Nói đến vấn đề này Phương Thanh Lam trở nên thân bí rồi, hắn rời chỗ hai người đi đến cửa nhìn ngó xung quanh, lại trở về. Ngồi dịch gần lại chỗ của hai cô gái gần nhất.
Làm cho Đường Nhược lần nữa dở khóc dở cười, lần trước ở trong phòng của anh ta cũng giống như vậy.
Nhưng do chính mình chưa từng cùng anh ta nói chuyện về việc cô có tinh thần lực, cho nên về phương diện này anh ta cẩn thận cũng là cần thiết.
Phương Thanh Lam nghiêm túc nhỏ giọng nói: “Đây là tôi nghe được người khác nói lại, có độ tin cậy đến %, hắn nói trong căn cứ cao có một thứ là tinh hạch tinh luyện, so với tinh hạch chứa tạp chất bình thường thì năng lượng càng lớn hơn, có thể làm cho người sử dụng thăng cấp dị năng rất nhanh.” Nói xong thở dài, “Những thứ như vậy nhất định cho quan chức dùng, những người bình dân như chúng ta cũng chỉ có thể nghe một chút thông tin mà thôi.”
Đường Nhược lập tức nghĩ đến Tào Mẫn: “Chẳng lẽ là Tào tiến sĩ cho Chu Thụ Quang hay sao?” Ngẩng đầu nhìn Phương Thanh Lam lại hỏi: “Người cung cấp thông tin có nói tinh hạch này có tác dụng phụ, nếu dùng toàn bộ tinh hạch này thăng cấp dị năng sẽ làm cho người dị năng sinh ra cuồng bạo, nghiêm trọng có thể trực tiếp bạo thể mà chết không?”
Trước thời điểm tiến sĩ Lâm bắt đầu nghiên cứu Tào Mẫn cùng cô đã nói qua chuyện tinh hạch cấp hai pha loãng hoặc trực tiếp hấp thu đều có nguy hiểm bạo động, huống gì tinh hạch này là tinh luyện?
“Tiến sĩ Tào?” Phương Thanh Lam sững sờ, “Thì ra là vật phẩm của cô ta, trách không được Chu Thụ Quang lại có thứ này để nâng cấp dị năng. Nhưng cô ta cũng không nói loại tinh hạch này có tác dụng phụ, thì ra tác dụng phụ lại lớn như vậy, không biết Chu Thụ Quang có biết hay không?”
Đường Nhược lắc đầu: “Tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng muốn biết Chu Thụ Quang đã hấp thu bao nhiêu tinh hạch mà tiến sĩ Tào đã chế ra, nếu như dị năng của hắn trong khoảng thời gian ngắn vô cùng mạnh mẽ, rất có thể là không có tác dụng phụ.”
Phan Hiểu Huyên khó hiểu nói: “Nhưng vì sao tiến sĩ Tào lại cho Chu Thụ Quang thứ này, tuy những thứ này có tác dụng phụ nhưng ít nhất là vật tinh luyện, nếu như lợi dụng tốt cũng là một trợ lực lớn ah.” Nói xong cô lại tự mình nói tiếp: “Chẳng lẽ bởi vì Vệ Lam làm cho nàng đau lòng, sau khi trái tim bị vỡ thành từng mảnh nhỏ, anh ta còn vì một Tô Vũ Vi mà cùng tranh cãi với Chu Thụ Quang. tiến sĩ Tào càng thêm thương tâm gần chết đến mức tuyệt vọng, sau đó cam chịu cho Chu Thụ Quang mượn lực đánh thắng Vệ Lam?”
Đường Nhược nhìn không thấu ván cục bên trong rồi.
Vệ Lam tự tay đưa Tô Vũ Vi vào nhà tù, lại thấy ả trong tù bị người ta ức hiếp mà động lòng cho ra?
Tô Vũ Vi luôn miện nói yêu Vệ Lam, kết quả trong tù cùng Chu Thụ Quang làm chuyện xxx, còn dỗ ngon dỗ ngọt để cho hắn mang mình ra khỏi nhà tù kim ốc tàng kiều?
Tiến sĩ Tào trước nay vẫn thuộc phái nhà họ Chu, nhưng sau khi cho Vệ Lam một giọt tinh chế nhưng vì tác dụng phụ cũng không còn cho hắn một lần nào tinh hạch tinh chế nữa. Ngược lại là cho Chu Thụ Quang nhưng không nói với hắn về tác dụng phụ?
Chẳng lẽ tiến sĩ Tào trước đó đầu nhập vào nhà họ Chua là giả?
Thật đủ loại chuyện làm cho cô khó hiểu, cũng may cô đều không có liên quan tới chuyện này. Không nghĩ ra cũng không cần phí tế bào não nữa, như Bạch Thất đã nói trước đây, có một số việc đến thời điểm phải biết thì sẽ biết, không cần phải tìm hiểu suy nghĩ, có biết cũng không có chỗ dùng.
Phương Thanh Lam nghe thấy suy đoán này của Phan Hiểu Huyên ngược lại tán thành cách nghĩ của cô: “Tôi cảm thấy được chị Phan nói có lý, khi đó không phải nói Vệ Lam cùng tiến sĩ Tào ở trong bữa tiệc đính hôn của Chu Thụ Quang ra tay sao. Một cô gái nếu như bị kích thích lửa giận thì thủ đoạn còn đáng sợ hơn cả đàn ông. Bằng không thì trên đời này lại có thể có những từ như ‘Góa phụ đen, rắt rết mỹ nhân’. Chẳng lẽ chưa từng nghe qua góa phụ đen, độc chết đàn ông!”
Khả năng này cũng có thể xảy ra, Đường Nhược cũng không phủ nhận toàn bộ nguyên nhân này.
Bọn họ ở đây thảo luận bên kia quân cũng đang ở đại viện thảo luận.
Bạch Thất và Hồ Hạo Thiên tham dự hội nghị này trọng điểm là khen ngợi các đối tượng quan trọng.
Nhưng lần này trong phòng họp nhân số đã nhiều hết mức, không ít gương mặt trẻ tuổi không chỉ có Chu Thụ Quang, Vệ Lam, lại có Hoa Lương thiếu niên nhỏ tuổi nhất…
Trừ Hoa Lương vẫn còn ngồi sau lưng Hoa thiếu, những người khách danh dự đã gia nhập ngồi trên những hàng ghế ở hàng thứ nhất bên cạnh bàn lớn.
Chủ tịch Nguyên phóng tầm mắt nhìn xung quanh, cũng thấy giang sơn đã có người tài mới trường giang sóng sau đè sóng trước.
Những người tuổi trẻ đang ngồi này ngày sau ước chừng sẽ là những nhân vật quan trọng trong căn cứ rồi.
Vừa rồi còn đang tranh luận thấy Diệp Thánh Luân là người cuối cùng chưa vào chỗ dưới ánh mắt của mọi người thản nhiên ngồi xuống, đối mặt với tất cả nói một câu: ‘Thật có lỗi’ đã ngồi xuống vị trí của mình.
Rõ ràng là lão đại ngồi giữa cũng có chỗ kiêng kị Diệc gia, thấy Diệc Thánh Luân có dáng vẻ như vậy cũng chỉ gật đầu không có nói ra lời phàn nàn gì.
Dù sao cũng không thể tính toán người ta đến muộn.
Hội nghị lần này vốn để khen ngợi chiến công nhóm người Bạch Thất và Hồ Hạo Thiên, sau đó phong cho hai người chức vụ thiếu úy trong quân đội. Lần khen thưởng này do điều kiện có hạn cũng chỉ làm đơn giản hết mức mà thôi. Hai người đến quân trang cũng không có đổi chỉ trực tiếp nhận quân trang mới trên tay binh sĩ.
Ngược lại cha Hồ và Tiền Kim Hâm đều có vẻ mặt vui mừng, cha Hồ thiếu chút nữa đã rơi nước mắt cảm tạ ông bà liệt tổ liệt tông.
Nhận chức không tốn bao nhiêu thời gian, kế tiếp sẽ là bàn về những nhiệm vụ quan trọng.
Trước mặt mỗi người đều có một phần báo cáo về những bức xạ hạt nhân trong không khí và tia tử ngoại.
Tia tử ngoại đã không chỉ là tia tử ngoại của mặt trời nữa mà một tầng nguyên tử đã kích thích khí hậu sinh ra tia tử ngoại mới.
Trong căn cứ tiếp tục cường điệu sự quan trọng của nhiệm vụ là lấy được tất cả các tấm ngăn xóa bỏ phóng xạ, ở đỉnh căn cứ không thể đặt tấm ngăn PC cỡ lớn được.
Khó khăn của trụ sở này là không thể đặt tấm ngăn PC cỡ lớn, bởi vì trong căn cứ muốn bao toàn bộ lại thì rất cao, liên quan đến các mặt kiến thức về trọng lượng, diện tích, hao phí vật liệu.
Cũng may căn cứ đã sớm nghĩ đến phương diện này, trong thời gian hai tháng đã triệu tập các nhân sĩ chuyên nghiệp ngày đêm thiết kế ra các bản vẽ.
Hôm nay tại hội nghị này sẽ quyết định sẽ cử bao nhiêu nhân viên tham gia nhiệm vụ này, còn muốn ‘diệt toàn bộ Zombie ở các thành phố quanh căn cứ’ kết hợp lại, tất cả mới đạt được hiệu suất cao.
Sau khi bàn bạc mọi người quyết định để lại cho một thiếu úy trẻ tuổi dẫn đầu các dị năng giả ra giết chết Zombie để trong vòng km xung quanh căn cứ là tuyệt đối an toàn.
Mà làm như vậy còn có một chỗ tốt nếu như tình huống không tốt gặp phải Zombie triều thì căn cứ cũng kịp thời biết được tin tức.
Hiện nay phi cơ trực thăng cũng không thể đi ra, tình hình Zombie trong nội thành hoàn toàn không biết gì cả. Đạn dược của căn cứ chưa đủ, cũng chỉ có thể đưa ra hạ sách này.
Hội nghị bàn bạc hoàn tất thời gian vẫn còn sớm, Hồ Hạo Thiên cùng Bạch Thất lúc đi ra sảnh hội nghị Diệp Thánh Luân đã sớm đứng chờ ở cửa ra vào cách đó không xa. Anh ta dường như đã đứng ở đây chờ hai người, thấy Bạch Thất thì anh ta trực tiếp đi tới.