Tạo Hóa Chi Môn

chương 1511: vu tộc vô căn thủy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vô luận Ninh Thành nói hắn đánh nhau cùng Tây Phương Phật Chủ là thật hay giả, Vu Tộc tổ đế cũng không dám đối với Ninh Thành vô lễ, Ninh Thành có chuyện gì còn muốn hỏi, hắn nhanh chóng nói:

- Ninh Đạo Quân mời nói.

- Năm đó đông đảo cường giả vây công Ngũ Hành Thánh Đế, Ngũ Hành Thánh Đế không địch lại, cuối cùng đem Kiến Mộc hóa thành Kiến Mộc Đinh đẩy lui địch. Theo lý thuyết những Kiến Mộc Đinh đó cũng sẽ không biến mất, vì sao không ai nhắc qua? Lẽ nào Kiến Mộc bị hóa thành đinh sau đó lại không có dùng sao?

Ninh Thành lúc đó nhìn thấy Ngu Thanh, nhất thời dưới sự kích động dĩ nhiên quên hỏi cái vấn đề này.

Hồng khẳng định nói:

- Tự nhiên sẽ không, Kiến Mộc loại này khai thiên ích địa Hỗn Độn chí bảo, há có thể vô dụng?

- Lẽ nào Kiến Mộc Đinh còn có thể sống?

Ninh Thành thậm chí bất chấp Hồng hoài nghi, cấp thiết hỏi thăm một câu. Trong tay hắn tấm Kiến Mộc Đinh này đã bị hắn thí nghiệm qua vô số lần, chính là không có bất luận cái gì sinh cơ khí tức. Hắn lần này tới chính là vì hỏi Kiến Mộc Đinh có thể sinh thành hay không.

Hồng gật đầu:

- Theo ta Vu Tộc truyền thừa hiểu biết, Kiến Mộc Đinh đích thật là có thể sống, bất quá cũng không có khả năng sống cao.

- Nói như thế là sao?

Ninh Thành vẫn là mong đợi hỏi.

Hồng nói lần nữa:

- Ninh Đạo Quân biết Kiến Mộc lai lịch sao?

- Ta biết a, lần trước đạo hữu cũng nói cho ta biết, Kiến Mộc là khai thiên tích địa Hỗn Độn chi mộc.

Ninh Thành đáp.

- Không sai, thế nhưng tại Hỗn Độn phân khai, vũ trụ phá nát thì Kiến Mộc bị gãy. Kiến Mộc gãy sau đó tàn dư bộ phận hóa thành bốn loại cây cối, theo thứ tự là, Thế Giới Thụ, Cây Hỗn Độn, Cây Sinh Mệnh, Niên Luân. Cho đến ngày nay, đoán chừng là một loại cũng không có.

Hồng than thở.

Ninh Thành giật mình, cây khác hắn không biết, hắn ngược lại có một gốc cây non Niên Luân. Niên Luân cây non tại giữa Huyền Hoàng Châu đã trải qua hơn mười vạn năm sau đó, lúc này đã lớn lên thành một gốc cây đại thụ cao mấy trượng.

- Nhưng là trừ tàn dư bộ phận này bên ngoài, Kiến Mộc còn có một cái thân cây. Cái này thân cây mới thật sự là Kiến Mộc, năm đó Ngũ Hành Thánh chủ lấy được chính là Kiến Mộc thân cây. Ngũ Hành Thánh chủ đem Kiến Mộc thân cây hóa thành Kiến Mộc Đinh, hôm nay vô số thời gian đi qua, muốn để cho Kiến Mộc một lần nữa toả sáng sinh cơ, chỉ có tìm được bốn loại cây cối đã từng gãy ra từ Kiến Mộc.

Nghe được Hồng giải thích, Ninh Thành càng là khách khí ôm quyền hỏi:

- Nguyện nghe cho rõ ràng.

So với những thứ này có Viễn Cổ truyền thừa chủng tộc, kiến thức cùng thực lực của Ninh Thành hoàn toàn không có khả năng can thiệp. Dù cho hắn có thể tìm kiếm các loại các dạng cổ giản nghiên cứu, rất nhiều thứ cũng không biết.

Hồng nói:

- Đó chính là chiết cây, chỉ cần có Kiến Mộc Đinh, tìm thêm ra bốn loại cây chiết kia, có thể thông qua chiết cây phương thức để cho Kiến Mộc toả sáng sinh cơ, một lần nữa sừng sững giữa vũ trụ đó. Ninh Đạo Quân, ngươi biết năm đó vì sao còn lại chứa nhiều cường giả muốn liên thủ đối phó Ngũ Hành Thánh chủ sao?

- Chẳng lẽ không phải vì Kiến Mộc?

Nhiều cường giả đối phó Ngũ Hành Thánh chủ chính là vì Kiến Mộc a, Ninh Thành này đã sớm biết, hiện tại Hồng như vậy hỏi, hắn trái lại có chút nghi ngờ.

Hồng lắc đầu nói:

- Tự nhiên là vì Kiến Mộc, nhưng đó cũng không phải nguyên nhân căn bản, trên thực tế bọn họ là muốn hủy diệt Kiến Mộc. Cũng chính vì vậy, Ngũ Hành Thánh chủ đem Kiến Mộc hóa thành Kiến Mộc Đinh sau đó, nhiều cường giả đều lựa chọn chủ động rút lui khỏi.

- Vì sao?

Kỳ thực Ninh Thành trong lòng vẫn có nghi hoặc, coi như là Ngũ Hành Thánh chủ đem Kiến Mộc Đinh đuổi đi những người mạnh nhất đi rồi. Thế nhưng hắn cũng bị thương nặng a, Tử Tiêu đạo nhân vốn vẫn không có xuất thủ vì sao không nhân cơ hội xuất thủ? Rồi lại nói tranh đoạt Kiến Mộc không phải là đem làm của riêng, mà là hủy diệt, cũng quá vô lý sao??

- Bởi vì tất cả mọi người rõ ràng, một khi đem Kiến Mộc hóa thành giới vực giữa mình và cây dung hợp, vậy sẽ không người nào có thể địch lại. Ngũ Hành Thánh chủ chiếm được Kiến Mộc sau đó, còn chưa có đem dung hợp giới với cây, đã bị rất nhiều cường giả vây công.

Hồng giải thích.

- Hồng đạo hữu, ý của ngươi là, những cường giả kia sợ Ngũ Hành Thánh chủ đem Kiến Mộc hóa thành cây trong giới vực của hắn, lúc này mới nóng nảy muốn hủy diệt Kiến Mộc?

- Chính là như vậy, cho nên sau khi Kiến Mộc bị hủy diệt, rất nhiều cường giả đều lựa chọn rời đi. Bởi vì Kiến Mộc đặc tính, nhất định là sẽ không bị người ta lấy được.

Nghe được Hồng mà nói, Ninh Thành đối với chiết cây Kiến Mộc càng là cảm thấy hứng thú. Tây Phương Phật Chủ Khúc Bồ Thánh Phật vốn là cường đại, hiện tại cảm ngộ Vô hoa đại đạo khẳng định càng là cường đại. Nếu như mình có thể chiết cây Kiến Mộc, thực lực điên cuồng tăng lên, lần thứ hai gặp phải Tây Phương Phật Chủ, xem hắn làm sao kiêu ngạo?

- Hồng đạo hữu, nếu là có Kiến Mộc, lại có còn lại bốn loại năm đó Kiến Mộc chi nhánh đi ra, làm sao chiết cây?

Ninh Thành hiện tại hai loại đều có, cũng không kịp đoái hoài mịt mờ câu hỏi. Tại trong Ngũ Hành vũ trụ, thực lực của hắn đã là đứng ở tầng thứ tột cùng, không sợ Hồng biết.

Hồng dường như hiểu rõ Ninh Thành tâm tư, thở dài nói:

- Coi như là có người bản thân có một trong bốn loại Kiến Mộc chi nhánh này, cũng có Kiến Mộc Đinh, đó cũng là không cách nào chiết cây.

Ninh Thành nghi hoặc nhìn Hồng, mới vừa nói có thể chiết cây là ngươi, bây giờ nói không có khả năng chiết cây cũng là ngươi.

Hồng giải thích:

- Mặc dù Thế Giới Thụ, Cây Hỗn Độn, Cây Sinh Mệnh, Niên Luân bốn loại cây này mỗi một loại đều là khai thiên ích địa Bảo Thụ, càng là có thể chống đỡ một cái vị diện thế giới. Trên thực tế này bốn loại cây chỉ là Kiến Mộc chia ra mà thôi, so với Kiến Mộc còn xa xa không bằng. Cho nên muốn chiết, trước hết phải niết bàn.

Hồng cũng không chờ Ninh Thành hỏi lại, tỉ mỉ nói:

- Kỳ thực tại ngoại giới còn có một loại truyền thuyết, nói năm đó Kiến Mộc đã bị Hỗn Độn áp chế đánh gãy sau đó chia làm năm giống cây, ngoại trừ Thế Giới Thụ, Cây Hỗn Độn, Cây Sinh Mệnh, Niên Luân ra còn có một loại gọi Niết Bàn Thụ. Kỳ thực căn bản cũng không biết cái gì mới đúng là Niết Bàn Thụ.

Nếu nói Niết Bàn Thụ chính là cây sau khi Thế Giới Thụ, Cây Hỗn Độn, Cây Sinh Mệnh, Niên Luân niết bàn, vậy bốn loại cây chỉ có sau khi niết bàn mới có thể cùng Kiến Mộc Đinh chiết cây. Loại cây này niết bàn có bao nhiêu khó khăn, ta không nói Ninh Đạo Quân cũng biết. Ví dụ như Thế Giới Thụ, bị hủy diệt sau đó hóa thành vô số mảnh nhỏ rải rác tại vô tận vũ trụ, ngươi có thế làm cho niết bàn sống lại? Còn có Cây Sinh Mệnh cùng Niên Luân, nghe nói đó là phải hao hết sinh cơ diễn hóa mới có thể niết bàn, sẽ có bao nhiêu khó khăn? Sinh cơ đều đã tiêu hao hết, làm sao diễn hóa mầm móng mới?

Ninh Thành trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến cây con Niên Luân của hắn, lẽ nào đó chính là niết bàn?

Thấy Ninh Thành dường như như có điều suy nghĩ, Hồng vì kết giao Ninh Thành, chủ động nói:

- Coi như là bản thân có cây niết bàn trong cây: Thế Giới Thụ, Cây Hỗn Độn, Cây Sinh Mệnh, Niên Luân, lại có Kiến Mộc Đinh, muốn đưa Kiến Mộc vào giới thành công, vẫn còn không được.

- Cái đm! Phiền phức vãi thế, nói nhanh dùm cái đê. Như vậy là sao?

Ninh Thành đều nghĩ đến làm sao chiết cây Kiến Mộc, hiện tại Hồng lão đầu này còn nói vòng vo tam quốc cuối cùng lại vẫn chưa được, hắn đâu thể không nóng nảy?

Hồng khẽ mỉm cười:

- Năm đó Vu Tộc ta cũng là một trong Hỗn Độn sơ khai chủng tộc, bên trên Vu Tộc tam đại chí bảo còn có lập tộc căn bản. Tại Vu Tộc ta có một ngọn núi, là Vu sơn. Tại bên trong Vu sơn, quanh năm vân vụ mưa phùn sương mù, muốn để cho chiết cây Kiến Mộc sống, nhất định phải có một phần vô căn chi thủy trong vu sơn.

(- Ô kê! Đã hiểu, chơi gái lên đỉnh xong lấy nước tưới cây là được đúng không?)

- Vu sơn Vân vũ?

Ninh Thành thốt ra, vô căn chi thủy trong vu sơn, không phải là Vu sơn Vân vũ sao?

Vốn cho là đây chỉ là một thành ngữ mà thôi, không nghĩ tới Vu sơn còn là lập tộc căn bản của Vu Tộc.

- Tên rất hay, nếu không phải đây là bảo vật Vu Tộc ta truyền thừa xuống, gọi tên này càng là chuẩn xác.

Hồng trước tiên tán dương cái tên Ninh Thành nói, mới tiếp tục:

- Nếu mà Ninh Đạo Quân muốn mà nói, ta Vu Tộc cũng là có thể đưa một phần Vu sơn Vô Căn Thủy cho Ninh Đạo Quân. Ninh Đạo Quân có thể chính bản thân đi chỗ của ta nhận liền có thể.

Hồng giọng nói cực kỳ chăm chú, dường như vì biểu đạt đồ đạc hắn tặng cho Ninh Thành trân quý bao nhiêu.

Ninh Thành hiểu rõ Hồng ý tứ, đối với Hồng ôm quyền nói:

- Hồng đạo hữu, vô luận ta có đúng hay không có thể tìm tới Kiến Mộc Đinh hoặc là tìm được Niết Bàn Thụ, Vu Tộc đều là bằng hữu của ta. Bất kể là Thanh Liên Thánh Chủ Hình Hi hay là Tây Phương Vũ Trụ Khúc Bồ Thánh Phật đến Vu Tộc, ta đều hỗ trợ đón tiếp.

Hồng thái độ như thế, là vì cái gì? Không cũng là bởi vì Vu Tộc nội tình đi xuống, muốn hắn hỗ trợ một chút sao.

- Đa tạ Ninh Đạo Quân, kỳ thực tại nửa năm trước, đã có một người tới Vu Tộc ta cầu qua loại nước này.

Hồng thấy Ninh Thành hiểu ý tứ của hắn, càng là mừng rỡ vui vẻ. Nói ra lời này, cũng chính là cho thấy hắn Vu Tộc đối với Ninh Thành không có nửa điểm giấu diếm.

- Ơ đù, là người phương nào zậy?

Ninh Thành hỏi, hắn bản thân có Niên Luân cây non, lại có Kiến Mộc Đinh, lúc này mới bức thiết yêu cầu loại này Vu sơn Vô Căn Thủy. Chẳng lẽ còn có người giống như hắn, cũng bản thân có mấy thứ này?

- Vị đạo hữu kia thực lực làm sao ta không biết, thế nhưng Vu Tộc cấm chế cùng ngăn cản với hắn mà nói, thật giống như đường cao tốc bằng phẳng. Kỳ thực coi như là ta Vu Tộc không đồng ý, hắn cũng sẽ dễ dàng mang đi Vu sơn vô căn chi thủy. May là người bạn này rất nói đạo lý, tại sau khi lấy đi Vu sơn Vô Căn Thủy rồi, còn để lại thù lao cực kỳ phong phú, đồng thời đáp ứng xuất thủ một lần cho Vu Tộc. Được rồi, hắn tên là Diệp Mặc. Nick FB là Diệp Soái Ca. Ngươi có quen không?

Hồng trong miệng đang nói tán dương, trong lòng là không phải là có phiền muộn, cũng chỉ có mình hắn biết.

Ninh Thành hiểu rõ, thảo nào cường đại như vậy. Hắn và Diệp Mặc coi như là liên thủ qua vài lần, đối với thực lực của Diệp Mặc cực kỳ rõ ràng, tuyệt đối không thua kém hắn.

- Ái chà, lẽ nào Ninh Đạo Quân cũng quen biết vị kia Diệp đạo hữu?

Tổ Đế Hồng thấy Ninh Thành cũng không bất ngờ, có chút nghi ngờ hỏi một câu.

Ninh Thành gật đầu:

- Không sai, ta quen biết hắn. Người này quang minh lỗi lạc, sẽ không chiếm tiện nghi của các ngươi Vu Tộc. Hắn nếu nói giúp ngươi Vu Tộc một lần, vậy thì nhất định sẽ giúp trợ một lần. Về phần một chuyện chúng ta mang đi Vu sơn Vô Căn Thủy, còn xin Hồng đạo hữu thay ta giấu diếm một cái.

Hồng chính sắc nói:

- Ninh Đạo Quân yên tâm, ta nhất định sẽ không lại nói cho người khác biết.

...

Ba ngày sau đó, Ninh Thành cùng Ngu Thanh dưới Vu Tộc Tổ Đế Hồng tự mình cung tiễn, rời đi Vu Giới. Giữa Giới vực của hắn, có thêm một lọ Vu Tộc Vô Căn Thủy.

Vô Căn Thủy này là có được do hai người hắn và Ngu Thanh tự mình đi lên đỉnh Vu sơn, ở trong chỗ sâu nhất của Vu Giới, được vô số cường giả của Vu Tộc bảo vệ mà “làm ra”. Quanh năm vân vụ tràn ngập, mưa phùn sương mù. Dù cho dùng thực lực của Ninh Thành, đều có thể cảm nhận được cái loại này sương mù mưa phùn của Vu sơn rất tốt đối với tu luyện.

- Nếu như Vu sơn này là Cực Nhạc Thiên thì tốt rồi, nếu là Cực Nhạc Thiên, bọn họ trấn áp Thương Úy đại ca, chúng ta cũng cướp đi đồ của bọn họ.

Rời đi rất xa Vu Giới, Ngu Thanh còn đang bồi hồi cảm giác lên đỉnh “Vu sơn” nhớ mãi không quên.

Ninh Thành cười cười:

- Nếu mà Vu sơn là lập tộc căn bản của Cực Nhạc Thiên, chúng ta sợ rằng cũng không có cách nào đến phụ cận. Nàng cho là thực lực của Cực Nhạc Thiên giống như Vu Tộc sao? Đó là một trời một vực a.

- Ta chỉ lo lắng Khúc Bồ kia sau khi bế quan ra ngoài, chúng ta không phải là đối thủ của hắn.

Vừa nói đến thực lực của Tây Phương Phật Chủ, trong lòng Ngu Thanh liền tràn đầy lo lắng.

Ninh Thành chính sắc nói:

- Nàng nói không sai, người không lo xa tất có phiền gần. Ta dự định tiến vào giới vực của mình chiết cây Kiến Mộc, nếu là có chuyện đặc biệt khẩn cấp, nàng hãy gọi ta ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio