Rống ~ sao lại xôn xao như vậy ! Mặc kệ, đi trước đi rồi hãy nói ! Ngọ Lăng Phong vừa định rời đi, đám người kia bắt đầu xôn xao lên, kèm theo vô số tiếng thét đinh óc nhức tai !
“Mạc thiếu gia ~ bên này ~!”
“Bên này ~~ “
“Mạc thiếu gia ~ người ta rất yêu ngươi nha ~ Mau ném cho người ta a ~~ “
“Là bên này mới đúng ~ nơi này ~~ “
Ngày ~! Ngày tận thế sao? Màng nhĩ của nàng sắp bị thủng rồi ! Nữ nhân Đường triều quả là danh bất hư truyền !
“shit! Làm cái gì a!” Ngọ Lăng Phong thấp rủa một tiếng, lại bị tiếng thét chói tai làm cho điên đảo tinh thần .
“A ~ “
“Mau đoạt ~!
“Rống ~ là của ta ~ cút ngay ~!”
“A ~ cầu của ta ~ còn ta!”
“Đáng chết ~ a ~ mặt của ta ~ người nào đụng vào mặt của ta ~ ta bắt các ngươi liều mạng !”
“Ghê tởm ~ đem cầu cho ta ~ “
Các tạp âm cùng những tiếng chửi rủa làm cho hiện trường hỗn loạn không thôi
Ngọ Lăng Phong há hốc mồm! Trời ạ ~! Có ai nói cho nàng biết đang xảy ra chuyện gì không ? Khi nào thì nàng bắt đầu bước vào chiến trường a ?
Không chỉ có Ngọ Lăng Phong, ngay cả Mạc Kính Phong trên đài cùng người Mạc gia bị làm cho sợ choáng váng ! Mặc dù bọn họ đều biết Mạc Kính Phong rất được nữ nhân hoan nghênh, không sai , nhưng ~~ cũng không đến nỗi điên cuồng như thế này đi ! Vừa rồi trông ai cũng tao nhã sang trọng, thoắt cái đã biến thành cọp mẹ bảo vệ con a ! Mà Lâm Gia Hưng đã chuẩn bị tinh thần xem náo nhiệt cười đến lộn ruột ra ! Ngày ~! Quá ~ quá ~ tráng quan ! Quả thực chỉ có thể dùng từ “thê thảm không nỡ nhìn” để hình dung
“Ngươi còn cười được ~!” Cũng là chủ ý của hắn, còn nói cái gì tuỳ tiện chọn nữ nhân không bằng để ông trời quyết định. Lần này Mạc Kính Phong hắn đúng là điên rồi, lại đi nghe lời xúi bậy của “tiểu nhân”, lại còn tổ chức ba cái vụ “vứt tú cầu chọn hôn” này nữa ! Hơn nữa còn không định ra điều kiện gì ~! Xong ~! Nếu như gặp xấu nữ, Hoa nương thậm chí là nữ tặc thì làm sao bây giờ ? Dù sao những nữ nhân trẻ tuổi, tướng mạo đẹp, gia thế trong sạch cũng không nhiều lắm !
A ~ thật là thất sách a! Mạc Kính Phong gấp đến độ xoay quanh, lòng bàn tay ứa mồ hôi! Đáng chết ! Càng ngày càng kịch liệt, cầu đâu? Vừa tìm thấy, thoắt cái lại biến mất trong đám nữ nhân.Hắn thật hy vọng quả cần bị xé nát, để hắn có lí do huỷ bỏ cái “vứt tú cầu chọn hôn” này ! Như vậy còn thuận tiện để mẹ hắn bỏ đi cái ý niệm bắt hắn cưới vợ trong đầu !
Mới nghĩ như vậy, Mạc Kính Phong liền nhìn thấy một thân hình yểu điệu nâng lên trên không, nhấc chân đảo qua, những nữ nhân chung quanh nàng đều la “đau” lên, cũng té hết một mảnh !
Mạc Kính Phong nhướng lông mày, còn biết võ công ? ! Mặc dù động tác đá người này có chút ngốc, có lẽ vì bị chen chúc nhiều quá. Vì khoảng cách khá xa nên hắn không thể nhin thấy rõ khuôn mặt của cô gái này, nhưng hắn biết một chuyện, nàng có mái tóc màu đen xoăn rất đẹp ~! Cái này ở Đường triều rất ít thấy ~ không ~ là chưa từng thấy !
Mạc Kính Phong đột nhiên có hứng thú với nàng, nhìn đám nữ nhân bị nàng đánh, hắn bỗng nhiên muốn xem kịch vui. Quả nhiên! Sau một trận kêu “đau”, mọi người bắt đầu tạo thành vòng tròn xoay quanh cô gái đó !
Hmm ~! Có ý tứ! Chính là nàng ! Mạc Kính Phong cùng Mạc lão phu nhân đồng thời “La dừng” ! Không biết có phải vì trực giác sai lầm hay không, cả hai người đều thấy nếu tiếp tục nữa, chắc chắn sẽ có chiến tranh thật sự !
“Lý quản gia!” Mạc lão phu nhân la lên, Lý quản gia lập tức hiểu ý chạy đến
“Xin mời cô dâu lên đài!” Lý quản gia liều cái mạng già rống lên, chỉ sợ xa quá cô gái kia sẽ không nghe được
Ngọ Lăng Phong đắc ý nhìn “tú cầu” trong tay, khoé miệng vung lên nụ cười khiêu khích. Nói giỡn sao ~! Cùng nàng đoạt đồ? ! Danh hiệu “thần thâu” của nàng trên giang hồ còn gì nữa a ? Không có bản lãnh đã sớm chết dưới tay nàng !…
Đối với người đến từ ngàn năm sau như nàng, các nàng sớm đã biến thành đá. Nàng cũng không biết giá trị của “tú cầu” kia, cũng không muốn tham gia cuộc chiến tranh, được chứ ?! Nhưng hết lần này tới lần khác làm nàng không thể động đậy thì không nói, còn có người cố ý đá, đánh, thậm chí là giựt tóc nàng . Rống ~ đủ rồi! Mắt thấy có thứ đang bay tới trên đầu nàng, nàng theo bản năng mới chụp lấy, không ngờ bị mấy nữ nhân kia lao đến chém giết! Đáng chết ~! Nàng không thể nhịn được nữa . Ngọ Lăng Phong một chiêu “Hoành tảo thiên quân” quét các nàng thất linh bát lạc. Còn chưa kịp thở … Một bầy cọp mẹ khác lại chạy đến ! Rống ~! Không sao! Nàng đấu ! Một tiếng vang lên, Ngọ Lăng Phong hài lòng hít thở không khí mát mẻ xung quanh. Nhìn những con mắt tức giận đang bắn vào nàng, tâm tình nàng bỗng trở nên thật thoải mái. Dù sao đến Đường triều đã lâu, bao nhiêu lửa giận đều bộc phát ra hết, tâm tình tốt là phải thôi
“Ô ~~ cầu của ta!” Có người khóc la!
“Chán ~ hại ta liều mạng nãy giờ ~!”
“Thật hâm mộ nga!”
“Đúng vậy! Ta cũng vậy !” Tại sao không phải là nàng! Ô ~ giấc mộng của nàng !
“Hừ ~ ghê tởm ~ đắc ý cái gì !” Sớm biết vậy, nàng đã đi học võ, như vậy cầu đã là của nàng
Một thanh âm “dừng” la lên! Tiếng la khóc cũng không ngừng. Có người tức giận, có người ghen tị, có người hâm mô, còn một số người bực mình vì không có gì hết. Dĩ nhiên cũng không thiếu tiếng thảo luận náo nhiệt
“Cô nương ~ mau lên ~! Mạc thiếu gia vẫn đang chờ a !” Có người lên tiếng nhắc nhở vì thấy Ngọ Lăng Phong quá cao hứng … Lâu như vậy vẫn không có phản ứng gì
“Cô nương ~ còn đứng ngây đó làm gì! Mau lên a!” Lại có người thúc giục nàng.
“Đúng vậy đúng vậy ~! Mạc thiếu gia cũng đang nhìn a !” Hắn thật đẹp trai nha. Trong lòng lại thêm mất mát vài phần
Lên đài? Người nào đang nhìn chứ ? Không biết là ai đẩy nàng lên, Ngọ Lăng Phong mới có chút phản ứng. Nhìn chung quanh một chút, ách, tại sao mọi người đều nhìn về phía nàng a ? Đúng nga! Ngọ Lăng Phong phản ứng chậm chạp nhìn vào vật trong tay, đám nữ nhân này không phải là đang đoạt tú cầu sao ?! Chẳng lẽ là ~~~ cái này?
Ngọ Lăng Phong buồn bực nhìn con đường mọi người nhường cho mình ! Sao mọi người đều thúc giục nàng a ? Đừng nói là …
Aha Hmm ~ aizz ~ không được! Phải ổn định! Không thể biểu hiện thật cao hứng! Ngọ Lăng Phong Nàng cũng không phải là người thấy tiền sáng mắt. Cho dù “không cẩn thận” chiếm được “giải thưởng” thì sao nào ?! Nàng cũng không thiếu tiền, hàng năm lão đầu tử đều cho nàng số tiền nhiều đến nỗi con cháu sau này nàng ăn xài cũng không hết ! Cho nên nàng tuyệt không thích cũng tiền ! Tuyệt đối không thích ! Tuyệt đối – được rồi ! Nàng thừa nhận nàng có một chút hưng phấn, cũng vì nàng đang thiếu tiền nha. Tài sản lớn ở thế kỉ tạm thời không dùng được
Ngọ Lăng Phong chậm rãi xoay người, nhìn về phía lôi đài, nàng thật cao hứng a. Hai lão đầu tử ở chung với nàng rất tiếc tiền, đây cũng là cơ hội tìm lấy tiền a ~