Tán Gái Ở Nhà

chương 10

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tối / thằng H bạn thân học cùng đại học em nó xuống Hà Nội các thím ạ, vừa xuống phát nó đã gọi ngay cho em rủ em xuống để mấy thằng ôn lại tình xưa nghĩa cũ! Thế là sáng thứ , em dậy sớm ( chủ yếu là do thằng bạn nó kêu ở dưới đấy chán gọi em xuống chơi cùng), phóng con huyền thoại xuống dưới Hà Nội!

Xuống tới nơi thằng bạn nó nhìn thấy em thì hớn hở như bắt được vàng như trúng được lô! Em với nó chạy ra bảo em!

H: Ê cu đi làm mấy ván không? Thằng C nó đi có việc rồi tối mới về, anh em mình ra Yugi chơi chờ tối nó về thì uống!

E: Đù tưởng gọi tao làm cái gì hóa ra đi chơi game, biết thế này tối tao xuống!

H: Thôi xuống rồi thì đi chơi đi, giờ chả nhẽ ngồi đây đến tối à?

E: Nhưng ngồi chơi từ giờ tới chiều mệt lắm! Chịu thế éo nào được?

H: THanh niên mà! Sao phải xoắn?

Thế là thằng lóc cóc vác xe phi vào YuGi đánh LoL các thím ạ! Ngồi chơi với nó đến tầm giờ sáng thì tự nhiên em JaniaW em lại rên các thím ợ! Chị gọi! Ơ thế nào chị lại gọi giờ này nhỉ? Hôm qua đã bảo hôm nay em xuống HN rồi mà!

E: Chị à? Có việc gì à chị?

C: L đang ở đâu đấy?

E: Em đang ngồi chơi với đứa bạn ở Nguyễn Trãi! Sao hả chị?

C: Ờ có bận gì không đi chơi với chị đi!

E: Đi đâu hả chị?

C: Cứ qua đây đón chị rồi chị nói cho!

E: Cơ mà chị ở đâu? Với lại chị không đi xe à mà cần em đón?

C: Chị ở bến xe bus Long Biên, chị vừa đi xe bus xuống, nóng sắp chết đây!

E: Chị chờ em tý, em qua giờ! phút chị nhé!

C: OK!

Thế là em bảo thằng H ở lại chơi mình, em đi đón chị! Em với nó đang đánh rank, em out ra phát nó chửi em chết cha chết mẹ các thím ạ

Vác xe, phóng như bay qua Long Biên, hẹn chị phút cơ mà đường rõ đông, lại nắng, em đi mất tận phút, chắc chị chờ dài cổ quá

Đến bến xe Long Biên, đông vãi, chả thấy chị đâu, định lấy điện thoại ra gọi thì tự nhiên thấy ai đây vỗ vai em, quay lại thấy đeo khẩu trang đội mũ kín mít, em chả nhận ra, đang ngơ ngơ thì chị bỏ khẩu trang ra!

C: Không nhận ra chị à?

E: Chị ăn mặc như Ninja báo thù thế này có trời mới nhận ra được!

C: Hihi đi thôi, chị chờ L như chờ mẹ đi chợ về! Lâu quá, ngồi bến xe nóng kinh khủng!

E: Tại tắc đường mà chị!

Hôm nay chị mặc quần Jean áo phông trắng bó sát các thím ạ! Chân thì đi đôi tông huyền thoại của em, em cũng đẹch hiểu luôn tai sao chị lại đi tông của em nữa!! ngoài thì chị khoác cái áo sơ mi trắng dài thùng thình chống nắng!

Chị ngồi lên xe rồi bảo e:

C: Đi qua Bà Triệu tí nhé, qua chỗ bạn chị rồi đi!

E: Ờ đi đâu hả chị? Mà sao chị không đi xe hay taxi mà đi xe bus chen chúc làm gì cho mệt?

C: Hì hì, sang nay chị đi làm thì mấy đứa rủ đi phượt Hòa Bình, cơ quan mai họp công đoàn nên chị chả phải đi, chiều nay chị xin nghỉ buổi đi chơi với chúng nó cho nó đổi gió Nãy chị về qua nhà thấy nắng quá mà lại chả biết lái xe nên ngại đi xe bus, với lại biết L ở HN bảo L qua đón!

E: Sao không gọi taxi mà đi cho mát chị?

C: Hic lúc ra bến xe mới nhớ quên cái ví tiền trên phòng nên ngại chả muốn lấy! Đi phượt cần gì tiền đâu, mấy đứa bạn chị chuẩn bị hết rồi!

E: Haiz nắng thế này đi hành xác làm gì cho mệt chị?

Nói thật với các thím là mấy hôm nay trời nắng em cũng ngại đi xe máy lắm mà thế nào giờ chị lại dở chứng đòi đi Hòa Bình!

C: Đi cho vui chứ ở nhà mãi làm gì

E:.....

Tới nhà bạn chị Quỳnh ở Bà Triệu, chị bấm chuông, lúc sau ra mở cửa là cái anh cũng cáo ráo cơ mà bình thường thôi, chả đẹp trai lắm, anh thấy chị Quỳnh thì cười, anh ý tên là P các thím ạ!

aP: Quỳnh hả vào đi bạn, mấy đứa đến hết rồi, à cậu là?

anh ấy hỏi em!

E: Em là L bạn chị Quỳnh!

AP: Ừ hai người vào nhà đi, sắp xếp tí chuẩn bị đi!

Ơ vãi đi luôn giờ à? thế này thì em cho bọn thằng H nó leo cây hôm sau chúng nó thịt luộc em các thím ạ, đã thế em còn chưa chuẩn bị gì nữa!

Vào đên nơi thấy co đứa con gái nữa đứng đấy, cả cũng dễ nhìn thôi chư không xinh, có lẽ chị Q làm lu mờ hết những người con gái khác trong mắt em rồi các thím ạ! người là em gái của anh P còn người là bạn của anh P với chị Q! Vào nhà, em thấy mấy người đã chuẩn bị túi to túi nhỏ hết cả rồi, nào là bánh mỳ, xúc xích, nước ngọt, bia ....!

Em thì đang lo bọn thằng H nó cắt tiết em nên xin phép chạy ra ngoài để gọi điện cho nó!

E: H à, tao bảo này, chị tao tai nạn phải vào viện, tao qua chăm chị tao, chúng mày tối cứ uống đi nhé, tao không qua được đâu!

Em đành chém với chúng nó thế các thím ạ!

H: Tai tai cái cm mày, mày thật hay chém đấy? Hay lại giống vụ mẹ mày đau ruột thừa năm ngoài mày lừa bọn tao?

Hic năm ngoái em cũng lừa chúng nó lần rồi nên chúng nó cảnh giác vl !

Em ỉ ôi mãi nó mới tin, đau cả họng! Gọi xong cho thằng H em mới yên tâm đi vào nhà!

Vừa vào đến nhà thấy mấy người mũ mão, hành trang sẵn sàng rồi!

C: L gọi xong chưa?

E: Xong rồi chị!

C: THế đi thôi mọi người!

Chị nói rồi đeo cái ba lô đựng nước với thức ăn lên lưng, đi ra ngoài sân! Mấy người kia cũng đeo balo rồi đi ra xe máy! Người đi cái xe máy các thím ạ, cái Jupiter, cái dream với con sóng thần huyền thoại của em!

Em chở chị, anh P chở em ánh ấy còn chị H thì đi mình! Mấy anh chị này cũng vui vẻ các thím ạ, nói chuyện hòa đồng với mọi người, nhất là con bé tên T kia, nó hài vl các thím ạ, nó thỉnh thoảng quay ra đá đểu anh trai nó câu

Mọi người xuất phát lúc giờ trưa! Em cũng thấy lạ, cái thói đâu đi chơi sáng sớm không đi, chiều tối không đi lại đi lúc giữa trưa thế này! KHông hiểu mấy người này nghĩ gì nữa!

Đi đường la Hà Đông ấy các thím ạ, lúc đầu đi mọi người còn vui vẻ chém gió với nhau nhưng lúc bắt đầu đến địa phận tỉnh Hòa Bình thì mấy bà cô im như thóc, chắc cũng mệt rồi!

Chị Quỳnh ngồi sau xe em nói chuyện linh tinh trời ơi đất hỡi với em, chị còn kể hôm nay chị đi làm, lão Vĩnh cứ tránh tránh mặt chị nữa chứ, chị nói xong cười rất là thỏa mãn! )

Em đang rất chăm chú nhìn đường với điều khiển xe thì tự nhiên hiện ra bóng dáng mấy con ong vàng bay vo ve bên lề đường! EM nghĩ mình đi có , cây lại mũ mão đầy đủ chắc nó chả bắt đâu nên cứ ngẩng cao đầu mà đi! Đường buổi trưa lại vắng xe nữa! Bỗng nhiên hoát phát, con ong ra chặn đầu xe em các thím ạ! Nói thật với các thím là bình thường em đi mình hoặc đi với mấy đứa bạn thì mấy con ong vàng này có tài thánh mà bắt được em, phát vê ga là khóc thét cơ mà hôm nay chở chị đằng sau em chả dám manh động gì cả! Ngoan ngoan dựng xe!

CS: Chào anh, mời anh xuất trình giấy tờ xe!

E: Em mắc lỗi gì hả anh?

Em vẫn ngơ ngác các thím ạ, chả biết mình mắc lỗi gì mà bị bắt!

CS: Anh mắc lỗi không gương chiếu hậu bên trái, xin mời anh cho chúng tôi kiểm tra giấy tờ xe!

Á Đù, xe em trước giờ đi ở HN với về nhà công án nó có bắt gương bao giờ đâu mà sao hôm nay lại bị bắt nhể, mà em lại đếch có bảo hiểm nữa chứ, mấy lần đi qua hàng BH k/năm em đinh mua mà cứ quên!

Đưa mấy anh ong vàng giấy tờ các anh ấy ghi ghi chép chép lúc rồi phạt em k các thím ạ! Định móc ví lấy tiền thì thấy chị đang chém gió cái gì đấy với ông CS ngồi trên xe, nhìn chị với ông ấy cười cười nói nói như kiểu người quen lâu năm ấy! Sau đấy ông kia gọi cái anh đang lập biện bản em ra abc xyz hồi thì em thấy anh ấy quay lại trả em giấy tờ rồi cười cười, thôi đi đi, lần sau đi đâu nhớ lắp cái gương vào nhé, giọng như " Người mẹ nhắc nhở con trước khi ra trận" nghe thân thương lắm các thím ạ!

Em cất giấy tờ, lên xe hỏi chị:

E: Chị quen lão CS trên xe à?

C: Không chị quen đâu!

E: Ơ thế chị nói chuyện gì với lão đấy?

C: À bố chị bảo bố chị là người quen của giám đốc CA Hòa Bình ấy mà!

E: Vãi thế mà lão ấy cũng tin à?

C: Ơ chị nói thật mà! L không tin à?

E: Ơ thật à?

C: Thôi kệ, không quan tâm nữa, đi cẩn thận kìa! hì hì!

Thế là em lại tiếp tục cuộc hành trình của mình! Đi được tầm tiếng nữa thì thấy đầu chị thỉnh thoảng lại đập phát vào vai em các thím ạ! Ôi vãi chị ngủ gật! Em sợ vl các thím ạ, đang đi đường núi thế này mà bà cô lại ngủ gật thì chết!

Em lay lay chị rồi gọi to

E: Chị Quỳnh ngủ hả? Rơi giờ!

Chị giật mình phát cũng suýt rơi các thím ạ

C: Ừ chị buồn ngủ quá, không chịu được, chị tỉnh rồi đây!

E: Buồn ngủ quá thì ôm eo em rồi dựa hẳn vào lưng mà ngủ không rơi giờ, em đi chậm lại!

C: Thôi không sao đâu, cứ đi đi!

Chị nói cũng chẳng ôm éo em các thím ạ :(!

Đi được lúc lại thấy chị gục phát vào vai em! Lần này em chẳng gọi nữa, tay lái xe, tay em vòng ra sau với lấy tay chị vòng qua eo em rồi giữ lại luôn! Đúng là con gái, rách việc vãi cả ra ấy!

Lúc đi qua thành phố Hòa Bình tới đỉnh của cái đèo thì em bảo anh P:

E: Dừng lại nghỉ tí anh ơi, em mỏi quá rồi!

aP: Ừ anh cũng đang định nghỉ đây!

Quay sang thấy con bé em gái anh P cũng gục đầu vào vai anh P ngủ

EM dừng xe lại, giờ chị mới tỉnh dậy, dụi dụi mắt trông đáng yêu kinh các thím ạ!

C: Đến nơi rồi à?

E: Còn lâu thưa chị, mới đi được nửa đường thôi, còn lâu mới tới Mai Châu!

Ở trên cái chỗ này có bãi đất rộng ở bên đường, ngay bên cạnh là sường núi, chả có gì bảo vệ rớt xuống thì thôi ăn lizzz! Cơ mà bền này núi mặt trời không chiếu đến, cảnh cũng đẹp nữa các thím ạ!

cô gái vừa ỉu như con mèo xuống thấy cảnh đẹp phát thi nhau chụp ảnh không còn cái dáng vẻ mệt mỏi như lúc nãy nữa! EM với anh Phúc thì lái xe mệt phờ người ngồi xuống mỗi anh em làm điếu thuốc với uống chai nước!

Đang ngồi thì bà kia lôi cổ bằng được ra chụp ảnh, nói thật với các thím là em chả có hứng thú với cái trò ảnh ọt này, đang mệt bở hơi tai đây!

Chụp ảnh uống nước, nghỉ ngơi tầm phút, mọi người bắt đầu lên đường đi tiếp! Lại quay lại cái cảnh lúc nãy, chị lại ngủ đằng sau em!

giờ, trời bắt đầu quáng gà, cũng sắp đến Mai Châu rồi, em thề với các thím là đến các đoạn đèo cuối cung trước kh rẽ vào Mai Châu em phải gọi chị dậy không dám để chị ngủ nữa, căn bản cái đèo này nó cao quá, đã thế còn dốc, lắm xe to, trời thì nhập nhèm khó nhìn! Quay sang thấy anh P cũng gọi con bé em gại dậy rồi!

Sau tầm phút thì em cũng thở phào kho xuống tới chân đèo, từ đấy rẽ vào bản Lác cũng không xa lắm mà đường thì cũng dễ đi thôi!

Tới h thì mọi người tới cái nhà sàn mà anh P nhờ người quen đặt trước rồi! Vừa đến nơi bà chủ nhà đã hăm hở chạy ra bao bọn em vào tắm rửa nghỉ ngơi rồi bà ấy dọn dẹp cơm nước để ăn!

Lúc cất đồ đạc lên gian nhà trên xong tự nhiên chị gọi em xuống dưới nhờ cái gì đấy!

C: L ơi chết rồi chị không mang quần áo thay

E: Không mang thì đi mua chứ sao? À em cũng phải đi mua bộ thay, em có chuẩn bị gì đâu!

C: Cơ mà vấn đề là chị không mang tiền! '

chị nói câu đấy nhỉ xíu thương lắm các thím ạ nghe chị nói câu đấy xong em phì cười!

E: Rồi rm có tiền đây, em với chị đi mua bộ mặc tạm!

Chị thấy thế mặt lại tươi tỉnh như hoa! Lấy xe chở chị ra chỗ khu phố, vào quần áo! Bà chủ giới thiệu cho cái áo đôi màu vàng, cho chị nhìn em phát rồi mua luôn các thím ạ! Em mua cái quần ngố màu xanh, chị mua cái quần ngố màu hồng còn đồ lót thì ai tự mua của người đấy! Đến cuối cùng chị trả tiên vì nãy em đưa cho chị củ mà! May hôm trước đi em mang củ rưỡi theo không thì giờ ăn cám!

Về đến cái nhà sàn, tắm rửa, ăn uống xong thì rưỡi rồi, mấy người rủ nhau ra cái bãi đất cách chỗ bản Lác đoạn xem đốt lửa trại! Nói thật chứ em thấy cái đốt lửa trại này chả ra gì, khu đất mầ hơn chục đống lửa trại! Mỗi đống là bài hát khác nhau, có cả gangnam style mới sợ chứ! Nhạc nhẽo toán loạn inh ỏi nhức hết cả đầu các thím ạ! Thấy ở giữa có đèn sáng với đông người, chị kéo em ra đấy xem! Hóa ra là cái trò quấn xác ướp! Có đôi trai gái thi, con trai đứng cho con gái cầm quận giấy vệ sinh quấn quanh người, ai quấn đẹp nhất, giống xác ướp nhất là người thắng cuộc!

Sau khi đôi này xong, anh dẫn chương trình truyển đôi tiếp theo, tự nhiên em thấy chị cấu nhẹ vào tay em phát rồi hất hất hàm ra chỗ sân khấu! Em chưa hiểu mô tê gì thì chị đã cầm tay em kéo tuột phát vào giữa sân khấu đăng ký chơi! Haiz em đứng như trời trồng không nói được câu gì giữa đám đông cả! Ngại kinh các thím ạ!

Chị cầm quấn giấy về sinh, bắt đầu quấn từ trên xuống dưới, lúc quấn qua mặt em chị cười rồi nói:

C: Yên tâm ngủ giấc ngàn thu đi cưng, chị sẽ cố gắng nhẹ tay hết sức có thể!

Thực sự là lúc đấy em chỉ muốn khóc thôi các thím ạ! Cứ như kiểu bị làm chuột bạch thí nghiêm ấy! Sau phút như ở dưới địa ngục ấy, mồ hôi của em đổ ra nhễ nhại, kết quả em với chị được giả nhất, được cái hộp gì ấy nhưng chi dấu biệt đi chả cho em xem! Đang định xé hết giấy vs ra thì chị bảo:

C: Khoan, để đấy chị chụp ảnh kỷ niệm cái!

Thế là em lại ngậm ngùi làm hình mẫu chụp ảnh, hết chị lại đến con bé em anh P với chị kia nữa!

Chơi chán tới rưỡi mọi người kéo nhau về nhà sàn để ngủ! Em thì chạy đi tắm qua cái rồi mới lên đi ngủ! Cả cái nhà sàn rộng mênh mông mà có người ngủ, dai chăn chiếu ra con trai ngủ đầu, con gái ngủ đầu! Cơ mà nằm đối đầu với nhau, sát luôn, đầu em nhu sát với chị, em vẫn còn thấy thoang thoảng mùi hương quen thuộc từ tóc chị tỏa ra!

Nằm lúc, thấy anh P ngáy, chắc đi cả ngày mệt rồi, cả nhà sàn im lặng không tiếng động các thím ạ, mọi người ngủ cả rồi!

Cơ mà em vẫn chả hiểu sao trôm cướp nó không qua đây à ăn cắp, cửa nhà sàn thì không có khóa, có cái cầu thang từ ngoài đường lên thẳng tầng nhà sàn!

Em thì quen ngủ có đêm, giờ không có đệm khó ngủ! Nằm thao thức mãi không ngủ được, em lật úp người xuống ngửa mặt lên chỗ chị...!

Em thấy chị cũng nằm ý như em các thím ạ, cũng cúp người xuống, thế là người đối mặt với nhau, gần lắm, em còn có thể nhận ra được nhịp thở của chị nữa ấy, chị đang khóc, không có tiếng nhưng nước mắt vẫn cứ lăn dài trên khuôn mặt chị!

Em lúc đấy cũng bối rối, chẳng biết làm sao!

Sau mấy giây, dường như nhận ra cái gì đấy không ổn, chị lấy tay che mặt em rồi đẩy em ra!

C: Vẫn chưa ngủ à! Ngủ đi!

E: Em chưa ngủ được, chị không sao chứ?

C: ừ chị không sao, thôi ngủ đi, chị ngủ đây!

EM lại nằm yên, nghĩ miên man, hình ảnh chị khóc lúc nãy nó cứ loanh quanh trong đầu em các thím ạ!

Nằm lúc thì chị bỗng lên tiếng!

C: L ngủ chưa?

E: Em chưa ngủ sao đấy chị?

C: Xuống đi dạo với chị tí đ, chị không ngủ được!

E: Vâng!

Em với chị dậy, mở cửa nhẹ nhàng đi xuống đường, đường ở bản Lác này nhà nào cũng bật điện ngoài cả đêm các thím ạ! Đường vẫn sáng nhưng chẳng có ai cả ngoài em với chị! Không gian yên tĩnh lạ lùng ấy!

Đi được đoạn chị nói với em:

C: hồi học đại học, chị với anh Phúc cũng đến đây chơi lần rồi, đêm hôm đấy chị với anh ấy cũng đi dạo ở đường như thế này! Chị muôn quên anh ấy lắm, chị nghĩ sẽ không bao giờ quay lại đây nữa nhưng chị lại muốn đối mặt với những ký ức của mình, chị tin là chị có thể làm được, L có tin chị làm được không?

E: Em tin, thời gian qua đi rồi sẽ quên thôi, chị sẽ tìm được người khác đáng để chị trao cả cuộc đời cho người đấy!

Lúc đấy em thề với các thím là em chỉ muốn chị HP dù người chị ở bên không phải là em!

C: Nhưng mà đến đây chị lại nhớ anh ấy hơn L ạ! Đầu chị muốn nổ ra quá!

E:... Vâng!... Rồi chị sẽ quên được thôi!

E: Để hôm sau em dẫn chị đến chỗ này, đêm ra đấy thích lắm, em tin chị chưa thử cảm giác đấy bao giờ!

C: Ở đâu đấy? Đừng lừa chị đấy nhé!

E: Ai thèm!

Cứ vậy em với chị nói chuyện, chị kể cho em những kỉ niệm với anh Phúc, em thì lắng nghe chị kể thỉnh thoảng bình luận vài câu! Có nhiều lúc em nghĩ, a Phúc kia thật là thất bại trong cuộc đời khi đã từng có chị mà không biết trân trọng và giữ chị bên mình! Khi chị với em về nhà sàn thì đã rưỡi sáng, chị với em nằm xuống ngủ, có lẽ vì quá mệt rồi nên em ngủ lúc nào không hay nữa!

Sáng hôm sau em dậy khi mà tiếng chị léo nhéo bên tai!

C: Dậy mau con heo lười này, dậy còn đi chơi ngắm cảnh nữa chứ!

Lướt qua cái đồng hồ mới có giờ sáng, em buồn ngủ không chịu được, anh P cũng không chịu dậy thế là bà con gái kia hò nhau đi ra ngoài ngắm cảnh với chụp ảnh để kệ em với anh P ngủ!

Em dậy thì đã là giờ sáng, vệ sinh cá nhân xong chạy ra ngoài tìm chị, cái bản Lác bé tẹo em chạy phút là thấy chị! Chị đang đứng xem cái ví được người ở đây dệt, xem xong chị lại bỏ xuống hết hàng này đến hàng kia, em đi sau chị theo dõi chị Được lúc em mới ra đứng cạnh chị! Chị nhìn thấy em có vẻ hơi ngạc nhiên hỏi:

C: L dậy rồi à"?

E: Vâng, chị thích mấy cái ví dệt đấy sao ko mua?

Chị ghé vào tai em nói nhỏ:

C: Chi quên mang tiền mà, quên à?

E: Chị thích em tặng chị cái

C: A nhớ nhé, để chị xem cái nào đẹp!

Nhìn chị như trẻ con được quà ấy, em phì cả cười vì hành động đáng yêu của chị! Chị chọn cái ví dệt xanh đỏ tím vàng đủ các màu rồi đeo lên cổ!

Đúng là con gái!

Tới giờ cơm nước xong mọi người chuẩn bị để đi lên Mộc Châu- Sơn La!

Lần này chị không ngủ nữa mà ngồi sau chém gió với em, miệng chị không ngừng nghỉ tí nào các thím ạ! Hết hỏi cây này là cây gì rồi hỏi cây khác là cây gì làm em trả lời mỏi cả mồm!

Đi tầm hơn km thì tới Mộc Châu thì phải! Tới nơi thấy đồi chè mấy bà con gái trèo ngay lên giữa cái đồi chè chụp anh không quên lôi theo em với anh P!

Xong lại đến lượt qua hang dơi rồi rừng thông, đến cuối buổi chiều thì qua cái thác gì gỉ gì gì ấy, nói thật là đến lúc đấy em với anh Phúc mệt đến nỗi thở ra khói rồi cơ mà bà con gái vẫn lăng săng chèo thác chụp ảnh được! Đúng là giỏi thật!

Tầm giờ tối, mọi người kéo nhau đi thuê khách sạn nghỉ! Thuê xong thì tối đi ăn đồ nướng! Rồi lượn lờ đường ở đây! Nói thật là em chả thấy Mộc Châu đẹp gì cả các thím ạ, hay tại em mệt quá nhỉ?

Tối về cũng chẳng có gì xảy ra vì thuê phòng có cái giường, em với anh P giường, chị với người kia giương! Cơ mà có thông tin em mới biết đấy là trước khi đi ngủ anh P có bảo là thứ tuần sau sinh nhật chị! Hỏi chị có tổ chức như mọi năm không? Chị bảo có!

Em đang đau đầu không biết tặng gì chị đây!

Sáng nay giờ em bị dựng dậy đi về cho mát, về đến nhà giờ trưa rồi! Hôm nay em hơi oải, RV hơi chán, các thím thông cảm! Hẹn gặp lại các thím nhé!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio