Khương Tư Nam đi tới trước mặt Thiên Tuyệt Địa Diệt, nghe ngóng sự tình Thiên Kiếm Tiên Sơn, hắn ở Chân Cương giới chưa từng có nghe nói qua Thiên Kiếm Tiên Sơn, rất có thể là di tích Tiên đạo ở Thái Sơ Đại Thế Giới.
- Ngươi lại biết Thiên Kiếm Tiên Sơn?
Khương Thiên Tuyệt có chút kinh ngạc nhìn Khương Tư Nam, hắn xác thực biết rõ Thiên Kiếm Tiên Sơn, tuy cái này ở Thái Sơ Đại Thế Giới chưa tính là bí mật gì, nhưng mà Chân Cương giới nên không ai biết mới đúng a.
Khương Thiên Tuyệt cũng không có hỏi tới, chậm rãi nói:
- Thiên Kiếm Tiên Sơn chính là di tích Tiên đạo rất nổi danh ở Thái Sơ Đại Thế Giới, không có ai biết nó từ đâu đến, cũng không biết rõ lai lịch của nó, phảng phất như từ thời kỳ Thượng Cổ liền tồn tại, chỉ biết Thiên Kiếm Tiên Sơn mỗi ngàn năm mở ra một lần, chỉ có tu vi dưới Tôn Thiên Cảnh, hơn nữa tay cầm Thiên Kiếm Thạch mới có thể vào.
Thiên Kiếm Thạch là bằng chứng tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn, tổng cộng có khối Thiên Kiếm Thạch, mỗi một khối có thể mang chín người tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn, không có ai biết trong Thiên Kiếm Tiên Sơn có cái gì, bởi vì người tiến vào sau khi đi ra đều giữ kín như bưng, nhưng mà có một điều có thể khẳng định, chính là trong Thiên Kiếm Tiên Sơn có đại cơ duyên, hơn nữa là cơ duyên vô thượng về Kiếm đạo, phàm là tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn đều là Kiếm Tu, sau khi đi ra tu vi tăng nhiều, ở trong thời gian ngắn đều trở thành một đời Chí Cường Giả.
Khương Thiên Tuyệt hít sâu một hơi, tiếp tục nói:
- Mấu chốt nhất chính là, phàm là người tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn, chỉ cần không chết, cuối cùng nhất đều có thể vượt qua phi thăng thiên kiếp, tiến vào Tiên giới, thành tựu Chân Tiên quả vị vô thượng!
- Cái gì?
Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, cái này chẳng phải nói Thiên Kiếm Tiên Sơn có đại cơ duyên để cho người thành tiên? Trong Thiên Kiếm Tiên Sơn có thể đạt được thần thông kiếm đạo, Khương Tư Nam không nghi ngờ, nhưng mà có cơ duyên để người phi thăng Tiên giới, liền không thể không khiến người điên cuồng.
Phải biết rằng, coi như là Chí Tôn Tôn Thiên Cảnh, cũng không quá đáng chỉ có vạn năm thọ nguyên, cuối cùng nhất nếu không thể đột phá, vẫn sẽ hóa thành bụi đất.
Chỉ có phi thăng Tiên giới, mới có thể trường sinh bất tử, thọ cùng trời đất!
Khương Địa Diệt tiếp lời nói:
- Cho nên có thể nghĩ, Thiên Kiếm Thạch này trân quý, coi như là Linh khí Chí Tôn, Thánh Dược vô thượng cũng không đổi được! Tuy khối Thiên Kiếm Thạch không ít, nhưng mà Thái Sơ Đại Thế Giới quá mênh mông, hơn nữa chung quanh Thái Sơ Đại Thế Giới còn có Trung Thiên Thế Giới, một khối Thiên Kiếm Thạch xuất thế, đều sẽ gây ra gió tanh mưa máu vô tận, coi như là những Thánh Địa tông môn, gia tộc Chân Tiên ở Thái Sơ Đại Thế Giới cũng đánh đập tàn nhẫn!
Bởi vì chỉ cần nhận được một khối Thiên Kiếm Thạch, không có gì bất ngờ xảy ra, có thể tạo ra chín vị Chân Tiên tương lai!
Khương Thiên Tuyệt thở dài một hơi nói:
- Tuy Khương tộc chúng ta không kém, nhưng trong lịch sử vạn năm qua, cũng không quá đáng chỉ lấy được Thiên Kiếm Thạch một lần, vẫn là cùng mấy đại gia tộc khác của Thiên Đế Sơn cộng hưởng, Khương tộc ta tiến vào trong đó ba người, về sau tất cả đều phi thăng Tiên giới...
Đột nhiên, con mắt của Khương Thiên Tuyệt bỗng nhiên trừng tròn xoe, chứng kiến một vật trong tay Khương Tư Nam, lập tức liền chuyển không ra ánh mắt.
- Đây là... Đây là Thiên Kiếm Thạch?
Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt nhìn nhau, có chút gian nan nói.
Ở trong tay Khương Tư Nam, một viên kiếm thạch màu đen lớn cỡ lòng bàn tay, thoạt nhìn cực kỳ cổ xưa, tản mát ra một cỗ chấn động kỳ dị, mênh mông mà thần bí.
- Hai vị lão tổ, Thiên Kiếm Thạch này cũng là ta trong lúc vô tình lấy được!
Khương Tư Nam nói mình làm sao ở đấu giá hội đạt được Hắc Thạch kỳ dị, cùng với như thế nào ở trong tay Thánh Tử lấy được một khối khác nói một lần.
Ngay cả hắn cũng có chút ngoài ý muốn, thật không ngờ Thiên Kiếm Thạch kia trân quý như thế, quan hệ đến đại cơ duyên thành Tiên.
- Ngươi thật đúng là người có đại khí vận, Thiên Kiếm Thạch trân quý như thế lại có thể đơn giản lấy được, nếu bị người khác biết rõ chỉ sợ sẽ ghen ghét đến nổi giận!
Khương Thiên Tuyệt cười khổ một tiếng, cùng Khương Địa Diệt nhìn thoáng một phát, xác nhận đúng là Thiên Kiếm Thạch, loại chấn động kỳ dị này không cách nào giả tạo, cuối cùng trịnh trọng trả lại cho Khương Tư Nam.
- Tư Nam, ngươi nhất định phải cất kỹ Thiên Kiếm Thạch, tuyệt đối không thể đơn giản để cho người khác chứng kiến, nếu không coi như là cường giả Chí Tôn cũng không muốn da mặt sát nhân đoạt bảo!
Khương Thiên Tuyệt chậm rãi nói, cuối cùng trên mặt lộ ra một tia thần sắc không có ý tứ, nói:
- Tư Nam, hai lão gia hỏa chúng ta có một yêu cầu quá đáng, chúng ta hi vọng đến lúc Thiên Kiếm Tiên Sơn mở ra, ngươi có thể mang hai ba đệ tử Khương tộc tiến vào được không!
Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt mặt mo đỏ bừng, nhưng vẫn thản nhiên nói.
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Hai vị lão tổ yên tâm, ta cũng là một phần tử của Khương tộc, đợi đến lúc Thiên Kiếm Tiên Sơn mở ra, tự nhiên sẽ mang người Khương tộc tiến vào!
Đồng thời, trong nội tâm Khương Tư Nam đối với hai vị lão tổ cũng nhiều hơn rất nhiều hảo cảm, hai người này chứng kiến Thiên Kiếm Thạch, vậy mà không có lộ ra tham lam cùng lưu luyến, trả lại cho Khương Tư Nam, chỉ là từ góc độ Khương tộc xuất phát, hi vọng Khương Tư Nam có thể mang đệ tử Khương tộc tiến vào, loại lòng dạ này để cho Khương Tư Nam có chút bội phục.
Bởi vì hai vị lão tổ, một chút cũng không nói muốn Khương Tư Nam dẫn bọn hắn tiến vào, đây chính là cơ duyên thành tiên, bọn hắn biết rõ nếu mở miệng, dùng tính cách của Khương Tư Nam chắc chắn sẽ không cự tuyệt, nhưng mà bọn hắn không có làm như vậy.
- Ha ha ha... Hảo hảo hảo! Hôm nay Thuần Dương nhất mạch sắp trở về tổ địa, hơn nữa có bảo vật như Thiên Kiếm Thạch, Khương tộc chúng ta nhất định có thể tái hiện huy hoàng ở hơn một vạn năm trước!
Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt đều nhìn nhau, lộ ra thần sắc vô cùng kích động.
- Ca ca, ca ca, chúng ta đến Càn Nguyên vực rồi, chúng ta sắp về nhà rồi!
Vừa lúc đó, một thanh âm kích động mà thanh thúy vang lên, Khương Vũ Điệp dung nhan xinh đẹp chạy tới, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tràn đầy vẻ hưng phấn.
- A, đã tới sao?
Ánh mắt của Khương Tư Nam sáng ngời, cùng hai vị lão tổ ra gian phòng, đi lên trên boong tàu.