Eric?
Lý Dân nhanh chóng suy tư một chút, mặt ngay lập tức biến sắc!
Eric không phải nhân vật hắc ám nhất của bộ phận An ninh sao, có người còn nói thân phận thực tế của hắn ta là Đại ca của băng đảng xã hội đen đó!
Ở ngoài cửa đột nhiên có hai, ba người mặc áo bảo an đen xì đi đến, chính là đám người bình thường luôn bên cạnh Nhan Ngọc Minh
"Nhan tổng! Nhan tổng tôi đã nói gì sai sao!"
Lý Dân giãy dụa và kêu gào hoảng sợ đến tột độ, một người áo đen thấy hắn ầm ĩ quá, đá một cú mạnh mẽ, chỉ nghe răng rắc ở đầu gối một tiếng, gãy xương mất rồi!
Lần này Lý Dân đau đớn đến mức không thốt ra lời, cả người run rẩy co quắp ngã quật xuống đất, trên khuôn mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía Nhan Ngọc Minh cùng người trợ lý, tập đoàn Minh Thành không phải là một công ty lớn cấp thế giới sao, tại sao lại xuất hiện cảnh tượng đáng sợ như thế này!
Chỉ thấy người trợ lý cúi đầu đứng sau lưng Nhan Ngọc Minh không nói gì, giống như đã nhìn quen những cảnh tượng như vậy.
Nhan Ngọc Minh vẫn ngồi trên ghế bình tĩnh, những người áo đen đứng xung quanh như ác ma đoạt hồn tuân lệnh theo hắn, mặc hắn dặn dò.
"Người sai ở chỗ nói những điều không nên nói"
Một âm thanh tàn khốc bất thường tuyền đền từ phía sau, chỉ thấy một thanh niên nước ngoài đang cắm tay vào túi áo đi tới, tóc trên đầu màu vàng hơi xoăn, nhìn qua rất phóng đáng và ngỗ ngược.
"Anh, anh là…"Lý Dân run lẩy bẩy nhìn người này.
Thanh niên tóc vàng sử dụng lưu loát tiếng Trung trả lời hắn "Tao chính là người mà mày sợ nhất, Eric ha ha ha!"
Hắn cười vô cùng phóng đảng và lớn mật, khiến khuôn mặt Lý Dân trắng bệch vì sợ!
Đây, đây không phải là dáng điệu thỏa đáng của một người thuộc bộ an ninh của công ty!
"Tra ra được chưa?" Nhan Ngọc Minh nhìn về phía Eric với bộ mặt không cảm xúc
"Tra được rồi, tuần trước tên này đã cùng với đại tiểu tư Tô gia giao thiệp qua, sau đó được chuyển khoản thêm vào tài khoản ngân hàng vạn đồng"
Eric trả lời qua loa Nhan Ngọc Minh, đi đến ngồi chồm hỗm xuống bên cạnh Lý Dân, liên tiếp vỗ vỗ vào mặt của đối phương: "Thật khá nha người anh em, nói mấy câu liền kiếm được vạn đồng tiền lời, loại chuyện làm ăn tốt như vậy sao không giới thiệu cho tôi thế?"
Lý Dân ngơ ngác nhìn thanh niên đang mỉm cười khuôn mặt gần trong gang tấc, trong khoảnh khắc đó hắn như rơi xuống địa ngục, trong lòng chỉ có hau từ: Xong đời.
Trong lúc Erics đang dặn dò người mặt áo đen, Nhan Ngọc Minh đứng lên đi về phía Lý Dân
Người trợ lý phía sau lại rụt đi vài bước, trong lòng kêu rên: Xong xong xong, Nhan Tổng đích thân đến cử động tay động chân!
Eric như thấy được cảnh tượng thú vị, phất phất tay, người mặc áo đen thử Lý Dân trượt xuống
Chỉ thấy Nhan Ngọc Minh mạnh mẽ đá một cước vào trên cánh chân bị gãy của Lý Dân, trong văn phòng tổng giám đốc được cách âm rất tốt những vẫn truyền ra tiếng gầm rú tan nát cõi lonhg
"Một, phản bội, hai, mày động vào người mày không nên động"
Nhan Ngọc Minh giống như một con sư tử đang bảo vệ lãnh địa của mình, tàn khốc cùng ưu nhã đướng trước mặt mọi người, dốc sức nhẫn nại mới không đem người này băm thành tám mảnh, cuối cùng nhắm mắt lại thật sâu, phất tay ra lệnh người phía dưới nhanh chóng xử lý.
Văn phòng rốt cuộc cũng khôi phục trở lại trạng thái yên lặng, trợ lý sau thu xếp thỏa đáng lại tất cả, hiểu chuyện động của lại tạo không gian cho Nhan Ngọc Minh và Eric thảo luận
"Tôi xem thái độ của cậu, dường như đối với bé trai kia rất để tâm nhỉ?"
Eric ngồi ở bên cạnh bàn làm việc có đặt khay trà phía trên của Nhan Ngọc Minh, hỏi với nụ cười xấu xa
Nhan Ngọc Minh nhàn nhạt liếc nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy sự cảnh cáo
Đón nhận được ánh mắt này, Eric chẹp chẹp miếng: "Tôi không có ý tứ gì khác cả, tở chỉ muốn nói cho cậu biết, nếu như cậu thật sự để ý người này, cậu thật sự có thể nhận được sự chấp thuận từ nước Anh sao? Cậu đường quên cha của cậu…"
"Tôi biết"
Nhan Ngọc Minh cắt lời hắn,ánh mắt tàn nhẫn lóe lên bị Eric bắt gặp
"OK" Eric nhanh chóng nhún vai giải thích: "Tôi không quấy nhiễu cậu nữa, nhưng cậu phải hiểu được bọn họ sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội gì để đả kích cậu đâu"