Cain bị Corey đuổi đi, nội tâm rất khó chịu, thối mặt hờn dỗi ngồi ở trên ghế, dọc đường đi cũng không nói nữa.
Corey ngồi nghiêm chỉnh, trên mặt không có biểu tình gì, đôi mắt lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không hề nhìn Lâm Gia, chỉ xem như cô không tồn tại.
Không có Cain quấy rầy, Lâm Gia thả lỏng không ít, cô khẽ ngắm Corey, tuy rằng không rõ bên ngoài trời tối như mực, nơi nơi toàn là phế tích có cái gì đẹp, bất quá Corey đã giải vây thay cô, đuổi Cain đi không cho quấy rầy cô, tuy rằng người này có vẻ lạnh lùng, nhưng coi như cũng rất lịch sự, ấn tượng mà cô dành cho Corey tốt hơn người khác nhiều.
Lâm Gia thu hồi tầm mắt, động đậy thân thể tìm một tư thế thoải mái tựa vào xe, nội tâm thì cứ vô cùng bất an không yên, nhưng cô vẫn bắt buộc chính mình nhắm lại đôi mắt, tựa vào ghế nghỉ ngơi dưỡng sức.
Cô đã xác định rất có khả năng mình đã xuyên không đến thời đại zombie hoành hành, nhân loại sinh tồn gian nan, nơi này hơn phân nửa vẫn là Địa Cầu, chỉ là thời không khác thôi.
Tương lai gặp phải chuyện gì, cô thật không có cách gì đoán trước, bây giờ việc duy nhất mình có thể làm chính là dưỡng tinh thần thật tốt chuẩn bị toàn lực ứng phó.
Tuy rằng Corey đang dõi mắt nhìn ngoài cửa sổ, kỳ thật tất cả tâm tư đã sớm đặt lên cô gái bên cạnh. Cô gái này có ngoại hình phi thường xuất sắc, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn phụ nữ hoàn mỹ của hắn —— so với Clover thê tử thượng tướng Rick cũng không hề thua kém, không thể không thừa nhận, hắn thật sự có chút dao động.
Corey cũng là nam nhân bình thường thân thể cường tráng, chẳng qua so với Cain, anh không xem việc tán tỉnh nữ nhân là quan trọng, hoặc là nói yêu cầu rất cao.
Lần trước binh đoàn bọc thép lập công lớn, Corey khéo léo chống đỡ được sự khen ngợi "Đặc biệt” của thượng cấp, bị Cain lén cười nhạo. Cain nói anh tư tưởng bảo thủ giống như người viễn cổ, không phát tiết thời gian dài cẩn thận nghẹn ra bệnh.
Corey cũng hiểu ý của Cain, đại đa số đàn ông đều có ham muốn giống Cain, giờ zombie hoành hành khắp nơi, con người sinh sống cực kì gian nan, hơn nữa bọn họ làm quân nhân, lúc nào cũng đều có thể chết.
Phụ nữ quý giá như vậy, thật vất vả tìm mọi cách lấy lòng để được gần gũi với các cô ấy, mong muốn thông qua “kết hợp” tự nhiên mà có cơ hội làm các cô ấy hoài thai đời sau của mình. Đây đều là giấc mộng của rất nhiều đàn ông, vậy mà anh lại có thể dễ dàng buông tha như vậy, đối với Cain mà nói đây không phải có bệnh thì là cái gì?!
Suốt một thời gian dài, Cain thật sự có chút hoài nghi thân thể Corey thật sự có điều khó nói, còn không chắc là đệ đệ thiếu kích thích mà không thể phấn chấn được. Vì "Cứu giúp" bạn, Cain thông qua nhiều cách tìm rất nhiều loại tạp chí "Tình yêu" mà đàn ông trưởng thành "Cần hằng ngày " để ảo tưởng giải quyết, không những thế còn tìm rất nhiều phim D "Chiều sâu tiếp xúc" mới nhất làm người xem xịt máu mũi, thu thập đầy đủ mọi thứ chuẩn bị tìm Corey rồi cho anh xem.
Hôm đó, Cain nhân lúc nghỉ trưa, nhét toàn bộ vào trong quân phục, lén lút đi tìm Corey. Nhưng anh ta quá không may, lúc ở ngõ quẹo thì vô tình gặp thiếu tướng Randy của không quân hôm nay đến nghị sự với binh đoàn bọc thép .
Cain bị dọa cho nhảy dựng vội vàng hành quân lễ, kết quả những thứ giấu trong ngực đều rớt ra hết. Một cái đĩa có bìa khiêu gợi còn rơi đến bên chân Randy.
Thiếu tướng Randy còn thú vị nhặt đĩa lên nhìn nhìn, bỡn cợt hướng về Mourinho -thiếu tướng binh đoàn bọc thép đi cùng hắn cười nói: "Khó trách dạo này các người yêu cầu không quân chúng ta phối hợp trợ giúp chiến đấu, hiếm khi nào được độc lập hoàn thành nhiệm vụ, thì ra bọn lính bị chút vật bình thường này tiêu hao quá nhiều "Thể lực", đến chiến trường đều là mềm như chân tôm."
Lúc ấy sắc mặt thiếu tướng Mourinho tối sầm, ánh mắt sắc lạnh như muốn lăng trì Cain. Trước mặt thiếu tướng Randy, Mourinho dùng súng đốt thành tro tất cả bảo bối mà Cain thật vất vả mới thu thập xong.
Sau đó, lập tức Cain bị giam một tháng, cả năm không được nghỉ ngơi và bị tước quyền giao tiếp. Tước quyền giao tiếp tức là trong một năm Cain sẽ không có cơ hội được tiếp xúc với phụ nữ, cho dù lập được chiến công hiển hách đến mấy cũng không thể. Ngay cả ngày hội quan trọng nhất mọi năm —— " ngày hy vọng " anh cũng không thể tham gia.
Cain bị quân đội xử phạt nghiêm khắc như vậy cảm thấy rất bị đả kích, sau khi ra khỏi phòng tạm giam trừ thời gian giao chiến ở bên ngoài, thời gian còn lại anh đều tỏ vẻ bất mãn, không có việc gì liền tìm Corey càu nhàu, nói anh vì anh em tốt, hy sinh phúc lợi quý giá nhất của người chiến sĩ, nhưng Corey lại là không có phản ứng gì, anh "Chết" thật sự là không đáng.
Lâm Gia xuất hiện đối với Cain mà nói quả thực là ánh sáng rực rỡ cứu rỗi cuộc đời u ám của anh, vậy mà anh mới thân cận Lâm Gia không đến mười phút thì đã bị Corey đuổi đi, có thể hiểu được nội tâm anh phẫn uất và oán khí sâu đậm bao nhiêu.
Nghĩ đến đây, Corey yên lặng cong lên khóe miệng, thông cảm nhìn Cain ngồi ở hàng ghế trên đang đè thấp mũ sinh hờn dỗi.
Anh không cho Cain tiếp cận Lâm Gia cũng là vì không có biện pháp khác. Không thể phủ nhận, Lâm Gia là một cô gái rất có sức quyến rũ, cực kì hiếm thấy, ngay cả Christopher cũng có hảo cảm rất tốt với Lâm Gia. Nhưng dựa theo quy định, trên chiến trường cứu được con người còn may mắn sống sót, nhất là phụ nữ thì trước tiên phải dựa theo luật lệ của quân khu đi kiểm tra và để quan chấp pháp thẩm vấn. Chứ trước đó ai cũng không thể một mình tiếp xúc các cô, càng không được làm gì quá đáng với họ, nếu không sẽ bị xử phạt nghiêm khắc.
Corey thật muốn gõ cái đầu ngốc của Cain một cái, xem có phải tng trùng đã lên tới não rồi hay không, chỉ có chút thời gian mà cũng không thể chờ được, cậu ta không sợ làm trái với quân kỷ để lại bị xử phạt thì không phải một năm không được tiếp xúc phái nữ mà rất có thể là bị tịch thu luôn quân tịch, gián cậu ta xuống làm culi cấp bậc thấp nhất, cả đời cũng không bao giờ có cơ hội nhìn thấy phụ nữ. Bọn họ chỉ cần kiên nhẫn chờ Lâm Gia thông qua kiểm tra, sau đó cô sẽ trở thành phụ nữ chuyên thuộc binh đoàn bọc thép , đến lúc đó còn lo gì không có cơ hội thân cận cô!
Cain thì không đọc được suy nghĩ của Corey, vẫn còn đang sinh hờn dỗi như cũ, anh thẳng tắp ngồi ở phía trước rất có khí phách không hề quay đầu lại lần nào. Nhưng mỗi lần anh vừa nghĩ đến ngồi phía sau mình là một phụ nữ xinh đẹp, tim liền như bị một trăm con mèo cào cấu ngứa ngáy khó chịu thì lại ngượng ngùng quay đầu, đôi tay nắm thành quyền dùng sức bóp chặt, chịu đựng không đến nửa giờ, thật sự nhịn không được, chờ lúc xe Jeep xóc nảy mà vụng trộm nhướn cổ thật cao thông qua kính chiếu hậu rình coi Lâm Gia.
Corey giống như không hiểu lòng người khụ khụ hai tiếng, nhướn mày lạnh lùng ngồi xích qua chỗ kính chiếu hậu phản chiếu, Cain không thấy được giai nhân, lại thu lấy ánh mắt cảnh cáo của Corey, anh tức giận rụt cổ về, bực bội ngã người ngồi phịch vào ghế dựa.
Corey thấy Cain cuối cùng cũng chịu yên phận, mờ ám thở nhẹ một hơi, anh nhìn sang Lâm Gia, không khỏi hơi sửng sốt, Lâm Gia cư như vậy nhắm lại đôi mắt im lặng tựa vào ghế, đúng là bộ dạng của người đang ngủ.
Nhưng rất nhanh Corey liền phát hiện Lâm Gia cũng không có ngủ, sắc mặt cô hơi tái nhợt, hai tay gắt gao ôm chính mình, tận lực lui thân thể thành một đoàn cuộn tròn ngồi tựa vào sau ghế, đây là theo bản năng tự mình bảo vệ bản thân.
Cô nhắm đôi mắt nhìn như bình tĩnh, nhưng mi tâm lại nhăn nhẹ, đôi mắt thỉnh thoảng run run chớp động, lông mi dài như cánh quạt bất an run rẩy, môi giương thành một đường thẳng nghiêm túc, có lẽ vì thời gian dài không có bổ sung nước mà cánh môi xuất hiện không ít vết nứt.
Ánh mắt Corey vội vàng lẩn tránh, nhíu nhíu mày, anh cởi ấm nước quân dụng bên hông xuống, khẽ đẩy đẩy Lâm Gia, thấy cô lập tức mở mắt, đôi mắt đen láy mờ mịt sương mù nhìn mình, tim không hiểu sao khẽ động.
"Uống nước đi."
Corey rất nhanh che dấu sự bối rối trong lòng, bình tĩnh đưa ấm nước cho Lâm Gia. Lâm Gia có chút bất ngờ, sau đó lễ phép cười cười với Corey: "Cảm ơn."
Cô đúng là khát nước kinh khủng nhưng vì bây giờ thân phận của cô xem như là tù binh, cho nên vẫn chịu đựng không mở miệng.
Lâm Gia vặn nắp ấm nước, ngẩng đầu lên uống ùng ục ùng ục mấy ngụm nước, nước mát lạnh chảy vào cổ họng, thoải mái đến mức xua tan những lo lắng và bất an đi mất.
Có nước uống dễ chịu nên môi Lâm Gia khôi phục lại trơn bóng, cánh môi đỏ mọng còn đọng lại giọt nước làm lòng người nhộn nhạo.
Corey căng thẳng nhìn chằm chằm giọt nước trên khóe môi Lâm Gia, tầm mắt theo cái cổ thon dài duyên dáng đi xuống, dừng lại phía trên khuôn ngực đầy đặn đang phập phồng, hô hấp nhất thời trở nên dồn dập, một cỗ khô nóng lan khắp toàn thân, bụng truyền đến cảm giác buộc chặc khó nhịn.
Corey kinh ngạc cảm thấy chính mình có chút khác thường, vội vàng cưỡng chế dời ánh mắt từ trên người Lâm Gia dời đi nơi khác, quay đầu tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ. Anh nắm chặt nắm đấm, lặng lẽ điều chỉnh hô hấp, cực lực điều chỉnh dục niệm đang mãnh liệt tuôn trào trong cơ thể, nhưng địa phương gì đó vẫn không cho anh sĩ diện mà đùn lên như cái liều.
Corey làm bộ như lơ đãng tùy tay cầm lấy súng đặt ở trên đùi, che chắn cái địa phương dọa người kia.
Lâm Gia cũng không có chú ý tới sự khác thường của Corey, cô uống xong nước, thỏa mãn thở dài, trả ấm nước lại cho anh ta, cũng không quên nói lời cảm ơn lần nữa.
Corey gật gật đầu, mặt vẫn không chút thay đổi, nhưng ánh mắt ôn hòa hơn rất nhiều. Cain ngồi ở phía trên thông qua kính chiếu hậu thu hết tất cả hành động của hai người vào mắt, hối hận vừa rồi sao mình lại không nghĩ ra, mấy ngụm nước là có thể đổi lấy hảo cảm của mỹ nữ, chẳng phải rất đơn giản sao?!
Lâm Gia trong lúc vô tình nhìn vào kính chiếu hậu, vừa lúc ánh mắt giao nhau với Cain.
Tim mạnh mẽ đập liên hồi, Cain cong lên khóe môi đang chuẩn bị cười cười với cô, ai ngờ Lâm Gia dời nhanh tầm mắt đi chỗ khác, khuôn mặt trở nên lạnh lùng một lần nữa.
Cain hoàn toàn suy sụp, bắt đầu vô cùng phiền não, anh cảm thấy ấn tượng của Lâm Gia về anh nhất định rất xấu, về sau nhất định không muốn nói chuyện với anh, bây giờ phải làm sao để thay đổi cái nhìn của Lâm Gia đây? Vừa nghĩ đến lần đầu gặp mặt đã bị Lâm Gia chán ghét, Cain như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Nhưng Cain không có phiền não bao lâu, bởi vì quân đội rất nhanh đến khu an toàn B.
Lâm Gia nhìn qua cửa kính xe thấy được một cái cửa sắt rất cao, hai tòa tháp cao chia làm hai bên, ánh sáng từ trên tháp chiếu xuống đoàn xe binh đoàn bọc thép, rào sắt có điện cao thế vây quanh bãi đất trống rộng lớn, bên trong chỉ có một kho hàng bằng sắt khổng lồ.
Trước cửa sắt cũng không có quân nhân đi ra nghênh đón hoặc kiểm tra, khi quân đội đến thì cửa tự động chậm rãi mở ra.
Đoàn xe binh đoàn bọc thép tới gần cửa sắt, từ trong hai phiến cửa sắt bỗng nhiên thoáng hiện sóng điện từ màu đỏ, sau đó hội tụ thành một tấm màn mỏng chắn ngang cửa.
Đoàn xe binh đoàn bọc thép cũng không có dừng lại, từng chiếc từng chiếc chạy đến trước tấm màn, lần lượt chạy xuyên qua quầng sáng. Đến khi xe Jeep của Corey xuyên qua tấm màn đỏ rực đó, Lâm Gia thấy rõ ràng luồng sáng trực tiếp xuyên thấu thân xe, tiếp theo là thân thể người.
Thời điểm ánh sáng đỏ xuyên thấu qua thân thể cô, Lâm Gia chỉ cảm thấy hơi hơi nóng lên, cũng không có cảm giác không khoẻ gì khác.
Trong lúc đó, Corey vẫn nhìn chăm chú vào Lâm Gia, khi nhìn thấy Lâm Gia không có biểu hiện gì khác thường, khóe miệng không nhịn được nhếch lên. Thông qua luồng sáng màu đỏ này hắn có thể xác nhận Lâm Gia thật là con người chứ không phải zombie, nhưng còn về chuyện cô có bị nhiễm virus zombie cao cấp hay không thì phải chờ trở về kiểm tra mới biết được.
Virus zombie cao cấp có thời kỳ ủ bệnh, nếu bị nhiễm người bệnh sẽ không lập tức xuất hiện dấu hiệu gì, bệnh không có biểu hiện ra ngoài thân thể, cơ năng vẫn hoạt động như con người bình thường, ánh sáng đỏ chỉ có thể phân biệt được con người và zombie thông thường, hoàn toàn không thể nhận ra zombie cao cấp.
Đây là lí do vì sao sau khi quân đội cứu người phải đưa về khu an toàn tiến hành xét nghiệm tháng cực kì cẩn thận đồng thời phải trả lời thẩm vấn của quan chấp pháp, xác định không có việc gì thì mới có thể trở về sống ở khu loài người.
Đây là trình tự bắt buộc phải cực kì chặt chẽ, bất cứ người nào trong lúc kiểm tra không được cho phép tự ý cùng người đã cứu mình về qua lại, sẽ phải chịu xử phạt cực kì nghiêm khắc.
Đội trưởng xe thiết giáp chạy đến chỗ kho hàng to như lô-cốt duy nhất ở bãi đất trống, cửa sắt có nhiều răng cưa cài vào nhau nặng trịch của kho hàng từ từ mở ra, từ bên trong đột nhiên lóe ra ánh sáng màu xanh lục lập lòe mờ ảo, chúng biến thành vô số điểm sáng di chuyển không xác định trong không gian rồi biến mất ở hai bên đường, kho hàng thì ra là một cái cửa thông đạo dẫn xuống dưới đất.