VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương : Không cần, cám ơn
Nhậm Gia Hân vùng vẫy một hồi mới thoát khỏi vòng tay của Chung Khánh Hiên.
Cô lén lút liếc Hạ Vũ Hào vài cái, ghé vào tai Chung Khánh Hiên nói: "Sư phụ, em muốn ở một mình với Hướng Thu Vân một lát, anh tìm cách đưa núi băng siu toa khủng lồ đi!"
Chung Khánh Hiên lúc đầu giả vờ như không nghe thấy, nhưng về sau không lay chuyển được cô, chỉ đành nói với Hạ Vũ Hào: "Có chuyện muốn nói với anh. Chúng ta đến quán cà phê ngồi một lúcđi? "
VietWriter
“Tôi không có chuyện gì muốn nói với anh.” Hạ Vũ Hào liếc xéo anh một cái, từ chối thẳng thừng.
"..." Chung Khánh Hiên đẩy kính gọng vàng cười: "Thôi, trước mặt học trò cưng cho tôi mặt mũi!"
Hạ Vũ Hào hơi nhướng mày, nhìn hắn, sau đó lại nhìn Nhậm Gia Hân, cuối cùng đặt tầm mắt về phía Hướng Thu Vân, dừng một chút, hơi nhíu mày.
Anh ta đứng dậy và nói: "Đi thôi."
“Lần này sao lại nói chuyện dễ dàng như vậy?” Chung Khánh Hiên có chút kinh ngạc đột nhiên đồng ý.
Hạ Vũ Hào vốn là đang đi ra ngoài, nghe đến đây liền dừng lại, quay đầu nhìn Chung Khánh Hiên, "Có muốn năn nỉ tôi một lát không?"
“Là lỗi của tôi, là lỗi của tôi!” Chung Khánh Hiên sốt sắng mà xin lỗi, “anh đại nhân đại lượng, đừng so đo với tôi, chúng ta đi ngay!”
Hạ Vũ Hào hừ một tiếng, sau đó nhìn về phía Hướng Thu Vân, ánh mắt lóe lên, sau đó thu hồi ánh mắt, cùng Chung Khánh Hiên rời đi.
"Hừ -" Nhậm Gia Hân vội vàng đóng cửa lại, hít sâu một hơi, vỗ ngực nói: "Cũng may, chủ nhân của ta không phải núi băng siu toa khủng lồ, nếu không tôi cũng phải tổn thọ mấy chục năm!"
Hướng Thu Vân ngẩng đầu nhìn cô, kéo môi, không nói gì.
Cô không trả lời, Nhậm Gia Hân vẫn có thể tiếp tục mà không có trở ngại gì, "Hướng Thu Vân, sao sắc mặt của cô lại xấu như vậy? Cơ thể vẫn không thoải mái? Có muốn gọi bác sĩ không?"
“Tôi không sao.” Hướng Thu Vân xoa lông mày hỏi: “Nhậm tiểu thư sao vậy?
“Đừng gọi tôi là Nhậm tiểu thư Nhậm tiểu thư, quá xa lạ, cứ gọi tôi là Tiểu Nhã!” Nhậm Gia Hân nhăn mặt nói.
Hướng Thu Vân mím môi, "..."
Họ dường như không quen thân đến mức đó.
“Nghe nói cô đang ở bệnh viện, tôi lo lắng cho cô, cho nên mới tới!” Nhậm Gia Hân chớp chớp mắt, từ trong giỏ trái cây lấy ra một chùm nho, cũng không có rửa sạch, bắt đầu ném vào miệng sau khi lau chúng hai lần bằng tay.
Hướng Thu Vân nhìn cô muốn nói: ‘cô rửa sạch hãng ăn, trên đó có thể còn dư lượng thuốc trừ sâu', nhưng cuối cùng cô chỉ mở miệng không nói gì.
“Cô vừa nhìn tôi, có muốn ăn không?” Nhậm Gia Hân bứt ra mấy quả nho, gom nho còn lại trước mặt Hướng Thu Vân, “Tôi cho cô ăn!
Hướng Thu Vân, "Không cần, cám ơn."
“Đừng khách khí, cái này vốn là cho cô!” Nhậm Gia Hân nhiệt tình nhét nửa chùm nho còn lại vào lòng bàn tay Hướng Thu Vân, “Cô ăn đi, rất ngon!
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!