Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Cổ rất đau.
Hướng Thu Vân cau mày mở to mắt, khi cô nhìn thấy trần nhà thì bỗng nhiên ngồi dậy.
Diêu Thục Phân muốn phá con của cô, còn muốn cho người cưỡng bức cô!
Hướng Thu Vân nhanh chóng sờ bụng, bụng hơi nhô lên, cô thở phào một hơi, lại vén chăn lên nhìn.
Quần áo vẫn còn, mà trên người không có dấu vết đáng nghi nào.
Hướng Thu Vân xoay cổ đau nhức, cô quan sát căn phòng này. Rất lạ lẫm, từ cách trang trí thì có lẽ là phòng cho khách.
Đây là đâu?
Hướng Thu Vân nhìn xung quanh không nhìn thấy camera, lúc này cô mới xuống giường, cẩn thận từng li từng tí đi tới cửa xoay chốt cửa.
May là không bị khóa. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.čm
Cô dán tai lên cửa nghe ngóng lại không nghe thấy tiếng động gì, lúc này cô mới chuẩn bị mở cửa ra ngoài. Nhưng cửa vừa mở ra một chút thì cô đóng lại.
Nếu đi từ cửa thì dễ bị phát hiện, Hướng Thu Vân đến bên cửa sổ, nếu tầng này không ai thì có thể có thể cột ga giường leo xuống.
Tầng này đúng là không cao, nhưng phía dưới là ao nước. Trong thời tiết này, với tình hình của cô, nếu cô rơi xuống nước đá thì sẽ chết mất.
Hướng Thu Vân đi quanh phòng, không có bình hoa, không có ly nước, cũng không có đồ vật nào có thể dùng để phòng thân.
Cuối cùng cô chỉ tìm thấy một cây bút, nếu không còn cách nào khác thì cũng có thể miễn cưỡng đối phó.
Hướng Thu Vân cẩn thận ra cửa, nhưng cô vừa đi hai bước thì gặp một người làm
Cơ thể cô cứng đờ, cô còn chưa nghĩ cách xử lý tình huống này thế nào thì nghe người kia nói: “Cô Hướng, bà Diêu đang đợi cô ở dưới lầu.”
Cô không thấy có camera, sao Diêu Thục Phân biết cô sẽ đi ra?
Hướng Thu Vân sờ chiếc bút trong túi rồi gật đầu. Bây giờ cô đang ở trong tay Diêu Thục Phân, cô muốn từ chối cũng không có cách gì. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。com
Tại đây có hình ảnh