Tam Thái Tử

chương 869: cánh cửa thứ ba mở ra

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này bên trong hỗn độn, ma vương Tát Khô khóa chắc Nặc Á, tiếp cận với tốc độ cực nhanh.

Phía trước trong hỗn độn, một trận rét lạnh quanh thân Lý Lân, một luồng đáng sợ bao phủ lấy hắn.

- Không xong rồi, Ma vương Vực ngoại đã đuổi tới!

Lời nói của Lý Lân khiên mọi người biến sắc.

- Phải làm sao bây giờ, hay là chúng ta dẫn dụ hắn đi chỗ khác, bằng không toàn bộ Nặc Á sẽ bị tiêu diệt mất.

Vũ vương sắc mặt trầm xuống, trong lòng lo nghĩ cho Thiên đế Đại Tần. Ma vương Vực Ngoại đuổi theo lẽ nào Thiên đế đã ngã xuống rồi sao?

- Không kịp rồi, bọn chúng đã đến!

Lý Lân vừa dứt lời, phía trước xuất hiện một trận ô quang, một nhà giam màu đen giống như đại thế giới che ở trước Nặc Á. Một bóng người mang theo tiếng cười nhạt bước ra khiến mọi người khiếp sợ.

- Tiểu tử, bản tôn đã nói rồi, ngươi chạy không thoát đâu, ra đây cho ta!

Ma vương cười nhạt, ra tay nắm lấy. Lần này hắn không hề nương tay, cho dù là bản nguyên thế giới cũng không thể bảo vệ được Lý Lân.

Cọt kẹt cọt kẹt!

Dưới áp lực to lớn, Nặc Á chịu không nổi, từng vết nứt từ dưới chân Lý Lân lan ra bốn phía.

Lý Lân gào thét lớn, muốn từ bên trong Nặc Á thoát ra. Tiếc là bàn tay to của đối phương bao phủ, khiến hy vọng của Lý Lân quá xa vời. Đối phương lần này không những bắt được Lý Lân, thậm chí còn muốn nắm được toàn bộ Nặc Á.

Lý Lân chống cự bất lực, tu vi Đế cấp tỏ ra yếu ớt trước đối phương. Lý Lân toàn thân đau nhức, dòng máu trong suốt từ lỗ chân lông dồn ra ngoài. Bàn tay to lớn kia hạ xuống, toàn bộ Nặc Á vỡ nát sau một chiêu của đối phương.

- Không…

Lý Lân hét to trong tuyệt vọng, không cam chịu, tập trung toàn bộ ý nghĩ vào trong Lục Mang Tinh. Trong này sự bộc phát đột nhiên của bản nguyên thế giới trở thành hy vọng cuối cùng của y.

Lục Mang Tinh quả nhiên không phụ kỳ vọng, dưới sự thúc đẩy tuyệt vọng của Lý Lân, Lục Mang Tinh đột nhiên bộc phát ra một trận tinh quang. Cánh cửa đá thứ ba phủ đầy bụi hiện ra ở trong Hỗn Độn, dưới áp lực của ma vương dần dần mở ra.

Trong nháy mắt cánh cửa đá cổ xưa xuất hiện, một luồng uy áp đáng sợ bộc phát ra. Ma vương biến sắc, ngay sau đó trên mặt nở nụ cười nhạt. Chỉ là một cánh cửa mà thôi, chỉ cần không phải cường giả cấp Chúa Tể, thì hắn không phải e ngại.

Cọt kẹt cọt kẹt!

Cánh cửa đá dường như rất nặng, mở ra cực kỳ chậm chạp, lúc tay của Ma vương nắm lấy nó dường như cũng chỉ mới mở ra được một tý.

Lý Lân tỏ vẻ tuyệt vọng, mặc kệ bên trong cánh cửa này có gì đi nữa, đợi nó mở ra, Ma vương sớm đã giết hết bọn họ rồi.

Tại thời điểm Nặc Á sắp không chịu nổi, một đạo kim quang đột nhiên từ trong cánh cửa bắn ra, nháy mắt xuyên thủng bàn tay Ma vương. Máu bắn tung tóe, thần niệm của Ma vương bị phá bỏ, bàn tay to phút chốc rụt trở lại.

- Ai! Ra đây cho bản tôn!

Ma vương rống giận, có thể xuyên thủng bàn tay của hắn trong giây lát, rõ ràng đối phương không thua kém gì hắn.

Cánh cửa từ từ mở ra, một thân ảnh từ bên trong xuất hiện.

Ma vương biến sắc, tròng mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.

- Không thể nào, ngươi đã chết rồi, tại sao vẫn còn sống chứ, tại sao…

Ma vương hét lên, hơi thở trở nên cuồng bạo, giống như phát điên.

Lúc ấy người phát ra ánh kim quang đưa lưng về phía mọi người, Lý Lân vẫn chưa nhìn rõ tướng mạo. Nhưng xem phản ứng của Ma vương, người này tất nhiên là một chí cường giả ắt hẳn có thể đối phó với Ma vương. Lý Lân thở phào nhẹ nhõm, ít ra lúc này cũng chưa phải chết. Chỉ hy vọng đối phương hiểu được tình thế nguy hiểm hiện tại của hắn.

Lý Lân lộ vẻ tò mò, Lục Mang Tinh mới mở đến cánh cửa thứ ba đã xuất hiện cường giả thế này, nếu mở tiếp các cánh cửa còn lại, rốt cuộc là ẩn chứa những bí mật như thế nào?

Thần niệm Lý Lân tra xét cánh cửa thứ ba, cánh cửa kia sau khi xuất hiện một người thì dần dần khép lại. Nhưng Lý Lân dù sao cũng luyện hóa được Lục Mang Tinh, khi cánh cửa dần dần khép lại, Lý Lân vẫn kịp nắm bắt được một vài tình hình bên trong. Mặt hắn tràn đầy vẻ khiếp sợ. Trong cánh cửa thứ ba ngoài người có ánh kim quang kia ra vẫn còn vài thân ảnh nữa, thậm chí là mười mấy thân ảnh, hơn nữa khí tức đều vô cùng đáng sợ.

- Chẳng lẽ ở cánh cửa thứ ba có tới mười mấy cường giả cấp Chúa Tể?

Lý Lân không dám nghĩ đến. Hắn chưa gặp qua hình dáng của cường giả cấp Chúa Tể, nhưng khí tức của mỗi thân ảnh bên trong cánh cửa đó đều mạnh hơn khí tức của Ma vương rất nhiều.

- Ngươi chính là Ma vương Tát Khô, không ngờ sau bao nhiêu năm tháng ngươi lại sống dậy!

Nam tử có ánh kim quang nói, không biết sao, nhưng làm cho mọi người cảm nhận được một cảm giác rất quen thuộc.

- Đạo nhân bất tử, sao ngươi vẫn chưa chết!

Tát Khô rống giận, lời của hắn làm mọi người biến sắc.

- Thủy tổ sao?

Vũ vương thì thào nói, trên mặt không giấu được vẻ khiếp sợ.

- Ai nói ta đã chết! Đừng nghĩ rằng năm đó ta từ bỏ cơ thể thì xem là ta đã chết. Bản tôn được xưng là đạo nhân bất tử, trời đất sụp đổ cũng không làm ta chết được.

Nam tử có ánh hào quang nhẹ nhàng nói. Lời nói này minh chứng đây chính là đạo nhân bất tử mà toàn bộ cường giả đều khắc ghi trong lòng.

- Ngươi từ bỏ cơ thể, lẽ nào, lẽ nào…

Ma vương biến sắc, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

- Ha ha, không sai, sau đại chiến thái cổ ta đột phá, siêu thoát đi chính ta, biến thành một người mới.

Đạo nhân bất tử ngạo nghễ nói.

Tát Khô hiểu ra bèn lập tức bỏ chạy.

- Muốn chạy sao, để lại cơ thể năm đó của ta!. Ở trong tay của ngươi mọi vật sẽ bị tận diệt.

Đạo nhân bất tử giơ tay, khí hỗn độn quay cuồng, nháy mắt giam cầm Ma vương, sau đó hỗn độn khí hóa thành cái lồng giam, đem cả Ma vương và thế giới ma vực kia giam vào bên trong. Nghĩ lại đều là Ma vương trấn áp những người khác, không ngờ hôm nay bị người khác dễ dàng giam cầm, quả là đạo lý luân hồi, ác nhân ắt có ác nhân trị.

- Thế giới ma vực, nổ cho ta!

Tát Khô vẫn là con cáo già, vậy mà bỏ được thế giới ma vực dù đã phải mất vô số năm tế luyện được.

Lồng giam hỗn độn bị nứt sau tiếng nổ vang, hóa thành lưu quang nhằm về hướng xa.

Đạo nhân bất tử nở nụ cười nhạt, tay phải vận khí, lòng bàn tay xuất hiện một đạo dao động, vẻ mặt khiếp sợ lộ rõ trên mặt Tát Khô. Ngay sau đó gã hoảng sợ hét lớn.

- Không thể nào, không thể nào, đây là bên trong hỗn độn, ngươi làm sao có thể làm được thế này.

Tát Khô đã trốn xa trăm vạn dặm, bây giờ lại ở trong lòng bàn tay của đối phương, lẽ nào đối phương đã luyện thành bàn tay Càn Khôn, thần thông cấm kỵ trong truyền thuyết.

- Chiêu thức của cấp Chúa Tể há để ngươi biết được sao. Còn nữa, cái chức danh thiên hạ vô địch dưới Chúa Tể của ngươi cũng chỉ là hữu danh vô thực. Loại giống như ngươi vậy đối mặt với cường giả ngay cả dũng khí xuất chiêu cũng không có, đừng bao giờ hy vọng có thể đột phá được cấp Chúa Tể.

Đạo nhân bất tử đánh ra một đạo khống chế, hút thần hồn của Tát Khô bên trong Đế Thi đi ra ngoài. Sau đó hít hơi mạnh nuốt lấy, khí tức trên thân bỗng nhiên mạnh lên. Quả nhiên Tát Khô đối với hắn giống như một loại thuốc bổ không tồi.

- Thật tuyệt, hấp thu được không ít hồn lực, có thể bù đắp sự hao tổn của ta.

Đạo nhân bất tử tỏ vẻ hài lòng. Nếu không hiểu được thân phận của hai người, có lẽ sẽ cho rằng kẻ cường đại hung tàn hơn như đạo nhân bất tử là tà ma ngoại đạo.

Vào lúc này, Hùng Bá Thiên đợi bốn vị cường giả cấp Chí Tôn thúc đẩy hỗn độn thần đỉnh do thế giới mới hóa thành, lao tới. Bọn họ vẫn chưa thấy được cuộc chiến lúc trước, cũng không biết là Ma vương đã bị đạo nhân bất tử giết rồi. Bọn họ cho rằng đạo nhân bất tử bây giờ chính là Ma vương. Bởi vậy không do dự toàn lực ra tay, làm cho Lý Lân cùng mấy người phía xa hồi hộp theo dõi.

- A? Đây chẳng phải là hỗn độn thần đỉnh của Vũ vương sao lại bị tế luyện thành bộ dáng của thế giới mới.

Đạo nhân bất tử tỏ vẻ kinh ngạc. Nhẹ nhàng vươn tay nắm lấy, công kích khủng bố căn bản không thể tạo thành thương tổn đối với nam tử này. Khẽ run lên, quay cuồng đem Hùng Bá Thiên bốn người ra ngoài, dáng vẻ nhếch nhác nói không nên lời.

- Sao có thể chứ!

Thân hình vững chắc của Hùng Bá Thiên biến sắc. Từ khi nào Ma vương Tát Khô lại trở nên lợi hại thế này.

- Cấp Chí Tôn, lẽ nào Ma vương đột phá được rồi?

Sinh mệnh chi tổ biến sắc, lộ vẻ tuyệt vọng.

Cấp Chúa Tể bất tử bất diệt là có thật, lúc trước bọn họ vẫn còn dũng khí chiến đấu nhưng hiện tại đối diện với cấp Chúa Tể chỉ còn lại sự tuyệt vọng.

- Không phải, hắn không phải Ma vương, hắn là… Hắn là thủy tổ!

Thiên đế Đại Tần sau vẻ khiếp sợ là sự kích động, hắn cảm nhận được sự rung động của huyết mạch trong cơ thể.

- A? Ngươi là hậu duệ huyết mạch của ta? Có tý dáng vẻ của Vũ vương, lẽ nào là đế vương chi đạo?

Đạo nhân bất tử hướng về Thiên đế Đại Tần nói.

- Khởi bẩm thủy tổ, hậu bối thực sự là đế vương chi đạo của Vũ vương.

Thiên đế Đại Tần cung kính nói.

- Đế vương chi đạo chính là cái hố của Vũ vương, cũng làm khó cho ngươi có thể thoát ra được. Nhưng ngươi bây giờ chưa ở trạng thái hoàn toàn, chắc hẳn là ứng kiếp một nửa bản nguyên.

Đạo nhân bất tử liếc mắt liền nhìn thấu tình trạng của Thiên đế Đại Tần. Trong lòng hắn thật ra có chút coi trọng đối với Thiên đế Đại Tần. Có thể bỏ qua nửa bản nguyên còn đem nửa bản nguyên còn lại đạt tới trình độ như vậy quả là siêu phàm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio