Đọc truyện hay
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Anh còn việc gì không?” Hướng Thu Vân không có tâm trạng phức tạp như anh ta, cô chỉ cảm thấy chán ghét, không muốn nhìn thấy anh ta.
Giang Minh Thắng đến tìm cô chắc chắn còn có những chuyện khác, nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
Hướng Thu Vân không cho anh ta nhiều thời gian do dự: “Anh không có việc gì thì tôi đi trước.”
Anh ta ở bên cạnh làm cho cô cảm thấy mình đứng bên cạnh đống rác, thối không ngửi được, không thể kiên nhẫn được.
“Chờ một chút.” Giang Minh Thắng đưa tay muốn giữ lấy cô, nhưng lúc anh ta nhìn ánh mắt của cô thì thu tay lại.
Hướng Thu Vân không che giấu sự chán ghét với anh ta, cô lùi lại mấy bước kéo khoảng cách giữa hai người: “Giang Minh Thắng, tôi không nhớ rõ đây là lần thứ mấy anh nói không giữ lời.”
Anh ta không chỉ một lần nói sẽ không xuất hiện ở trước mặt cô nữa, nhưng chưa lần nào giữ lời.
Giang Minh Thắng há to miệng lại không thể cãi lại, cuối cùng chỉ cười khổ một tiếng.
Hướng Thu Vân đang muốn để anh ta nói nhanh thì đột nhiên cảm giác có người đang nhìn bên này. Cô theo trực giác nhìn sang thì phát hiện Tống Như đứng trong đám người xa xa, thỉnh thoảng nhìn về phía bên này một chút.
“Anh có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, vợ chưa cưới của anh đang ở bên kia nhìn, tôi cũng không muốn đến lúc đó cô ta chỉ vào mặt tôi mắng là hồ ly tinh, quyến rũ anh.”
Dù sao Tống Như và mẹ anh ta đã làm không ít chuyện đó.
Rõ ràng anh ta quấn lấy cô không buông, cuối cùng lại đổ mọi thứ lên đầu cô!
Giang Minh Thắng theo tầm mắt của cô nhìn Tống Như, trên mặt đầy chua xót: “Trước kia mẹ anh và cô ấy hiểu lầm em, tôi thay mặt bọn họ giải thích với em.”
“Bọn họ sỉ nhục tôi ở trước mặt nhiều người như vậy, nói tôi là hồ ly tinh, nói tôi là người thứ ba, anh cảm thấy một câu thay bọn họ xin lỗi sẽ có tác dụng sao?” Hướng Thu Vân châm chọc nói.
Huống hồ hai người kia không hề hối hận, còn không bằng đừng nói xin lỗi, xin lỗi lại lộ vẻ dối trá và buồn nôn!