Tạo Hóa Tiên Đế

chương 1614: ám sát tổ thú

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

&- Giết! Giết! Giết!

Một Hỗn Độn Nguyên Thú, trong ánh mắt mang theo hào quang khát máu, tiếp tục đánh về phía Hỗn Độn hư không...

Răng rắc! Ầm ầm!

Trong Hỗn Độn hư không, hào quang sáng chói chói mắt, Lôi Đình nổ vang từng đợt, một tòa lại một tòa thế giới vũ trụ nổ tung, bị thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú thôn phệ, mảng lớn mảng lớn sinh linh căn bản ngay cả thời gian kêu rên cũng không có, đã chết hết toàn bộ rồi.

Đây là tận thế của sinh linh Hỗn Độn Vực Hải, đây là một lượng kiếp đã đến, giống như Đại Đạo vô tình, sinh tử vô thường, không người có thể chống lại Hỗn Độn Nguyên Thú hình thành thú triều.

Nếu từ trên không vô tận nhìn xuống, thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú từ trong Thái Sơ Đế Thành đột tiến, giống như một thanh đao nhọn, xuyên thẳng tới chỗ sâu nhất của vũ trụ.

Mảng lớn mảng lớn thế giới vũ trụ, như pháo hoa nghiền nát, bạo tạc, cuối cùng hóa thành tĩnh mịch vô tận.

- Giết!

Cổ Bàn cùng các cường giả Đại Đế, chứng kiến một màn phát sinh trước mắt, con mắt đều đỏ bừng lên.

Bọn hắn đã loáng thoáng chứng kiến, ở trung ương nhất của thú triều vô tận, có một Hỗn Độn Nguyên Thú toàn thân tản mát ra quang mang hoàng kim, khí tức cường đại, trong ánh mắt kim mang lập loè, như một đế vương vô thượng.

Đó là Tổ Thú!

Chỉ cần giết Tổ Thú này, Hỗn Độn Nguyên Thú sẽ tự sụp đổ.

Ầm ầm!

Cổ Bàn oanh ra một quyền, một Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp ngăn cản ở trước mặt hắn nổ thành huyết vụ.

Hỗn Độn Nguyên Thú Đế cấp cực kỳ cường đại, vậy mà không phải đối thủ của Cổ Bàn!

Các cường giả Đại Đế ở sau lưng Cổ Bàn thấy được một màn này, mỗi một cái toàn thân phấn chấn, đồng dạng tế lên bảo vật cường đại đánh về phía Hỗn Độn Nguyên Thú.

Phốc phốc!

Oanh!

Huyết nhục bay tứ tung, Hỗn Độn Nguyên Thú rú thảm, để ra một mảnh đất trống mênh mông, Cổ Bàn dẫn đầu cường giả Đại Đế, giống như một thanh chiến thương vô địch, xuyên thẳng vào chỗ sâu nhất của Hỗn Độn Nguyên Thú.

- Còn có một vạn dặm!

Ánh mắt của Cổ Bàn lập loè, thấy được bên ngoài vạn dặm, Hỗn Độn Nguyên Thú kia kim quang sáng chói, nhưng giờ phút này, Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh nhiều lắm, bọn hắn phảng phất như cũng nhìn ra dụng ý của đám người Cổ Bàn, cả đám hung hãn không sợ chết vọt tới.

Phốc!

Trong ánh mắt Vương Vũ Thần, hai vòng tròn thần bí bắn ra, hai con Hỗn Độn Nguyên Thú lập tức tử vong.

Đoan Mộc Hàn tay cầm một thanh Ma Đao màu đen, đao khí tung hoành ba vạn trượng, mỗi một đao chém xuống, đều có một Hỗn Độn Nguyên Thú bị hắn chém thành huyết vụ.

Trong ánh mắt Tiểu hòa thượng có hào quang thánh khiết rực rỡ, chiếu sáng không gian hắc ám ở chung quanh, Hỗn Độn Nguyên Thú ở dưới hào quang của tiểu hòa thượng bao phủ, vậy mà như làm phản, điên cuồng đánh về phía Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh, đưa tới một mảnh nhỏ rối loạn.

- Giết giết giết!

Hung mãnh nhất vẫn là Cổ Bàn Đại Đế, lúc này đây mọi người rốt cục thấy được Cổ Bàn cường đại, hắn căn bản không có bất luận Linh Bảo vũ khí gì, chỉ nương theo một đôi nhục quyền, coi như là Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp, ở trước mặt hắn cũng không phải đối thủ.

Hắn ra quyền như tia chớp, Hỗn Độn Nguyên Thú ngăn cản ở trước mặt hắn hóa thành huyết vũ.

- Giết hắn cho ta!

Tổ Thú kia cũng thấy được Cổ Bàn vô cùng hung mãnh, trong miệng phát ra thanh âm gầm lên giận dữ, Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh giống như cuồng bạo, hung hãn không sợ chết lao đến.

Chín nghìn dặm...

Tám nghìn dặm...

Bảy nghìn dặm...

Giết đến cuối cùng, bộ pháp của Cổ Bàn cũng trở nên chậm lại, bốn phía tất cả đều là Hỗn Độn Nguyên Thú rậm rạp chằng chịt, giống như Đại Hải mênh mông.

Nhưng thần sắc của Cổ Bàn không có bất kỳ thay đổi nào, giống như giếng cổ không dao động, thâm trầm mà mênh mông.

Ầm ầm!

Đến cuối cùng, toàn thân Cổ Bàn tản mát ra hào quang thần bí, phảng phất như nhị khí đan vào, cuối cùng tất cả đều dung nhập đến trong nắm đấm của hắn, hóa thành quyền mang mênh mông đến cực hạn.

Phốc!

Ở trước mặt hắn, thậm chí có trên trăm con Hỗn Độn Nguyên Thú, trực tiếp hóa thành tro bụi, Cổ Bàn cũng thừa cơ lóe lên, thân hình đi tới trước mặt Tổ Thú kia.

- Chịu chết đi, súc sinh!

Cổ Bàn rống lớn một tiếng, trong ánh mắt lộ ra sát cơ rừng rực.

Đây thật là một Tổ Thú cực kỳ cường đại, tuy thân hình cũng chỉ dài trên trăm trượng, nhưng toàn thân như Hoàng Kim đúc thành, so với những Hỗn Độn Nguyên Thú Đế cấp kia, đâu chỉ cường đại hơn trăm lần?

Oanh!

Toàn thân Cổ Bàn cũng bắt đầu sáng lên, giống như thiêu đốt Sinh Mệnh Bản Nguyên, sau đó một đạo quyền mang mênh mông vô tận đột nhiên xuất hiện ở trong hư không.

Nhưng vừa lúc đó, toàn thân của Cổ Bàn bỗng nhiên lạnh lẽo, cảm thấy một sát cơ trí mạng, hắn không cần suy nghĩ, thân hình đột nhiên chuyển dời qua bên cạnh.

Nhưng vẫn đã muộn!

Sáu đạo Luân Bàn vô cùng thần bí ngang trời giết đến, trực tiếp chém thân hình của Cổ Bàn thành hai nửa, tản mát ra khí tức để cả Hỗn Độn đều run rẩy.

- Luân Hồi?

Thanh âm của Cổ Bàn truyền đến, ẩn chứa khí tức vừa sợ vừa giận.

Thân hình của hắn run lên, hào quang sáng chói chói mắt, lại lần nữa hồi phục, nhưng sắc mặt trắng bệch, nửa người bị cắt đứt kia của hắn, đã ở dưới luân bàn triệt để hóa thành tro bụi.

Mà phía sau hắn, bất ngờ đúng là Luân Hồi Thiên Đế biến mất thật lâu.

- Trên trăm năm qua, cường giả Thái Sơ Đế Thành ta tử thương vô số, ngay cả mấy Đại Đế cũng ở trong chiến đấu với Hỗn Độn Nguyên Thú gặp nạn, ta đã sớm hoài nghi trong Thái Sơ Đế Thành có nội gian, thật không ngờ nội gian kia dĩ nhiên là ngươi?

Cổ Bàn chỉ vào Luân Hồi, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin.

- Vì cái gì? Tại sao lại đầu nhập vào Hỗn Độn Nguyên Thú? Chúng ta cùng chúng vốn là không chết không ngớt, ngươi cùng chúng ở chung một chỗ không khác nào bảo hổ lột da!

Nghe được Cổ Bàn hỏi, Luân Hồi Thiên Đế lơ đễnh, ngược lại khẽ mĩm cười nói:

- Điểm này không nhọc đến Cổ đạo hữu quan tâm, Cổ đạo hữu, ngươi cùng Hiên Viên Đạo hữu cho tới nay đều như hình với bóng, chỉ sợ hắn cũng ở gần đây a, bảo hắn xuất hiện đi, không thể không nói kế hoạch mạo hiểm ám sát Tổ Thú của các ngươi, quả nhiên là rất tinh diệu, nhưng đáng tiếc sắp thành lại bại!

- Hèn hạ!

- Vô sỉ!

- Nếu không phải có phản đồ như ngươi, chúng ta đã thành công rồi! Tổ Thú lại coi là cái gì? Chúng ta cùng nhau ra tay, Tổ Thú kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Luân Hồi, nếu như ngươi quay đầu lại, chúng ta còn có thể bỏ qua chuyện cũ, nếu không coi như ngươi giết sạch chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ chết ở trong tay Hỗn Độn Nguyên Thú!

Các cường giả Đại Đế ở sau lưng Cổ Bàn cũng nhận ra Luân Hồi Thiên Đế, trong ánh mắt lộ ra lửa giận ngập trời, lòng đầy căm phẫn lớn tiếng chỉ trích.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio