Tạo Hóa Tiên Đế

chương 1347: âm hồn tinh màu vàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Oanh!

Khương Tư Nam oanh ra một quyền, Âm Sát chi khí vô tận nổ tung, quyền mang hừng hực bao phủ lấy Huyết Tổ, chiếu sáng ngời nét mặt kinh hoảng thất sắc của hắn.

- Ngươi rốt cục là ai? Ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngươi phải đánh lén lão phu?

Huyết Tổ tức tối đến độ muốn thổ huyết, hắn thật không dễ dàng mới tìm ra được con Âm Sát hồn thú vương giả lớn nhất trong thế giới Thái Âm, vốn định giành lấy Âm Hồn Tinh trong cơ thể Âm Sát hồn thú, một cử đột phá tai thứ ba, thành tựu phàm trần Chân Tiên Tam Hoa Tụ Đỉnh.

Nhưng không ngờ được rằng, đột nhiên ngang trời giết ra một tên tiểu tử, hung hăng chơi hắn một vố.

- Ngươi không nhận ra ta? Nhưng ta lại nhận ra ngươi, Huyết Tổ! Ở trong Chân Cương Giới, một sợi phân hồn của ngươi thiếu chút đã lấy mạng ta!

Khương Tư Nam khẽ cười nhạt, thế quyền hạo đãng đấm xuống.

Một quyền này tán phát ra khí tức ngất trời, phảng phất có thể nghiền áp hết thảy, phá diệt tinh thần, như muốn đập vụn phiến thiên địa bên dưới, bá đạo không cách nào diễn tả.

Dù có là Huyết Tổ ở thời kỳ toàn thịnh cũng chưa chắc dám ngạnh tiếp một quyền này, càng huống hồ là hắn trong tình trạng bây giờ.

Ông!

Huyết Tổ khẽ cắn răng, lập tức huyết quang tuôn hiện khắp người, biến thành một huyết ảnh nửa thực thể nửa hư ảo, thậm chí Huyết Phù Đồ cũng đại phóng quang mang, vô số huyễn quang tuôn hiện mà ra, phảng phất hóa thành từng đạo thân ảnh Ma thần.

Phanh!

Một quyền kia rơi xuống, kim quang vạn trượng, lập tức vô số huyết ảnh kêu thảm, bị kim quang chiếu thành hư vô, ngay cả Huyết Phù Đồ cũng bị trực tiếp đánh bay.

- Là ngươi, ta nhớ được rồi! Chính ngươi đã hủy Huyết Phù Đồ của lão phu, ngươi chờ đấy, lão phu tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Tuy rất nhiều huyết ảnh đã bị một quyền của Khương Tư Nam oanh thành hư vô, nhưng vẫn có một đạo huyết ảnh trốn ra được, thiêu đốt lên từng đạo huyết diễm, nét mặt hung tợn tràn đầy oán độc nhìn Khương Tư Nam một cái, nháy mắt liền tan biến vào trong hư không.

Đáng tiếc, cư nhiên vẫn để ngươi chạy thoát!

Trong mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia đáng tiếc, có điều hắn cũng biết, Huyết Tổ đã là Chí Tôn nhị tai, tất có rất nhiều thủ đoạn, không khả năng bị mình giết đi đơn giản vậy được.

Nhưng sau lần thương nặng này, cả Huyết Phù Đồ cũng mất, thực lực Huyết Tổ sợ e là đại giảm, có thể tiếp tục sinh tồn ở trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp hay không cũng là điều khó nói.

Khương Tư Nam nhặt lên Huyết Phù Đồ, quang mang màu máu trên tượng Phật lúc này đã cực ảm đạm, tổn thương rất nặng, thậm chí phù văn Tiên đạo trên đó đều ẩn đi.

Đây chắc cũng là một kiện tiên khí, có lẽ có quan hệ nào đó với Phật Môn, đợi gặp lại tiểu hòa thượng, có thể đưa cho hắn xem xem!

Khương Tư Nam thu lại Huyết Phù Đồ, bay tới chỗ Âm Sát hồn thú vương.

Hống!

Âm Sát hồn thú vương bị Cửu Dương Thần Lôi hoàn trọng thương, lúc này công kích thần hồn phát ra đã vô cùng nhỏ yếu, đối với Khương Tư Nam mà nói, đã không tính là uy hiếp.

Hơn nữa công kích của Âm Sát hồn thú vương quá đơn nhất, giờ lại đang bị thương nặng, biến thành dê béo đợi làm thịt, rất nhanh liền bị Khương Tư Nam giết chết, Âm Hồn Tinh cũng nằm gọn trong tay Khương Tư Nam.

- Không ngờ là màu vàng?!

Trong mắt Khương Tư Nam chớp qua một tia kinh ngạc, khối Âm Hồn Tinh này lớn chừng đầu người, kim quang lộng lẫy, có sáu mươi bốn mặt cát, nhìn qua giống như được nhân công tạo hình, vô cùng tinh xảo.

Từ trong khối Âm Hồn Tinh màu vàng này, Khương Tư Nam cảm nhận được một cỗ thần hồn chi lực bàng bạc.

- Quả nhiên là bảo bối!

Trong lòng Khương Tư Nam dâng lên một trận kích động, trực tiếp ngồi khoanh chân ngay trong thế giới Thái Âm, bắt đầu luyện hóa khối Âm Hồn Tinh này.

Âm Sát hồn thú chi vương lớn đến mấy chục vạn trượng, chính là sinh linh diễn hóa ra từ trong thế giới Thái Âm, ẩn chứa lực lượng thần hồn bàng bạc vô cùng khổng lồ.

Nếu không phải bị Cửu Thiên Thần Lôi hoàn của Khương Tư Nam đánh cho trọng thương, e rằng dù là cường giả Chân Tiên cũng khó mà ngăn trở cỗ công kích thần hồn kia.

Ông!

Nguyên thần Khương Tư Nam vốn cao tương đương với bản nhân, lúc này sau khi luyện hóa xong Âm Hồn Tinh liền bành trướng kịch liệt.

Ầm ầm!

Một trượng...

Hai trượng...

Ba trượng...

Nguyên thần một mạch vươn cao đến chín trượng mới chậm rãi bình tĩnh lại, chỉ là lúc này nguyên thần tiểu nhân hẳn đã có thể được xưng là cự nhân.

Khắp người lộng lẫy kim quang, tán phát ra quang mang bất hủ, một đóa tiên hoa đại đạo xoáy vòng trên đỉnh đầu, phảng phất nối thông với một nơi không gian nào đó.

Nhưng đến sau cùng, nguyên thần Khương Tư Nam lại bắt đầu từ từ rút nhỏ, thẳng đến khi rụt nhỏ còn khoảng ba tấc mới lần nữa ngồi lại trong Tinh Hà ở chính giữa thức hải.

Nhưng bây giờ nhìn qua nguyên thần tiểu nhân đã ngưng thực cường đại hơn trước đâu chỉ gấp mười? Hơn nữa còn ẩn ẩn có khí tức bất hủ tràn ra.

- Hiện nay nguyên thần ta chắc đã cường đại hơn cả Chí Tôn nhị tai, nhưng muốn vượt qua vô ngần phong tai kiếp, sợ rằng vẫn tương đối khó khăn!

Khương Tư Nam có phần đành chịu lẩm bẩm nói.

Nếu Huyết Tổ được đến Âm Hồn Tinh màu vàng trân quý này, chắc hắn đã có thể lập tức vượt qua tai thứ ba, riêng với Khương Tư Nam bởi tích lũy của hắn quá hồn hậu, so ra muốn đột phá lại khốn khó hơn nhiều.

Hiện nay, Khương Tư Nam tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa kinh, pháp lực trong cơ thể hồn hậu không ai sáng bằng, hơn nữa còn là một giọt vạn quân, độ ngưng luyện gấp trăm lần Chí Tôn tầm thường, hắn đang tìm tìm một cơ hội thích hợp để vượt qua tai thứ hai, hư vô hoả tai.

- Giờ hẳn nên lên tầng thế giới thứ bảy xem xem!

Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, lập tức triển động thân hình, bay về phía lối tiến vào tầng thế giới thứ bảy.

Tầng thế giới thứ bảy là thế giới mặt trời.

Nơi đây là một biển dương sát chi khí, trên hư không có hơn ngàn mặt trời, tán phát ra chí dương chi lực vô cùng vô tận.

Sau khi tiến vào tầng thế giới thứ bảy, việc di chuyển trở nên cực kỳ khó khăn.

Nơi đây ngập tràn một tầng uy áp hạo hãn, dù là cường giả Chí Tôn cũng rất khó phi hành ở chỗ này.

Thế nên, đại bộ phận cường giả đều lưu lại trong tầng thế giới thứ bảy, chỉ có một số ít người có thể đột phá thiên uy, tiến vào tầng thế giới thứ tám.

- Đây đúng là Thánh Địa tu luyện! Trời ạ, khắp nơi toàn là Thuần Dương đan cực phẩm, còn cả Thái Dương tiên thạch, tu luyện ở đây, tu vị chúng ta tăng trưởng đâu chỉ một ngày ngàn dặm?! Chắc phải gấp trăm, gấp ngàn lần bên ngoài!

Trong thế giới mặt trời, chúng cường giả Chí Tôn gần như đều điên cuồng.

Đối với tu luyện, dương sát chi khí không phải thứ gì quá ghê gớm, nhưng chỉ có đầy đủ dương sát chi khí mới có thể hình thành Thuần Dương đan, thậm chí là Thái Dương tiên thạch.

Thế giới mặt trời là một biển dương sát chi khí, Thánh Địa tu luyện mà ở bên ngoài rất hiếm gặp, ở đây lại hiện khắp mọi nơi.

Thuần Dương đan chi chi chít chít, Thái Dương tiên thạch cũng rất nhiều, hầu như toàn bộ cường giả Chí Tôn đều dừng bước, bắt đầu tập trung tu luyện ở chỗ này, tu vị đột nhiên tăng mạnh.

Ầm ầm!

Thiên địa dị tượng không ngừng chớp hiện, không ngừng có cường giả Chí Tôn đột phá tiểu cảnh giới.

Lúc này, ba vị Chân Tiên của Thiên Đế Sơn đã đi trước một bước tiến tới tầng thế giới thứ tám, lưu lại vô số Chí Tôn ở lại tu luyện trong thế giới. Cả tám vị thiên kiêu, thiên tài thiếu niên của Thiên Đế Sơn dưới sự tư dưỡng của Thuần Dương đan đều đồng loạt đột phá đến cảnh giới Chí Tôn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio