Nụ cười trên mặt nữ tử càng thêm nhiệt tình, rất là ân cần mang Lý Lân chuyển tới chuyển lui. Khác với bài bạc kiếp trước, phương thức đánh bạc ở đây rất nhiều, nhưng xung quanh chiếu bạc đều được đặt cấm chế, song phương tham gia đánh bạc không được tiếp cận chiếu bạc. Dù sao, cao thủ trên Võ Hoàng có rất nhiều thủ đoạn, nếu quả thật sử dụng ra thì không thể tiếp tục đánh được rồi.
Lý Lân càng đi càng kinh ngạc, bởi vị hắn cảm giác mình lại không thể khống chế được cảm giác tâm thần. Lý Lân là võ giả Võ Tôn nhị phẩm đỉnh phong, ý chí kiên định bực nào, hiện tại lại xuất hiện tâm thần không ổn, điều này tuyệt đối không thể thoát khỏi quan hệ với sòng bạc Phú Quý.
- Đây là một vạn tinh thạch thượng phẩm, giúp ta đổi thẻ đánh bạc.
Lý Lân không chút thay đổi giao một vạn tinh thạch thượng phẩm cho nữ tử kia, đổi lấy thẻ đánh bạc.
- Tiền bối, dùng thẻ đánh bạc nơi này có thể đổi được thiên tài địa bảo, công pháp đan dược. Thẻ đánh bạc trong tay ngài càng nhiều thì có thể đổi lấy mấy thứ đó càng nhiều!
Nữ tử kia ngọt ngào nói, còn làm ra bộ dạng mê người.
Lý Lân gật đầu, lộ ra thần sắc hưng phấn của một dân cờ bạc tiêu chuẩn.
- Mang ta đi thử vận may!
Lý Lân nhịn không được nói.
- Vâng! Mời tiền bối!
Nụ cười trên mặt nữ tử càng thêm nhiệt tình, nhưng trong đó lại lộ ra chút hàn quang khinh thường.
Lý Lân di chuyển một vòng, vậy mà lại phát hiện có một thứ giống như xúc xắc kiếp trước, tại quanh một chiếu bạc, một đám người đang ngồi hét hò, hơn nữa còn là so lớn nhỏ đơn giản nhất.
Lý Lân tiến vào nhóm người này, cũng phát hiện quy tắc không khác gì kiếp trước. Nhưng càng tới gần chiếu bạc, thần niệm càng bị áp chế nghiêm trọng.
- Tiền bối, ngài có thể căn cứ vào suy đoán của mình mà đặt cược. Nếu xuất hiện tình huống ba con xúc xắc có điểm giống nhau thì nhà cái ăn hết. Nhưng mà trăm ngàn lần không nên phóng ra thần niệm, bởi vì trên chiếu bạc này có cầm chế có thể đốt cháy thần trí của ngài, một khi làm lớn gây phản phệ, rất có thể bị cấm chế phản phệ mà mất mạng.
Nữ tử ôn nhu nhắc nhở Lý Lân, ả nhìn Lý Lân là kẻ chả hiểu gì về cờ bạc, sợ rằng tâm tình đánh bạc quá tệ mà hủy hoại toàn bộ một ván bạc.
- Ta biết, ta biết rồi! Đi đi, ta tự mình đặt là được!
Lý Lân liếc nàng một cái, có chút không kiên nhẫn nói.
Thiếu nữ tự tìm không vui, thấp giọng xin lỗi một tiếng, sau đó chân thành rời đi.
Lý Lân quay đầu đi vào trong đám người.
Tại trung tâm cấm chế có một chiếu bạc hình tròn, bên cạnh có một người trung niên đang đứng. Người nam tử này có vẻ mặt bóng loáng phúc hậu. Trọng yếu nhất là, trên thân người này không có chút dấu vết tu luyện, đương nhiên là một người bình thường. Tại trên đại lục Thương Long có võ đạo hưng thịnh này, mọi người đều tu luyện một ít công pháp võ đạo để cường thân kiện thể. Như vậy, loại người hoàn toàn không tu luyện ngược lại càng thêm hiếm thấy.
- Mời chư vị tiền bối đặt cược, nếu không rõ quy tắc thì xin mời đọc tờ hướng dẫn bên cạnh!
Người trung niên mập mạp nói xong, liền nắm lên ba cái xúc xắc, để vào trong một cái chén bạch ngọc chạm trổ. Hai tay rung động, một loại vận động có quy luật không nói nên lời theo hai tay tên mập phát tán ra.
- Cao thủ!
Lý Lân lộ vẻ ngưng trọng, tên mập này lắc xúc xắc làm cho Lý Lân cảm thấy tương tự một Đổ Vương tinh thông mấy thứ này ở kiếp trước. Người này chỉ dựa vào kỹ xảo lắc này cũng có thể khống chế số điểm xúc xắc.
- Bộp…!
Nắp chén lăng không úp xuống, trên mặt mập mạp hiện lên chút mồ hôi, hiển nhiên lần lắc này, y đã bỏ ra không ít tâm lực.
- Đặt xong thì bỏ tay ra, đặt xong bỏ tay ra!
Mập mạp hét lớn nói.
- Ta đặt lớn!
Lập tức có người thả một đống thẻ đánh bạc lên khu vực chữ Đại.
- Ta đặt nhỏ!
Một người chơi khác đối chọi gay gắt với người kia, tùy tay ném ra thẻ đánh bạc không dưới mấy vạn tinh thạch thượng phẩm.
- Quả nhiên sòng bạc là nơi có tiền nhất!
Lý Lân cảm thán, thần sắc cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Tại trên chiếu bạc này đã vây không dưới ba mươi người, hơn nữa phần lớn là cao thủ Võ Hoàng trung kỳ hậu kỳ. Về phần cao thủ Võ Tôn tự nhiên cũng có, nhưng cấp bậc cũng khác với những người tại đại sảnh này.
- Mấy vị còn chưa đặt cược thì nhanh tay, nếu không thì không kịp rồi!
Mập mạp lại lớn tiếng nói. Trên mặt y tràn đầy tươi cười, nhưng Lý Lân lại cảm thấy trong mắt y mơ hồ có chút quang mang khinh thường.
Tất cả mọi người đều đặt rồi, Lý Lân đột nhiên tiến lên, cầm thẻ đánh bạc trong tay quăng vào khu vực ở giữa, trầm giọng nói:
- Ta đặt nhà cái ăn hết!
- Cái gì?!
Mập mạp biến sắc, phải biết rằng, nhà cái ăn hết thì ba con xúc xắc phải có số điểm giống nhau, tỉ lệ như vậy là ít nhất, một khi đặt trúng thì tiền bồi cũng gấp mười lần.
- Tên tiểu tử này điên rồi!
- Lại là một kẻ không biết sống chết!
Một dân cờ bạc bên cạnh lạnh mắt liếc hắn một cái, rồi lại chú ý lên cái chén ngọc.
- Có quỷ dị!
Lý Lân cau mày, trong lòng rất ngưng trọng. Những người này phản ứng không bình thường rồi, dù là dân cờ bạc chả ra gì, đối mặt với hành động của mình thì cũng sẽ châm chọc vài câu. Lý Lân không tin tố chất đánh bạc của những kẻ này lại tốt như thế, lại không nói xen, không trào phúng.
- Bộp…!
Con xúc xắc lộ ra, đều giống nhau, ba con đều sáu điểm, quả nhiên là nhà cái ăn hết.
Mọi người nhìn về Lý Lân, ánh mắt đã trở nên bất đồng rồi.
Nhìn thẻ đánh bạc trong tay tăng lên, Lý Lân lại không chút nào thoải mái.
Kiếp trước ẩn núp nằm vùng, theo Đổ Vương học tập được năng lực nghe đoán xúc xắc, không ngờ lại dùng được tại dị giới. Hiện tại hai mắt Lý Lân cũng đỏ bừng, bộ dáng giống như những người xung quanh, nhưng trên thực tế, thần trí hắn lãnh khốc giống như hàn băng vạn năm.
- Lợi dụng đánh bạc gợi lên lòng tham của người khác, sau đó khống chế những dân cờ bạc này. Đại Bằng tộc thượng cổ lại dùng thủ đoạn này khống chế nhân loại trong Yển thành. Trách không được, đều là nơi vạn tộc thượng cổ buông xuống, nhưng nơi này lại đặc biệt bình tĩnh.
Thẻ đánh bạc trước mắt Lý Lân càng ngày càng cao, thần sắc của hắn cũng giống như trở nên hưng phấn, trực tiếp tự xưng là Đổ Vương. Tên mập lắc xúc xắc kia đã đổ đầy mồ hôi lạnh, sau khi dùng tuyệt kỹ cuối cùng của mình mà vẫn thất bại, mập mạp đã không dám đụng tới cái chén ngọc kia nữa.
- Vị tiên sinh này, kỹ thuật đánh bạc thật tốt. chủ nhân ta có lời mời!
Nữ tử lúc trước nhận được tin tức liền lập tức chạy tới, thấy Lý Lân đại sát tứ phương, trong mắt ả lộ vẻ khó tin. Nhưng nhìn xung quanh đã bắt đầu mù quáng đặt theo Lý Lân, ả không thể không mời Lý Lân rời đi.
- Không đi, lão tử còn đang may mắn, rời đi chẳng phải đáng tiếc lắm sao! Hôm nay lão tử quyết ăn sạch sòng bạc Phú Quý này!
Lý Lân cực độ kiêu ngạo nói.
- Tiền bối, nếu đánh nhỏ như bây giờ, dù là thắng một trăm năm thì tiền bối cũng không thể nào ăn sạch sòng bạc Phú Quý! Nếu không tiểu nữ sẽ an bài cho ngài một ván bài cao cấp hơn, khách nhân nơi đó đều là người phụ trách, gia chủ của thế lực lớn. Không biết ý tiền bối thế nào?
Nữ tử ngọt ngào xinh đẹp khẽ cười nói.
- Sòng càng lớn hơn nữa?
Lý Lân xoay người, ánh mắt có chút đỏ tươi làm cho nữ tử kia nhướng mày, nhưng Lý Lân hành động sau đó làm cho ả suýt nữa phát điên.
Lý Lân đột nhiên ra tay, hai tay chụp lên bộ ngực ả, một bộ ngực cao ngất mê người bị một đôi tay bự không kiêng nể gì mà chà đạp bừa bãi.
- Ah….
Một tiếng thét chói tai vang lên, nữ tử xinh đẹp rốt cục thay đổi sắc mặt, nhanh chóng lui về sau, ánh mắt nhìn về Lý Lân đã tăng thêm chút sát cơ.
- Trời ạ! Dĩ nhiên là hàng thật đồ xịn. Lão tử còn tưởng là độn vào chút gi đó! Ngươi là nữ nhân không tệ, nếu không thì theo lão tử đi, cam đoan cả đời nàng được ăn nhậu tẹt ga!
Vẻ mặt điên cuồng trên mặt Lý Lân liền biến thành dâm tà. Tiếp xúc cùng Ngao Vô Không, lợi ích duy nhất chính là bắt chước được một bộ vô sỉ tiêu chuẩn nhất.
Về phần vì sao Lý Lân muốn đùa bỡn lưu manh với nữ nhân này, đó là vì hắn cảm nhận được trên người nữ tử này có khí tức bất thường. Lúc đúc thành ma thân, Lý Lân đã từng giết qua thanh niên cường giả Đại Bằng tộc, bên trong ma thân cũng được sát nhập vào một ít tinh hoa huyết mạch của Đại Bằng tộc. Bởi vậy, khi gặp được tộc nhân Đại Bằng tộc chân chính, tự nhiên sinh ra cảm ứng vi diệu. Đúng là vì một cảm xúc tự nhiên này, làm cho Lý Lân xác định nữ nhân này có thân phận không tầm thường.
- Đồ khốn!
Trên mặt cô gái kia lộ vẻ xấu hổ và giận dữ tới cực điểm. Tay phải che ngực, tay trái nâng lên vài lần, nhưng cuối cùng cũng cưỡng ép mình hạ xuống.
Đồng thời, Lý Lân cảm giác được một luồng sát khí mỏng mảnh từ bốn phía bắn tới. Trong sòng bài Phú Quý này, trong nháy mắt liền giống như biến thành động ma nuốt người. Điều này làm trong lòng hắn trở nên căng thẳng, nếu tình huống không ổn, trước tiên hắn liền bắt nữ nhân này.
Tình huống ác liệt mà Lý Lân đoán cũng không xảy ra, cô gái này lại có thể nhịn xuống tức giận trong tình huống bị nhục nhã như thế.
Ả tự ép mình phải lộ ra nụ cười gượng gạo, thấp giọng nói:
- Tiền bối, ta chỉ là tiểu nhị ở đây, mong tiền bối tự trọng!
- Tự trọng!? Hô hô… Lời này thật sự buồn cười. Sòng bạc là nơi nào, nơi này chính là thiên đường của đàn ông, ngươi là một nữ tử trầm mê trong nơi nàylại dám nói ta phải tự trọng, thật sự buồn cười! Ta còn rằng ngươi là phục vụ đặc thù do sòng bạc Phú Quý sắp xếp nữa đó!
Lý Lân vô sỉ cười nói. Hắn xoay người vung tay, đống thẻ đánh bạc với giá trị không dưới mấy trăm vạn tinh thạch thượng phẩm liền biến mất.
Sau đó hắn liền xoay người đi tới trước mặt cô gái kia, hù cho cô ả theo bản năng lùi sau từng bước.
- Dẫn đường cho lão tử! Lão tử đã nói, hôm nay phải thắng đứt sòng bạc Phú Quý của các ngươi! Đương nhiên, bao gồm cả ngươi nữa! Hô hô…
Dứt lời, Lý Lân cười lớn, theo hướng lầu hai sòng bạc Phú Quý mà đi.
Trên mặt thiếu nữ xinh đẹp lộ ra sát khí nồng đậm, nhưng sau đó liền nhanh chóng che dấu tâm tình của mình, cung kính đi theo Lý Lân tiến lên lầu hai.