“Ách ~ cái kia ~ thật ra là Mạc thiếu gia nhờ tướng công nhà ta giữ giúp ~!” Vốn là treo trong tủ quần áo, nhưng nàng vừa nhìn thấy nó liền thích thú, cho nên năn nỉ tướng công cho nàng mượn một thời gian ngắn, không phải Ngọ Lăng Phong không biết bọn họ đang giữ sao ! Ai biết “Ngày không hề trắc phong vân”, nàng ta quả thật không biết, nhưng nàng lại tự dẫn nàng ta đến
“Mạc Kính Phong đưa Đồng Hoa kính cho người khác giữ giúp ? !” Hừ ! Khó trách nàng tìm mãi không thấy ! Còn tưởng hắn thâm sâu lắm, suốt ngày trốn trong phòng hắn lần lần mò mò, nào ngờ không có trong Mạc gia ! Hừ, đúng là hèn hạ !
“Ách ~ cái kia ~ tại sao ngươi lại muốn có Đồng Hoa kính ?” Lăng Tiểu Tiểu do dự, sau đó hỏi nghi vấn trong lòng ! Cái gương này rất đặc biệt, không sai nhưng đủ để người ta tranh đấu, hao tổn tâm tư vì nó sao ?!
Ngọ Lăng Phong nhìn nàng, trong mắt hiện lên tia tinh quang! Nếu cứ lấy gương đi, Mạc tiểu nhân kia nhất định sẽ có cách lấy lại từ tay nàng, sau đó lại giấu tới chỗ nàng không biết ! Thay vì như vậy, không bằng để lại chỗ này, khi cần nàng có thể đến lấy !
“Ai da! Thật ra thì cũng không quan trọng ! Chẳng qua là Mạc Kính Phong mãi cũng không chịu cho ta mượn” Chỉ cần một cái, nàng có thể trở về thế kỉ trong nháy mắt !
“Thật thế không? !” Vậy cần phí nhiều công sức để giấu đi vậy sao ?! !
“Đương nhiên là thật! Ta lừa ngươi làm gì !” Vì chứng minh lời nói của mình, Ngọ Lăng Phong nhún nhún vai để lại Đồng Hoa kính trở về bàn trang điểm
“Ngươi không phải muốn học võ công sao ? Vậy cũng được ! Nhưng mà –”
“Ta không thể đưa gương cho ngươi!” Lại tới nữa ! Cái gì chứ, hại nàng cao hứng muốn chết, thì ra cũng vì muốn nàng đưa gương ra
“Rống ~ ta đã nói là không có gì! Ta chỉ nói khi ta cần mượn thì ngươi cho ta mượn thôi !” Sách sách! Thật đúng là cố chấp! Nếu nàng muốn, nàng ta căn bản không phải đối thủ a !!!
“Mượn ? Cứ như vậy? !” Lăng Tiểu Tiểu cảm thấy bất khả tư nghị! Nàng ta thật chỉ muốn mượn Đồng Hoa kính mà thôi ?
“Là ~ cho dù con rùa Mạc Kính Phong kia ~ một chút cũng không thể ~ ngươi không cảm thấy cái gương kia rất đặc biệt sao ?!” Thấy cá đã cắn câu, Ngọ Lăng Phong không ngừng cố gắng! Hắc hắc ~! Xin lỗi ~! Dù sao cũng không ảnh hưởng đến ai a !!!
Nghe nàng nói xong, giống hệt như thật vậy, Lăng Tiểu Tiểu không nghi ngờ gì, càng nghe càng hưng phấn, sau đó đem hết nghi ngờ quăng ra khỏi đầu
“Đúng vậy đúng vậy ~! Có hai mặt nha, chỗ nào cũng có thể chơi a “
“Hơn nữa hoa văn cũng rất đẹp ~!”
“Uh! Ta cũng cảm thấy ~!”
“Ta nói cho ngươi biết nha ~ nghe nói, dưới bóng trăng có thể soi gương tìm thấy bạch mã hoàng tử ~ ách ~ phu quân tương lai nha !” Ngọ Lăng Phong làm bộ thấp giọng nói lời đồn đãi nhàm chán nhất thế kỉ ! Hắc hắc ~ như vậy mới có cớ để đưa gương ra dưới ánh trăng !!!
“Có thật không? !” Lăng Tiểu Tiểu quả nhiên bị lời nàng hấp dẫn!
“Nhưng ta đã có tướng công ~!” Thật có thể thấy tướng công trong gương sao ?
“Ngươi đã lập gia đình? !” Ngọ Lăng Phong hậu tri hậu giác, đúng nga ~ vừa nãy nàng còn nói Mạc Kính Phong đưa gương cho tướng công của nàng giữ giùm ! Ngọ Lăng Phong nhìn kĩ Lăng Tiểu Tiểu từ đầu đến chân, có chút không giải thích được !
“Ngươi ~ có gì sao ? !” Ánh mắt có vẻ rất kì quái
“Ngươi mấy tuổi ~?” Khẳng định nhỏ hơn nàng! Nàng khẳng định! Dù sao ở Đường triều, hai mươi mốt tuổi đã là “Tuổi” !
“Mười chín a ~ có gì sao ?” Cảm giác giống như nàng đang làm chuyện sai trái vậy
Mười chín tuổi đã lập gia đình!
“Ngươi ~ có hài tử rồi sao ?”
“Ách ~ ha hả ~ ngươi cũng nhìn ra a !” Lăng Tiểu Tiểu cười nói ! Nói đến hài tử, nàng lại nhớ đến nhi tử của mình ! Đã lây không nhìn thấy nó, không biết bà bà lại đưa nó đến nơi nào rồi! Nàng nghĩ, nàng là mẫu thân thanh nhàn nhất, khi sinh con ra không cần phải giữ, bà bà bình thường cũng không tệ lắm, nhưng rất bá đạo, bất cứ ai đụng đến tôn tử cũng không cho ! Ngay cả nàng làm mẫu thân cũng cố gắng lắm mới đụng vào được !
Không phải nhìn ra, mà là đoán trúng ! Thành thật mà nói, đến Đường triều đã lâu như vậy, cả ngày đều nhìn thấy nữ nhân tay bồng đứa nhỏ, hoặc đang mang thai ! Vừa bắt đầu, nàng cảm thấy khó mà thích ứng ! Dù sao, đừng nói , tuổi, ngay cả ở thế kỉ , tuổi vẫn chưa lấy chồng ! Chẳng là do nàng sống chung với lão đầu tử nên tính cách có phần thành thục hơn, nhưng tiểu nữ nhân này … Khoan, đây không phải lúc nàng suy nghĩ đến vấn đề này, điều nên suy nghĩ là làm sao dụ nàng ta đưa gương cho nàng
“Ngươi có muốn thử một lần không ?”
“Thật có thể nhìn thấy sao?” Nếu như có thể nhìn thấy tướng công trong gương, nhất định sẽ rất vui
“Ta cũng không biết, cho nên mới hỏi ngươi có muốn thử hay không a!” Tận dụng thời cơ! Tối nay nàng nhất định phải thử ! Không chừng nàng còn có thể trở về thế kỉ nữa a ! Trở về… Nghĩ đến trở về, đột nhiên Ngọ Lăng Phong thấy khó chịu, không hiểu sao … ngực lại đau …
“Tốt! Phải thử một chút!” Lăng Tiểu Tiểu lộ ra vẻ hăng hái , kích động không thôi.
Nhưng Ngọ Lăng Phong lại cao hứng không nổi, vẻ mặt nghiêm trọng
“Uh!” Gật đầu , Ngọ Lăng Phong trong lòng ngũ vị tạp trần!
Ngọ Lăng Phong tâm sự nặng nề trở lại Mạc phủ, nàng hẹn Lăng Tiểu Tiểu tối nay gặp mặt, không cố định thời gian, bởi vì mấy cái chữ tính toán thời gian ở Đường Triều Ngọ Lăng Phong nửa chữ cũng không biết, cho nên bọn họ quyết định tùy Ngọ Lăng Phong quyết định, khi nào nàng đến Lâm phủ sẽ bắt đầu ! Về cách đi thì dĩ nhiên là leo vào ! Bởi vì nàng không thể để cho Lâm Gia Hưng nhìn thấy. Đây là hiệp định mà nàng và Lăng Tiểu Tiểu thành lập, nếu hắn biết, có nghĩa Mạc Kính Phong cũng biết, cho nên phải thống nhất về khoản này
Trở lại Mạc phủ, trời đã sắp tối ! Nàng vốn muốn ở lại Lâm phủ nhưng nghĩ đến tối nay có khả năng phải trở về thế kỉ , nàng lại muốn về đây nhìn lại một chút. Ở lâu như vậy, nói không có tình cảm là gạt người !
Gõ gõ cửa
“Là ta!” Thanh âm Ngọ Lăng Phong không có một chút khí lực ! Rốt cục cũng có thể có về nhà! Nhưng không hiểu sao, một chút hưng phấn nàng cũng không có
Sau một tiếng sột soạt gì đó, đại môn Mạc gia cũng mở ra
“Tiểu thư ~! Ngươi rốt cục cũng trở về ! Thiếu gia tìm ngươi đến điên rồi, ngươi vào xem thử một chút đi !” Gã mở cửa nhìn thấy nàng liền mừng rỡ nói, không ngừng thúc giuc nàng
“Mạc Kính Phong tìm ta?” Làm gì? ! Hôm nay không phải có việc sao ?
“Xế chiều hôm nay, thiếu gia bắt đầu tìm ngươi, mọi người còn nghĩ ngươi mất tích a!