VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương : Anh cũng nên hết giận đi rồi?
Bên ngoài phòng cấp cứu có một chỗ ngồi, Lục Ngôn Sầm sau khi tới liền ngồi xuống, nhưng Hạ Vũ Hào vẫn đứng im, hai mắt đờ đẫn không rõ.
VietWriter
Lạch cạch,
Tiếng chân và tiếng giày va chạm với mặt đất vang lên đột ngột, hơi kỳ quái.
Hạ Vũ Hào vẫn nhìn chằm chằm cửa phòng cấp cứu không nhúc nhích, Lục Ngôn Sâm nhìn lại--
Một thanh niên tuấn tú dung mạo giống Hướng Thu Vân đang mặc một bộ y phục bệnh nhân, một tay đắp thạch cao, lúc này chân không bị thương đang mang dép, tư thế vừa nhảy vừa nhảy. Anh ta nhảy hướng đến phòng cấp cứu với tư thế cực kỳ quái dị.
Phía sau anh, một người phụ nữ đang lon ton đuổi theo anh, "Hướng Quân, anh chậm một chút có thể chết sao, không muốn có chân nữa rồi sao ?!"
“Mau lên, vừa rồi y tá nói Thu Vân bị tức quá được đưa vào phòng cấp cứu, ai biết tên khốn nào làm việc gì tốt… Bụp!” Hướng Quân nhảy quá nhanh, cả người ngã xuống đất. Anh cùng chiếc nạng dưới cánh tay ngã văng ra ngoài.
Hạ Vũ Hào quay đầu lại, nghe thấy Hướng Quân ngã xuống, nhíu mày, đi mấy bước liền vươn tay về phía hắn.
“Hừ!” Hướng Quân nặng nề khịt mũi, quay đầu không nhìn anh, đối với Lầm Quỳnh Chi phía sau quát một tiếng, “Anh một tên què còn so với em chạy nhanh hơn"
Lầm Quỳnh Chi lon ton chạy tới, đối với Hạ Vũ Hào không thành khẩn nói: "Không phiền hà Hạ tổng, cám ơn." Cô cố gắng giúp Hướng Quân nhưng không giúp được gì, mắng: "Lúc xuất viện nhớ giảm cân!" “Nếu Thu Vân xảy ra chuyện gì sao, anh còn giảm cái gì, trực tiếp giết hắn chết trong bệnh viện!” Nói xong, Hướng Quân nhìn chằm chằm Hạ Vũ Hào, trong mắt hiện lên sự căm hận. Lầm Quỳnh Chi ánh mắt tối sầm lại, không có phát ra âm thanh, nghiến răng nghiến lợi đỡ Hướng Quân trên mặt đất.
Yết hầu của Hạ Vũ Hào nhấp nhô, không có kiên trì, xoay người trở lại phòng cấp cứu, nhìn thẳng vào cửa phòng cấp cứu.
“Hướng Thiếu bị thương thế này, về nghỉ ngơi đi thì tốt hơn.” Lục Ngôn Sâm tiến lên đỡ anh, cuối cùng đỡ anh dậy mà không làm cho Hướng Quân bị thương.
“Cảm ơn bác sĩ.” Lầm Quỳnh Chi nói.
Là một bác sĩ, Lục Ngôn Sâm nhất định không thích những người giễu cợt thân thể của mình, vì vậy anh không thể nhiệt tình với Hướng Quân cùng Lầm Quỳnh Chi, “Đừng khách sáo như vậy, tôi chỉ lo Hướng Thiếu sẽ xảy ra chuyện gì...và cuối cùng chỉ là gánh nặng cho bác sĩ chăm sóc của anh ấy. "
Nếu như mọi khi, Hướng Quân nhất định sẽ làm gì đó Lục Ngôn Sâm, nhưng bây giờ trong lòng anh đã đầy lo lắng cho Hướng Thu Vân và không thể quan tâm đến điều đó.
Anh khó khăn nhảy đến trước mặt Hạ Vũ Hào, nhìn thẳng vào Hạ Vũ Hào, sau đó đột nhiên đập mạnh, quỳ trên mặt đất với tư thế kỳ quái, thắt lưng thẳng tắp, "Hạ Vũ Hào, đời Hướng Quân của tôi, tôi chưa từng xin ai cái gì trước đây, nhưng bây giờ tôi cầu xin anh, thả Thu Vân đi, được không ?! "
Hạ Vũ Hào cau mày gần như vô hình, cúi người đỡ cánh tay không bị thương của Hướng Quân đứng dậy. Nếu là bình thường có thể nhấc lên Hướng Quân, nhưng hôm nay Hướng Quân cứng rắn quỳ xuống, mà trên người lại băng bó thạch cao, Hạ Vũ Hào không thể bắt hắn kéo lên, hai người có chút giằng co không xong.
Hướng Quân quỳ trên mặt đất, đôi mắt đỏ hoe, sự hận thù và bất lực ẩn chứa trong mắt: "Tôi trong mắt người khác, tính là một tên vô dụng, chỉ biết ngồi ăn chờ chết, cái gì cũng không biết, cùng không hiểu rõ ý nghĩ của mấy người lợi hại là gì. Nhưng mỗi người cả đời này chỉ có một cái mạng, Hạ Vũ Hào, anh tính toán xem Thu Vân bởi vì anh mà xém chết mấy lần rồi? Coi như là con bé không đúng, chọc giận anh không cao hứng, anh cũng nên hết giận đi rồi? Sao?"
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!