Tận Thế Tông Sư

chương 49

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Yến Thừa Cựu ở bên ngoài nghe hồi lâu, quyết định hay là đi làm phiền họ tí đi. Nếu không họ nói tiếp, rồi coi mình thành hung thủ giết người thật, mặc dù đúng là mình không sai.

"Dì Nina, con về rồi." Yến Thừa Cựu làm bộ vui vẻ đẩy cửa, liếc mắt nhìn thấy Nina và Nhân Ngư tên Lý Chính trong nhà.

Quả nhiên, Lý Chính này là người lần trước cậu nhìn thấy.

Nina mới vừa nghe giọng nói của Yến Thừa Cựu, còn chưa kịp bảo Lý Chính mau chóng rời đi, Yến Thừa Cựu đã đẩy cửa vào nhà, thu bộ dáng của hai người họ vào mắt.

Kỳ thật cũng không có chuyện gì, nhưng Nina vẫn cảm thấy trên mặt nóng rát.

Trong lòng Lý Chính cũng có chút buồn bực, không hiểu sao lần nào Nina cũng giả vờ hai người họ không quen biết gì nhau, tuy Nhân Ngư không thể đi vào nơi này, nhưng cũng không đến nỗi phòng hắn như phòng cướp.

"Dì Nina, vị này là?" Yến Thừa Cựu thu kinh ngạc trên mặt lại, vô cùng tự nhiên xoay người đóng cửa.

"Lý Chính, bạn học cũ của dì." Nina mỉm cười, "Thừa Cựu, con không cần lo lắng, mặc dù chú ấy là Nhân Ngư, nhưng sẽ không làm thương tổn con."

"Dì Nina tin chú ấy, nên con cũng sẽ tin." Yến Thừa Cựu nghiêm túc nói.

Yến Thừa Cựu tìm chiếc ghế ngồi xuống, cẩn thận nhìn Nina và Lý Chính phía đối diện, hiếu kỳ hỏi, "Vừa rồi con ở ngoài nghe được hình như hai người đang cãi vả, còn mơ hồ nghe thấy tên con. Dì Nina, dì có thể nói cho con chuyện gì được không?"

Sắc mặt Nina cứng đờ, cô biết Yến Thừa Cựu không dễ gạt, không thể làm gì hơn ngoài ấp a ấp úng nói, "Thật ra cũng không có chuyện gì, chỉ là liên quan tới..."

"Liên quan tới chuyện của cậu với La Thành." Lý Chính thực sự nhìn không quen bộ dạng chần chờ này của Nina, trong ký ức của hắn, Nina từ trước tới giờ luôn sảng khoái gọn gàng, chỉ khi trước mặt cậu con trai nuôi này mới cẩn thận đến thế.

"La Thành?" Yến Thừa Cựu nghiêng đầu, "Đúng là con có quen cậu ta, nhưng Giang Đại Vệ nói với con, hình như cậu ta mất tích rồi."

"Không phải mất tích, chết rồi." Lúc Lý Chính nói lời này nhìn chằm chằm vào Yến Thừa Cựu, dường như muốn tìm ra sự khác thường trên mặt cậu, "Cậu La Thành này đúng là không có quá nhiều bản lĩnh, nhưng trên người cậu ta có không ít thứ tốt. Tôi đã từng vô tình gặp qua cậu ta một lần, bản lĩnh đó đã dọa tôi không nhẹ."

"Gia cảnh La Thành rất tốt." Yến Thừa Cựu phảng phất như không nghe ra bóng gió trong lời nói của Lý Chính, "Trên người cậu ta có vài món công nghệ cao cũng bình thường."

"Cậu thật sự không liên quan đến cái chết của cậu ta?" Lý Chính từng bước ép sát.

"Ha ha." Yến Thừa Cựu nhìn tư thái ương ngạnh của Lý Chính mà trái lại nở nụ cười, "Chú Lý à, tôi cảm thấy ngài tương đối kỳ quái. Không phải ngài là Nhân Ngư sao, sao lại bắt đầu đi tóm phạm nhân rồi? Lại nói, tôi và La Thành không thù không oán, sao tôi lại muốn giết cậu ta?"

"Đúng là tôi không có chứng cứ." Lý Chính gật đầu nói, "Có phải cậu giết hay không không liên quan gì đến tôi, chỉ là tôi muốn biết, sao cậu lại muốn sống với Nina?"

"Lý Chính!" Nina ở một bên càng nghe càng tức giận, "Thừa Cựu là con nuôi của tôi, quan hệ của tôi với nó được căn cứ tán thành, anh cần gì phải đem cái danh sát nhân lên đầu nó mới thỏa mãn?"

"Hóa ra là vì cái này." Yến Thừa Cựu nhìn thấy cảnh giác trong mắt Lý Chính, nhất thời hiểu được suy nghĩ của hắn. Tuy cậu không biết tại sao tình yêu lại đánh gục nhiều người đến thế, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, nhưng không có nghĩa là cậu không hiểu dục vọng chiếm hữu mãng liệt của đàn ông với một người phụ nữ khác là thứ gì.

"Đương nhiên là vì tôi thích dì Nina." Yến Thừa Cựu thản nhiên nói, "Dì Nina nấu ăn ngon, đối xử với tôi cũng rất tốt, tôi lại không có mẹ, là dì Nina cho tôi cảm giác được yêu thương. Tôi đi theo dì Nina, không phải là rất bình thường sao?"

"Chỉ vì cái này?"

"Tất nhiên." Yến Thừa Cựu nghiêm túc nói, "Không thì chú cho là vì cái gì?"

Sắc mặt Lý Chính thả lỏng, còn muốn nói gì đó, thân thể đã bị mãnh liệt đẩy một cái, suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống.

"Cút cho tôi." Nina mở cửa phòng, chỉ cửa mắng Lý Chính, "Hôm nay bà đây không muốn thấy anh."

"Nina..."

"Cút!"

Lý Chính nhìn Nina phẫn nộ, lại nhìn vẻ mặt không liên quan tới tôi của Yến Thừa Cựu, sắc mặt triệt để có hơi âm u, "Nina, vừa rồi anh có hơi xúc động, mấy ngày nữa anh lại đến."

Nói xong, Lý Chính lập tức ra ngoài, còn thuận tay đóng cửa lại.

"Dì Nina, chú đó yêu dì." Yến Thừa Cựu vỗ vai Nina nói, "Ông ngoại con nói, khi đàn ông đối mặt với người mình yêu, sẽ rất dễ mất đi lý trí."

"Con nghĩ sai rồi." Nina lắc đầu một cái, "Chỉ là dục vọng chiếm hữu của hắn quá lớn mà thôi. Nếu hắn thật sự yêu dì, thì thời điểm dì cầu hôn hắn, hắn đã không từ chối dì, cũng sẽ không không nói câu nào đã đi làm giải phẫu Nhân Ngư."

... Lại còn cự tuyệt lời cầu hôn của dì Nina?

Tâm Yến Thừa Cựu lập tức lệch, vậy khẳng định là lỗi của Lý Chính.

"Được rồi, không nói những thứ này nữa." Nina một lần nữa có tinh thần, "Chúc mừng con đạt được hạng nhất, dì thật sự rất hãnh diện vì con!"

Yến Thừa Cựu có hơi ngượng ngùng, "Là do dì Nina dạy tốt."

"À đúng rồi." Yến Thừa Cựu như là nhớ tới cái gì đó, vội vàng lấy đặc sản mua cho Nina từ trong ba lô ra, "Dì Nina, dì xem, con mua ở gần đại học Lam Thiên cho dì đó, đây là mực, đây là sứa, đây là ngọc trai......"

Nina nhìn Yến Thừa Cựu lấy từng món đồ ra, không khỏi có hơi dở khóc dở cười.

"Ngốc quá, con bị lừa rồi, đây không phải là sứa." Nina lấy đám sứa ra, "Gần đại học Lam Thiên sẽ không có ai bán sứa cho con."

Yến Thừa Cựu sửng sốt một chút, "Dạ?"

"Lý Chính vừa mới rời đi kia, tuy hắn nhìn qua không được lợi hại cho lắm, nhưng thế lực của hắn ở trung tâm căn cứ cũng coi là hàng đầu, hắn ra vào trận địa của chúng ta hầu như không có trở ngại gì. Hắn dung hợp gen Nhân Ngư với loại sứa độc nhất mà chúng ta đã biết, một giọt máu của hắn cũng đủ để độc chết người của trạm giám sát chúng ta. Vì kiêng kỵ hắn, nên trong phạm vi thế lực của hắn, sẽ không có bất luận kẻ nào bán sứa."

"Sứa?" Yến Thừa Cựu có chút tưởng tượng không nổi.

"Con nghỉ ngơi trước đi, dì đi nấu cơm cho con." Nina xoa xoa đầu Yến Thừa Cựu, "Con còn phải cao lên đấy!"

Yến Thừa Cựu yên lặng thở dài, thật ra cậu cũng không tính thấp, chỉ là người ở nơi này quá cao.

Bên kia, tin tức Yến Thừa Cựu mang ra rất nhanh đã truyền đến tai của các thế lực.

Đối với tin tức Yến Thừa Cựu nói ra, phần lớn người đều tin, dù gì cũng tương xứng với đôi câu vài lời phòng thí nghiệm truyền ra trước kia. Giải phẫu Nhân Ngư đã thịnh hành mấy chục năm, tỷ lệ thành công càng ngày càng cao, mà loại biện pháp như kéo dài tuổi thọ, sao có thể dễ dàng cho được?

"Biến về nguyên hình, trở thành một sinh vật biển chân chính?" Một lão đại Nhân Ngư nhịn không được cười to, "Thị trường này tốt thật, tiếc là tôi không thích."

Đang là con người, ai lại nguyện ý đi làm động vật?

Nếu không có thần trí thì còn có thể vui vẻ thêm một ít, nhưng cố tình bọn họ lại giữ lại ký ức và lý trí của con người, chỉ có mỗi thân thể thành động vật, sau này nhìn những con người khác sống sót, mình lại chỉ có thể bơi qua bơi lại trong nước biển, không chừng còn có đứa nhỏ nào đó chỉ vào bọn họ cười to? Sao có thể chịu được?

"Trước kia tôi không hiểu vì sao tổ tiên đời thứ nhất dọn xuống đáy biển mà còn hướng về lục địa, giờ có thể hiểu đại khái rồi." Một Nhân Ngư khác thấp giọng nói, "Chỉ mới nghĩ một chút, đã không có biện pháp tiếp thu."

Từ một nơi vô cùng quen thuộc đến một hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm khác, thói quen sống trước kia, bạn bè thân thích, thậm chí là toàn bộ sở học mình biết đều phải vứt bỏ làm lại từ đầu, có mấy người có thể dễ dàng tiếp thu?

"Lúc đó giải phẫu Nhân Ngư cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý thống thống khoái khoái sống mười lăm năm, tôi không có hứng thú với giải phẫu này, nếu các cậu không còn thời gian muốn đi làm cũng không sao, cùng lắm thì tôi nuôi các cậu."

"Ha ha, lão đại anh giỡn hoài, em là bạch tuộc đó, nếu biến thành nguyên hình, ăn thôi cũng đủ để anh nghèo chết rồi."

"Còn em là lươn điện nè, anh dám ở chung một chỗ với em sao?"

"...... Cá hồi em chắc là không cần sống đâu."

——————————————————

"La phu nhân, La Thành trừ bỏ là nạn nhân ở ngoài, rất có khả năng còn là hung thủ giết người." Quan trị an cầm báo cáo trong tay nói với phu nhân đang khóc sướt mướt.

"Không thể nào, con trai tôi vừa thông minh vừa đáng yêu, các cậu không tìm được hung thủ thì thôi, còn đổ tội cho nó!" Quý phụ hiển nhiên không thể tin được.

"Đây là chứng cứ." Quan trị an đè tâm lý buồn bực xuống, "Thời điểm La Thành tử vong, bên cạnh có một cây cung, còn có một mũi tên tương xứng, hiện tại mũi tên kia đang nằm trong tay Yến Thừa Cựu. Căn cứ theo khẩu cung của Yến Thừa Cựu và Giang Đại Vệ, hai người bọn họ đều bị mũi tên này gây thương tích. Mà mũi tên này cũng đồng dạng với vết thương trên người những nạn nhân khác."

"Cũng có thể là hung thủ cố ý giá họa cho con trai tôi!" Quý phụ cả giận nói.

"Chúng tôi đã mở rộng điều tra, thậm chí tra xét đến phạm vi năng lực của Nhân Ngư, gần nơi tử vong của người bị hại, đều có thân ảnh của con trai bà." Quan trị an nghiêm khắc nói, "Chỉ bằng con trai của bà, thật sự không thể làm được chuyện lớn tới mức này, bên người cậu ta tám phần còn có đội, chỉ là xảy ra lục đục nội bộ mà thôi. La phu nhân, mong bà mấy ngày nay phối hợp điều tra với chúng tôi."

"Cậu có ý gì?" Quý phụ giận dữ quát.

"Có ý gì, hừ." Quan trị an cười lạnh một tiếng, "Chúng tôi có đầy đủ bằng chứng hoài nghi con trai bà có liên quan với quân phản loạn, mấy ngày nay mong bà yên lặng ở nhà, chờ chúng tôi tới cửa!"

Quân phản loạn, cũng là khối u ác tính của căn cứ đáy biển, thành viên trong đó có một vài là Nhân Ngư tự nhiên trời sinh đoản mệnh, một vài là người bình thường hết sức không vừa lòng với cuộc sống hiện tại. Bọn chúng nhận định căn cứ đáy biển vây chúng trong căn cứ là không có ý tốt, là muốn giữ chúng làm thí nghiệm, nói trắng ra là một đám mắc chứng vọng tưởng bị hại. Tuy tổ chức của chúng không lớn, nhưng thành viên thật sự quá rải rác, cũng quấy nhiễu căn cứ không ít.

La phu nhân nhớ tới cậu con trai nuôi thỉnh thoảng có cử chỉ kỳ quái, rốt cục nặn không ra nước mắt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio