Tàn độc lương duyên – Nhảy hố truyện
Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.
Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Chương : Cô dám ở trước mặt anh bắt nạt em!
Hai người đồng ý ngay.
Hướng Thu Vân đứng ở cửa nhìn người đàn ông ôm Giang Hân Yên rời đi, Giang Hân Yên cũng nhìn lại cô, nở nụ cười thật tươi.
“Hân Yên đến đây, tâm tình của em vậy mà không tệ lắm?” Hạ Vũ Hào đã đi tới rồi, đi tới bên cạnh cô, “Thật hiếm có.”
Hướng Thu Vân trầm mặc, “Tôi rốt cục chiếm được thượng phong, tôi đương nhiên rất vui vẻ.”
“Hân Yên sẽ không bao giờ từ bỏ bất cứ điều gì. Em sẽ chỉ chọc tức cô ấy mà thôi.” Hạ Vũ Hào nắm lấy tay cô, cẩn thận bước xuống bậc thềm.
Hướng Thu Vân dừng lại, quay đầu nhìn anh, “Vậy anh cho rằng tôi vĩnh viễn sẽ bị cô ấy ức hiếp?”
“Phụ nữ mang thai nhạy cảm, thật đa nghi, anh còn chưa nói cái gì, em sao lại tự mình châm thuốc súng rồi?” Dưới ánh mặt trời, vết sẹo ở đuôi lông mày của cô đặc biệt rõ ràng, Hạ Vũ Hào đưa tay tới. khẽ chạm vào vết sẹo ở đuôi lông mày của cô, nói: “Lúc đó có phải là rất đau không?”
Hướng Thu Vân hất tay anh ra, “Không sao.”
Anh không nói cô còn không có nhận ra rằng tâm trạng của cô gần đây đã thay đổi một chút.
Hạ Vũ Hào lại nắm lấy tay cô, đan tay vào nhau, siết chặt một chút, trước khi lên xe, anh mở cửa ghế lái phụ ra, ra hiệu cho cô ngồi vào.
“Hạ Vũ Hào, nghe nói khi mang thai và sau khi sinh con rất dễ bị trầm cảm.” Hướng Thu Vân ngồi vào quay đầu nhìn anh.
Anh trông thực sự nổi bật, năng lực và gia cảnh đều rõ ràng ai cũng biết, chẳng trách có rất nhiều phụ nữ phát cuồng vì anh, ngay cả người như Giang Hân Yên cũng không ngoại lệ.
Hạ Vũ Hào chống một tay lên nóc xe, ghé vào hôn môi cô, khẽ thì thào: “Nếu em muốn đánh anh, anh sẽ đưa mặt tới. Nhất định sẽ không cho em cơ hộitrầm cảm. Thế này em có thể yên tâm không? ”
Hướng Thu Vân đột nhiên cảm thấy có chút già mồm, xấu hổ gật đầu.
“Ngốc!” Hạ Vũ Hào cười nhẹ, nhéo môi một cái, sau đó đóng cửa lại, vòng qua chỗ khác lên xe.
Hướng Thu Vân quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vô tình nhìn thấy hình ảnh mờ ảo của cô trên kính xe, thực sự đang mỉm cười, cô sửng sốt một chút, giơ tay sờ lên khóe miệng, mới phát hiện ra rằng độ cong của khóe miệng cô vẫn chưa bị dập tắt.
Giang Hân Yên ngồi trên xe lăn, từ xa nhìn về phía bên này, dưới mắt nhìn thấy hết thảy tương tác giữa hai người, vẻ mặt có chút cố chấp.
Cô từng cho rằng Hướng Thu Vân cố tình thể hiện tình cảm của mình để chọc giận cô.
Nhưng biểu hiện vừa rồi của Hướng Thu Vân và anh Vũ Hào hoàn toàn không thể là một màn biểu diễn, bọn họ đang cùng nhau nghiêm túc ở một chỗ!
Nhưng bằng cách nào?
Hướng Thu Vân là một con lừa, thích để tâm vào chuyện vụn vặt, một khi có người phản bội, cô sẽ không bao giờ tha thứ cho người kia, nhưng cô làm sao có thể …
Toot ——
Điện thoại rung đột ngột.
Giang Hân Yên liếc nhìn ID người gọi, nhíu mày, kết nối với điện thoại, “Alo, ông ngoại … Được rồi, cháu đến ngay, ông có thể đợi một lát.”
Cô quay xe lăn về phía trước xe của mình, mở cửa bước vào, trong khi tài xế bước xuống xe, gấp xe lăn một cách điêu luyện rồi ném vào thùng xe.
Lâm Gia.
Khi Giang Hân Yên đến nơi, cô đã thấy ông ngoại đang ngồi trên sô pha, Lâm Tuyết Nghi vòng tay ôm ông, trong khi những người khác và ba mẹ cô lẳng lặng đứng sang một bên.
“Cháu tới rồi?” Lâm lão gia tử nghiêm nghị nói: “Anh trai của cháu đâu?
Giang Hân Yên ngồi trên xe lăn, nhẹ giọng nói: “Anh của cháu có chút không thoải mái, hôm nay anh ấy không đến được.”
“Nó đã bắt đầu cùng cháu tranh giành công ty, cháu còn bênh vực nó như vậy, ta thật không biết cháu là ngu thật hay giả.” Lâm lão gia tử khịt mũi hỏi bà Giang, “A Thắng đâu? Đây là ôm đùi Hạ gia, liền không nhận Giang gia cùng Lâm gia rồi sao? ”
Giang Hân Yên cúi đầu, vẻ mặt mờ mịt, trầm mặc không nói.