Lão giả ở phía xa xa có thân cao hơn thước, mặt như trăng tròn, rau dài, trên người mặc một bộ áo quần thời Minh, đầu đội mão vàng, chân mang giày vải, cầm trong tay một chiếc quải trượng đầu rồng làm bằng gỗ, bước đi có lực, vẻ mặt ung dung.
Người này xuất hiện làm cho Tả Đăng Phong vô cùng nghi hoặc, vì thế hắn cũng không có muốn tỉnh dậy, mà là nhìn về lão giả này.
Lão giả từ từ đến gần, đứng trước mặt Tả Đăng Phong mà đánh giá hắn, Tả Đăng Phong nghi hoặc mà nhìn, cùng lúc đó khẽ nhìn vào đồng hồ trên tay để tính thử mình sẽ cần bao nhiêu thời gian để có thể thức tỉnh lại.
- Ông là ai?
Tả Đăng Phong lạnh giọng hỏi.
- Lão phu chính là thổ địa ở nơi này.
Lão dài chắp tay.
Lời này vừa ra, Tả Đăng Phong liền kinh hãi, hắn chưa bao giờ thấy qua tiên nhân, ở sâu trong nội tâm hắn hắn vẫn luôn nghi ngờ thế gian này không có tiên. Nhưng mà hôm này hắn đã chứng thực được, thế gian này thật sự có tiên. Tiên vị của Thổ Địa tuy rằng là thấp kém nhất nhưng mà người này vẫn là một vị tiên trưởng một phương.
- Xin chào tiên trưởng, không biết tiên trưởng đêm khuya đến đây có gì muốn chỉ giáo?
Tả Đăng Phong trầm ngâm một chút rồi hỏi.
- Tả chân nhân ở trong địa phận mà lão phu quản lý bày ra Đạo pháp, sát hại nhiều tính mạng, cho nên lão phu mới đến đây.
Lão giả chống quải trượng, đứng thẳng người.
Tả Đăng Phong nghe vậy gật gật đầu, lão giả này đích thật là Thổ Địa rồi.
- Xin hỏi Tiên trưởng, trong lăng này chôn người nào?
Tả Đăng Phong đặt câu hỏi, người bên ngoài không biết Chu Lăng đã được Đường triều cải tạo lại, nếu người này là Thổ Địa, nhất định sẽ biết tình hình cụ thể.
- Càn Vị là lăng tẩm của Lý Kiến Thành, Khôn Vị là lăng tẩm của Lý Nguyên Cát, mộ được xây ở phía trên Chu Lăng.
Thổ Địa cười nói.
- Bẩm tiên trưởng, Tả mỗ không muốn sát hại nhiều người nhưng mà những người này liên tục ngăn cản không cho Tả mỗ đào lên, cũng không thể trách Tả mỗ độc ác được.
Tả Đăng Phong thấp giọng.
- Tại sao tả chân nhân lại tìm những loại vật sinh ra địa khí kia?
Thổ Địa tỏ vẻ nghi hoặc.Thổ Địa tỏ vẻ nghi hoặc.
Tả Đăng Phong nghe vậy không có lập tức mở miệng, loại vật sinh ra địa khí trong miệng của Thổ Địa chính là Địa chi, lúc trước hắn cùng đám người Đằng Khi đến đây có liên quan đến Địa chi cho nên hắn mới hỏi câu này.
- Tả mỗ muốn tìm miệng nội đan Âm chúc để cứu thê tử của mình sống lại.
Tả Đăng Phong nói.
- Kiếm đủ miệng nội đan có thể cứu người chết sống lại sao?
Thổ Địa lộ vẻ ngạc nhiên, rõ ràng là y không biết chuyện này.
- Xin hỏi tiên trưởng, phía Bắc của lăng mộ này có Địa chi gì?
Tả Đăng Phong không có trả lời vấn đề của đối phương.
- Một con Thanh Long chân, diễn sinh ra Long Anh.
Thổ Địa trả lời.
Tả Đăng Phong nghe vậy đột nhiên nhíu mày, vô cùng uể oải, bởi vì Long không phải hắn muốn tìm, hắn tìm chính là Âm chúc Thổ Ngưu.
- Thượng thiên có đức hiếu sinh, Tả chân nhân sát phạt không chừng mực, chỉ càng tăng thêm nghiệp chướng, vẫn là nhanh chóng rời đi đi.
Thổ Địa khuyên bảo.
- Tiên trưởng đến đây là ngăn Tả mỗ sao?
Tả Đăng Phong hỏi.
- Tả chân nhân nói quá lời, lão phu vốn chỉ là một người nhỏ bé, không thể nhúng tay vào việc Dương gian, hôm nay báo mộng cho Tả chân nhân là bởi vì không đành lòng thấy muôn dân gặp nạn, lại càng không muốn nhìn Tả chân nhân đi vào con đường không thể quay đầu lại.
Thổ Địa lắc đầu xua tay.
- Tiên trưởng có biết việc trong tương lai không?
Tả Đăng Phong nhíu mày hỏi.
- Chuyện trước kia thì hiểu một ít, chuyện tương lai thì không thể.
Thổ Địa lại lắc đầu.
- Tiên trưởng có thể mang Tả mỗ vào lăng để xem không? Nếu trong lăng thật sự là Thanh Long, Tả mỗ sẽ liền rời khỏi đây.
Tả Đăng Phong trầm ngâm một chut
- Tu vi của Tả chân nhân đã là đỉnh phong rồi, thân thể đã là Bán Tiên, hồn phách xuất khiếu chỉ là chuyện nhỏ, vì sao phải làm lão phu khó xử như thế?
Thổ Địa lắc đầu.
Tả Đăng Phong nghe vậy cảm thấy nghi hoặc. Thổ Địa nói người đạt tới tu vi đỉnh phong sẽ có thể để cho hồn phách xuất khiếu, nhưng mà hắn không biết phương pháp này bởi vì hắn không môn không phái, không ai nói cho hắn biết chuyện này càng không ai chỉ bảo hắn chuyện này.
- Xin hỏi tiên trưởng trong lăng này có bao nhiêu đạo cơ quan?
Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát rồi hỏi.
- Việc này thứ cho lão phu không dám lắm miệng, mong rằng Tả chân nhân mang tấm lòng nhân hậu, đừng làm hại đến nhân mạng.
Thổ Địa lắc đầu, nói.
- Việc này Tả mỗ tự có chừng mực, đa tạ tiên trưởng dạy bảo, cung tiễn.
Tả Đăng Phong ngưng thần rồi thoát khỏi giấc mộng.
Bản ý của Thổ Địa là muốn để Tả Đăng Phong không nên giết choc nữa nhưng mà thực tế đã làm phản tác dụng. Sau khi xác định được tiên nhân tồn tại, Tả Đăng Phong càng thêm kiên định việc tìm nội đan Âm chúc, nếu thần tiên có thật thì truyền thuyết về việc nội đan kia có thể cứu Vũ Tâm Ngữ cũng có thể là thật.
Ngoài ra Tả Đăng Phong còn cảm nhận được năng lực sẽ mang đến những đãi ngộ đặc thù. Nếu hắn không có năng lực như bây giờ thì Thổ Địa cũng sẽ không đến báo mộng cho hắn, hiện giờ bởi vì Thổ Địa kiêng kị hắn cho nên mới không dám làm gì hắn, chỉ đến báo mộng cho hắn mà thôi, người có năng lực sẽ được người khác tôn trọng.
Qua một lúc sau, Tả Đăng Phong liền mang theo Thập Tam lướt xuống tường, những binh sĩ này vẫn đang đào bới nhưng mà tiến trình đã chậm lại. Tả Đăng Phong thấy thế liền cho mọi người nghỉ ngơi, đám người Ngưu Đại mời Tả Đăng Phong uống rượu nhưng Tả Đăng Phong lại từ chối.
Nghỉ ngơi một lúc, mọi người lại bắt đầu đào bới, Tả Đăng Phong cũng không tin tưởng lời nói của Thổ Địa, nhất định nhìn thấy tận mắt mới được.
Giữa trưa ngày hôm sau, Tả Đăng Phong đang ngồi nghỉ ngơi thấy thấy một chiếc xe jeep chạy tới, Tả Đăng Phong không đợi xe jeep đến gần thì thấy người ở trong xe, thầm nghĩ tại sao nàng lại đến đây?
Xe jeep dừng lại, Kỷ Toa một thân quân phục đi xuống, nàng thấy Tả Đăng Phong trước đầu tường, sau khi xuống xe thì nàng mỉm cười, ngoắc ngoắc tay với Tả Đăng Phong.
- Cô đến đây làm gì?
Tả Đăng Phong nhảy xuống đến trước mặt Kỷ Toa, rồi hỏi.
- Nhớ anh.
Kỷ Toa mỉm cười.
- Cô nhớ cái gì của tôi?
Tả Đăng Phong cười khinh bỉ.
- Anh cứ nói đi?
Kỷ Toa nhìn vào tờ trym của Tả Đăng Phong.
- Ăn nói đàng hoàng đi, cô đến đây làm gì?
Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng,
- Đến khuyên anh, để cho anh đừng giết lão đại đầu trọc của chúng tôi.
Kỷ Toa cười tươi như hoa.
Kỷ Toa vừa nói xong, Tả Đăng Phong liền biết nguyên nhân, thượng cấp sai nàng đến đây để xử lý chuyện này.
- Nói ý nghĩ của các cô đi.
Tả Đăng Phong cười lạnh.
- Cái gì mà ý nghĩ của bọn tôi, anh có biết rằng tôi phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể thuyết phục cấp trên đồng ý kế hoạch này của tôi không?
Kỷ Toa làm nũng với Tả Đăng Phong.
- Ngay cả khi cô cởi đồ cũng không làm thôi có cảm giác, cô làm nũng cũng không có tác dụng gì đây, mau nói kế hoạch của cô đi.
Tả Đăng Phong cười cười.
- Anh làm như vậy đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến uy tính của chính phủ chúng ta, kế hoạch của tôi là chúng tôi giúp anh đào Chu lăng, anh cầm lấy vật mình cần tìm rồi rơi khỏi nơi này.