Tam Thái Tử

chương 601: đại bại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Thật muốn được gặp mặt tiểu nha đầu làm cho ngươi coi trọng như thế.

Lạc Khuynh Thành khẽ cười nói.

- Ngươi sẽ gặp được nàng, ta tin tưởng nàng sẽ không chết.

Lý Lân trầm giọng nói. Mang theo mọi người đẩy nhanh tốc độ, vọt tới trước.

Ở trên chiến trường phía sau, chiến đấu đã đến mức kịch liệt, gần như mỗi thời mỗi khắc đều có cao thủ Tôn cấp ngã xuống, hạng người cương liệt trước khi chết lại càng lựa chọn tự bạo, lấy tính mạng của mình mang theo rất nhiều địch nhân bồi táng.

Tại trung tâm chiến trường, Viên Thủ Thành đang được một số võ giả Võ Tôn cửu phẩm đỉnh phong bảo vệ, phóng ra bên ngoài, Viên Phỉ Phỉ thì đã được Viên Thủ Thành thu vào trong nội thế giới trước khi chiến đấu bùng nổ.

Nhưng vào lúc này, một võ giả Hổ tộc thấy được đội ngũ thực lực cửu phẩm đỉnh phong cực kỳ cường hãn, lập tức kêu gọi đồng bọn, bao vây lại.

- Thiếu tông chủ, ta đi ngăn cản, các ngươi đi mau!

Một gã cao thủ Võ Tôn cửu phẩm của Trấn Thiên Tông trầm giọng nói. Sau đó, lao tới vài tên vạn tộc cao thủ Võ Tôn cửu phẩm đỉnh phong vừa tập hợp được, không chút do dự.

Chiến đấu bùng nổ, người cao thủ của Trấn Thiên Tông này vừa lên đã dùng thủ đoạn công kích lấy mạng đổi mạng, điên cuồng tiêu hao lực lượng của nội thế giới, nhờ có công kích hung hãn không sợ chết, hắn lấy sức một người chặn đứng công kích của bốn võ giả Tôn cấp đỉnh phong.

- Trần thúc thúc!

Viên Thủ Thành trong mắt hiện lên vẻ đau thương, nhưng hắn hiểu được mình không thể trì hoãn dù chỉ một giây, nếu không sự trả giá của Trần thúc thúc vì hắn sẽ không còn ý nghĩa.

Trừ Viên Thủ Thành, Thần Vô Song cũng được đối xử như thế, hơn nữa mang hắn lao ra bên ngoài không phải là ai khác, mà là phó tông chủ Thần Thiên Tông. Mặc dù phó tông chủ Thần Thiên Tông bị sáu cao thủ Hổ tộc cấp Bán Thần đánh bất ngờ khiến cho bị thương nặng. Nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, mặc dù cao thủ cấp Bán Thần bị trọng thương cũng vẫn là cao thủ cấp Bán Thần. Hắn mang theo Thần Vô Song nhanh chóng lao ra bên ngoài, cao thủ Tôn cấp đỉnh phong của vạn tộc cũng bị đánh lui. Về phần những người khác, gặp phải hắn chỉ có con đường chết.

- Rống! Các ngươi đi mau!

Gầm lên giận dữ, cao thủ cấp Bán Thần truyền kỳ của Hỗn Loạn lĩnh đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, đem mấy tên đệ tử đẩy ra ngoài. Đồng thời chính mình điên cuồng công kích, chặn đứng cao thủ Hổ tộc đang dây dưa với mình.

Những lời lúc trước của cao thủ Hổ tộc cũng không sai, cùng cảnh giới nhưng vạn tộc thượng cổ có được thân thể mạnh mẽ, cùng với bản lĩnh quỷ dị quả thật đã chiếm ưu thế. Cao thủ cấp Bán Thần của Nhân tộc lục đại cho dù là tán tu truyền kỳ chiến lực mạnh nhất cũng bị đối phương đè ép, bất đắc dĩ chỉ có thể mang đệ tử ra khỏi chiến trường trước. Còn việc sau đó bọn hắn có thể chạy trốn khỏi khu vực này được hay không, đã không phải người làm sư phụ như hắn có thể quản rồi.

- Thất bại, chúng ta tập trung nhiều như vậy cao thủ thế nhưng bị đánh bại?

Cao thủ Nhân tộc đang cùng cao thủ vạn tộc giao chiến, trong lòng bi thương, thậm chí có một ít người tâm lý yếu kém, ảnh hưởng đến tâm thần do đó bị đối thủ thừa cơ đánh lén, cả người bị nổ nát thành từng mảnh.

- Nếu ta chết, cũng phải kéo theo vài tên bồi táng!

Trong cao thủ Nhân tộc , một số người lâm vào tuyệt cảnh bắt đầu điên cuồng. Dù sao cũng phải chết, sao không chết cho oanh liệt.

Khi chiến trường đang tiến vào thời khắc điên cuồng cuối cùng, ở bên ngoài Ngọc Thần Tông. Một cái thanh niên tóc trắng đang chặn đường một lão giả tóc bạc.

- Ngươi là cao thủ Thần cấp của Hổ tộc, ngươi vậy mà bất chấp ước định, nhúng tay vào tranh đấu của tiểu bối!

Lão giả tóc bạc tức giận quát.

- Nhúng tay? Bản tôn chỉ khắc một bộ pháp trận mà thôi, về phần ra tay, chẳng qua là chắn ở chỗ này, phòng ngừa Nhân tộc các ngươi không để ý thể diện ra tay mà thôi.

Thanh niên tóc trắng vẻ mặt cười nhẹ nói.

- Hừ, một bộ trận pháp? Ta thấy đây là pháp bảo thành thần của ngươi mà thôi. Có thể che lấp thần niệm của cao thủ Thần cấp, linh bảo bình thường làm sao có thể làm được. Dùng bảo bối như thế còn không tính là nhúng tay vào chiến trường sao?

Lão giả tóc bạc của Nhân tộc tức giận quát.

- Cho mượn bảo vật được coi là xuất thủ? Chẳng lẽ Nhân tộc các ngươi không mượn pháp bảo từ trưởng bối? Như thế chỉ có thể nói rằng cao thủ Thần cấp của Nhân tộc các ngươi quá keo kiệt, có thứ tốt đều không đành lòng cho hậu bối mượn.

Thanh niên tóc trắng vẻ mặt khinh thường nói.

- Cưỡng từ đoạt lý, ta muốn cùng ngươi quyết đấu, người thắng sẽ quyết định kết quả lần giao chiến này.

Lão giả tóc bạc tức giận quát.

- Bản tôn sợ ngươi hay sao, chúng ta đi vào trong hỗn độn!

Dứt lời, thanh niên tóc trắng thét dài, hóa thành một quái vật đầu hổ, thân người, đuôi cọp, đúng là trạng thái chiến đấu của Hổ tộc.

- Đi!

Hai cao thủ Thần cấp chân chính trong chớp mắt đã rời khỏi Thương Long đại lục, đi vào trong hỗn độn đại quyết chiến. Lực lượng của cao thủ Thần cấp đã vượt qua cực hạn của Thương Long đại lục có thể chịu đựng, nếu hai cao thủ Thần cấp đại chiến ở Thương Long đại lục, kết quả cuối cùng chính là hủy diệt cả phiến đại lục này, tuyệt đối sẽ không có kết cục thứ hai.

Đoàn người Lý Lân tận lực che dấu hơi thở, Lý Lân đi trước dẫn đầu, không ngừng thay đổi phương hướng. Một canh giờ sau, mọi người đã rời xa chiến trường cả ngàn dặm. Nhưng trừ thành trấn tan hoang ra thì không thấy bất cứ một sinh vật sống nào, tình huống quỷ dị như thế làm cho Lý Lân và Lạc Khuynh Thành thần sắc ngưng trọng.

Nhưng ngay lúc này, Lý Lân đột nhiên tăng nhanh tốc độ, lại bắt đầu khởi động lực lượng Lục Mang Tinh, bao trùm mười hai người Tân Sửu, trong nháy mắt tiến hành bước nhảy không gian cự ly dài.

Một tiếng ầm vang, mấy người tiến vào hư không, Lý Lân gầm lên giận dữ, hai nắm đấm mang theo vô lượng ma khí, đánh bay một thân ảnh đang ẩn nấp. Đây là một tên vạn tộc thượng cổ cực giống Hổ tộc, chỉ khác trên cổ không phải đầu hổ, mà là đầu mèo. Tên Miêu tộc này lĩnh trọn một kích toàn lực của Lý Lân, hiện tại đã nằm hấp hối trên mặt đất.

Lý Lân lắc mình, rơi xuống trước người tên kia, hai tay hơi rung động, từ trong lòng lấy ra một tiểu cầu sáng rực, sau đó đột nhiên phá vỡ cấm chế, thả ra một thân ảnh màu đen.

- Ám Ảnh, quả nhiên là ngươi!

Lý Lân kích động nói. Theo lời Lý Lân, con vật màu đen to bằng nắm tay run lên, sau đó chậm rãi vươn mình. Hóa ra là một con mèo nhỏ màu đen, bất quá bây giờ ở trên người nó có một vết thương nặng sâu tận xương, khí tức của tiểu hắc miêu cực kỳ suy yếu.

- Nó bị thương!

Lạc Khuynh Thành vẻ mặt vẻ ngạc nhiên .

Lý Lân lắc mình một cái biến mất không thấy đâu nữa, làm cho cánh tay Lạc Khuynh muốn muốn chạm tới Lý Lân, bị rơi vào khoảng không. Lạc Khuynh Thành tuy rằng kinh ngạc trước phản ứng của Lý Lân, nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao cao thủ cấp Võ Tôn đều có nội thế giới của riêng mình. Nếu như không có chủ nhân cho phép, những người khác căn bản là không thể tiến vào. Nếu như là nội thế giới của những người khác, Lạc Khuynh Thành còn có thể tò mò, mong chờ nhưng đối với Ma Vực thế giới tối đen như mực của Lý Lân, Lạc Khuynh Thành chỉ có thể từ bỏ. Nhưng nàng không biết rằng Lý Lân ngoại trừ Ma Vực thế giới ra, còn có Không gian Lục Mang Tinh che dấu càng sâu hơn.

Từ sau khi lấy được Yển thành, Lý Lân điên cuồng cướp đoạt linh thảo linh thụ, thậm chí đem một cái linh mạch nho nhỏ cách Yển không xa toàn bộ dời vào trong không gian Lục Mang Tinh.

Hiện tại không gian Lục Mang Tinh so với trước đây rộng lớn hơn rất nhiều, lấy tiểu hồ dưới sinh mệnh thụ làm trung tâm, toàn bộ bốn phía đều bị Tinh Linh thánh nữ cải tạo thành linh căn ruộng thuốc. Tinh Linh thánh nữ chân nhỏ màu đỏ xinh đẹp đang tỉ mỉ chiếu cố những linh dược linh thảo này. Hơn nữa căn cứ theo cấp bậc khác nhau, gieo trồng riêng biệt ở chung quanh tiểu hồ, khiến cho những linh dược linh thảo này có thể xúc tiến sinh mệnh thụ sinh trưởng.

Ông!

Lý Lân xuất hiện ở trên không tiểu hồ, gật đầu với Tinh Linh thánh nữ, sau đó lắc mình một cái đã đến chỗ sinh mệnh thụ cao hơn một trượng. Đem Thần Lộ trên lá cây sinh mệnh thụ nhỏ giọt vào trong miệng Ám Ảnh, đồng thời lấy nước hồ tràn đầy sinh mệnh khí tức tẩy trừ miệng vết thương của Ám Ảnh.

Hiện tại khí tức sinh mệnh của tiểu hồ phía dưới sinh mệnh thụ đã vượt qua long đản dịch ban đầu rất nhiều, tuy rằng so với sinh mạng chi tuyền thuần túy còn có chênh lệch. Nhưng mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa. Đối với loại tình huống này Tinh Linh thánh nữ cũng không hiểu rõ lắm. Dù sao từ khi nàng sinh ra, sinh mạng chi tuyền của Tinh Linh tộc đã hội tụ lại thành một hồ nước thật lớn. Về phần sinh mạng chi tuyền sinh ra như thế nào, cho dù là trưởng bối cao tuổi nhất Tinh Linh tộc cũng không rõ.

Hơn nữa gốc cây sinh mệnh thụ trước mắt này rõ ràng có khác biệt so với sinh mệnh thụ sinh trưởng trong sinh mệnh thần giới. Sinh mệnh thụ trong sinh mệnh thần giới, khi ngưng tụ ra giọt sinh mạng chi tuyền đầu tiên, căn bản là không phóng thích sinh mệnh tinh khí, thậm chí còn cắn nuốt hấp thu sinh mệnh tinh khí. Nhưng gốc cây trong không gian Lục Mang Tinh của Lý Lân, tốc độ sinh trưởng nhanh hơn. Hơn nữa trong quá trình sinh trưởng còn không ngừng phóng thích ra sinh mệnh tinh khí, làm cho tiểu hồ bình thường này có xu thế phát triển thành sinh mệnh chi tuyền.

Sinh mệnh tinh khí nồng đậm bao bọc vật nhỏ màu đen, một khắc đồng hồ sau, sinh mệnh tinh khí đã bị nó hấp thu toàn bộ, một đôi cánh màu trắng từ trên lưng Ám Ảnh vươn ra ngoài, sau đó chậm rãi bay lên, cuối cùng lảo đảo rơi xuống vai Lý Lân.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio