VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương : Em sắp đính hôn rồi, anh ôm một cái cũng không có gì quá đáng đúng không?
“Em sắp đính hôn rồi, anh ôm một cái cũng không có gì quá đáng đúng không?” Giang Minh Thắng kéo cô vào lòng, sau đó cởi cúc áo khoác của cô, kéo qua đầu cô. Chiếc áo khoác bị ném trên mặt đất.
Anh ôm cô trong tưởng tượng, cơ thể anh không tiếp xúc trực tiếp với da cô, nhưng mùi xà phòng thoang thoảng từ cô vẫn khiến tim anh đập nhanh hơn.
VietWriter
Hướng Thu Vân vừa mới thỏa thuận đơn phương với anh để anh nhìn xuống đất không nhìn thấy cô, nhưng anh vẫn không nhịn được, liếc cô một cái.
Nhìn thấy quá nhanh, lại có chút lương tâm cắn rứt và cùng chột dạ, anh thực sự không nhìn thấy gì cả, chỉ có một ấn tượng: rất trắng.
Động tác của Giang Minh Thắng quá nhanh, Hướng Thu Vân sững sờ một lúc, nửa phút sau cô mới phản ứng lại, vội vàng đẩy anh ra nhặt áo khoác trên mặt đất.
Mặc áo khoác xong, cô nhìn về phía phòng đối diện, vừa rồi không biết chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên cảm giác được có người đang nhìn mình ở đó, ánh mắt cũng không mấy thân thiện.
Nhưng khi cô nhìn sang, bên kia không có ai, trong phòng chỉ có rèm cửa gợn sóng khi gió thu thổi qua.
Hướng Thu Vân lại quay đầu, liếc nhìn căn phòng đối diện phía nam, An Thi Kiều và Dương Lan vẫn đang dùng ống nhòm nhìn bọn họ.
Có lẽ cô chỉ cảm thấy không đúng, không có ai đang nhìn cô từ một phía khác, người nhìn cô luôn là An Thi Kiều và Dương Lan.
“Sao vậy?” Giang Minh Thắng hỏi sau khi thấy cô nhìn chằm chằm đối diện hồi lâu.
“Không sao.” Hướng Thu Vân cau mày nhìn anh, sau đó dùng sức quấn lấy áo khoác đang quấn quanh người, “Người khác nói anh là quân tử, hóa ra cũng là đồ cặn bã!
Chẳng qua chuyện này cũng không thể trách anh, nếu không phải cô cùng Giang Hân Yên chơi trò chơi, bọn họ cũng không phải như vậy.
Trong lòng cô cảm thấy xót xa, nhưng cũng có chút không hợp lý, cuối cùng nặng nề khịt mũi nhìn anh, mở cửa rời đi.
Hành lang phía đông có cửa sổ, tường phía tây, Hướng Thu Vân bình thường thích nhìn phong cảnh bên dưới qua cửa sổ hành lang, nhưng hôm nay trong lòng cô có việc, không có nhìn xuống dưới, cũng liền bỏ lỡ hình ảnh Hạ Vũ Hào rời đi.
Hướng Thu Vân xoa xoa lông mày đau nhức, đem mình trong hồi ức lôi ra.
Chẳng trách hôm đó Giang Hân Yên còn có thể trực tiếp lấy ra một bộ đồ lót khiêu gợi, hóa ra đã đào lỗ cho cô từ lâu, bây giờ nghĩ lại, những năm hai người là bạn, Giang Hân Yên không biết đã đào bao nhiêu cái hố cho cô rồi ...
Hiện tại cô đã nhận ra bộ mặt thật của Giang Hân Yên, thời thời khắc khắc luôn cảnh giác đối phương, nhưng phải nói tâm tư của Giang Hân Yên giống với Hạ Vũ Hào, về phương diện này cho dù có chuẩn bị thì cô vẫn không sánh được với Giang Hân Yên.
Hướng Thu Vân nằm ở trên giường, trở mình, do cơ thể suy nhược cùng với tinh thần kiệt quệ, cô đã sớm nhắm mắt ngủ thiếp đi vì quá mệt rồi.
Khi cô tỉnh dậy lần nữa, cô bị đánh thức bởi một tiếng gõ cửa--
"Thu Vân? Thu Vân em có ở bên trong không ?!"
Là chị dâu.
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!