Khí thế tự tin mạnh mẽ của Tiếu Thanh khiến Tô Hồng bật cười, cầm thanh kiếm lạnh lùng hỏi:
"Lão tặc, mấy chục thiếu niên bên trong Bái Tinh giáo lúc trước đều bị ngươi hết mực dằn vặt, ngươi còn không biết ngại nói mình nhẹ dạ?
Hạ Tinh Hoàng cũng hơi hoảng hốt vì những câu nói này, nhìn về phía Tô Hồng, tựa hồ như đang bồi hồi giãy dụa trong đóng ký ức hỗn độn, không cách nào phân biệt cái nào là một màn chân thực, cái nào là một màn hư ảo.
Tiếu Thanh lau khóe miệng đầy máu tươi cười gằn: "Sống chết của người ngoài, vốn cùng ta không có chút quan hệ nào, nếu không phải La Như tỉnh dậy cần máu tươi của một trăm tên nam tử nuôi thành máu sâu độc, ta đã sớm tiêu diệt hết người liên can đến Bái Tinh Giáo không còn một móng!
Lưu lại tính mạng của bọn họ để làm gì!"
Trong lòng Tô Hồng phát tởm một trận.
Ma giáo ơi là ma giáo, lại sử dụng loại biện pháp thâm độc này giúp người kéo dài tính mạng…
Chờ chút!?
Tô Hồng trợn to mắt: "Hạ La Như giá