Hướng Rose – Tuấn Vũ:
Tuấn Vũ đã về đến biệt thự của anh, được lúc thì Rose tới nơi.
Cô bước vào trong nhà, không khí lạnh lẽo đến lạ lùng, khác với cách mà thường ngày cô thường thấy trong ngôi biệt thự này....
Đồ đạc vỡ tung tóe, mảnh thủy tinh rải rác khắp nơi, mọi thứ thật kinh khủng, đủ để thấy anh tức giận đến nhường nào. Cũng phải thôi, thằng em trai, lại còn là bạn thân của mình mà ôm người con gái mình yêu để ngủ thì ai mà chấp nhận được chứ! Nhưng anh nào biết sự thật đằng sau trò chơi này!
Cô lên tầng, vào phòng anh....
Thấy một người đàn ông đang cầm chai rượu loại mạnh đang uống. Bất chợt, anh ném mạnh chai xuống đất, vỡ tung tóe. Cô tuy là Đại tỷ nhưng cũng phải giật mình. Cô cất tiếng gọi anh:
- Tuấn Vũ à....
- Em đi ra ngoài cho tôi!
- Anh nghe em giải thích đã!
- Tôi không cần! Thế là đủ rồi!
Cô không nói nữa, nước mắt tràn mi, cô bước đến, không may giẫm phải mảnh thủy tinh nhưng cô vẫn cứ bước, bước những bước chân đẫm máu về phía anh....
Cô ngồi lên đùi anh, đặt đôi môi đỏ mọng của mình lên môi của anh. Lần này, là cô chủ động....
Cô ôm lấy cổ anh, khẽ thì thầm:
- Thế này anh đã tin em chưa? Em chưa bao giờ phản bội anh! Người nằm trên đó là con gấu bông của em!
- ........
- Nếu anh không tin tùy anh...Nhưng mọi thứ của em chỉ thuộc về anh mà thôi! Anh không thể đánh mất niềm tin vào người mình thật sự yêu thương! Thế là không được!
Cô nói rồi, vẫn tiếp tục đặt những nụ hôn lên đôi môi của anh.
Có vẻ như ngọn lửa chinh phục cô mà anh luôn kìm nén bây giờ đã được cô làm cho nó bùng cháy hơn, anh không nói nữa, anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường, nhỏ nhẹ:
- Em giỏi lắm! Em dám lừa tôi! Lần này em không thoát khỏi tôi đâu!
- Em không ngăn cản! Em muốn là của anh.....
người bắt đầu làm chuyện đại sự, giờ đây, họ đã chính thức thuộc về nhau, thanh xuân của cô đã thuộc về anh...