Tàng Kiều

chương 9: phiên ngoại

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Tịt

Cả mùa thu, Thang Tiểu Mạt đều bận rộn chuẩn bị cho kì thi nhà phân tích chứng khoán, chờ đến lúc thi xong rồi, thử làm quen với quy trình của công việc mới, chớp mắt đã đến cuối năm.

Chu Cẩn Niên tỏ ra thán phục đối với những trải nghiệm việc làm của cậu, sinh viên ra trường tìm được việc làm đã trở thành một vấn đề khó khăn của xã hội, tháng trước công ty anh thông bảo tuyển dụng một bảo vệ, tính riêng người tốt nghiệm đại học chính quy đã là mấy chục người. Nhưng bạn học Thang Tiểu Mạt trong vòng một năm sau khi tốt nghiệp, chẳng chút khó khăn nào mà đã thay đổi tới ba công việc hoàn toàn khác nhau, mỗi việc đều rất thành công, việc này cũng quá là hiếm đó.

“Kỳ thực tôi là học sinh vật.” Có ngày sau khi ăn xong đi dạo, bọn họ cùng nhớ về cuộc sống thời đại học của mình, Thang Tiểu Mạt đã nói thẳng như vậy.

Chu Cẩn Niên nói:” Còn không bình thường hơn cả anh.”

” Chuyên môn của anh là gì?”

” Máy tính.”

” Vậy cũng thực sự là khác xa nhau, anh hiện tại là làm về mậu dịch quốc tế nhỉ.”

Chu Cẩn Niên chỉ cười không nói. Một thời gian trước anh mới biết, Tông Nhạc thì ra đã để anh lấy lý do bị bệnh, được hưởng lương hưu như bình thường, xe hơi lái xe đều không cần đổi.

Thang Tiểu Mạt cùng với vài đồng nghiệp đăng kí lớp học Taekwondo ở phòng tập thể thao. Dáng người cậu không thấp, nhưng lại gầy, thường xuyên bị cảm. Quan trọng nhất là, thời khắc mấu chốt cậu luôn bị Chu Cẩn Niên đặt ở dưới, với nam nhân mà nói, đây là một điều đáng hổ thẹn, cậu muốn thay đổi.

Nhưng đáng chết chính là, duyên phận giữa bọn họ vẫn cứ tiếp tục như thần sai bảo quỷ vậy.

Chu Cẩn Niên giữ trong tay thẻ vip của phòng tập thể thao kia, anh là khách quen. Hôm đó anh đang lau đi mồ hôi nhễ nhại trên người dưới ánh nhìn chăm chú ngưỡng mộ của phần đông người khác phái đi qua phòng luyện võ, nghiêng đầu liên thấy Thang Tiểu Mạt mặc bộ võ phục màu trắng, ở trong phòng nghiêm túc làm theo thầy giáo ” Dô! Hà!”, anh ngỡ ngàng thật lâu. Phản ứng đầu tiên lúc ấy là, việc lớn hỏng rồi, hậu phương muốn tạo phản.

Anh ung dung bình tĩnh, tắm rửa sạch sẽ, cả người sảng khoái, ngồi ở ghế chờ Thang Tiểu Mạt mặt mũi đỏ bừng tập xong đi ra, sau đó gọi cậu lại:” Thang Thang.”

Thang Tiểu Mạt vừa quay đầu lại, bị dọa nhảy dựng. Không đợi cậu có phản ứng, đồng nghiệp bên cạnh dày dặn kinh nghiệm liếc mắt một cái liền nhận ra Chu Cẩn Niên, nhiệt tình đi lên chào hỏi:” Chu tổng! Ngài cũng tập luyện ở bên này à?”

Chu Cẩn Niên mỉm cười cùng người ta nói chuyện xã giao, ánh mắt vẫn liếc về Thang Tiểu Mạt, khiến cho Thang Tiểu Mạt nhìn thấy mà không được tự nhiên.

Dù sao thì sự nhiệt tình của đồng nghiệp kia cũng gần hết rồi, muốn nói tạm biệt, Thang Tiểu Mạt cứ như kẻ trộm mà đi theo sau đồng nghiệp rời đi. Lần này Chu Cẩn Niên không gọi lại cậu nữa, anh nhớ tới nửa năm trước cậu đã từng nói: Tôi không muốn sống dưới cái bóng của anh. Nếu ở trước mặt đồng nghiệp cậu tỏ vẻ quen biết, cậu nhất định sẽ lập tức từ chức.

Chu Cẩn Niên cảm thấy phân tích chứng khoán là một công việc cực kì hợp với Thang Tiểu Mạt, đó là công việc cần có được sự tín nhiệm cao từ khách hàng, trên người Thang Tiểu Mạt có loại khí chất khiến cho người khác tin tưởng và đồng ý.

Đêm ngày hôm đó họ nghiêm túc đối mặt thảo luận về vấn đề vị trí trên giường, Thang Tiểu Mạt cho rằng nên làm theo nguyên tắc công thụ bình đẳng, hai bốn sau ba năm bảy. Chu Cẩn Niên kiên quyết cho rằng kẻ mạnh quyết định tất cả. Cuối cùng hai người ngây thơ áp dụng phương thức oẳn tù tì quyết định cao thấp, Chu Cẩn Niên thắng. Thực tế là có bí quyết, lá kéo búa, bắt đầu từ hồi đi nhà trẻ Chu Cẩn Niên đã rất ít khi thua.

Tấm nẹp ở xương quai xanh của Thang Tiểu Mạt đến lúc tháo, lại phải phẫu thuật lần nữa.

Trước khi làm phẫu thuật Chu Cẩn Niên muốn kí tên, bị bác sĩ phẫu thuật không đồng ý, bởi vì giữa bọn họ chính là bạn bè, loại quan hệ bạn bè này, ký tên là không có hiệu lực pháp lí.

Chu Cẩn Niên suy nghĩ một chút, nói:” Tôi là người yêu cậu ấy.”

Bác sĩ giải phẫu mắt mở trừng trừng, mãi mới tìm được về khả năng ngôn ngữ:”…… Vậy cũng không được, thực xin lỗi Chu tiên sinh, ngài phải biết rằng, quốc gia chúng ta vẫn chưa có bảo đảm về vấn đề này.”

Bác sĩ chủ nhiệm bạn học của Chu Cẩn Niên vội vàng khuyên:” Phẫu thuật đơn giản mà, cậu đừng có biểu hiện cứ như là sinh ly tử biệt vậy, để Tiểu Thang tự kí đi.”

Thang Tiểu Mạt xoa nhẹ lưng Chu Cẩn Niên, tự mình kí tên.

Lúc đợi bên ngoài phòng phẫu thuật, Chu Cẩn Niên gặp Tô Thụy, Tô Thụy béo hơn lúc trước một chút, trông khí sắc có vẻ không tệ, hai người trực tiếp gặp lại nhau, thế mà lại không có gì xấu hổ lắm, Chu Cẩn Niên thấy may mắn lúc trước mình đã suy nghĩ chu toàn tìm được một người bạn gái đúng đắn.

Tô Thụy nói:” Lúc đầu có chút khó chịu, sau thì suy nghĩ đã hiểu được, vấn đề không do em, là do anh, anh nợ em một nhân tình thật lớn đó.”

Chu Cẩn Niên cười nói:” Ừ, ghi nợ trước, khi nào cần trả, Tô tiểu thư cứ việc đòi lại.”

Ở viện một ngày, Thang Tiểu Mạt bỏ trốn về nhà. Cậu bị Chu Cẩn Niên nuôi đến mức miệng trở nên kén chọn, ăn không vô thức ăn của bệnh viện.

Cậu hỏi Chu Cẩn Niên:” Vì sao lúc kí tên lại phải nói như vậy, anh biết rõ việc đó không được mà.”

Chu Cẩn Niên nói:” À, anh chưa từng gặp được một cơ hội tốt như vậy để quang minh chính đại nói với người khác, anh là người yêu của em, sau khi nói xong cảm giác thật không tệ, em thì sao?”

Thang Tiểu Mạt mặt hắc tuyến, nói:” Tôi không có thể hiện tình yêu rõ như anh.”

Chu Cẩn Niên ha ha cười.

Năm mới đến gần, người yêu nhau phải ở bên nhau nha.

– hoàn –

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio