Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phạm đại nhân nghe xong lời này, ngạc nhiên một trận. Sau khi trầm tĩnh suy tư, quay sang nói với phu xe: “Đến khách điếm ở Thành Tây!”
vì thế gã ta lại lấy thân phận trưởng vối dặn dò dạy dỗ một phen, rồi lại hứa hẹn sẽ thường xuyên đến thăm nàng sau đó xoay người rời đi.
lại thật sự gặp nàng đến đây để xem yết bảng, lập tức dâng lên một loại cảm giác mừng như điên, khi giữa biển người mêmh mông lại gặp được viên minh châu sáng rực.
Ngọc Châu mở ra xem, thì ra là thư của Nghiêu tiểu thư, trong thư sau khi không ngừng tán dương khí chất anh thư nữ kiệt của Ngọc Châu trong trận đấu, rồi mới biểu đạt rằng mình cực kì yêu thích ngọc phẩm kia, mời Ngọc Châu nhập phủ, muốn thỉnh nàng đem ngọc phẩm đó chế tác hoàn thành.
Ngọc Châu hít sâu một hơi, cũng không thể đã đi đến tận cửa rồi lại không vào, đành nhấc làn váy lên, theo thị nữ dẫn đường bước vào bên trong cánh cửa riêng biệt kia. Mà Giác nhi cũng theo lệ thường bị ngăn lại bên ngoài đình viện.