thở lĩnh vực.

- Ngươi đây là?

Sắc mặt Gia Cát Thừa Phong đại biến, giống như nhìn thấy chuyện gì khó tin không thể tưởng tượng nổi.

Âm Dương Ngư của Lý Lân lóe một chút rồi mất, nhưng lực lĩnh vực phát ra lại bị người chung quanh cảm thấy.

- Xem ra, sau này Thần Ma học viện sẽ là bát đại tuyệt thế cao thủ!

Thiên Thủ nói.

- Hừ!

Tiên công tử hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân có chút rét lạnh.

Mạc Ly tiến lên, trên mặt hiện vẻ cười ôn hòa, nói:

- Tại hạ Mạc Ly, hoan nghênh ngươi trở thành một trong những thiên tài của Thần Ma học viện. Về sau kính xin chỉ giáo nhiều hơn!

Lý Lân ngạc nhiên, nhìn bàn tay tràn ngập thân thiện vươn tới, Lý Lân nâng tay nắm chặt. Đồng thời cũng thúc dục chân khí của mình bảo hộ hai tay. Hắn nghĩ đối phương hiền lành nhất định là có mục đích, mà khả năng lớn nhất là thông qua bắt tay nghiền ép người.

Chỉ là rất nhanh mặt Lý Lân có chút xấu hổ rồi, bởi vì hai tay của đối phương căn bản cũng không có gia tăng bất kỳ lực lượng nào, điều này làm cho Lý Lân cảm thấy loại xấu hổ khi lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Bởi vậy, Lý Lân lập tức thu hồi chân khí, nụ cười trên mặt cũng chân thành rất nhiều.

- Mấy người này là sư tỷ đệ nội viện chúng ta, ta giới thiệu cho ngươi!

Mạc Ly giống như người khiêm tốn, quen thuộc vì Lý Lân giới thiệu.

- Đây là xếp hạng hai trong bảng tuyệt thế thiên kiêu, thần nữ Trúc Văn Thiến, là siêu cấp cao thủ xếp hạng nhất ngoại viện, các ngươi chắc hẳn không chỉ tiếp xúc một lần.

- Vị này xếp hạng ba trong bảng tuyệt thế thiên kiêu, Thiết Tháp La Tống, thực lực ở trong nội viện chúng ta xếp hạng hai.

- Vị này là xếp hạng bốn trong bảng tuyệt thế thiên kiêu, Liệt Hỏa, Cố Thiên Sinh, thực lực xếp hạng ba trong nội viện.

- Vị này xếp hạng năm trong bảng tuyệt thế thiên kiêu, Huyễn Ảnh, Tần Phương Dao, thực lực trong nội viện xếp hạng bốn.

- Vị này xếp hạng sáu trong bảng tuyệt thế thiên kiêu, Độc Thứ Thiên Thủ, thực lực xếp thứ năm trong nội viện.

- Vị này là hạng bảy trong bảng tuyệt thế thiên kiêu, Tiên công tử, Vũ Văn Tu Tiên, thực lực xếp hạng sáu trong nội viện, cùng bốn người khác xưng là Tứ đại công tử nội viện.

Mạc Ly đem mấy người giới thiệu xong, ngoại trừ Tiên công tử, những người khác đều là nhã nhặn gật đầu, thực lực của Lý Lân bước đầu đã lấy được sự tán thành của bọn họ

Nhìn những người chính là thiên tài của Thần Ma học viện này, Lý Lân cũng có chút cảm thán. Từ khí tức trên người, những người này so với mình đều thâm hậu hơn, tuyệt đối chính là cao thủ hậu kỳ Võ Hoàng. Tuy rằng không biết rõ những khó khăn khi đột phá hậu kỳ Võ Hoàng, nhưng nghĩ cũng biết tuyệt đối không dễ dàng. Dù sao Lý Lân gặp phải không ít cao thủ Võ Hoàng lục phẩm đỉnh, nhưng người đột phá đến hậu kỳ thì không nhiều. Hơn nữa có được lĩnh vực cùng không có lĩnh vực, sức chiến đấu chênh lệch cực lớn, hiện tại Lý Lân cũng bước đầu tiếp xúc đến lĩnh vực, đương nhiên hiểu được sự lợi hại của lĩnh vực. Những người trước mắt này đều có thể ở độ tuổi mà lĩnh ngộ lĩnh vực, không hổ là tuyệt thế thiên tài.

- Lý Lân học đệ, lấy thực lực của ngươi đã có tư cách đi vào nội viện cùng sư huynh đệ chúng ta học tập lịch lãm, không bằng hôm nay liền đi vào nội viện làm quen một chút, được không?

Mạc Ly thỉnh mời.

- Thật có lỗi, bây giờ ta còn cần củng cố tu vi một chút, sau có thời gian nhất định bái phỏng!

Lý Lân lắc đầu, cũng không có đáp ứng. Đối với nội viện của Thần Ma học viện, Lý Lân luôn luôn duy trì thái độ kính mà không thân, huống chi mặc dù hắn có tư cách làm bạn cùng những tuyệt thế thiên tài này, nhưng thực lực vẫn còn có chút chênh lệch.

- Như vậy, vi huynh liền cung kính đợi học đệ đại giá rồi!

Mạc Ly cười cười chắp tay, sau đó hướng về phía ba người Gia Cát Thừa Phong phía xa xa cúi người thi lễ, mang theo nhóm cao thủ nội viện rời đi.

- Không tồi, tiểu tử Mạc Ly kia trí tuệ, khí độ đều bất phàm, có thể phó thác tương lai của Thần Ma học viện!

Trên mặt Bạch Phát lão giả hiện lên vẻ vừa lòng. Theo lời lão, trên mặt Gia Cát Ngự Phong nhịn không được hiện lên một tia đắc ý.

- Hừ, Mạc Ly đúng là không tồi, nhưng lão phu coi trọng tiểu tử số mệnh cao này hơn.

Gia Cát Thừa Phong trầm giọng nói.

Bạch Phát lão giả lắc đầu, nhìn Lý Lân nửa ngày nói:

- Tiểu tử này vận may như mặt trời ban trưa, quả thực là người có số mệnh mạnh nhất mà lão phu chứng kiến trong vạn năm gần đây. Số mệnh như vậy xuất hiện trên người mang biến số mệnh cách thật sự là không hợp lẽ thường, lão phu cũng không cách nào xác định tương lai người này. Thừa Phong, ta xem nữ oa kia tư chất không tồi. Tuy rằng không bằng Mạc Ly, nhưng cũng vượt xa người thường. Nếu quan hệ giữa nàng cùng tiểu tử Lý Lân kia có thể tiến thêm một bước, đối với ngoại viện mà nói có lẽ là tốt nhất.

Bạch Phát lão giả nghĩ nghĩ nói.

- Sư phụ, ý của ngài là ?

Gia Cát Thừa Phong nhướng mày.

- Lão phu cái gì cũng chưa nói. Được rồi, hiện tại lão phu cũng cần phải trở về, chuyện ở Thần Ma học viện liền giao cho hai ngươi.

Lão giả lắc đầu, trên mặt lộ ra một chút vẻ cổ quái, lắc mình một cái liền biến mất. Lấy nhãn lực hai siêu cấp cao thủ như Gia Cát Thừa Phong và Gia Cát Ngự Phong đều không phát hiện sư phụ biến mất như thế nào, trong lòng càng thêm hoảng sợ cùng kính sợ đối với cao thủ Thần cấp.

Tiễn đám người Mạc Ly đi. Lý Lân vẻ mặt chân thành hướng những tiền bối Thần Ma học viện bế quan bị mình quấy rầy, xin lỗi. Dù sao nếu không phải nhờ những người này ngăn cản, Ngao Vô Không thật sự có khả năng ở thời điểm mấu chốt nhảy vào động phủ của mình, đến lúc đó, kết quả hoàn toàn khác. Phần nhân tình này Lý Lân vẫn muốn nhận.

Mọi người đều hoàn lễ, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân cũng nhu hòa rất nhiều, những người này không phải là lão sư của Thần Ma học viện, chỉ là mấy đệ tử đợt trước. Có thể bế quan ở chỗ này cũng xem như là học viên chính thức của Thần Ma học viện rồi, vì vậy đối với Lý Lân, đệ tử thiên tài của bổn viện vẫn là có chút thân thiết. Dù sao khóa trước, cao thủ trong thanh niên tuyệt thế, ngoại viện chỉ có nhiều nhất một người, thậm chí có năm một người cũng không óc, tình huống ấy cũng thường xuyên xảy ra. Tuy rằng thực lực của Lý Lân chưa đầy đủ, nhưng ma thai sinh ra, đủ để tranh phong cùng cao thủ mạnh nhất thanh niên tuyệt thế. Trong tuyệt thế cao thủ nhiều thêm một cao thủ ngoại viện, khiến cho ngoại viện cực kỳ hưng phấn.

- Chư vị tiền bối. Đệ tử có một chuyện hỏi, không biết chư vị tiền bối có biết Suối Sinh Mệnh?

Lý Lân hướng về hai lão sư tuổi tác lớn nhất, tu vi sâu nhất trong mọi người hỏi.

- Suối Sinh Mệnh?

Hai lão sư nhíu mày, trong ánh mắt thất vọng của Lý Lân lắc lắc đầu. Sau đó, hắn lại hỏi những người khác, kết quả giống nhau, những người này đều nghe nói qua về Suối Sinh Mệnh, nhưng đều không có tin tức nào hữu dụng.

- Ta biết… tin tức… của…. Suối Sinh Mệnh!

Một thanh âm yếu ớt truyền đến, giọng nói rất suy yếu.

Hai con ngươi Lý Lân đột nhiên sáng lên, nhìn về phía Ngao Vô Không mềm nhũn nằm trên mặt đất phía xa xa, từng bước nhảy đến trước mặt y.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio