- Yêu Thừa tiền bối, Khổng Lan tiền bối, sao lại vội vã bỏ đi như vậy? Tiểu tử còn muốn thỉnh giáo các ngươi một phen kia mà!
Thanh âm nhàn nhạt của Khương Tư Nam vọng lại từ đằng sau, nét mặt Khổng Lan và Yêu Thừa không khỏi giật giật, tốc độ nhanh đến cực trí, cực tốc lao tới tiền phương.
Trong lòng hai người đều hận đến nghiến răng nghiến lợi, không ngờ Khương Tư Nam lại tịnh không tính toán dễ dàng bỏ qua bọn họ, mà cứ thế tắm gội trong lôi kiếp đuổi giết ngay sát sau lưng.
Đồng thời, trong lòng cả hai cũng âm thầm chấn kinh, lôi kiếp khủng bố như thế, ngay chính bọn họ đều không dám dễ dàng trí thân trong đó, thế mà Khương Tư Nam có vẻ vẫn hồn nhiên vô sự, còn có dư lực đuổi giết bọn họ.
- Khương tiểu hữu, ngươi và khuyển tử Khổng Huyền là bạn tốt, lần này ta tới không phải vì Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong người ngươi, mà muốn giúp ngươi vượt qua kiếp nạn này! Yêu Thừa lão thất phu mới đáng chết, ngươi đừng đuổi theo ta...
Khổng Lan nhanh sắp khóc, Khương Tư Nam hình như cứ nhắm chuẩn hắn, theo sát đằng sau, lôi kiếp khủng bố tứ ngược không gian sau lưng khiến da đầu Khổng Lan tê rần.
- Khương tiểu hữu, lão thất phu Khổng Lan này giảo hoạt lắm, ngươi đừng tin lời hắn, hắn chính là đứa ngụy quân tử!
Lúc này, Yêu Thừa đã thoát ra xa xa cũng bị dọa nhảy dựng, vội vàng lớn tiếng nói.
Phiến hư không này đã bị lôi kiếp vô tận bao phủ, hư không run rẩy vặn vẹo, không gian pháp tắc đều hỗn loạn, thế nên dù có là cường giả Chí Tôn cũng không cách nào chạy xuyên thoa giữa hư không.
Ầm ầm!
Từng đạo lôi đình thô tráng trút nghiêng xuống tới, trời cao phảng phất bị lôi hải chìm ngập, trong lôi hải có lôi đình màu tím, màu bạc, màu vàng, thậm chí là màu đen tung hoành ngang dọc, ẩn ẩn hình thành hình tượng sinh linh thần bí.
Két xát!
Trong lôi hải, một đạo lôi đình màu vàng bộ dạng như đứa trẻ nhỏ, linh tính đủ mười, tán phát ra khí tức thần bí mà khủng bố, nháy mắt từ trong hư không phách rơi xuống, trực tiếp chém một tên Chí Tôn Thiên Yêu điện thành tro bụi.
Lôi đình cuồng bạo tứ ngược trong hư không, số cường giả Chí Tôn còn lại đều hết hồn, dồn dập tấn tốc tháo chạy về nơi xa.
- Đại ca mạnh thật...
Mặt sau, Mộng Thương Sinh, Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng được bốn đạo tiên quang bao phủ, khí tức vọt thăng đến cực trí, xông đâm thẳng tới Chí Tôn cảnh.
Lúc này, những cường giả Chí Tôn kia đã không hơi đâu để ý tới bọn họ, nhờ thế lại cấp cho bọn họ một hoàn cảnh an ổn để đột phá.
Tiểu hòa thượng vừa đột phá, tròng mắt to vừa chớp nháy, thẫn thờ chứng kiến cảnh đám Chí Tôn bị Khương Tư Nam đuổi chạy khắp nơi, ngấm ngầm tắc lưỡi không thôi.
Ầm ầm!
Trong người Khương Tư Nam phảng phất có vô số ly thần đèn đang thắp sáng, như tinh thần giữa trời cao, tán phát ra quang huy thần bí, không gian huyệt khiếu khe khẽ run rẩy, từng tôn chân linh phảng phất như được sống lại, bắt đầu tụng niệm kinh văn.
Khương Tư Nam đạp lôi mà đi, tóc đen phất phới, da thịt óng ánh như ngọc, trong mắt chừng như có bảy tiểu mặt trời đang xoay tròn.
Lôi đình từ trên chín tầng trời rơi xuống tinh khí như long, dồn dập tuôn vào trong không gian huyệt khiếu Khương Tư Nam, khiến cơ thể hắn phát sinh một loại thuế biến cực khắc sâu.
Răng rắc!
Trên người Khương Tư Nam như có một tầng da chết bị tuột đi, lộ ra làn da mới óng ánh, hơn nữa còn tán phát ra kim hà lộng lẫy.
Bây giờ cả người Khương Tư Nam giống như dong lô khổng lồ, phún trào hà quang vô tận, có phù văn lấp lánh đi ra, tiên quang thần bí bao phủ bốn phía, phảng phất như hắn sắp phá không phi thăng.
Khương Tư Nam cảm nhận được khí tức của mình đang không ngừng vọt thăng, tầng thiên địa chi môn kia vừa đụng liền mở, trong nháy mắt Khương Tư Nam thấy mình như biến thành chủ tể của toàn bộ phiến thiên địa này, sinh linh bốn phương tám hướng đều nằm hết trong ý niệm bản thân.
Lúc này, tất cả cảnh tượng của Bát Hoang Lục Hợp, Thiên Địa Tứ Cực đều hiện lên rõ nét trong thức hải Khương Tư Nam, hắn sa vào trong một loại cảnh giới vô cùng huyền hoặc.
- Khương Tư Nam?!
Vừa lúc đó, hư không chợt lóe, lại có một quần cường giả Chí Tôn xuất hiện ở chốn này, lúc vừa nhìn thấy Khương Tư Nam thần sắc bọn họ đều có vẻ rất là hưng phấn, nhưng sau khi cảm nhận được khí tức thiên kiếp khủng bố từ bốn phía, nháy mắt thần tình liền đại biến.
- Lại tới một đợt nữa? Nếu đã tới, vậy ở hết lại đây cho ta!
Khương Tư Nam đội lên thiên kiếp cuộn trào, ánh mắt rơi lên trên thân quần Chí Tôn mới xuất hiện, tức thì ngang trời mà đi, tốc độ nhanh đến cực trí.
Ầm ầm!
Lôi đình càng thêm phần mạnh mẻ, chín đạo lôi trụ thông thiên giống như chín tòa sơn mạch, từ trên chín tầng trời hạ xuống, khóa định hư không bốn phía.
Hơn nữa, ở trong lôi hải, vô số lôi điện đan dệt vào nhau, sinh linh thần bí từ trong đó dựng dục mà thành, bắt đầu đánh giết về phía vô số Chí Tôn bên dưới.
Đây là chín chín trọng kiếp, thường thường chỉ lúc cường giả Chí Tôn phi tiên mới gặp phải chín chín trọng kiếp, nhưng ngay lúc Khương Tư Nam đột phá Chí Tôn cảnh đã trực tiếp xuất hiện lôi kiếp khủng bố như thế.
Nếu không phải nhục thân Khương Tư Nam thực sự quá mức biến thái, đã đạt tới cấp bậc Chí Tôn linh khí, bằng không e là sớm đã thi cốt vô tồn trong thiên kiếp rồi.
Đặc biệt là, sau khi Khương Tư Nam đột phá đến biến thứ ba Thiên Kiếp biến, Hồng Mông Tạo Hóa kinh phảng phất xảy ra một trận biến hóa kỳ dị, có thể khiến hắn hấp thu thiên kiếp chi lực, thế nên lần Độ Kiếp này so với mấy lần trước hình như nhẹ nhàng đi nhiều.
Có điều, những cường giả Chí Tôn kia lại bởi thế mà tao ương.
Răng rắc!
Lôi đình quá dày đặc, gầm gào như long, uy lực khủng bố đến cực trí, đặc biệt là có cửu long lôi trụ khóa định, nháy mắt quần cường giả Chí Tôn kia liền bị thiên kiếp khủng bố bao phủ.
Bọn họ không có Thế Tử kim phù, hơn nữa một khi xuất hiện trong thiên kiếp lập tức sẽ bị thiên kiếp coi là khiêu hấn, kiếp nạn hàng lâm sẽ càng thêm khủng bố.
Từng đạo lôi đình lấp lánh lên quang mang màu đen xám, ẩn chứa tử khí vô cùng vô tận, ngang trời mà đến, những cường giả Chí Tôn kia không khỏi liên tục kêu thảm, tuy đã kiệt tận toàn lực giãy dụa, thậm chí phóng thích ra đủ loại linh khí bí bảo cường đại, nhưng sau cùng vẫn không chút ngoài ý, tất cả đều chết ở trong thiên kiếp.
- Lần này chơi lớn rồi!
Tiểu hòa thượng nhìn mà mắt trợn tròn, e là bởi lần phát cuồng này của Khương Tư Nam, Thái Sơ đại thế giới liền tổn thất thảm trọng.
- Còn sẽ có Chí Tôn từ nơi xa không ngừng đi đến, xem ra lần này đám cường giả Chí Tôn có mưu đồ xấu phải chết một mảng lớn, Thái Sơ đại thế giới chắc sẽ phát sinh động đãng cực lớn!
Tròng mắt Ngao Hinh Nhi không khỏi sáng lên, trong cốt tử cô gái nhỏ này phảng phất có nhân tố bạo lực, chứng kiến Khương Tư Nam lợi dụng lực lượng thiên kiếp oanh giết đám cường giả Chí Tôn, nàng liền hưng phấn vô cùng.
- Chẳng qua... Đại ca sợ rằng không kiên trì được quá lâu... Chúng ta phải tranh thủ thời gian đột phá!
Trong mắt tiểu hòa thượng toát ra một tia lo lắng, thì thào lẩm bẩm.
Trong bốn người bọn họ đó, Vương Vũ Thần, Mộng Thương Sinh và Đoan Mộc Hàn đều đang tập trung đột phá, sa vào trong một loại cảnh giới thần bí, chỉ có tiểu hòa thượng có thể phân tâm nhị dụng, một bên đột phá, một bên tự hỏi.