Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
VietWriter
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương : Cô cho rằng tôi không biết ý nghĩ của cô sao?
Không ai dám nói ra.
Hạ lão gia tử liếc mắt nhìn đám người, chỉ vào bọn họ quát: "Đừng tưởng rằng tôi không biết các người nghĩ cái gì, từng người một cố gắng biểu hiện thật tốt trước mặt tôi trước khi tôi chết, muốn tôi chia tài sản thừa kế cho nhiều hơn ?! "
"Một đám vô dụng! Nếu các người điều hành công ty giỏi như lúc suy nghĩ tranh giành quyền thừa kế, tôi sẽ không phải đau đầu chèo chống tập đoàn thay cho các người, một đám xuẩn ngốc.”
"Đừng nghĩ tới chuyện thừa kế gia nghiệp. Di chúc của tôi đã viết từ lâu. Các người lấy lòng tôi cũng vô dụng!"
Mọi người đang yên lặng lắng nghe, nhưng ngay khi nghe tin di chúc đã được viết xong, họ bỗng trở nên lộn xộn--
"Di chúc đã được viết từ lâu? Chính là bản trước đây sao?"
“Cha, nhà chú ba sở hữu % cổ phần. Cha có thiên vị không?” Hạ gia tổng cộng nắm giữ % cổ phần trong Hạ Thị tập đoàn.
"Thường nhà chú ba có rất nhiều cổ phiếu, chia cổ tức nhiều cũng không thành vấn đề. Ngươi còn viết di chúc thế này, thật là thiếu công bằng!"
"Chú ba không có làm việc gì. Lấy nhiều cổ phần như vậy không phải không thích hợp sao? Bình thường đều là chúng ta vất vả quản lý công ty."
Lão phu nhân đứng lên nói: "Có chuyện gì cứ từ từ nói, bác sĩ nói lão gia phải tĩnh dưỡng, các người thế này..."
Bà chưa kịp nói xong thì đã bị con gái lớn của Hạ lão gia cắt ngang, "Chu Di, chúng tôi thường rất kính trọng các trưởng lão của Hạ gia, nhưng điều này không có nghĩa là bà là trưởng lão của Hạ gia. Gia đình chúng tôi là nói về di chúc , bà là người ngoài nên nói ít lời hơn. "
Bà khẽ ngậm miệng lại, thở dài ngồi trên giường bệnh.
“Câm miệng hết đi!” Hạ lão gia tử nặng nề ngồi ở trên giường, thở hổn hển quát: “Cút! Cút ngay!
Còn có người muốn nói chuyện, Hạ lão gia tử trực tiếp ngắt lời, "Ai nói nữa, tôi sẽ thay đổi chủ ý, người nào dám nói sẽ không được một xu! Cút cho tôi!"
Không ai dám nói nữa, hàng chục người bước ra ngoài, mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.
Chú ba không động đậy, Hạ lão gia tử đối với bọn họ nói: "Các người cũng vậy!"
Chỉ là giọng nói đã dịu đi rất nhiều.
Hạ lão gia tử không chào đón nhất là con trai thứ hai và con dâu Triệu Phương Loan, cả buổi hai người cũng không dám nói lời nào, liền đi theo đám người.
“Thằng hai cùng phu nhân ở lại!” Hạ lão gia tử sắc mặt rất xấu nói.
Người con trai thứ hai cùng Triệu Phương Loan đáp ứng, đứng lại, Hạ gia đám người nhìn bọn họ mấy lần, có ý tứ khác.
Hạ lão gia tử, "Vũ Hào đâu? Tại sao còn chưa tới?"
“Con đã nói rồi, nó sắp tới.” Cha Hạ nhìn vẻ mặt của Hạ lão gia tử, nói thêm, “Vừa rồi công ty có chuyện cần xử lý, Vũ Hào cần một chút thời gian.”
Nghe được câu cuối cùng, Hạ lão gia tử sắc mặt tốt hơn, khịt khịt mũi, "Tôi nghe người ta nói Vũ Hào lại cùng Hướng Thu Vân cùng nhau?"
Cha Hạ liếc Triệu Phương Loan sắc mặt xấu đi, không nói gì.
“Vì tiền, anh em bất hoà, có rất nhiều người vợ chồng bất hoà.” Triệu Phương Loan uyển chuyển nói: “Thu Vân hết lòng đối xử với Vũ Hào, nếu như hai người bọn họ cùng nhau, Vũ Hào sẽ có một người ở bên cạnh. "
Hạ lão gia tử nặng nề khịt mũi, "Cô cho rằng tôi không biết ý nghĩ của cô sao?"
Triệu Phương Loan cúi đầu không nói gì, gương mặt trang điểm tinh xảo có chút tái nhợt.
“Chuyện giữa thằng hai và con gái của Lão Lâm làm cho cô cảm thấy không thoải mái, cho nên không muốn Vũ Hào cưới Hân Yên phải không?” Hạ lão gia tử vỗ bàn.
Triệu Phương Loan trong lòng cũng theo đó cười thầm.Chương :
Không ai dám nói ra.
Hạ lão gia tử liếc mắt nhìn đám người, chỉ vào bọn họ quát: "Đừng tưởng rằng tôi không biết các người nghĩ cái gì, từng người một cố gắng biểu hiện thật tốt trước mặt tôi trước khi tôi chết, muốn tôi chia tài sản thừa kế cho nhiều hơn ?! "
"Một đám vô dụng! Nếu các người điều hành công ty giỏi như lúc suy nghĩ tranh giành quyền thừa kế, tôi sẽ không phải đau đầu chèo chống tập đoàn thay cho các người, một đám xuẩn ngốc.”
"Đừng nghĩ tới chuyện thừa kế gia nghiệp. Di chúc của tôi đã viết từ lâu. Các người lấy lòng tôi cũng vô dụng!"
Mọi người đang yên lặng lắng nghe, nhưng ngay khi nghe tin di chúc đã được viết xong, họ bỗng trở nên lộn xộn--
"Di chúc đã được viết từ lâu? Chính là bản trước đây sao?"
“Cha, nhà chú ba sở hữu % cổ phần. Cha có thiên vị không?” Hạ gia tổng cộng nắm giữ % cổ phần trong Hạ Thị tập đoàn.
"Thường nhà chú ba có rất nhiều cổ phiếu, chia cổ tức nhiều cũng không thành vấn đề. Ngươi còn viết di chúc thế này, thật là thiếu công bằng!"
"Chú ba không có làm việc gì. Lấy nhiều cổ phần như vậy không phải không thích hợp sao? Bình thường đều là chúng ta vất vả quản lý công ty."
Lão phu nhân đứng lên nói: "Có chuyện gì cứ từ từ nói, bác sĩ nói lão gia phải tĩnh dưỡng, các người thế này..."
Bà chưa kịp nói xong thì đã bị con gái lớn của Hạ lão gia cắt ngang, "Chu Di, chúng tôi thường rất kính trọng các trưởng lão của Hạ gia, nhưng điều này không có nghĩa là bà là trưởng lão của Hạ gia. Gia đình chúng tôi là nói về di chúc , bà là người ngoài nên nói ít lời hơn. "
Bà khẽ ngậm miệng lại, thở dài ngồi trên giường bệnh.
“Câm miệng hết đi!” Hạ lão gia tử nặng nề ngồi ở trên giường, thở hổn hển quát: “Cút! Cút ngay!
Còn có người muốn nói chuyện, Hạ lão gia tử trực tiếp ngắt lời, "Ai nói nữa, tôi sẽ thay đổi chủ ý, người nào dám nói sẽ không được một xu! Cút cho tôi!"
Không ai dám nói nữa, hàng chục người bước ra ngoài, mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.
Chú ba không động đậy, Hạ lão gia tử đối với bọn họ nói: "Các người cũng vậy!"
Chỉ là giọng nói đã dịu đi rất nhiều.
Hạ lão gia tử không chào đón nhất là con trai thứ hai và con dâu Triệu Phương Loan, cả buổi hai người cũng không dám nói lời nào, liền đi theo đám người.
“Thằng hai cùng phu nhân ở lại!” Hạ lão gia tử sắc mặt rất xấu nói.
Người con trai thứ hai cùng Triệu Phương Loan đáp ứng, đứng lại, Hạ gia đám người nhìn bọn họ mấy lần, có ý tứ khác.
Hạ lão gia tử, "Vũ Hào đâu? Tại sao còn chưa tới?"
“Con đã nói rồi, nó sắp tới.” Cha Hạ nhìn vẻ mặt của Hạ lão gia tử, nói thêm, “Vừa rồi công ty có chuyện cần xử lý, Vũ Hào cần một chút thời gian.”
Nghe được câu cuối cùng, Hạ lão gia tử sắc mặt tốt hơn, khịt khịt mũi, "Tôi nghe người ta nói Vũ Hào lại cùng Hướng Thu Vân cùng nhau?"
Cha Hạ liếc Triệu Phương Loan sắc mặt xấu đi, không nói gì.
“Vì tiền, anh em bất hoà, có rất nhiều người vợ chồng bất hoà.” Triệu Phương Loan uyển chuyển nói: “Thu Vân hết
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!