Trên bầu trời, Tinh Hà trải ra, hào quang sáng chói, khí tượng khủng bố mà kinh người, tiếng oanh minh long long ở trong hư không nổ vang, mang theo khí tức hủy diệt.
Nhưng mà dù sao cách Khương Tư Nam quá xa, hơn nữa Phong Lôi Bộ phát huy ra hiệu quả thần kỳ, làm cho Hà Trạch ra tay căn bản không có tác dụng gì.
Ngược lại là Tiêu Tuấn trên lưng Khương Tư Nam, quần áo nghiền nát, trên lưng để lại vài vết máu, thoạt nhìn máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.
- Hà Trạch lão thất phu, này là sư đệ của ta, là nhi tử sư tôn ta sủng ái nhất, ngươi dám thương hắn, sư tôn ta nhất định sẽ giết ngươi!
Khương Tư Nam hung hăng càn quấy giận dữ hét với Hà Trạch.
- Cái gì? Nhi tử của Tiêu Thiên Đức?
Hà Trạch nghe nói như thế, con mắt lập tức sáng, nghiến răng nghiến lợi nổi giận gầm lên một tiếng:
- Nhi tử của Tiêu Thiên Đức thì như thế nào? Các ngươi giết con của ta, ta muốn để cho con của hắn đền mạng!
Nói xong pháp lực toàn thân hắn như không cần tiền phun vãi ra, các loại Linh quyết, thần thông không ngừng oanh về phía Khương Tư Nam cùng Tiêu Tuấn, hơn nữa phóng ra một trường kiếm sáng chói, đuổi giết theo cái mông của Khương Tư Nam.
Tuy thần hồn của hắn chỉ có thể hữu hiệu khống chế Linh khí phi kiếm, khoảng cách sát thương ở trong trượng, nhưng mà ở dưới Khương Tư Nam tận lực “bảo vệ”, trên người Tiêu Tuấn rất nhanh liền trở nên máu tươi đầm đìa, xuất hiện rất nhiều miệng vết thương.
Trong nội tâm Tiêu Tuấn vô cùng hoảng sợ, phiền muộn muốn thổ huyết, nhưng mà hắn lại không thể nói cũng không thể động, coi như nội tâm thê thảm tiếng quát tháo xông lên trời, nhưng mà hô không ra a.
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam có một đạo kim sắc lập loè, phảng phất như một vòng xoáy lưu động, đây là thần thông Thiên Lý Nhãn, trong khoảng thời gian này mặc dù không có tu luyện tới cực hạn, nhưng mà cũng có thể để cho hắn chứng kiến tràng cảnh ngoài trăm dặm.
Phía trước hơn mười dặm, một lão giả dáng người khôi ngô, khuôn mặt âm trầm uy nghiêm, đứng chắp tay ở trên chiến thuyền ngân sắc, phá không mà đến.
- Tiêu Thiên Đức đến rồi!
Thanh âm của Khương Tư Nam vang lên bên tai Tiêu Tuấn, sắc mặt Tiêu Tuấn vui vẻ, nhưng mà lập tức toàn thân kích linh, như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì, vội vàng nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam đối với Tiêu Tuấn cười nhạt một tiếng, nhưng mà trong ánh mắt tất cả đều là lạnh như băng.
Phía trước, hư không ầm ầm, chiếc bảo thuyền kia như tia chớp, bị thúc dục đến cực hạn, mang theo lực lượng mênh mông, nghiền ép mà đến.
Mà thân hình Khương Tư Nam thì lập tức chậm lại, sắc mặt của hắn cũng trở nên tái nhợt, phảng phất như pháp lực bị tiêu hao hết.
Hà Trạch lập tức vọt lên, cổ kiếm dưới chân sáng chói chói mắt, hắn tay niết quyền ấn, pháp lực toàn thân vô cùng cường đại, mang tất cả tứ phương, lập tức tạo thành viên tinh thần vô cùng sáng chói, hội tụ đến trên quyền ấn của hắn, tạo thành quyền mang.
Quyền cương ngân sắc phóng lên trời, đón gió biến thành tầm hơn mười trượng, lập tức nện xuống đỉnh đầu của Khương Tư Nam.
Trong ánh mắt Khương Tư Nam toát ra thần sắc sợ hãi, đối với Tiêu Thiên Đức xa xa bay nhanh đến gầm lên một tiếng:
- Sư tôn, cứu ta!
Thấy một màn như vậy, Tiêu Thiên Đức cũng tức sùi bọt mép, trong ánh mắt lóe ra lửa giận, đột nhiên từ phía sau lưng bay ra một đạo kiếm quang sáng chói, ở trong hư không đón gió hóa thành Giao Long hư ảnh, vọt tới Tứ Tượng thần quyền của Hà Trạch.
- Ha ha ha ha, Tiêu Thiên Đức, ngươi giết Vũ nhi của ta, đoạt chí bảo của ta, con của ngươi cũng phải chết, chết a a a!
Hà Trạch giống như điên cuồng, tóc bạc bay múa, toàn thân tinh quang sáng chói, Tứ Tượng thần quyền như trên chín tầng trời rơi đập, tuy bị Phong Lôi Song Long của Tiêu Thiên Đức phá tan một ít, nhưng vẫn lập tức đập vào Khương Tư Nam.
- Ầm ầm!
Khương Tư Nam tâm thần khẽ động, lập tức dẫn nổ Nhiên Hồn Đan trong cơ thể Tiêu Tuấn, Tiêu Tuấn ở dưới lực lượng trong ngoài giáp công, trong ánh mắt mang theo thần sắc sợ hãi cùng hối hận, lập tức nổ thành một mảnh huyết nhục.
Mà Khương Tư Nam thì cắn răng, ngạnh kháng một quyền này, lục phủ ngũ tạng rung động lắc lư, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như vải rách bị quẳng ra ngoài.
Con mắt của Tiêu Thiên Đức lập tức đỏ lên, nhi tử cùng ái đồ mình sủng ái nhất, chết ở trước mặt mình, lập tức để cho hắn bốc lên phẫn nộ ngập trời, sát cơ điên cuồng cùng hận ý ngập trời phá tan tất cả lý trí.
- Hà Trạch, ta muốn ngươi chết a a a!
- Tất cả mọi người Càn Nguyên Tông nghe, giết sạch người Tinh Thần Điện cho ta!
Tiêu Thiên Đức gào thét, trong tay xuất hiện một thanh thần kiếm xích sắc, lóe ra mũi nhọn, hắn đột nhiên lăng không nhảy lên, pháp lực mãnh liệt quán chú trong thần kiếm, lập tức Xích Hà bành trướng, tựa như một biển lửa, trấn áp về phía Hà Trạch.
- Giết con của ta, hủy đạo đồ của ta, thù này bất cộng đái thiên, Tiêu Thiên Đức ngươi cũng đi chết đi!
Hà Trạch cũng vô cùng điên cuồng, hắn nhớ tới con của mình chết ở trong tế đàn, mà Tín Ngưỡng Chi Lực dùng để đột phá, lại bị Tiêu Thiên Đức cướp đi, cũng lửa giận ngập trời, pháp lực dâng lên, tràn ngập sát ý vô tận, cùng Tiêu Thiên Đức chiến lại với nhau.
Bốn phía cuồng phong gào thét, trên hư không có đạo tinh thần bắn xuống, hình thành tinh quang sáng chói, toàn bộ hội tụ ở trên nắm tay Hà Trạch, Tứ Tượng thần quyền của hắn bộc phát ra thần lực vô tận.
Vừa lên, hai người liền toàn lực xuất kích, bộc phát ra công kích vô cùng khủng bố.
Tứ Tượng thần quyền ở trong tay Hà Trạch, thanh thế to lớn, dẫn động Tinh Thần Chi Lực trên chín tầng trời, gia trì bản thân, phảng phất như viên Chí Tôn Tinh Thần nghiền ép, khí tượng kinh người.
Mà thần kiếm trong tay Tiêu Thiên Đức, thì phóng ra Thiên Phong cuồng bạo cùng Lôi Đình dữ dằn, dẫn động lực lượng thiên địa bốn phương, biến ảo thành Phong Long cùng Lôi Long hư ảnh dài hơn một ngàn trượng, mênh mông vô tận, phun ra nuốt vào kiếm khí sắc bén.
Giờ phút này Khương Tư Nam đã bị Tề trưởng lão dẫn đầu xông lên, cũng chính là Lý Kim Long cứu, chạy tới trên chiến thuyền giả bộ như trọng thương.
Vừa rồi ngạnh kháng Tứ Tượng thần quyền, dù thân hình Khương Tư Nam chắc chắn, nhưng vẫn nhận lấy thương thế không nhẹ, hắn nuốt một ít Linh Đan chữa thương, cẩn thận quan sát Hà Trạch cùng Tiêu Thiên Đức đại chiến.
- Này là Phong Lôi Vô Song Kiếm Quyết sao? Biến ảo thành phong lôi song long, quả nhiên là Kiếm Ý vô song, mênh mông vô tận!
Khương Tư Nam sợ hãi thán phục, ở hắn xem ra Tiêu Thiên Đức thi triển thần thông, cùng Phong Lôi Kiếm Quyết của mình cơ bản giống nhau, chỉ là phương thức vận dụng không giống mà thôi, nhưng đều là lợi dụng Phong Lôi Chi Lực ở giữa thiên địa.