Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Bà ta đến trước mặt Hạ Vũ Hào rồi chỉ bụng của mình: “Vũ Hào, lúc trước tôi và ba cậu ngủ trên một giường, cậu biết chuyện này đúng không? Hiện tại tôi mang thai con của ba cậu, trong tay cậu có cổ phần và tiền nên cũng phải chia cho tôi một phần!”
Bà ta nói xong thì tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Hướng Thu Vân phát hiện mình vẫn coi trọng mẹ Giang.
Loại người này thật sự sinh ra ở gia đình thư hương sao? Còn có Giang tổng, ông ta cũng có nổi tiếng trong xã hội, vợ ông ta làm như vậy mà ông ta đứng bên cạnh nhìn lại không cảm thấy mất mặt xấu hổ sao?
Ba Giang bị nhiều người dùng ánh mắt đó nhìn mình thì cũng có chút khó xử.
Nhưng hiện tại ông ta không có cách nào khác, vấn đề tài chính của nhà họ Giang xảy ra vấn đề, nếu bọn họ lấy được tiền của nhà họ Hạ thì có thể cứu được!
Hạ Vũ Hào châm chọc nhìn xem mẹ Giang mà không có lên tiếng.
Ba Hạ vội ho một tiếng nói: “Vũ Hào, trong bụng dì Lâm là em trai em gái của con, con chia một ít tài sản cho đứa bé cũng là điều nên làm.”
“Ồ!” Hướng Thu Vân giận quá mà cười, không nhịn được nói: “Đó là con của ông, không phải của Hạ Vũ Hào, vì sao lại muốn chia tài sản của anh ấy?”
Còn cần mặt mũi hay không? Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。com
Ba Hạ nhíu mày, rất không vui vẻ: “Cô là người bề dưới lại nói chuyện với người lớn như vậy à? Tôi và Vũ Hào đang nói chuyện, làm gì có chỗ cho cô xen vào?”
Ông cả Hạ thấy thứ mình không lấy được lại rơi vào tay nhà người khác: “Chú hai, tôi thấy Hướng Thu Vân nói không sai. Tài sản trong tay Vũ Hào cũng không tới lượt cho một đứa con hoang?”
“Tài sản nhà họ Hạ là của nhà họ Hạ, cậu muốn nuôi con hoang thì tự lấy tiền của mình đi!” Con gái cả nhà họ Hạ tức giận nói.
Đám con cháu nhà họ Hạ cũng tức giận.
“Trong tay chúng ta không có bao nhiêu, bà ta vừa mang thai đứa con hoang cũng không cảm thấy ngại tới đây tranh giành?”
“Tôi lớn đến như thế cũng chưa thấy người không biết xấu hổ như bà Giang!”
“Còn mang theo chồng mình nữa chứ, đúng là cá mè một lứa!”
Mẹ Giang cũng không biết thật sự không xấu hổ hay là giả vờ không xấu hổ, bà ta nghe bọn họ nói thì nói thẳng: “Đứa bé trong bụng tôi cũng là người nhà họ Hạ, các người đưa cổ phần cho tôi, tôi sẽ sinh nó ra cho nhà họ Hạ!”
Ba Hạ sợ bà ta không vui, vội vàng nói: “Dì Lâm nói không sai, con của ba và bà ấy cũng là người nhà họ Hạ, cổ phần trong tay con cũng nên chia cho đứa bé!”
Xem ra không thể đi được rồi.
Hạ Vũ Hào cười nhạo một tiếng: “Tôi không dám hứa chắc, chú Giang không ngại vợ của mình và ông ở bên nhau, cũng không để ý mình và những người khác dùng chung một người vợ, làm sao tôi biết đứa bé trong bụng dì Lâm có phải là của nhà họ Hạ hay không?”
Cả đám coi anh là máy rút tiền à! Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.čm
Ba Giang kiềm nén tức giận, miễn cưỡng nở nụ cười: “Dì Lâm uống say nên mới ngủ với ba cậu, mang thai cũng là chuyện trùng hợp. Tôi biết cậu rất khó chấp nhận chuyện này, nhưng dù sao cũng là sự thật.”
“Cũng không khó chấp nhận, dù sao trước kia cũng xảy ra không ít chuyện tương tự.” Hạ Vũ Hào nói ra: “Tôi rất tò mò chú Giang là đàn ông, chẳng lẽ không cảm thấy mất mặt sao? Lúc trước mấy người muốn Hân Yên gả cho tôi, không lo lắng chúng tôi là anh em cùng cha khác mẹ sao?”